Cực Võ

Chương 12: Học Võ (1)




Nhìn thấy khuôn mặt Vô Song nhăn lại, Vô Hà Tử trong mắt thoáng hiện ra một tia ngạc nhiên, Vô Hà Tử lúc này làm gì có tâm trêu đùa Vô Song, lời hắn nói đương nhiên là thật, trong mắt Vô Hà Tử liền không có loại võ công nào thích hợp cho Vô Song hơn Quỳ Hỏa Bảo Điển.
“Uy, tiểu tử khuôn mặt đó là sao, Quỳ Hỏa Bảo Điển chính là lão phu tân tân khổ khổ lựa chọn cho ngươi, cũng không cần làm mặt xị ra, tâm ý của lão phu ngươi dĩ nhiên lại không nhận?”.
Vô Song lập tức lắc đầu, hắn nào dám tu luyện Quỳ Hỏa Bảo Điển, thứ này vốn không dành cho hắn, loại chết người võ công này có điên mới luyện.
Tất nhiên Vô Song sẽ không nói cái gì ‘tự cung’ hai chữ rồi, dù sao nói ra bản thân hắn lại không biết giải thích thế nào với Vô Hà Tử, chẳng lẽ nói ta đã đọc qua Quỳ Hoa Bảo ĐIển?, Vô Hà Tử tin mới là lạ cũng không thể nói là tại hắn xem phim liền biết bản chất của Quỳ Hỏa Bảo Điển, Vô Hà Tử chỉ sợ trực tiếp đối xử với hắn như người điên, hắn nhất định phải tìm một cái lý do nghe tương đối chân thật.
“Hừ hừ không luyện liền là không luyện, Quỳ Hoa lão tổ thân là thái giám, Quỳ Hỏa Bảo Điển 9 phần liền là võ công âm dương quái khí, chỉ sợ dành cho thái giám tu luyện, chỉ sợ phải tự cung ta mới không thèm tu luyện loại này hại người công pháp, lão tốt nhất... vẫn là tìm một cái khác truyền nhân đi”.
Vô Hà Tử nghe Vô Song nói thực sự có chút ngạc nhiên, ánh mắt chớp động nhìn tiểu tử 6 tuổi trước mặt.
“Tiểu tử, ai nói với ngươi Quỳ Hỏa Bảo Điển phải tự cung?”.
Vô Song nghe vậy liền giật mình lập tức hỏi lại.
“Chẳng nhẽ không phải tự cung?”.
Vô Hà Tử khuôn mặt phi thường nghiêm trọng, nhè nhẹ gật đầu.
Khuôn mặt Vô Song dãn ra, tràn ngập ý mừng, dù sao ai biết được thế giới này có gì thay đổi với Kim Dung tiểu thuyết, Quỳ Hỏa Bảo Điển không cần tự cung chỉ sợ... chỉ sợ cũng hợp lẽ thường.
“Thật sự không phải tự cung?”.
Vô Hà Tử nhè nhẹ vuốt râu, khóe miệng cong lên, biểu hiện phi thường có tông sư phong phạm.
“Lão phu gật đầu là thật sự phải tự cung nha, tiểu tử ngươi suy đoán không tệ, không hổ là đệ tử lão phu”.
Vô Song lần này triệt để có xúc động nhổ sạch râu của Vô Hà Tử, hắn tức đến run rẩy.
“Lão đầu, dĩ nhiên khi dễ người, loại tự cung võ công này cũng bắt ta luyện, lão tốt nhất đi tìm người khác đi”.

Vô Hà Tử bật cười, cười tương đối thoải mái.
“Hừ, tiểu tử ngươi lúc ranh ma như quỷ có khi lại ngu đần quá mức, nếu thật sự lão phu đưa ngươi luyện Quỳ Hỏa Bảo Điển chỉ sợ cô cô của ngươi Tiên Âm nha đầu có thể để yên sao?, đúng là Quỳ Hỏa Bảo Điển phải tự cung bất quá ai nói không thể có con đường khác?”.
Vô Song lần này liền bình tĩnh lại, hắn cảm thấy Vô Hà Tử nói có vài phần đạo lý, Quỳ Hỏa Bảo Điển nếu thật sự không phải tự cung, hắn liền tương đối muốn xem xét con đường này.
Chỉ cần không liên quan đến ‘tự cung’ hai chữ, Vô Song cũng không biết lấy gì ra để chê trách môn tuyệt thế thần công rồi.
Thấy Vô Song bình tĩnh trở lại, Vô Hà Tử mới lại gật đầu.
“Tiểu tử ngươi kiến thức về võ công căn bản là tờ giấy trắng, đã vậy lão phu thân là sư phụ ngươi cũng nên nói với ngươi một hai”.
“Võ công trong thiên hạ phân làm chiêu thức cùng tâm pháp bất quá gộp chung cả hai lại được gọi là công thể”.
“Một bộ công thể đầy đủ liền bao gồm cả võ công chiêu thức cùng nội công tâm pháp bất quá công thể cũng chia đẳng cấp. Những bộ công thể mạnh nhất trong thiên hạ liền được gọi bằng hai từ Tuyệt Học”.
“Quỳ Hỏa Bảo Điển là tuyệt học, Càn Khôn Đại Na Di là tuyệt học, Trường Sinh Quyết là tuyệt học, Cửu Âm Chân Kinh là tuyệt học... tuyệt học thường thường liền có thể nghiền ép tất cả các loại công thể đẳng cấp thấp hơn, về phần tuyệt học so với nhau đương nhiên không phân cao thấp, phải xem người sử dụng là ai”.
“Võ giả trong thiên hạ quá nhiều bất quá người nắm giữ tuyệt học lại đếm trên đầu ngón tay, nếu có thể nắm giữ được tuyệt học công thể ngươi so với kẻ khác lại càng đi được xa hơn, con đường sau này lại càng dễ đi hơn”.
“Lại nói về võ giả trong thiên địa, võ giả cường thân kiện thể, rèn luyện kinh mạch, khai thông khiếu huyệt, chỉ cần đột phá thành công nhâm mạch cùng đốc mạch liền có thể coi là tông sư cao thủ”.
“Tông sư cao thủ đã có thể có tiếng nói trên giang hồ, như Dạ Xoa Bát Bộ của Thiên Long Giáo các ngươi chỉ sợ toàn bộ đều cũng đều là tông sư cao thủ đi”.
“Phía trên tông sư còn có đại tông sư, đã đến đại tông sư đều là đại môn phái chưởng giáo, đến trình độ này đều võ lâm đại kỳ, đã phi thường khó so sánh hơn thua bất quá từ sau khi Hoàng đạo sư xuất hiện lại thêm một cái Hoa Sơn Luận Kiếm, xuất hiện Ngũ Tuyệt danh hào”.
“Ngũ tuyệt liền có thể coi là trên đại tông sư một đoạn, so với đại tông sư lại càng đi được xa hơn, cũng có thể nói ngũ tuyệt là một cái trình độ mới, mạnh hơn đại tông sư bất quá yếu hơn ngũ đế”.
“Trong võ lâm này ngũ đế liền là cao thủ chí tôn, có thể đi ngang võ lâm, đều là đại giáo lão tổ nhân vật, những người này... ngươi tốt nhất không nên trêu chọc, cũng không phải ai cũng dễ nói chuyện như lão phu, bất quá nếu gặp đám lão đầu, không đánh lại có thể chạy về Tiêu Dao Cốc, lão phu vẫn là có thể giúp ngươi ngăn cản một hai”.
“Kỳ nhân trong thiên hạ vốn không thiếu, lão phu biết có những người không phải ngũ đế nhưng thực lực căn bản không thua ngũ đế, Quỳ Hoa Lão Tổ là một nhân vật, Vạn lão đầu cũng là một nhân vật, thần bí cao thủ của Thiếu Lâm cũng tính một người, ngoài ra còn ai không lão phu cũng không biết, bất quá nếu ngươi thật sự đi ra giang hồ, vẫn là để ý một hai”.
“Cuối cùng là đặc tính võ kỹ, võ giả tu luyện vốn quan tâm 5 loại hạng mục, huyết khí, nội công, dương cương, âm nhu cùng khinh linh”.
“Huyết khí chính là cường kiện thân thể, huyết khí càng mạnh khí lực càng lớn, sinh mệnh càng cường, huyết khí trời sinh có kẻ cao có người thấp bất quá theo tuổi tác tăng cường liền dần dần tăng lên, theo công thể tu luyện cũng dần dần tăng lên, bất quá đến một mức nào đó, huyết khí liền giảm theo tuổi tác, ví dụ gần nhất liền như lão phu, nếu hiện nay thiên hạ xuất hiện một cái 40 tuổi cao thủ cấp bậc ngũ đế, lão phu liền biết không phải đối thủ của kẻ này, như cha ngươi năm đó lão phu đúng là đánh không lại, đến loại tuổi tác này cũng đã gần đất xa trời, huyết khí liền coi như khô kiệt, không giảm đã là thiên đại phúc phận, căn bản không thể tăng”.
“Nội công liền là nội lực, nội lực là võ giả hết thẩy, Tông Sư có thể coi là tông sư cũng vì mở ra nhâm đốc hai mạch, nội lực càng thêm mạnh mẽ càng thêm tinh thuần có thể nghiền ép hết thẩy nhất lưu cao thủ bất quá nếu nội lực khô cạn, cho dù ngũ đế cấp bậc cao thủ cũng có thể bị nhất lưu cao thủ hàng ngũ vây công đến chết, một điểm này ngươi phải cẩn thận”.
“Dương cương cùng Âm nhu lại là một dạng đặc biệt, cha mẹ sinh con trời sinh tính, dương cương cùng âm nhu có thể coi là tiên thiên thể chất, có kẻ hợp đi dương cương con đường, nội lực mang theo chí dương chí cương lực lượng, mười phần mạnh mẽ, bên trong dương cương đường cũng không thiếu tuyệt học ví dụ như Thiếu Lâm Dịch Cân Kịch, Thiếu Lâm Kim Cương Kinh, Cửu Dương Thần Công... tất cả đều là chí dương chí cương tuyệt học”.
“Âm nhu cũng như dương cương, chỉ là đi theo một chữ ‘âm’, nội lực không mang theo cương mãnh mà lại tương đối ôn hòa, càng đáng nói hơn lại vô cùng khó phòng, thường thường lấy xảo thắng địch chứ không cần cường công, tất nhiên âm nhu tuyệt học căn bản không kém dương cương tuyệt học ví dụ như Tiêu Dao Bắc Minh Thần Công, Tiêu Dao Tiểu Vô Tướng Công, Cửu Âm Chân Kinh... tuyệt không thua dương cương”.
“Tất nhiên trong thiên địa cũng có những loại tuyệt học chủ tu cả âm dương, hướng về hài hòa, đi theo một chữ đạo điển hình liền là Mani giáo Càn Khôn Đại Na Di, Võ Đang Trường Sinh Quyết, Toàn Chân Tiên Thiên Công...”.
Vô Hà Tử nhìn về phái Vô Song một chút sau đó khẽ mỉm cười.
“Ngươi liền không hợp đi theo dương cương đường, ngươi trời sinh tư chất lại càng thích hợp với âm nhu lộ tuyến. Kinh mạch của ngươi vốn không cứng cỏi nhưng lại mười phần dẻo dai, cơ thể ngươi cũng không có cái gì là trời sinh thần lực thậm chí tương đối gầy yếu bất quá nội tức lại dồi dào, đây chính là trời sinh âm nhu mệnh cách”.
“Cuối cùng là khinh linh, võ công trong thiên hạ duy nhanh bất phá, câu nói này đặt ở đâu cũng không sai, khinh linh có thể coi là hai chữ tốc độ, bất kể ngươi nội công cỡ nào vô địch, khí huyết như rồng như hổ nhưng tốc độ không có chỉ sợ giống một đầu rùa, không ai thắng nổi ngươi nhưng ngươi cũng không thắng được ai”.
“Bất cứ một môn tuyệt học nào đều tăng khinh linh, thậm chí ngươi rèn thân luyện thể cũng có thể ra tăng khinh linh bất quá nói về khinh linh hai chữ, đáng sợ nhất không gì bằng Quỳ Hoa Bảo Điển”.
“Quỳ Hỏa Bảo Điển có thể coi là võ công nhanh nhất thiên hạ, Quỳ Hỏa lão tổ có thể coi là một đời kỳ nhân, chỉ bằng Quỳ Hỏa Bảo Điển tốc độ không cần đột phá hai mạch nhâm đốc ngươi cũng có thể trở thành một cái tông sư”.
“Độc Cô Cầu Bại năm đó từng đánh cùng Quỳ Hoa Lão Tổ một trận, Độc Cô Cửu Kiếm phá tận thiên hạ võ công, là hoàn mỹ nhất chiêu thức trong thiên hạ bất quá Quỳ Hoa Lão Tổ cũng không thua kém, Quỳ Hoa của hắn là thiên hạ chí linh, là võ công nhanh nhất trong thiên địa, Độc Cô Cầu Bại lần đó đúng là phá không xong Quỳ Hoa Bảo Điển, đương nhiên Quỳ Hoa Lão Tổ cũng không làm gì được Độc Cô Cầu Bại, hai người liền lấy hòa làm kết cục”.
Nói đến đây Vô Hà Tử khuôn mặt có chút co giật, hắn năm đó đánh với Độc Cô Cầu Bại cũng dựa trên một chữ nhanh bất quá là sử dụng Lăng Ba Vi Bộ chạy đông chạy tây, Độc Cô Cầu Bại vẫn đúng là không làm gì được hắn, tất nhiên một việc này có đánh chết Vô Hà Tử cũng không kể cho Vô Song, thật sự mất mặt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.