Cực Võ

Chương 111: Giới




Trường Sinh Chân Nhân – Trương Tam Phong từng nói một đời Vô Song rất khó đạt tới đế vị, đấy là bởi tạp học của Vô Song quá nhiều, hắn nhất định phải tự tìm ra một con đường, phải tự cô đọng toàn bộ những gì mình học được mà bước ra đường riêng, đây chính là cảnh giới đế vị, chỉ có bước ra được con đường riêng mới được thiên đạo chấp nhận mà cho phép thành đế.
Lời của Trường Sinh Chân Nhân không hề sai, và bản thân Vô Song thật sự rất khó thành đế, nếu cứ tình trạng này nhanh cũng phải 3 năm, chậm thì càng không phải nói.
Sở học của Vô Song còn tạp hơn cả Lý Thu Thủy, hơn nữa Lý Thu Thủy chỉ là tạp bình thường trong khi Vô Song gần như bất cứ cái gì cũng là đỉnh cấp nhất, là cao cấp nhất trong thiên hạ, trên đời nhiều quá đôi khi cũng là không tốt.
Nếu không phải thiên phú Vô Song siêu quần, thiên phú vượt xa Lý Thu Thủy chỉ sợ chính Vô Song cũng dính vào võ học chướng, cũng như Lý Thu Thủy cả đời không thể trở thành đế.
Đại đạo 50, thiên diễn 49, vạn vật trên thế gian đều có ngoại lệ, đều có cái gọi là biến số tồn tại.
Cái biến số này vẫn tồn tại, vấn đề là không ai có thể tìm ra được nó, ngay cả Trường Sinh Chân Nhân cũng vậy.
Có một sự thực ở thế giới này là vấn đề Vực.
Vực phi thường cường đại, trình độ Vô Song đâu thể sánh bằng chuẩn đế bình thường, ít nhất là về mặt nội lực, Vô Song chiến đấy luôn cậy thể chất cùng vô vàn chiêu thức võ kỹ nhưng về bản chất nội lực Vô Song vẫn cứ không sánh được với Chuẩn Đế khác, ấy vậy mà dựa vào Kiếm Vực thì cùng cấp chuẩn đế bản thân Vô Song gần như vô địch.
Vực phi thường cường đại hơn nữa tại thế gian này có một thuyết pháp, kẻ nắm giữ Vực có tư cách chiến với đế vị nhưng đế vị thì chưa chắc đã nắm giữ Vực.
Nói một cách khác, kẻ có Vực chắc chắn là chuẩn đế bởi bọn họ có thể chiến với đế vị nhưng mà chuẩn đế hay ngay bản thân đế vị chân chính thì lại chưa chắc nắm giữ Vực.
Trên Vực tất nhiên là Giới, vậy liệu có một thuyết pháp tương tự với Vực hay không?.
Kẻ nắm giữ Giới tất nhiên là đế vị nhưng mà trong cảnh giới đế vị, ngay cả cấp bậc danh xưng Ngũ Đế cũng chưa chắc đã nắm được Giới, cái thuyết pháp này liệu có tồn tại?.
Thực sự thì không ai chứng minh được thuyết pháp này cả, bảo nó đúng thì cũng đúng mà bảo nó sai thì cũng sai, từ trước đến nay người nắm giữ Giới không nhiều nhưng mà cũng không ít bất quá bọn họ có một điểm chung, toàn bộ đều là cường giả đế vị hơn nữa còn là tồn tại siêu cường trong cảnh giới này.
Ngay cả Trường Sinh Chân Nhân khi lĩnh ngộ Giới cũng là đế vị, bản thân ông và rất rất nhiều đế vị khác đều nghĩ rằng chỉ có đế vị trở lên mới nắm giữ được Giới bất quá đây chính là chỗ sơ hở, là chỗ ngoại lệ.
Thiên hạ này, chỉ có duy nhất một người chạm được tới ngoại lệ này, đó chính là Vô Song.
Vô Song đột phá đế vị theo một cách khác, không theo con đường mà Trường Sinh Chân Nhân hay toàn bộ các đế vị đều đi, Vô Song chưa phải đế vị nhưng trực tiếp ngộ được Giới, từ đó trở thành đế vị.
Yêu cầu của đế vị là phải đi ra được đường của mình, tìm được đạo của chính mình, chỉ có như thế mới được Thiên Đạo thủ hộ, Thiên Đạo chấp nhận mà trở thành đế tuy nhiên một khi đã ngộ ra Giới tức là có cả thế giới riêng của mình, cần gì tìm đường?, cần gì tìm đạo?, Thiên Đạo đương nhiên cũng chấp nhận người ngộ ra Giới đột phá thành đế, Vô Song chính là trường hợp này, trường hợp duy nhất trong toàn bộ lịch sử võ lâm vì ngộ ra Giới mà đặc cách trở thành đế. 
Chỉ cần ngộ ra Giới cho dù tam lưu cao thủ cũng sẽ thành Đế, đây chính là Giới, là sự bá đạo của Giới, là quyền lợi của người nắm giữ Giới, tất nhiên câu nói trên chỉ là nói quá bởi không có tam lưu cao thủ nào có tư cách tiếp xúc với Vực chứ đừng nói là Giới.
Khi Vô Song bị Tu La Vương truy sát, ở trước sinh tử hắn ngộ ra Kiếm Vực tuy nhiên Kiếm Vực của Vô Song rất đặc biệt, ngay từ lúc Vô Song gọi ra Kiếm Vực thì huyết nhãn đã sinh, huyết nhãn chính là dấu hiệu của Tâm Giới, tức là Kiếm Vực của Vô Song đã là đỉnh phong, dĩ nhiên việc này Vô Song cũng nhận ra bởi Kiếm Vực của hắn rất mạnh.
Kiếm Vực của Vô Song mạnh thứ nhất là hắn dựa vào cảnh giới Vô Kiếm của Độc Cô Cầu Bại, thứ hai Vô Song đi qua sát sinh lộ tẩy lễ, ngộ ra sát lục kiếm ý.
Bản chất sát lục kiếm ý cũng không thể mạnh như vậy nhưng mà Vô Song đã giết Thiên Đạo, đây mới là lúc sát lục kiếm ý của Vô Song thăng hoa nhất.
Giây phút Vô Song ngộ ra kiếm vực, bởi sát lục kiếm ý của hắn thăng hoa đến tột đỉnh mà huyết nhãn sinh ra, huyết nhãn này lại dựa trên ký ức của Vô Song về huyết nhãn ở Sát Sinh Lộ dẫn tới nó có hồn.
Tổng hợp toàn bộ lại, tại thời điểm Vô Song đấu với Tu La Vương, hắn không phải ngộ ra Kiếm Vực mà là ngộ ra Kiếm Giới, vấn đề là có một thứ gì đó thủy chung ngăn Vực của Vô Song trở thành Giới.
Sau này khi ở Dược Vương Cốc bản thân Vô Song từng thấy Hỏa Giới của Giác Viễn đương nhiên khi đó Vô Song cũng không quá chú tâm được, mãi đến khi Vô Song được chiêm ngưỡng Phong Giới của Lý Thương Hải, Vô Song mới hiểu được sự khác biệt giữ Giới cùng Vực.
Vực đã rất đáng sợ nhưng nó chỉ là lĩnh vực trong khí Giới như là cả thế giới, kẻ nắm giữ Giới cứ như sáng tạo giả vậy, trong Giới có một thứ đại khí bàng bạc vượt xa Vực.
Vô Song không hiểu được cái thứ "đại khí" kia là gì nhưng mà thời điểm này Vô Song hiểu, cái đại khí kia chính là tâm, là tâm của cường giả, muốn ngộ ra Giới thì cái tâm phải lớn.
Tâm thế nào được coi là lớn?, cũng không phải là bậc anh hùng chí tại bốn phương thì sẽ ngộ được Giới còn người chuyên tâm chỉ lo việc của chính mình thì không ngộ được Giới.
Tâm ở đây là tâm hồn của chính bản thân mình, một cái tâm lớn tức là không có tâm kết, trong lòng không có khúc mắc.
Vô Song từng nói, hắn không muốn trở thành một thanh kiếm chém giết cả thiên hạ, đồ tận cả thế gian, hắn chỉ muốn làm mũi kiếm thủ hộ 3 tấc đất sau lưng.
Vô Song đi càng ngày càng xa, nhìn thấy càng ngày càng nhiều, hắn càng đi càng có chút mê mang không hiểu, thế giới này quá rộng, đường càng đi càng xa, khi quay đầu lại liệu còn thấy 3 tấc đất sau lưng?.
Vô Song mê mang, đạo của hắn là sát lục đạo, hắn nói hắn giết người vì thủ hộ nhưng mà thủ hộ cái gì?.
Hắn nói hắn giết người vì thủ hộ 3 tấc đất sau lưng, vậy 3 tấc đất sau lưng hắn có cái gì?.
Hắn từng nghĩ sau lưng hắn là những người chí thân, sau lưng hắn là những người hắn cần bảo vệ nhưng nghịch lý là... cả con đường này hắn giết rất nhiều rất nhiều nhưng mà mấy khi người chí thân hắn cần bảo hộ?.
Chỉ có giờ phút này, Vô Song mới thoát khỏi mê mang, mới một lần nữa nhìn lại con đường mình đã đi.
Đạo của hắn vẫn là sát lục kiếm đạo, 3 tấc đất sau lưng vẫn cứ là 3 tấc đất sau lưng nhưng mà sau lưng hắn là nhà, là sự bình yên.
Đã nhập ma cớ sao phải quay đầu lại?.
Tay đã nhuốm máu toàn bộ thiên hạ, còn có thể rửa đi sao?
Sát khí chảy trong từng thớ thịt, chảy trong huyết quản sao có thể nói quên là quên?.
Ta giết tận thiên hạ, đồ sạch nhân gian đổi lại một nụ cười kia, ta liền vô hối.
Ta nhận hết ánh mắt khinh bỉ của thiên hạ, nhận hết thế gian phỉ nhổ có làm sao?, giết là được.
Ta cầu chỉ là cầu nghe tiếng đàn kia vang lên hàng ngày, không hơn.
Giết một người là tội, giết trăm người là hùng, giết ngàn người vạn người liền thành bá chủ, giết đến khi không ai dám lấn ba tấc đất sau lưng, giết đến thiên hôn địa ám chỉ cầu ba tấc đất kia trời quang mây tạnh. 
Vô Song đi càng ngày càng xa nhưng rồi giờ phút ở bên lão đầu, hắn mới nhận ra mình lại trở về nhà, lại tìm thấy bình yên, tìm thấy ba tấc đất sau lưng.
Tâm kết từ kiếp trước đã mở, bản tâm mê mang bỗng thấy rõ hơn bao giờ hết, bao nhiêu sóng gió ngoài kia, bao nhiêu lo toan tính toán khi trở về nhà đều không còn gì cả, có chăng chỉ là sự bình yên mà hắn muốn thủ hộ, mà hắn hằng tìm kiếm.
Giờ phút này, tâm Vô Song bình yên hơn bao giờ hết, tâm của hắn lớn hơn bao giờ hết.
Giờ phút này, kiếm vực rốt cuộc không còn nữa, nó trở thành Kiếm Giới.
Vô Song tu là sát lục đạo nhưng mà sát lục đạo của hắn tính là gì nếu như chính hắn cũng không dám chấp nhận nó?.
Vô Song sợ Vô Hà Tử thấy hắn thay đổi cũng như Vô Song sợ cha nuôi tỉnh lại thấy hắn thay đổi.
Vô Song chưa từng dám thừa nhận cảm xúc này, từ đó tâm kết sinh ra.
Sát lục đạo là đạo của Vô Song nhưng mà hắn không dám thừa nhận, không dám chấp nhận với chính bản tâm mình, hắn sợ những người chí thân biết một mặt xấu khác của hắn, nếu như vậy sát lục đạo này không có còn hơn, chính vì vậy nó thủy chung không thể hoàn thành thuế biến.
Hiện tại đương nhiên không còn gì ngăn cản nó nữa, Vô Song rốt cuộc mới nhận ra sát lục đạo là một phần bản thân mình, Vô Song hắn thay đổi thế nào vẫn cứ là Vô Song hắn, chỉ cần sơ tâm không mất đi, hắn việc gì không dám chấp nhận?.
Giới sinh ra, Vô Song thành đế vị.
Giới sinh ra, Vô Song được thiên đạo thừa nhận, lúc này như có một luồng sức mạnh chạy dọc cơ thể Vô Song, cứ như sự tẩy lễ của Thiên Đạo vậy.
Cửu Dương Chân Kinh đột phá tầng thứ 4 sau đó đốt phá thẳng lên tầng thứ 5, kéo một mạch lên tầng 5 đỉnh phong.
Nhiên Đăng Bảo Điển đột phá tầng thứ 3, kéo một mạch lên thẳng tầng thứ 5.
Nội lực Vô Song như sóng trào, chịu sự tẩy lễ của Thiên Đạo, nội lực hắn như thủy triều dâng lên.
Bắc Minh Thần Công cùng Tiểu Vô Tướng Công đều bắt đầu thay đổi, càng trở nên tinh thuần, cáng trở nên cao thâm hơn.
Nội lực vốn là điểm yếu của Vô Song nhưng dưới sự thăng hoa của cả linh hồn cùng thể xác, nội lực của hắn rốt cuộc cũng chạm tới đế vị.
Giờ phút này, nếu Vô Song gặp lại Long Đế, không cần Hàng Long thì hắn cũng có tự tin khiến Long Đế chết chắc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.