Cực Phẩm Ở Rể

Chương 1093:




Chương 1093:

Trên tay Lâm Vũ âm thâm tăng thêm lực, hít sâu một hơi, để tâm thái chính mình vững vàng, sau đó chậm rãi đâm ngân châm vào mấy huy: ệt vị trên thân thể Lý Thiên Ảnh.

Mỗi châm của Đạt Ma châm pháp đề yêu cầu rất nhiều phụ châm, mà châm thứ năm còn là châm nhiều phụ châm nhất trong những châm phía trước, riêng phụ châm đã đạt tới hơn 30 châm, so với châm thứ tư ước chừng nhiều hơn mười châm!

Hơn nữa huyệt vị của phụ châm từ đầu đến chân, phân bồ vô cùng đều.

Lâm Vũ thật cần thận đem hơn 30 phụ châm này châm xong, trên trán đã thám ra một tầng mộ hôi lạnh, quay đầu hỏi Lý Thiên Ảnh: “Lý tiểu thư, cô không sao chứ?”

“Không sao!” Lý Thiên Ảnh lắc lắc đâu.

“Có cảm giác gì không?” Lâm Vũ cần thận hỏi.

“Không có cảm giác gì đặc biệt, cũng giông như bình thường!” | “Vậy là tốt rồi!”

Lâm Vũ thở ra một hơi, tiếp đó lây ra một cây châm dài, tay có chút do dự ở trên ngực Lý Thiên Ảnh, có chút ngại ngùng nói: “Lý tiểu thư, tôi muốn căn cứ thê phương pháp. chỉ định của châm pháp, tìm trên người cô một chỗ gọi là huyệt vị Thiên Kinh, cho.

nên… có lẽ cân phải có chút thất lễ…

“Hà tiên sinh, anh tìm là được, không cân nói với tôi, tôi không thế giúp anh cái gì!” Lý Thiền Ảnh chớp chớp mắt to, có chút khó hiểu nói.

“Tôi không phải cân cô hỗ trợ, chỉ là, huyệt Thiên Kinh này ở trên y thuật không có ghi lại, chỉ ở trong bộ châm pháp này mới có, cho nên tôi cân căn cứ vào vị trí xương ngực cô tiền hành đo đạc, nhưng là nó… nó khẳng định các vị trí trái tim cô không xa… Lâm Vũ nói mặt liền hơi hơi đó lên.

Cho dù là ai cũng biết, trái tim ở vị trí ngực trái, nếu anh muốn giúp Lý Thiên Ảnh tìm huyệt Thiên Kinh, khó tránh khỏi phải đụng vào một vài vị trí tương đối tư mật.

“Hà tiên sinh, tôi là người bệnh, anh là bác sĩ, đây vốn chính là chuyện thiên kinh địa nghĩa, anh không cân | ngại ngùng, huống hồ, huống hồ…”

Lý Thiên Ảnh mới đầu còn rất thản nhiên, nhưng nói đến câu sau, sắc mặt cũng không khỏi có chút đỏ, có vẻ cực kỳ thẹn thùng.

Kỳ thực cô muôn nói, huông hồ ở trong lòng cô, cả người cô đề là của Lâm Vũ, càng không cân nói đến thân thể, chỉ cần Lâm Vũ muốn, cô tùy thời đề – thể cho anh có được chính mìn “Tôi đây liền thất lễ!”

Lâm Vũ căn bản không chú ý tới lời nói của cô, toàn bộ tỉnh thần đều đặt trên chỗ huyệt vị. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên anh từ trên thân thể người tìm loại huyệt vị này, cho nên tự nhiên phải phá lệ cần thận.

Lâm Vũ dùng ngón cái để ở giữa xương ngực Lý Thiên Ảnh, sau đó di động về bên trái nửa tắc, tiếp theo một tay kia câm lên châm dài, nhanh chóng một châm đâm vào huyệt Thiên Kinh của Lý Thiên Ảnh.

“Thế nào?”

Phía sau lưng Lâm Vũ thắm ra một tầng mồ hôi lạnh, quay đầu nhìn Lý Thiên Ảnh, biểu tình cõ vẻ cực kỳ khẩn trương.

“Ừm..”

Lý Thiên Ảnh gật gật đâu, có cảm giác máu cả người lưu động nhanh hơn, toàn bộ thân mình cũng không khỏi khô nóng lên, hơn nữa làn da cô cũng nồi lên một màu hồng phán.

Lâm Vũ thấy thế mới nhẹ nhàng thở ra, tiếp đó đem ngân chân lần nữa thâm nhập sâu hơn, đồng thời linh lực trong có thể chậm rãi truyền vào cơ thể Lý Thiên Ảnh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.