Cực Phẩm Ở Rể

Chương 812:




Chương 812:

“Mau mời ngồi, trong chốc lát nữa thì Thiên Ảnh sẽ đến nơi!” Lý Thiên Hủ chạy nhanh chóng đón tiệp Lâm Vũ vô ngồi, tiếp theo phân phó thư ký pha hai chén trà qua đây.

“Bác sĩ Hà?|”

Lý Thiên Ảnh đi vào cửa liền nhìn thây Lâm Vũ liện cảm thấy có chút ngạc nhiên, hiển nhiên là đến cô cũng không có nghĩ rằng. Lâm Vũ sẽ đên đây, Lý Thiên Hủ cũng không có nói trước cho cô biết.

Chỉ thây hôm nay toàn thân cô mặc bộ đô chuyên ngành, áo sơ mi trắng với váy ngắn màu đen, một đôi tất lụa ôm lấy hai chân thon và cân đối, trên chân còn mang một đôi giày cao gót đầu nhọn, nhìn cực kỳ mới toanh.

“Sao anh lại tới đây?!” Lý Thiên Ảnh sau khi nhìn thấy Lâm vũ đến thì liền cảm thầy cực kỳ cao hứng, không kìm nổi lòng mả tiền đến bên cạnh  của Lâm Vũ mà ngồi xuống.

“Thiên Ảnh, đều đã lớn đến như vậy rồi, hãy có phép tắc một chút” Lý Thiên Hủ nhíu nhíu mày, nhẹ nhàng trách móc nặng nề người em gái ruột của anh ta mội tiếng.

“Lý đại ca, tôi nên ở chỗ nào tiến hành châm cứu cho Lý tiểu thư thì thích hợp?” Lâm Vũ cười cười hướng vê Lý Thiên Hủ hỏi.

*À, ở bên trong phòng nghỉ ngơi có một cái giường, hai người đi vào bên trong đi!” Lý Thiên Hủ vội vàng nói, “Không có sao cả, tôi ở bên ngoài giúp hai người canh chừng, sẽ không có người đi vô đâu!”

Anh ta nhớ đến những lời này của anh ta liền không khỏi nhíu nhíu mày, nhớ đến một lát nữa thì người em gái của mình trần truồng cùng với Lâm Vũ ở một chỗ, anh ta không nhịn được mà cảm giác có chút là lạ, làm gì mà có người anh trai nào mà lại vội vã giao người em gái của mình cho một người xa lạ chứ?

– “Lại muốn châm cứu à?” Lý Thiên Ảnh không nhịn được có chút lo lắng nhìn liếc Lâm Vũ một cái, nhẹ giọng nói, “Bác sĩ Hà, thân thể của anh ăn  uống không tiêu sao?”

Lý Thiên Hủ đang ở một bên uống cà phê không nhịn được liền phun ra một ngụm cà phê, nhíu mày, có chút bất đắc dĩ liếc nhìn em gái của mình một cái, một lời nói quan tâm này, Sao mà nghe có cảm giác là lạ sao ây ..

“Không có việc gì đâu, cơ thê tôi ăn vần tiêu hóa bình thường…

Trái lại Lâm Vũ thì hiểu được ý nghĩ của Lý Thiên Ảnh, cười ha hả gật đầu rồi đáp ứng xuống dưới.

“Anh, anh làm sao vậy?”

Lý Thiên Ảnh có chút buồn bực mà liệc nhìn người anh trai của mình một cái.

“À, không có gì, anh bị sặc, bị sặc mà thôi, ngoan, mau đi vô cùng với bác sĩ Hà đi, anh giúp hai người giữ cửa chol”

Lúc này Lâm Vũ mới cầm lấy hộp đựng chẩn đi theo Lý Thiên Ảnh hướng vệ phía phòng ngủ bên trong đi vào.

Trong phòng nghỉ có một chiếc giường Tịch Mộng Tư rất mềm mại,  Lý Thiên Ảnh ngay tức khắc nằm ngửa người ở trên giường, thở dài, nói: “Tôi thật sự là nghĩ không ra, thì ra là đến công ty làm việc lại mệt đến như vậy!” ,  “Đều là ThÚ thế mà đạt được, kiên trì kiên trì thì tốt rồi!”

Lâm Vũ cười cười, nhìn thấy bộ dáng cực kỳ hấp. dẫn của cô khi mặc bộ đồ nơi công sở năm ở trên giường, trong lòng không nhịn được mà đập bịch bịch.

“Vậy tôi cở quần áo đây!”

Lý Thiên Ảnh trước hết đứng dây cởi giây, sau đó liền cởi cái váy ngăn ra, ở bên trong chiếc quận †ât hiện ra hình dáng của cái quân lót như ần như hiện, mê người vô cùng.

Sau đó cô nhẹ nhàng cầm lấy đôi quản tất, rồi từ từ mà lột nó ra, lộ ra cặp đùi trắng nõn có chút chói mắt.

Cho dù là Lâm Vũ cũng không có nhịn được mà liêc nhìn vài lân.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.