Cực Phẩm Ở Rể

Chương 991:




Chương 991:

“Ha ha, chú Trọng nói, dự án này đê nghị ba người chúng ta cùng hợp tác, nhưng hi vọng Vạn gia chúng tôi năm giữ phần lớn cỗ phần, đề sau này có chuyện gì có thể trực tiếp thương lượng với Vạn gia chúng tôi, dù sao cũng là người quen cũ, đàm phán cũng sẽ dễ dàng chút!”

Vạn Hiểu nhạc cười ha ha nói, căng thắng đây cặp kính không gọng trên sống mũi đề che giầu nôi lo lãng trong lòng, rồi nói: “Hai vị cũng biết, dù chiếm nhiều cổ phần nhận được nhiều lợi ích, nhưng những dự án như thế này cũng tiêm ân nhiều rủi ro và các cổ đông lớn phải gánh nhiều trách nhiệm hơn. Vì vậy, trở thành cổ đông lớn không phải là điều tốt! Chỉ là gia đình chúng tôi có môi quan hệ tốt với chủ nhiệm Trọng, cho nên tôi không thể. bác bỏ, nêu không thì tôi thực sự sẵn lòng để hai người làm cỗ đông lón!”

“Ừm…lời cậu nói là thật!” Sở Vân Tỉ gật đầu, vô cùng cảm kích.

Lý Thiên Hủ cũng không phát biểu, trong lòng thâm tán đông với cách nói của Van Hiểu Nhạc. Thật ra, đối với loại dự án này, trở thành cổ đông lớn không nhất thiết là điều tốt. Vì Vạn gia năm giữ các nguôn tài nguyên, nên vị trí cổ đông lớn giao cho bọn họ cũng hợp lý!

“Vạn đại thiếu, cậu nói luôn với tôi đi, cổ phần của chúng tôi, có được 30% hay không?” Sở Vân Tỉ nhíu mày nói, “Đây là giới hạn nhượng bộ lớn nhất của tôi rôi, không thể ít hơn!”

“Được, đương nhiên được, không cần Sở đại thiêu nói, tôi vốn dị chuẩn bị cho cậu rồi, chính là 30% cổ phân.”

Vạn Hiểu Nhạc lấy lòng cười nói.

“Vậy thì được!” Sở Vân Tỉ thỏa mãn gật gật đầu.

Lý Thiên Hủ cũng đồng ý gật đầu, hâu như cũng khá thỏa mãn, nói: “30%, Lý gia chúng tôi cũng có thể chấp nhận.”

“Anh Lý, tôi nghĩ anh đã hiểu lầm rồi!”

Vạn Hiều Nhạc ngượng ngùng nói, “Tôi nói 30% chính là của Sở đại thiếu. Về phần tập đoàn Lý thị của anh, chúng tôi chỉ muốn anh chiếm hai mươi phần trăm cổ phần!”

“Cái gì?”

Sắc mặt Lý Thiên Hủ đột nhiên thay đổi, hắn vô bàn tức giận nói: “Tại sao?”

“Cái này, tôi không nói thì cậu cũng biết hai nhà Lý Vạn quả thật trước giờ đều không biết. Lúc đầu, chúng tôi không muôn cùng các người hợp tác, bởi vì Sở Vạn hai nhà chúng tôi hoàn toàn có khả năng triển khai hạng mục này, mà để cho Lý gia các người tham gia cùng, cũng vì lợi ích nhiều mặt mà thôi!” Vạn Hiểu Nhạc nhìn Lý Thiên Hủ đang tức giận, cảm thấy.

một sức mạnh vô hình áp bức, miễn cưỡng chồng lại sự hoảng loạn trong lòng, dựa vào những gì cha đã chỉ dạy, nói: “Lại…lại nói, 20% cổ phần cũng không ít.”

“Cái rắm!” Lý Thiên Hủ tức giận chỉ vào Vạn Hiều Nhạc: “Cậu đừng quên, ngay từ đầu chúng tôi là người đã nộp đơn cho dự án này! Hai người chỉ đang theo chiều gió mà thôi, phương thức hoạt động của các người là bắt chước chủng tôi. Mà bắt chước cũng chỉ là bắt chước, phương thức hoạt động phù hợp, nhất vẫn nằm trong tay chúng tôi.”

“Này, Lý tiên sinh, nói chuyện thì nói chuyện, đừng ‘ liên lụy đến tôi. Tôi chính là nguyện ý cùng cậu hợp tác mài”

Sở Vân Tỉ đột nhiên vẫy vẫy tay với Lý Thiên Hủ, cười nói: “Tuy nhiên, chuyện này trong tay của Vạn gia. Tôi cũng muốn nhìn mặt người | khác. Cậu vân là nên cùng Vạn đại thiếu tự thương lượng đi.”

Vừa nói, anh vừa trực tiếp đứng dậy, lấy tăm cắm miếng hoa quả lên bàn rồi cho vào miệng cười nói: “Nếu đã không có chuyện gì thì tôi về trước đây! Hai vị từ từ mà bàn.”

Lâm Vũ liếc anh một cái, cau mày hỏi: “Sở đại thiếu, đồ ăn còn chưa có lên, cậu sao lại đi vội như thế

“Đồ ăn ở đây, lão tử đã ăn ngán rồi.”

Sở Vân Tỉ cười lạnh, nhìn Lâm Vũ nói: “Ngược lại là cậu, có lẽ không có nhiều cơ hội hưởng thụ loại đãi ngộ độc quyền này. Cứ thưởng thức đi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.