Cực Phẩm Ở Rể

Chương 1136:




Chương 1136:

Nhưng nếu trong lòng Phương Chính có bóng ma, không nên đồng ý đề anh kiêm tra bã thuốc, trước khi có kết quả sẽ tìm cách trồn đi, tại sao lại thành thật ở lại đây?

Lâm Vũ suy nghĩ cần thận từ lúc trước trông thầy biểu hiện củaPhương Chính, liền phát hiện ông ta không có chút kỷ quái, xem ra ngay từ đầu ông ta thật sự không biết những dược liệu này có độc.

“Đợi một chút!”

Nghĩ đến đây, Lâm Vũ không khỏi hét lên với Hà Tự Khâm.

“Làm sao vậy?” Hà Tự Khâm quay đầu, cau mảy hỏi anh.

“Tôi thấy dáng vẻ của ông ta không giông như ngụy trang, có thê người hạ độc không phải ông ta!” Lâm Vũ do dự nói.

“Hừm, cậu chưa thẩm vấn tội phạm, CÓ thể không biết kỹ năng diễn xuất.

của một số người còn tốt hơn cả diễn viên!” Hà Tự Khâm hừ lạnh một tiếng, trong lòng rất khó chịu vì ban đầu bị bộ dạng của Phương Chính lừa gạt.

“Hà đại gia, tôi thề, tôi thề không phải tôi!”

Phương Chính đột nhiên từ trên mặt đất đứng dậy, hai chân quỳ trên mặt đất, một tay kéo ống quần của Hà đại gia, một tay giơ lên trên đâu thề, vừa khóc vừa nói: “Tôi thật không biết là thuốc Hà nhị gia uống vào là có độc, nêu tôi dám nói dõi thì cả nhà tôi đều chết!”

“Đem máy lời vớ vẫn này Vào trong phòng thẩm vấn nói ! Hà Tự Khâm lạnh một tiếng, sau đó ra lệnh cho những người dưới quyền: “Dẫn anh ta đi “Đợi đã!” Lâm Vũ hét lớn một tiếng, sau đó vội vàng nói: “Bộ trưởng.

Phương, tôi hỏi ông toàn bộ quá trình sắc thuộc đều ở cạnh canh giữ không? Có ai tìm ông nói chuyện phiêm với ông không!”

Phương Chính nghe thấy lời Lâm Vũ nói thì giật mình, sau đó mới nhớ kỹ, sắc mặt biến đổi, vội vàng gật đầu nói: “Có, cói Khi tôi đang sắc thuốc, Tiểu Đào đã đến nói chuyện với tôi, tôi vẫn đang tự hỏi sao đột nhiên tốt nay cậu ta lại đến nói chuyện với tôi!”

Phương Chính đột nhiên trợn tròn mắt khi anh nói vậy, ông ta lập tức từ trên mặt đất đứng lên, kích động nói: “Đúng, đúng, tôi nhớ rồi! Cậu ta còn mở nắp hộp tiên dược ra xem, tôi cũng không coi trọng lắm, bây giờ nghĩ lại, rât, có thể là Tiểu… Tiểu Đào giở trò gì..

Nói ra lời này ông ta toát mồ hôi lạnh, không ngờ một tên thuộc hạ lầm lì lại có thê làm ra chuyện táo tợn như vậy!

“Tiểu Đào?” Hà Tự Khâm lạnh lùng nói: “Tiểu Đào là ai2”

“Người này là Chu Đào, cậu ta là cấp dưới của tôi!” Phương Chính vội vàng nói: “Khoa Đông Y của bệnh viện chúng tôi, người mới đến bệnh viện năm ngoái, từng là học việc ở Thiên Thực Đường!”

Thiên Thực Đường?

Ánh mắt Lâm Vũ chợt sững sờ khi nghe thấy lời này, anh đối với cái tên này rât nhạy cảm!

Chẳng lẽ Tiểu Đào này là do Vạn gia xúi giục?

Nghĩ đến đây, đột nhiên Lâm Vũ nhận ra nêu người đứng sau chuyện là Vạn gia, thì mọi chuyện đêu đã rõ Vạn gia có thù sâu với chính anh, rõ ràng là muôn đồ lỗi mình, mượn tay Hà gia đề diệt trừ anh, hơn nữa Van Sĩ Linh thông thạo Trung y, thật biết sắp xếp, không đề lại dầu vết!

Caol Thủ thuật này thực sự cao!

Lâm Vũ sửng sốt, nếu là như vậy thì phải nói thủ đoạn của Vạn gia quá thông minhl Nếu không phải tiếp xúc với thứ chất lỏng không màu và không độc hại này, lại nghĩ ra phương pháp chứng minh, có lẽ bây giờ anh đã bị Hà Tự Khâm bắt đi rồi!

Bây giờ, rốt cuộc anh biết lần đó đầu độc chính mình là ai! Chắc hẳn không còn nghỉ ngờ gì nữa là Vạn gial “Chu Đào bây giờ ở đâu?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.