Cực Phẩm Ở Rể

Chương 802:




Chương 802:

Vị trí phòng tập quyền anh này của Hà Cần ‘Kỳ chọn không tỒi, ở một khu đô thị náo nhiệt, diện tích của sân phòng rất lớn, hơn nữa tiền thuê mặt băng cũng vô cùng rẻ, là anh ta dùng quan hệ của bỗ đê thuê được.

Khi Lâm Vũ đến nơi thì trước phòng tập đã được dựng những mái vòm, trên khán đài đang múa sư tử, âm thanh vô cùng náo nhiệt.

_ Trước cửa đầy người bao vây xung  quanh, xung quanh không ít xe hạng sang đỗ lại, có thê thấy người đên chúc mừng anh ta khai trương cửa hàng đều là những người giàu có, có  điều ai cũng biết, bọn họ đến không phải bởi vì Hà Cần Kỳ mà là vì ông chú lớn nhất nhà họ Hà.

“Anh hai, anh đến rồi.” Hà Cẩn Kỳ.

thấy Lâm Vũ đến thì vội vàng chạy qua, giỏ hoa trong tay anh cuối cùng đưa cho một nhân viên phía sau, tay anh ta kéo lây Lâm Vũ đến bên cạnh mình, đưa cho anh con dao, cười nói: “Chút nữa cùng em cắt băng khánh thành.”

Lúc cắt băng khánh thành, Lâm Vũ và Hà Cần Kỳ ở giữa, Vạn Hiểu Phong và Lý Thiên Hạo đứng ở hai bên, người hợp tác mà Hà Gần Kỳ nói đến chính là hai người bọn họ.

Lý Thiên Hạo nhìn thấy Lâm Vũ thì cũng không có biểu cảm gì quá, còn Vạn Hiểu Phong nhìn thấy Lâm Vũ thì lại có chút không tự nhiên, dù sao thì chú của mình cùng Đường ca đều bị Lâm Vũ làm cho tàn phế rồi, còn bồ của chính mình cũng bị Lâm Vũ dạy dỗ một trận, vì vậy lúc đối mặt với Lâm Vũ thì tự nhiên có chút khẩn trương.

Thực ra, nếu bố của cậu ta bị người khác xúc phạm, cậu ta nhất định sẽ liều mạng chiên đầu với Lâm Vũ, nhưng cậu ta và anh trai cậu ta đều là  kẻ hèn nhát giống như nhau, vì vậy nhìn thấy Lâm Vũ liền rụt cổ lại, đên nói cũng ¡ không giống nói.

Trương Dịch Đường đứng trong đám người mà mặt lạnh tanh, ánh mắt – nhìn Lâm Vũ tràn đầy ý hận, anh trai cậu ta là Trương Dịch Hồng bị Lâm Vũ đánh cho tơi tả, chuyện này cậu ta luôn ghi nhớ trong lòng, hơn nữa cậu ta luôn muôn tìm cơ hội báo thù,  muốn thay nhà họ Trương lầy lại mặt mũi.

Nhưng cậu ta biết, anh trai cậu ta đã không đánh lại được Lâm Vũ, dựa vào thực lực của cậu ta càng không phải đổi thủ của Lâm Vũ, vì vậy cậu †a chỉ có thể nhịn, chỉ có thể tìm cơ hội chuẩn xác để mượn đao tần công Lâm Vũ.

Sau khi cắt băng khánh thành xong, Hà Cần Kỳ mở cửa đón khách, rất nhiều người đến tham gia buồi khai trương đêu không tiếc một hai nghìn  mà trực tiếp bỏ tiên để làm thẻ thành viên.

Hà Cần Kỳ đưa Lâm Vũ đi thăm phòng tập quyên anh.

Phòng tập quyền anh được chia thành tầng trên và tầng dưới, tầng  trên chủ yếu là khu vực thiết bị và tập luyện cùng với khu nghỉ ngơi giãn cơ: thê, còn tâng 1 là sân tập chính, với các loại bao cát, bóng lê, dây nhảy, găng tay đắm bốc và các doại trang thiệt bị khác.

Ở giữa có một sân tập lớn khoảng 5m, mặt sàn cách mặt đất khoảng 1m, trông vô cùng ân tượng.

Đề khơi dậy bầu không khí, hai huần luyện viên cởi trần mặc quân đùi, đeo gắng tay đấm bốc tập luyện.

Chỉ thấy cơ bắp của hai vị huần luyện viên vô cùng sản chắc, môi cú đâm ra đêu vô cùng có khí lực, quả đúng là được luyện tập chuyên nghiệp.

“Anh hai, hai vị huấn luyện viên em mời về thê nào?” Hà Cần Kỳ cười nói.

“Không tôi.” Lâm Vũ cười gật đầu.

“Còn kém xa anh rồi, hay là anh lên đấu với hai người bọn họ một chút?”

Hà Cần Kỳ hỏi.

“Thôi” Lâm Vũ cười lắc đầu, thấy Hà Cần Kỳ bận rộn như vậy, cũng không ở lại lâu, nói: tớ) y quán còn có chuyện, ‘anh vệ trước đã, hôm khác anh lại đến chỗ em chơi sau.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.