Cực Phẩm Ở Rể

Chương 1109:




Chương 1109:

Triệu Trung Cát bất lực lắc đầu, “Thật ra, mười năm trước, sau cái chết của một bệnh nhân cũng bị nhiễm loại độc này, chúng tôi đã không ngừng nghiên cứu loại độc này, nhưng chúng tôi phát hiện loại độc này vô cùng kì lạ, mỗi một thành phần bên trong đều không thẻ khiến họ trúng.

độc, nhưng đặt chúng nó ở một chỗ, sẽ sản sinh ra độc tô kì lạ, cho nên mới khiến cho chúng tôi không cách nào giải được.”

Có vẻ như để tránh tiết lộ bát kỳ bí mật nào, ông ta đặc biệt không giải thích rõ bệnh nhân bị đầu độc mười năm trước là ai.

“Vậy thì các người không giải được, liên không tham khảo ý kiên của các cơ sở y tê khác trên thê giới sao?” Hà Tự Khâm tiếp tục hỏi.

“Tất nhiên chúng tôi đã tham khảo ý kiến của các tổ chức y tế nồi tiếng như Hiệp hội Y khoa Hoa Kỳ và Hiệp hội Y khoa Châu u, nhưng họ đã tiệp xúc với loại độc này từ rật lâu trước, chúng ta, đến bây giờ vẫn không thể giải được!” Triệu Trung Cát thở ra một hơi, bất lực nói: “Hơn nữa, tài liệu lưu trữ của Hiệp hội Y khoa Châu u cho thấy chất độc này đã được ghi.

nhận hơn một trăm năm trước, có thể thấy rằng nó là một chất độc rất cổ.”

Khi mọi người nghe vậy, vẻ mặt nghiêm nghị không nói một lời, bầu không khi trong hành lang đột nhiên trở nên nặng nê.

“Không có thuôc giải…Không có thuộc giải.. .Chẳng lẽ em hai của tôi sắp chết rồi… Hà Tự Khâm nắm chặt hai tay, lảo đảo mà lắm bẩm một mình.

“Trên thực tế, không thể nói là tuyệt đối như Vậy, ít nhất còn có một cách khác mà tôi chưa thử!” Triệu Trung Cát cau mày, trầm giọng nói.

“Lão Triệu, ông có thể làm gì, nói cho tôi biết!”

Tinh thần Hà Tự Khâm khẽ động, lập tức có sức sông, vội vàng nói.

Mọi người trên hành lang cũng trở nên tươi tăn trở lại, nhìn Triệu Trung Cát đầy mong đợi.

Trong lòng khẽ động, Tiêu Mạn Như vội vàng lau đi nước mắt trên mặt, bước nhanh về phía trước vài bước.

“Thực ra tôi vừa mới nói với ông Hà răng chúng tôi đã nghiên cứu loại độc dược này bằng các phương pháp Tây y từ đâu đên cuỗi, nhưng bao nhiêu năm nay vận không có tiên triển gì, chứng tỏ trình độ Tây y ‹ của chúng tôi vẫn cân tiếp tục phát triển và nâng cao, còn lâu mới đạt đến đỉnh cao!”

Triệu Trung Cát trầm giọng nói: “Muốn giải được loại độc này thì phải tìm một loại thuốc đã đạt tới đỉnh cao, đó chính là thuốc bắc của chúng ta.

Đỉnh cao của Trung y chúng ta hiện tại không tồn tại, tương lai cũng khó tôn tại, cho nên, đỉnh cao của nó chỉ có thê tồn tại trong quá khứ nhà Minh Thanh!”

“Ý ông là, cách duy nhất là dùng thuốc bắc đề chữa bệnh cho em hai | của tôi?”

Hà Tự Khâm nghe nói vậy liền lập tức hiểu ý ông ta, liên lập tức hỏi.

“Không phải, bệnh viện của chúng tôi có bác sĩ Trung y, đều đã nghiên cứu qua loại độc dược này, không thể giải được!” Triệu Trung Cát lắc đầu, cau mày nói: “Phương pháp tôi đang nói đên là của một người khác!”

“Một người khác?” Hai mắt Hà Tự Khâm sáng lên, vội vàng nói: “Bất kế người này là ai, tôi nhật định mời anh ta đến.”

-Bác sĩ Hà Gia Vinh của Hồi Sinh Đường.” Triệu Trung Cát nghiêm nghị nói, “Cậu ây là cách duy nhật tôi có thê nghĩ đến, là hy vọng duy nhất của Hà nhị thiếu! Vì vậy, nêu cậu muôn cứu Hà Nhị Thiếu, cậu phải lập tức đến mời bác sĩ Hải”

Vừa rồi ông ta rât vội, hành lang lại có rất nhiều người, cho nên ông ta không đề ý Lâm Vũ ở bên cạnh, cho nên mới nói Hà Tự Khâm nên lập tức mời Lâm Vũ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.