Cực Phẩm Ở Rể

Chương 866:




Chương 866:

Cụ Tống vội vàng bảo Lâm Vũ ngồi xuống, rót cho anh một tách trà, nâng mày nói: “Nghe nói chức vị Hội trưởng Hiệp hội Trung y lần này không phải của cậu. Sao cậu lại thua cuộc tu cử?”

Trong giọng điệu của ông có chút bắt mãn, trong lòng ông chỉ có Lâm Vũ mới xứng với vị trí này.

Lâm Vũ lắc đầu cười khổ, sau đó nói cho cụ Tống biết chuyện đã xảy ra.

“Vạn Sĩ Linh? Nhân phẩm của người này không tốt lắm!”

Là một lão làng trong giới Trung y, còn có môi quan hệ tôt với nhiều bác sĩ lão làng ở kinh đô, đương nhiên cụ Tống cũng hiệu biết về một số bác sĩ _ thuộc cập quốc gia tại kinh đô. Biết rằng người tên Vạn Sĩ Linh này tuy có tài y thuật nhưng lại không có y đức.

Sau đó ông gật đầu, thỏ dài một hơi: “Nhưng chuyện này cậu làm rất đúng, nều không được ngôi vào ghế Hội trưởng, ông ta sẽ không bao giờ cho người khác khác biệt về Thái Bạch Thiên Kim Phương. Nếu lần này cậu có thể hoàn toàn tiêu hủy Thái Bạch Thiên Kim Phương này, đối với Trung y và cả với thê hệ mai sau, sẽ là một công đức vô biên!”

Mặc dù chưa bao giờ nhìn thầy Thiên Kim Phương, nhưng đã nói rằng Thái Bạch Thiên Kim Phương có tác dụng phụ, trong y sử của nhà họ Tống, đã có một số thảo luận nhất định về tác hại nghiêm trọng của phương thuốc này.

“Mà này, Tiểu Hà, tôi nghe nói Phác Thượng Du từ y học nước Hàn đã chỉ đích danh tìm cậu khiêu chiến sao?”

Cụ Tống chợt nhớ ra điều gì đó, cười hỏi Lâm Vũ.

“Vâng, năm sau sẽ chọn ngày!” Lâm Vũ gật đầu.

“Thế nào, cậu nắm chắc phần thắng chứ?” Cụ Tông quan tâm hỏi.

“Thật khó nói, cháu đã hỏi thăm người này từ rất nhiều người, nhưng họ cũng không biết gì về vị Phác Thượng Du này.” Lâm Vũ khẽ thở dài.

Tục ngữ nói, biệt mình biệt ta trăm trận trăm thẳng, nhưng cho tới bây giờ, anh vẫn không biêt gì về Phác Thượng Du này.

Chuyện này liên quan đến tôn nghiêm của Trung y, vì vậy anh không thê không thận trọng.

“Dù sao anh ta cũng là Hàn y, cho nên đối với Trung y chúng ta không biết rõ người này là chuyện bình thường thôi. Tôi chỉ nghe nói là người này có tài châm cứu phi thường.”

Cụ Tống gật đầu, vẻ mặt có chút ngưng trọng, sau đó ngắng đầu hỏi Lẫãm Vũ; “Tiêu Hà, nói cho ngươi biết, lần này, tôi cũng tới đây vì chuyện này, là muốn giúp cậu một tay!”

*Ò?” Vẻ mặt Lâm Vũ vui mừng, vội Vàng nói: “Chẳng lẽ ông đã có kế hoạch tốt rồi sao?

“Không có kê hoạch tốt, nhưng có một phương pháp châm cứu.” Cụ Tổng cười nói: “Tôi hỏi cậu, phương pháp châm cứu đỉnh cao và nồi tiếng nhất trong Trung y hiện nay là gì?”

“Đương nhiên là Thái Át Thần Châm cùng Quỷ Môn mười ba châm!” Lâm Vũ nghiêm nghị nói.

“Theo tôi biết, hình như cậu biết cả hai phương pháp này?” Lão Tống cười nói.

“Đúng vậy.” Lâm Vũ khiêm tốn gật đâu.

“Vậy nếu tôi nói cho cậu biết, còn có một phương pháp khác tốt hon hai phương pháp này?” Lão Tống cười nói.

Vẻ mặt Lâm Vũ đột ngột thay. đổi, anh kinh ngạc nói: “Cụ Thi lẽ nào phương pháp ông nói..

Nói đến đây anh liền dừng lại, có vẻ hơi không dám khẳng chuyện này.

“Tôi sẽ cho cậu gợi ý, Nhất Châm Định Long Đầu ! Cụ Tống cười nói.

“Nhất Châm Định Long Đầu! Ông…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.