Cực Phẩm Ở Rể

Chương 1055:




Chương 1055:

“À, trở về rồi, trở về rồi, ăn Tết xong cũng không đi nữal” Trương Hựu An cười gật đầu, tiếp đó đưa tay nhận thiệp mời, nói: “Nào, đưa cho tôi đi, lát nữa tôi đưa cho nói”

“Ngài ây ở chỗ ngài không?” Hàn Bằng cười nói; “Tôi vận nên tự mình đưa cho ngài ây thì hơn, hơn nữa ngoài thiệp mời, bộ trưởng chúng tôi còn bảo tôi giao một thứ cho ngài ấy!”

Trương Hựu An nghe thấy lời này, sắc mặt hơi thay đội, lại thu lại tay vừa giơ ra, quét mắt nhìn Lâm Vũ và Hàn Băng, dường như ý thức được điều gì, cười nói: “Vậy sao? Vậy đưa.

luôn cho tôi đi, tôi đưa cho nó một thể là được!”

“Không được, thủ trưởng Trương, tôi vần nên tự mình giao cho ngài ây thì hơn. Bộ trưởng chúng tôi nói rôi, bảo tôi nhất định phải giao hai thứ này cho Trương nhị giai” Hàn Băng mang theo ý cười thu lại thiệp mời.

“Tự mình giao cho nó?” Trương Hựu An híp mất cười nói: “Giao cho tôi không phải cũng giống vậy sao? Sao thế, thượng tá Hàn, cỗ và tổng cục trưởng thê này là không tin tôi sao?”

“Thủ trưởng Trương, ngài hiểu lầm rôi, bộ trưởng Toàn chúng tôi từ nhỏ đã tình như thủ túc với Trương nhị gia, nhiều năm không gặp, biết ngài ây quay về, đương nhiên là vụi mừng không thôi, bảo tôi giao thứ này tới tay ngài ấy, cũng là một tâm thịnh tình của cục trưởng chúng tôi, hy vọng ngài có thể hiểu!” Hàn Băng cười nói đúng mực, ý trong lời nói, nhất định phải gặp Trương Hựu Tư.

“Ha ha, vậy thay tôi cảm ơn bộ trưởng Toàn đã luôn nhớ tới em trai tôi!” Trương Hựu An có chút cười gượng nói.

“Thủ trưởng Trương, sao ngài cứ khước từ như vậy, bảo nhị gia ra một chuyên là được. Sao vậy, hay là Trương nhị gia có gì không tiện sao?”

Hàn Bằng nhíu mày nghỉ ngờ nói.

“Không tiện? Có thể có gì không tiện chứ?”

Trương Hựu An nhướn mày, sau đó bình thản cười nói: “Không giâu gì hai vị, em trai tôi vừa rồi sau khi ăn cơm xong đã cùng cháu tôi đi thăm một người họ hàng rồi.

“Vậy không sao, chúng tôi ở đây chờ một lát vậy!” Hàn Băng khế mỉm cười, cô ta thây Trương Hựu An khước từ nhự vậy, phỏng ‹ đoán trong này chắc chắn có ân khuất, nói không chừng thật sự như Lâm Vũ đoán, người đàn ông đeo mặt nạ đó thật sự chính là Trừơng Hựu Tư, liền quyết tâm phải đợi được Trương Hựu Tư.

“Cái này… Cháu tôi vừa từ nước ngoài trở về, người thân gặp rồi chắc chăn có rất nhiêu lời muốn nói, vẫn không biết máy giờ mới có thể quay „ nói không chừng tối nay sẽ không J” Trương Hựu An có chút khó xử nói “Vấn là để tôi giúp hai người chuyển cho.”

“Không sao, chúng tôi đợi vậy, nếu thật sự hôm nay không về, vậy ngày.

mai chúng tôi lại tới!” Hàn Băng cười nói, kiên trì muôn đích thân đưa thiệp mời và đồ trong tay cho Trương Hựu nữ “Đúng vậy, chúng tôi đợi cũng không sao, sao thê, lẽ nào thủ trưởng Trương không chào đón chúng tôi?”

Lâm Vũ cũng theo sau phụ thêm một câu, Trương Hựu An càng khước từ, anh cảm thây hiềm nghỉ với Trương Hựu Tư càng lón.

“Nói gì vậy, chỗ tôi bình thường I rất ít có người tới, hai vị khách quý của Cục tình báo quân sự bằng lòng ở chỗ này làm khách, tôi mong còn không được!” Trương Hựu Ấn cười, tiếp đó quay đâu nói to: “Người đâu, mang trà Thái Bình Hầu Khôi trân quý của tôi ra đây!”

Ông ta vừa dứt lời, quản gia liền vội vàng mang lá trà tới.

Trương Hựu An vừa pha trà vừa cười nói: “Thiệu tá Hà, nghe nói quân hàm thiếu tá ở Cục tình báo quân sự này của cậu là tạm giữ chức nhỉ?”

“Đúng vậy!” Lâm Vũ gật đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.