Cực Võ

Chương 124: Gặp Lại (2)




Viên Tử Y là truyền nhân Nga My, bản thân Nga My cùng Võ Đang thậm chí có thể quy vào làm một, Trương Y đương nhiên vẫn tương đối hữu hảo với Nga My và đặc biệt là Viên Tử Y.
Khác với Thiên – Địa – Nhân tam thánh thì Trương Y có thể biết một số điều mà ba vị sư huynh không biết, nếu năm đó không có Trương Y thì Trương Tam Phong chưa chắc đã giá lâm Thiên Ý Thành, chưa chắc đã cho Vô Song một hồi tạo hóa.
Trương Y có thể coi là một trong số những người hiếm hoi quan tâm tới Vô Song hơn nữa tuy không biết Vô Song được sư phụ đưa đến đâu nhưng Trương Y đại khái biết Vô Song có sứ mệnh riêng.
Cổ Chân trên tay Trương Y đúng là Cổ Đại Ngưu năm xưa, mấy năm nay Trương Y cũng không đi lại quá nhiều trên giang hồ gần như chỉ dành tấm ức đào tạo Cổ Đại Ngưu bởi Trương Y biết hiện tại thế cuộc còn chưa đến lúc để hắn xuất hiện.
Khoảng thời gian trước, thế gian có dị tượng xuất hiện, dị tượng làm Trương Y không thể không xuất sơn mà ra.
Trương Y am hiểu huyền học, khả năng xem thiên cơ của Trương Y có thể xếp vào 5 vị trí đầu trong thiên hạ, Trương Y khoảng thời gian trước liền phát hiện thiên cơ đảo loạn, trời đất rung chuyển, thiên muốn biến.
Khoảng thời gian 5 năm trước khi Vô Song rời khỏi thế giới này, thiên cũng muốn biến một lần, đến lần này là lần thứ hai hơn nữa sau 2 lần biến đổi thì thiên cơ đảo lộn, toàn bộ thiên cơ như bị một đại thủ che đi, không cách nào có thể tiếp tục dự đoán thiên cơ.
Cái này gọi là loạn thế, loạn thế xuất anh hùng, loạn thế xuất kiêu hùng.
Vì loạn thế, rất nhiều người đều muốn trở thành anh hùng, muốn trở thành kiêu hùng và đương nhiên Trương Y không có lý do gì để giữ Cổ Đại Ngưu bên người nữa, hắn liền để Cổ Đại Ngưu đến Tiềm Long Đại Hội.
Thực lực của Cổ Đại Ngưu ra sao đương nhiên Trương Y rõ ràng nhưng mà muốn vô địch thì lại không dễ, Cổ Đại Ngưu chiến đấu dựa rất nhiều vào bản năng, vào thiên phú cá nhân của bản thân chứ kinh nghiệm không nhiều, thủ đoạn không nhiều.
Một trận chiếu với Trầm Côn đã thể hiện rõ, bởi Cổ Đại Ngưu am hiểu lấy tĩnh chế động, lấy nhu khắc cương trong khi Trầm Côn lại am hiểu lấy cương phá nhu, lấy lực phá xảo dẫn tới Cổ Đại Ngưu cứ như ‘trúng tủ’ vậy phát huy mạnh hơn xa bình thường.
Trương Y biết nếu Trầm Côn thay vì dùng quyền cước lại sử dụng côn pháp, dùng Bát Quái Côn Pháp thiên biến vạn hóa của Thiếu Lâm thì Cổ Đại Ngưu cũng khó lòng mà cầm cự được lâu thế, với Trương Y mà nói Cổ Đại Ngưu có thua cũng là điều tiên liệu từ trước, Tiềm Long Đại Hội này đệ tử của hắn đã thể hiện đủ tốt.
Sau chuyện Cổ Đại Ngưu đến chuyện Viên Tử Y.
Viên Tử Y quan hệ với Vô Song ra sao?, cái này Trương Y thực sự biết.
Nếu là người khác ví dụ như Linh Tố cùng Vô Song bản thân Trương Y chưa chắc đã biết nhưng Viên Tử Y thì lại có chút đặc biệt dù sao Trương Y trước khi nhắc đến Vô Song với sư phụ thì cũng phải tìm hiểu về Vô Song một chút, bằng vào thân phận của Trương Y lại đi tìm hiểu về Vô Song căn bản không khó khăn, hắn cũng biết được Vô Song từng có một khoảng thời gian rất dài học nghệ núi Nga My cùng với Viên Tử Y.
Quan hệ giữa hai người rốt cuộc ra sao thì Trương Y không quá rõ ràng nhưng cũng có thể đoán được đại khái, lần này xuất sơn lại thấy Viên Tử Y rồi lại nghĩ tới đệ tử Cổ Đại Ngưu của mình cùng Vô Song bản thân Trương Y lập tức đoán ra một hai, người này quyết định hẹn Viên Tử Y ở ngoài thành Hành Dương.
_ _ _ __ _ _ _
Viên Tử Y ban đầu vốn chỉ là chạy về chỗ Cổ Đại Ngưu, nàng bản thân chỉ muốn xác nhận lời nói của Phong Nhất Trận nào ngờ hết Lý Thu Thủy cùng hắc y nhân xuất hiện, hai người xuất hiện đương nhiên Viên Tử Y không dám động nhưng khi nàng thấy hắc y nhân chuẩn bị mang Cổ Đại Ngưu đi nội tâm không nhịn được liền quyết tâm chạy tới.
Nàng tính cách vốn mạnh mẽ hơn người lại thêm nàng nhìn thấy hắc y nhân có lẽ là cao thủ Võ Đang từ đó nàng càng thêm vài phần yên tâm dù gì Võ Đang với Nga My thân thiết vô cùng.
Nàng vốn chỉ muốn xác nhận thân phận Cổ Đại Ngưu một chút dù sao nàng không phải hoàn toàn tin lời Phong Nhất Trận nhưng mà nàng nào ngờ hắc y nhân lại dùng ‘truyền âm nhập mật’ mà nói với nàng.
“Gặp ở ngoài thành bắc môn, ta liền vì ngươi giải đáp nghi hoặc “.
Một câu nói rất ngắn gọn nhưng lại làm Viên Tử Y run lên thậm chí nàng còn không kịp nói gì với Hoàng Dung, cứ như vậy trong ánh mắt nghi hoặc của Phong Nhất Trận nàng một mạch chạy ra khỏi đại hội.
Nàng lần này vì Nga My phái mà chiến, muốn cho võ lâm nam phương biết thiên tài phương bắc ra sao nhưng mà mấy thứ này thật sự không so sánh được với Vô Song.
Nói gì thì nói,bất cứ ai khi nhắc đến nàng đều kêu là Nga My – Viên Tử Y nhưng mà quan hệ của nàng cùng Nga My phái lại có chút vi diệu.
Viên Tử Y đối với Nga My thuộc về trách nhiệm hơn là tình cảm bởi nàng gần như không ở Nga My bao giờ càng thêm không có tỷ muội nào ở Nga My, nàng vốn sống và tu luyện ở hậu sơn cùng với Phong Lăng Sư Thái.
Có lẽ người mà Viên Tử Y quen thuộc nhất cũng chỉ có hai vị tỷ tỷ, Diệt Tuyệt sư tỷ cùng Cửu Nạn sư tỷ bất quá cả hai vị ‘tỷ tỷ ‘ này tuy cùng bối phận nhưng tuổi tác cũng đủ làm mẫu thân nàng, rất khó nói chuyện, nàng đối với Nga My quả thực không có quá nhiều tình cảm, không có quá nhiều giao tiếp.
Nếu đặt trên cán cân, giữa Tiềm Long Đại Hội này với tin tức về Vô Song đương nhiên Viên Tử Y chọn cái sau.
Danh dự của Nga My thật ra nàng cũng kiếm đủ còn danh dự võ lâm phương Bắc?, nàng tin tưởng Dung muội nhất định có thể làm được, Viên Tử Y suy nghĩ rất nhanh rồi lập tức bỏ đi khỏi đại hội, cứ thành bắc mà tới.
Với thân pháp của Viên Tử Y nàng đương nhiên không mất bao nhiêu thời gian liền ra khỏi thành Hành Dương sau đó ánh mắt không khỏi nhíu lại.
Lúc này trời vẫn sáng còn lâu mới đền giờ giới nghiêm lại thêm nàng có thân phận lệnh bài của Nga My Phái cũng sẽ không ai ngăn cản nàng nhưng mà ra đến bắc môn nàng căn bản không thấy Trương Y đâu?.
Nàng đang nghi hoặc chợt cảm thấy sau lưng lành lạnh, Trương Y trong hắc bào chẳng biết từ lúc nào đã hiện ra sau lưng nàng, một tay nhẹ ấn vào lưng Viên Tử Y lập tức phong tỏa toàn bộ huyệt mạch trên người nàng.
Viên Tử Y thật sự lạnh run với võ công người này cũng may Trương Y lại tiếp tục dùng truyền âm nhập mật mà lên tiếng.
“Không cần lo lắng, chỉ là người đi quá chậm mà thôi, lão phu đưa ngươi đi tiếp một đoạn”.
Thế là Trương Y lại như một cơn gió mang theo Viên Tử Y biến mất trước cửa thành bắc môn.
Tốc độ của Trương Y quá khủng khiếp, chẳng mấy chốc liền xuất hiện trên núi Hành Sơn sau đó Trương Y mới đặt Viên Tử Y xuống giải huyệt cho nàng.
Viên Tử Y được giải huyệt ánh mắt không khỏi nhìn thật kỹ Trương Y rồi lại nhìn xung quanh, Trương Y đưa nàng đến một cái hang động nhỏ, ở trong hang chỉ có duy nhất một cây đuốc tuy nhiên lúc này cũng không có lửa.
Đồ vật trong hang cực kỳ bình thường, giữa hang có một viên đá lớn làm bàn được mài phẳng, trong góc thì có hai cái giường được đan bằng lá cây giản lược, đang nằm trên một trong hai cái giường chính là Cổ Chân còn đang bất tỉnh nhân sự nhưng mà hô hấp đã đều hơn rất nhiều.
Trương Y lúc này rốt cuộc ngồi xuống, hướng về Viên Tử Y mà hỏi.
“Tiểu cô nương ngươi muốn theo chúng ta rốt cuộc có gì muốn hỏi?”.
Trương Y mở đầu cực kỳ trực tiếp, trực tiếp đến nỗi Viên Tử Y còn bất ngờ, nàng lại hướng ánh mắt về Cổ Chân sau đó mới nhìn lại Trương Y.
“Tiền bối là người Võ Đang Phái?, tại sao tiểu nữ chưa từng nhìn thấy người? “.
Trương Y thực sự rất quái lạ, rõ ràng có thể tạo nên vòng thái cực tiêu chí của Võ Đang nhưng từ đầu đến chân đều là hắc y, loại ăn mặc này... người Võ Đang gần như không bao giờ mặc cả.
Trương Y cười cười, không rõ là gật đầu hay lắc đầu.
“Ta nửa là người Võ Đang, nửa không phải là người Võ Đang, ta chỉ có thể trả lời tiểu cô nương như vậy”.
Trả lời kiểu này cũng không khác việc không trả lời là bao nhưng mà Viên Tử Y thực sự cảm thấy tin tưởng chí ít ngữ khí của Trương Y làm nàng tin tưởng thậm chí bỗng nhiên có chút an tâm.
Viên Tử Y lại tiếp tục hướng về Trương Y mà hỏi.
“Tiền bối, tiểu nữ vốn là muốn tìm Cổ Chân, một người bạn của tiểu nữ vài năm trước đã thấy qua một người rất giống Cổ Chân... gọi là Cổ Đại Ngưu, người bạn của tiểu nữ có chút nghi hoặc thậm chí cho rằng hai người này là một, tiểu nữ muốn... thay người bạn này hỏi một chút “.
Trương Y nghe vậy hơi ngẩn ra nhưng cũng rất nhanh nhớ ra Phong Nhất Trận, năm xưa Phong Nhất Trận đúng là cũng ở trong đội ngũ Vô Song, lúc Phong Nhất Trận đến gặp Viên Tử Y thì Trương Y cũng quan sát thấy thế là Trương Y cũng gật đầu.
“Không sai, Cổ Chân là đệ tử của lão phu, hắn trước đây gọi là Cổ Đại Ngưu, là đệ tử Thiên Ý Thành”.
Lần này Viên Tử Y rốt cuộc thẳng sống lưng lên, nàng nhìn về phía Trương Y hai mắt tỏa sáng.
“Tiền bối... Cổ Đại Ngưu bao giờ có thể tỉnh lại? “.
Trương Y nhìn nữ hài trước mặt mà cảm thấy buồn cười, Viên Tử Y hiện tại có chút đần, Trương Y đã nói như vậy mà nàng vẫn một mực chỉ nghĩ về Cổ Đại Ngưu.
Trương Y khẽ lắc đầu, sau đó cũng không úp mở gì nữa mà nói.
“Tử Y, ngươi lần này xuôi nam phải chăng muốn tới Thiên Ý Thành? “.
Thiên Ý Thành tại Vương Bản Sơn, trong khoảng thời gian này cũng có rất nhiều người tới Vương Bản Sơn, rất nhiều thế lực đều cử người tới đây bởi Thiên Ý Thành chuẩn bị mở cửa, chuẩn bị cho đợt thiên tài 5 năm trước rời khỏi, Viên Tử Y nếu muốn tìm Vô Song cũng chỉ có thể theo dịp này mà tới.
Viên Tử Y thực sự không ngờ tại sao Trương Y lại biết mục đích của nàng về phần đối phương tại sao gọi ra được tên nàng thì trực tiếp bị nàng bỏ qua.
Ngẩn người một chút Viên Tử Y rốt cuộc kích động không nhịn được mà hỏi.
“Tiền bối... người có phải biết tung tích của sư muội ta? “.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.