Cực Phẩm Ở Rể

Chương 805:




Chương 805:

“Anh yên tâm, chúng ta hai bên là tự nguyện, nêu như tôi thua tuyệt đối không có bắt cứ hành động kết thù  nào, đồng thời, tôi cũng hi vọng sau khi các anh thua cũng đừng giông_ như trẻ con khóc lóc đi tìm cảnh sát Trung Quốc các người.” Tezuka thấy Hà Cân Kỳ rơi vào bây của mình thì miệng nhêch lên ý cười nhạt, vô cùng tự tin nói, “Có điều, chúng tôi sẽ không thua.”

“Anh cũng yên tâm, người Trung Quốc chúng tôi cũng rât có nghĩa khí,  nói được làm được.” Hà Cần Kỳ cười lạnh nói.

“Được.”

Tezuka cười nhạt, quay đầu nhìn Morita nói, “Morita, anh ra mặt chơi cùng bọn họ?”

“Được thôi.”

Morita vặn cổ, siết chặt nắm đấm, chậm rãi bước ra ngoài, khiêu khích nói với Hà Cần Kỳ, “Các anh bên đó ai sẽ ra đấu với tôi? Anh à, cậu nhóc có biết võ công không?”

“Được, vậy tôi sẽ…”

Hà Cân Kỳ vừa chuân bị đông ý thì Lý Thiên Hạo ở bên cạnh vội vàng ngăn anh ta lại, có chút không g yên tâm khuyên nhủ nói: “Cần Kỳ, cậu không  thể đánh nhau với bọn họ được, chút nữa bữa trưa cậu không thể đem bộ mặt sưng húp đến tiếp đón được chứ.”

Mặc dù Lý Thiên Hạo cảm n thầy không chắc Hà Cần Kỳ sẽ thua nho trong  quá trình đầu thì bị thương là điêu không thể tránh khỏi.

“Đúng vậy, Cần Kỳ, chúng ta vừa hay có hai vị huấn luyện viên ở đây, đúng lúc có thê thử tài năng của bọn họ luôn.” Vạn Hiểu Phong cũng vội vàng đứng ra khuyên bảo.

Hà Cần Kỳ thấy hai người bọn họ nói cũng đúng, là một ông chủ thực sự không thê tùy tiện ra mặt được, vừa hay có thể mượn cơ hội đề kiểm tra trình độ của hai vị huần luyện viên này.

“Cân Kỳ, hai bọn họ nói đúng, cậu vân là nên đừng ra mặt, tôi thấy tên kia có vẻ rất lợi hại đấy, cậu căn bản không phải là đối thủ của anh ta, vạn nhất bị đánh tật vậy thì mặt mũi nhà họ Hà các người đêu bị cậu làm cho mắt hết rồi.

Lúc này Trương Dịch Đường đứng trong đám đông đột nhiên lên tiếng kích động Hà Cần Kỳ một câu, rõ Ìà là  cố ý.

Anh ta biết đám người Nhật Bản này nêu như đã dám đên đậu đấu thì trình độ chắc chắn không thấp; vì vậy anh ta mới muôn Hà Cân Kỳ ra mặt nghênh đấu, rất muốn xem Hà Cần Kỳ bị đánh cho thảm hại.

Có điều Hà Cần Kỳ không phải người không có não, quay đầu liệc nhìn anh ta một cái, cười lạnh nói: “Mặt mũi của nhà họ Hà chúng tôi không cần cậu lo lắng, cậu nên cần thận nghĩ cách xem làm sao tìm lại mặt mũi đã mắt cho nhà họ Trương kia kìa.”

“Cậu Trương Dịch Đường tức đến đau cả ngực, phẫn nộ trừng mắt nhìn anh ta.

“Lâu Khải.”

Hà Cần Kỳ không đề ý đến anh ta, trâm giọng nói: “Anh lên dạy cho tên Morita kia cách làm người đi.”

Anh ta chọn Lâu Khải này không chỉ vì vô cùng tự tin với thực lực của anh ta mà ocnf bởi vì anh ta truyền nhân bát cực quyên, Bát cực quyên mạnh mẽ, dứt khoát, đơn giản nhưng mỗi chiêu thức đều là chí mạng, đương nhiên khác với những màn biểu diễn  võ thuật, tính thực dụng vô cùng cao.

Anh ta muốn Lâu Khải dùng võ thuật truyền thống này của Trung Quốc đề đánh bại tên Morita kia, khiến những tên Nhật Bản này tâm phục khẩu phục.

“Được.”

Hà Cần Kỳ nói xong thì một người đàn ông cường tráng, da hơi ngăm đen võ vô tay rôi hướng về phía Morita vậy, lay, nói: “Đến đi, tên thấp lùn, lên đi.”

Một vị huấn luyện viên khác nhìn Lâu Khải cười nói: “Nhẹ chút, đừng làm cậu nhóc bị đánh chết nha.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.