Cực Phẩm Sư Huynh Triền Không Ngớt

Chương 42: Hỏa Diệu họa (1)




Thuyền chậm rãi cập bờ, Tiêu Dao trợn mắt há hốc mồm nhìnmột đám người trênđảo,vừa một bước lên đảo, bên tai truyền đến tiếng nổ “Tiểu thiếu phunhân hảo!”
Tiêu Dao không đứng vững, lảo đảo rồi ngã xuống, Hoa Lạc Ly nhanh tay lẹ mắt, phi thân tiến lên đỡ lấy Tiêu Dao.
Tiêu Dao hung tợn trừng Hoa Lạc Ly, Hoa Lạc Ly vẻ mặt vô tội nói: “Đây là ông nội của ta an bài , mặc kệ ta nói !”
“Ha ha, tiểu tử kia, nghe Lãnh Huyết nói, mời ngươi đến, quả thực không dễ dàng a!”Hoa Phiêu Miểu mỉm cười đi tới.
Tiêu Dao tức giận nhìn về phía Lãnh Huyết, vừa rồi như thế nào không phát hiện, người này có cái mồm rộng!
“Nguyên lai là ngươi phái hắn đem ta chộp tới ! Đây là chỗ nào!” Tiêu Dao từngnghĩgia gia Hoa Lạc Ly võ công cao cường, hẳn là đại hiệp, hiện tại mớithấy,người này tuyệt đối không phải đại hiệp, nói không chừng là đạotặc,người trên đảo, không một ai giống chính phái!
Hoa Lạc Ly bước lên phía trước che miệng Hoa Phiêu Miểu, vẻ mặt buồn bực nói: “Làm cho người của ngươi đều lui xuống !”
Hoa Phiêu Miểu cười nhẹ, vẫy tay ý bảo thủ hạ lui ra.
Hoa Lạc Ly trầm giọng nói:”Ngươi cũng đi,ta với nàng nói chuyện.”
Hoa Phiêu Miểu mâu trung hiện lên một tia ảm đạm,Hoa Lạc Ly bây giờ cảmthấy mâu thuẫn,hắn có thể thông cảm,hắn cũng từng mâu thuẫn và không yên như vậy,xem ra tiểu Lạc Ly quả thực ái tiểu nha đầu này .
HoaPhiêu Miểu thật sự rời đi, điều này làm cho Hoa Lạc Ly có chút kinhngạc, hắn cho rằng gia gia sẽ trêu tức vài câu mới rời đi, không nghĩphối hợp như vậy . ( Miu : nhà này mặt dày quá a ~ )
Mọi người đều ly khai,trên bờ chỉ còn lại Hoa Lạc Ly với Tiêu Dao.
Tiêu Dao bĩu môi, có chút không kiên nhẫn nói:“Ngươi đây là như thế nào a ?Ta đã nói , không cùng ngươi đi tìm Thủy Vô Khuyết , ngươi như thế nàonói gia gia ngươi đem ta chộp tới nơi này!”
Hoa Lạc Ly cảm giáctrong lòng bàn tay đổ mồ hôi ,trong mắt xếch hiện lên một tia dodự,không yên:”Ngươi có biết nơi này đâu sao ?”
“Đảo .” Tiêu Dao nhìn xung quanh một chút, đây chính là một cái đảokhông sai đâu .
“Đúng, nơi này là đảo, ngươi có biết tên của nó sao ?” Hoa Lạc Ly thấp giọng hỏi .
“Không có bia ghi tên,ta làm sao có thể biết!Hôm nay ngươi làm sao vậy? Nóichuyện đột nhiên ấp a ấp úng ? Rốt cuộc muốn nói gì? Ta không thíchngười khác quanh co lòng vòng !” Tiêu Dao không kiên nhẫn ngồi ở trêntảng đá bên bờ, tảng đá rất cao, thân mình nàng rất nhỏ, hai chân khôngtự giác đung đưa .
“Nơi này là… Hắc Long đảo.” Hoa Lạc Ly hơi khàn khàn nói.
“Hắc Long đảo?” Tiêu Dao trừng mắt to, bất tri bất giác hỏi: “Ngươi nói, nơi này là Hắc Long đảotruyền thuyết trên giang hồ? Hắc Long đảo địa bàncủa Tà Giáo?”
Hoa Lạc Ly khẽ gật đầu, mâu quang có chút nétránh,tiểu phì miêu trong lòng hắn tựa hồ nhận ra chủ nhân bất an, nhuthuận liếm liếm tay Hoa Lạc Ly, tựa hồ là cho hắn năng lượng .
Tiêu Dao sờ sờ cái trán, mờ mịt lẩm bẩm: “Nơi này nếu là trong lời nói HắcLong đảo, tiểu thiếu chủ nơi này chính là tiểu thiếu chủ Hắc Long đảo,gia gia tiểu thiếu chủ, chính là đảo chủnơi này!”
Nghĩ thông suốt hết thảy ,Tiêu Dao thế nhưng không có ý bài xích gì , ngược lại tặctiếu kéo Hoa Lạc Ly, nhẹ giọng than thở nói: “Nguyên lai ngươi làtiểuthiếu chủ Hắc Long đảo a? Chẳng phải sớm muộn sẽ trở thành Hắc Long đảođảo chủ sao?”
Hoa Lạc Ly không hiểu được Tiêu Dao phản ứng hiệntại là cao hứng hay mất hứng ,hắn cũng không dám tùy tiện nói chuyện,chỉ gật đầu.
Tiêu Dao thấy hắn gật đầu, lại hỏi: ” Hắc Long đảo đảo chủ, thật sự chính là thủ lĩnh tà giáo trong giang hồ?”
Hoa Lạc Ly vẫn như cũ gật đầu, cảm thấy một trận nghi hoặc,vẫn biếtvật nhỏnày khó đoán, nhưng không nghĩ tới đoán khó như vậy, rốt cuộc nàng có ýtứ gì a?
“Thật tốt quá!” Tiêu Dao đột nhiên từ trên tảng đá nhảyxuống, lôi kéo Hoa Lạc Ly, giảo hoạt cười xấu xa nói: “Xem ra sư huynhnhư ngươi cũng không tệ lắm, về sau trong hắc đạo đã có thể có chỗ dựa , ta có thể tự làm xằng làm bậy ! Không sợ ai dám khi dễ ta !”
Nghe vậy, khóe miệng Hoa Lạc Ly hơi hơi run rẩy,hắn nghĩ tới rất nhiều khảnăng, lại vạn vạn không nghĩ tới,Tiêu Dao sẽ có phản ứng này! Có lẽ đoán không ra, một nguyên nhântrong đó chính là thích nàng đi!
HoaLạc Ly tà cười hỏi:“Ngươi không biết là có quan hệ với người trong tàgiáo, sẽ rước lấy họa sát thân, không biết nguy hiểm sao? Không phải hẳn là cách người trong tà giáo càng xa càng tốt sao?”
Tiêu Dao bĩumôi nói: “Ta biết cũng không phải tên côn đồ tà giáo, vô sự gây chuyệnkhắp nơi, chọc họa một thân , còn muốn làm cho bằng hữu đi bảo vệ bọnhắn! Ta biết, là tiểu thiếu chủ Hắc Long đảo, Hoa Lạc Ly! Chẳng lẽ ngươi muốn ta giúp ngươi chắn họa? Ta nghĩ chỉ có ngươi giúp ta chắn họa đi!Ngươi là sư huynh!”
Khóe miệng Hoa Lạc Ly ý cười càng sâu,mâutrung lộ nồng đậm sủng nịch, giở trò xấu dùng sức nhu nhu đầu Tiêu Dao,“Đúng, chỉ có sư huynh ta có khả năng giúp ngươi chắn họa! Ai bảo ta làm sư huynh của tiểu tà ma ngươi đâu !”
Tiêu Dao tức giận hất ratay Hoa Lạc Ly,hừ lạnh nói:”Ta không phảitiểu phì miêu của ngươi, khôngcần nhu đầu ta như vậy ! Tiểu tà ma ta không đảm đương nổi! Ngươi mớichínhlà Tiểu tà mathật sự, ai bảo ngươi làtiểu thiếu chủ Hắc Long đảođâu!”

“Tìm toàn bộ Thiên Thủy Tộc,căn bản không có thấysư đệ!”Hỏa Diệu vẻ mặt ai oán, cực độ buồn bực nói: “Đều tại ngươi, vìsao không giữ tốt tiểu sư đệ !”
Một đường này, Hỏa Diệu khôngngớt trách cứ Giang Mạt Hàn, Giang Mạt Hàn vốn không hề nói chuyện, mộtđường tùy ý hắn chỉ trích, cũng không nói cái gì,nhưng bị trách cứnhiều,cũng sẽ chịu không được.
Giang Mạt Hàn lạnh lùng nhìn Hỏa Diệu, trầm giọng nói: “Cho dù ngươi ở lúc ấy, giống ta không giữ được Tiêu Dao!”
“Hắc!Ngươi có ý tứ gì!Chính mình không làm được,cũng đem người khác coi như khônglàm được!Ta nói cho ngươi,nếu như ta ở,nhất định giữ được sư đệ!” HỏaDiệu ưỡn ngực, vẻ mặt ngạo nghễ nói: “Hoa Lạc Ly yêu nghiệt kia,cho dùkhinh công cao, sẽ có ám khí lợi hại sao? Ta nói cho ngươi,ta bàyám khíthiên la địa võng,hắn sẽ không biết Đông Nam Tây Bắc !”
Giang Mạt Hàn mâu trung hiện lên nồng đậm không tin, nhưng cũng không muốn cùngtiểu tử bảy tuổi này nói thêm cái gì, không hề để ý tới Hỏa Diệu, mộtmình đi phía trước.
“Này , ngươi đây là ý tứ gì ? Định đi đâu ?” Hỏa Diệu đuổi theo.
Giang Mạt Hàn đột nhiên dừng lại cước bộ,Hỏa Diệu không kịp dừng,đâm vào lưng Giang Mạt Hàn, ai oán nói:”Ngươi đột nhiên dừng lại làm cái gì !”
Giang Mạt Hàn dường như đột nhiên nghĩ tới cái gì, trầm giọng nói: “Bọn họ có lẽ đã muốn rời đi thiên Thủy Tộc .”
“Ly khai?Vậy đi nơi nào?”Hỏa Diệu vẻ mặt nghiêm túc lên,hắn biết Giang MạtHàn tuy rằng võ nghệ không tốt,nhưng đầu óc tựa hồ tốt lắm, có thể tìmđược Thiên Thủy Tộc,cũng là dựa vào Giang Mạt Hàn, là hắn phát hiện lông tiểu phì miêu của Hoa Lạc Lyở bên dòng suối,một đường tìm được thànhBạch Long,tìm đếncửa hàng xe ngựa,hỏi ratung tích Tiêu Dao đi vào thiênThủy Tộc.
Giang Mạt Hàn không đáp , hỏi ngược: “Thân phận Hoa Lạc Ly, ngươi biết?”
“Đương nhiên biết,cha ta đem ta đưa đến Thần Y cốc,tất nhiên đem người trongThần Y cốc vàthân phận bọn họ đều nói cho ta!”Hỏa Diệu nhíu mi nói:“Ngươi cũng biết?”
“Tiểu thiếu chủ Hắc Long đảo.” Giang Mạt Hàn thản nhiên nói.
Hỏa Diệu cười khổ, mọi người đều đem thân phận che giấu tốt lắm, lại không biết, kỳ thậtbí mật sớm bị công khai.
“Bọn họ đi nơi nào,với thân phận Hoa Lạc Ly,có liên quan sao?” Hỏa Diệu mờ mịt hỏi.
Giang Mạt Hàn vẫn như cũ không đáp,hỏi ngược lại:”Tiêu Dao rất ít rời Thần Ycốc,nếu là ngươi dẫn hắn đi chơi, ngươi sẽ dẫn hắn đi nơi nào?”
“Đương nhiên là Hỏa Quốc a!Cho hắn mở mang kiến thức về mỹ thực và ảo thuậtHỏa Quốc!” Hỏa Diệu vẻ mặt mong chờ, thật khẩn cấp muốn mang Tiêu Daođến cố hương của hắn mà chơi đùa.
Giang Mạt Hàn lấy mâu quang cực độ bất đắc dĩ nhìn Hỏa Diệu.
Nhìnánh mắt đối phương,Hỏa Diệu vỗ cái trán,giật mình nói: “Ngươi nói, hắn đem sư đệ đưalên Hắc Long đảo rồi?”
Giang Mạt Hàn gật gật đầu, trầm giọng nói: “Rất có thể!”
“Chúng ta bây giờ đi Hắc Long đảo!” Hỏa Diệu lo lắng lôi kéo Giang Mạt Hàn , bước đi.
Giang Mạt Hàn bỏ tay Hỏa Diệu ra,cả giận nói: “Ngươi có biết Hắc Long đảo ở đâu không ?”
Hỏa Diệu bĩu môi, vô tội nói: “Không biết, ta nghĩ ngươi biết.”
Giang Mạt Hàn thở dài: “Ta biết, nhưng ngươi cư nhiên đem ta đi ngược hướng .”
Hỏa Diệu xấu hổ nở nụ cườingốc,lúc này khăn che mặt sớm bỏ, trên đường mang theo khăn che mặt cơ hồ so với thiếu mất một cái răng cửa còn muốn gâychú ý hơn .
“Thiếu một cái răng,đừng có cười ngây ngô,rất khó xem!”Giang Mạt Hàn lạnh giọng nói xong,hướng một cái phương hướngkhác mà đi.
Hỏa Diệu bay nhanh đuổi theo,miệng tức giận nói thầm:”Uy,Giang Mạt Hàn,ngươi có ý tứ gì! Chẳng lẽ ngươi trước kia không thay răng!”
Haingười trải qua một phen này,quan hệ có phần tốt lên,đứng cùng một bênchiến tuyến,đồng tâm hiệp lực tìm Tiêu Dao,giết Hoa Lạc Ly!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.