Cực Phẩm Nữ Tiên

Chương 96: Kinh sợ




Xảy ra chuyện như vậy, Hứa Hạo Thương làm đường chủ Hình đường cũng choáng váng, hắn không biết phải xử lý chuyện này thế nào. Hứa gia chưa từng phát sinh loại chuyện như vậy, đừng nói đánh trưởng bối, mà chỉ cần mắng trưởng bối thôi đã bị xử tử rồi. Có điều, xử tử Hứa Tử Yên? Thực tế sao?
Hắn đành phiền não đưa mắt nhìn tộc trưởng Hứa Hạo Nhiên. Hứa Hạo Nhiên lúc này cũng đang phát rầu. Hắn làm tộc trưởng, đương nhiên biết tộc quy, hiện tại Hứa Hạo Lượng như một kẻ điên bắt được điểm này, thật đúng là khiến Hứa Hạo Nhiên không biết xử lý như thế nào. Nhìn Hứa Hạo Lượng đang điên cuồng cùng Hứa Tử Yên trầm tĩnh đứng một bên, Hứa Hạo Nhiên không khỏi sầu lo nhíu mày. Xử phạt Hứa Tử Yên? Hiện tại giá trị của Hứa Tử Yên đã lớn hơn bất luận kẻ nào đang ngồi đây, thậm chí vượt qua bản thân. Nhưng nếu không xử phạt Hứa Tử Yên, Hứa Hạo Lượng làm ầm ĩ lên cũng là một chuyện phiền toái. Dù sao hắn là cao thủ trong gia tộc gần với mình, dưới tình huống nguy nan của gia tộc hiện tại, đối với gia tộc cũng là chiến lực cực kỳ quan trọng.
Ngay khi đang phiền não, lại nghe thấy Hứa Tử Yên lạnh lùng nói: “Hứa Hạo Lượng, ngươi rốt cuộc có nhận thua hay không, nếu ngươi không nhận thua, chúng ta liền đánh tiếp. Nhưng mà, kế tiếp, ta cũng không dám cam đoan có thể giữ lại tính mạng của ngươi. Nếu lỡ xuống tay hơi nặng, lấy luôn tính mạng của ngươi, vậy ngươi chớ có trách ta.”
Dứt lời, phù xung quanh thân thể Hứa Tử Yên đột nhiên tăng tốc xoay tròn, một luồng uy áp cực lớn làn sau mạnh hơn làn trước lan tràn khắp bốn phía. Nhất thời, mỗi một cá nhân ở đây đều cảm giác được luồng uy áp khiến người ta hít thở không thông ấy.
“Ngươi…” Hứa Hạo Lượng lại càng chán nản.
“Yên nhi…” Hứa Hạo Nhiên đột nhiên quát lên, lúc này hắn cũng thật không vừa lòng thái độ của Hứa Tử Yên. Nhưng hắn lại không biết Hứa Tử Yên cũng đồng thời không vừa lòng sự do dự của hắn.
“Hứa tộc trưởng.” Hứa Tử Yên không xưng hô Hứa Hạo Nhiên là đại bá, cũng không phải tộc trưởng, mà trực tiếp xưng là ‘Hứa tộc trưởng’. Hứa Hạo Nhiên cùng tất cả mọi người trong đại điện vừa nghe đều sửng sốt, ngay cả Hứa Hạo Lượng đang đứng điên cuồng ở kia cũng sửng sốt, lập tức ngậm miệng lại.
“Hứa tộc trưởng, ta không biết Hứa gia các ngươi vì sao muốn xử phạt ta, nếu chỉ là vì Hứa Hạo Lượng kia mà xử phạt ta, chuyện này có lẽ không hợp với gia quy của Hứa gia các ngươi thì phải.”
Hứa Hạo Nhiên vừa nghe lời Hứa Tử Yên nói, vẻ mặt lập tức sửng sốt, đáy lòng có một loại cảm giác không ổn, nhưng kết quả là gì, trong khoảng thời gian ngắn hắn lại không nắm bắt được. Có điều Hứa Hạo Lượng kia liền phản ứng lại, chỉ vào Hứa Tử Yên lớn tiếng quát: “Hứa Tử Yên, ngươi làm đệ tử Hứa gia, vậy mà dám đánh… dám ra tay với trưởng bối.” Nói tới đây, Hứa Hạo Lượng cũng cảm thấy đỏ mặt, nhưng lúc này hắn đã chẳng nghĩ được nhiều được vậy, chỉ nghĩ đến việc đưa Hứa Tử Yên vào chỗ chết. Vì thế, mặt đỏ lên tiếp tục quát: “Loại người đại nghịch bất đạo giống như ngươi, chết còn chưa hết tội chẳng lẽ còn không đúng.”
“Thật xin lỗi, Hứa Hạo Lượng. Ngươi nói sai rồi, ta chẳng phải người Hứa gia các ngươi.” Hứa Tử Yên lạnh lùng nói.
“Nói bậy.” Hứa Hạo Lượng tức giận đến run rẩy cả người, ngón tay chỉ vào Hứa Tử Yên không nhịn được run run: “Ngươi đúng là cái đồ tiện nhân quên nguồn quên gốc. Phụ thân ngươi là đệ đệ ta, hắn là người Hứa gia, ngươi làm sao có thể không phải người Hứa gia?”
“Yên nhi, không được nói xằng nói bậy.” Hứa Hạo Nhiên trợn trừng mắt nhìn Hứa Tử Yên.
“Ha ha ha…” Hứa Tử Yên ngửa đầu cười lớn một trận, đợi tiếng cười dần tan mất, vẻ mặt Hứa Tử Yên mới bao hàm châm chọc nói: “Cha ta là người Hứa gia? Sao ta lại nhớ, đệ tử Hứa gia trước mười lăm tuổi nếu không thể đột phá đến Hậu Thiên tầng thứ năm, đã không tính là người Hứa gia. Hành động có thể tự chủ, có thể rời khỏi Hứa gia bất cứ nào, mà Hứa gia cũng không tiếp tục chiếu cố bất cứ thứ gì cho người như vậy trong sinh hoạt. Nếu tự nguyện ở lại Hứa gia, tuy rằng coi như người Hứa gia, nhưng lại chỉ có thể xem là nô là tỳ.”
Ánh mắt Hứa Tử Yên lần lượt đảo qua mỗi một cá nhân trên đại điện, tiếp tục lạnh lùng nói: “Cha mẹ ta hiện tại chẳng phải nô tỳ của Hứa gia các ngươi, như thế đã không tính là người của Hứa gia các ngươi đúng không.”
“Ngươi…” Hứa Hạo Lượng bỗng chốc nghẹn tại chỗ, ngón tay chỉ vào Hứa Tử Yên không biết nên nói gì.
“Yên nhi, kể cả con nói có lý, nhưng chẳng phải cuối cùng con vẫn là đệ tử Hứa gia chúng ta?” Hứa Hạo Nhiên lúc này đã ý thức được điều gì đó, sắc mặt lập tức biến đổi, hắn cũng không muốn vào lúc gia tộc bị vây trong cảnh nguy nan, lại mất đi sự giúp đỡ to lớn từ Hứa Tử Yên.
“Hứa tộc trưởng, sao ta lại nhớ ta chỉ là một khách khanh trưởng lão của Hứa gia các ngươi, có thể rời đi bất cứ lúc nào. Cho nên, ta lấy thân phận một khách khanh trưởng lão đánh bại Hứa Hạo Lượng, cũng chẳng có gì trái với tộc quy của các ngươi. Không biết các ngươi tính lấy lý do gì đến xử phạt ta đây. Hiện tại ta vừa thấy Hứa gia các ngươi đã khó chịu, nên quyết định từ cái chức khách khanh trưởng lão này, ta và Hứa gia các ngươi từ đây không còn liên quan gì nữa.”
Hứa Tử Yên vừa mở miệng cất lời, tất cả mọi người trong đại điện đều dại ra tại chỗ. Từ sau cuộc chiến Thông U cốc, Hứa gia cho rằng Hứa Tử Yên đã chết trận vì gia tộc, Hứa Hạo Nhiên liền thông cáo thân phận của Hứa Tử Yên, hơn nữa cũng tuyên cáo cha mẹ Hứa Tử Yên trước toàn tộc, lại nói thân phận Hứa Tử Yên là khách khanh trưởng lão của Phù đường cho Hứa Hạo Lượng và những cao tầng trong gia tộc biết. Lúc đó mọi người còn vì mất đi một cao thủ chế phù như thế mà cảm thấy tiếc nuối.
Có điều, đợi đến khi Hứa Tử Yên trở về từ Thương Mang sơn mạch, mọi người cực kỳ phấn khởi, cũng liền quên mất thân phận này của Hứa Tử Yên, chỉ cảm thấy Hứa Hạo Quang là người Hứa gia, Hứa Tử Yên kia đương nhiên cũng chính là đệ tử Hứa gia. Hiện tại bị Hứa Tử Yên lôi ra một lần nữa, trong lòng mọi người không khỏi mờ mịt một trận, vừa rồi vẫn tức giận thái độ Hứa Tử Yên đối xử với đám trưởng bối gia tộc bọn họ, nhưng hiện tại lại sợ mất đi nguồn lực to lớn có thể trợ giúp gia tộc từ Hứa Tử Yên, trái tim ai nấy không khỏi đều giật nảy lên, trở nên ngỡ ngàng lúng túng. Sắc mặt Hứa Hạo Nhiên kia lại càng đại biến, gấp giọng nói: “Tử Yên, gia tộc vẫn luôn xem ngươi là đệ tử Hứa gia, cho ngươi tất cả trợ giúp gia tộc có khả năng để cho, hiện tại sao ngươi có thể nói rời đi liền rời đi?”
“Đúng.” Hứa Hạo Lượng cất giọng căm hận tiếp lời: “Ngươi ở Hứa gia nhận được lợi ích, sau đó liền muốn rời đi, ngươi cho rằng Hứa gia là nơi nói đến thì đến, nói đi là thì hả?”
“Lợi ích?” Hứa Tử Yên lạnh lùng cười nói: “Hứa gia các ngươi cho ta được lợi ích gì? Ta ở Hứa gia nửa năm, chỉ được mấy viên Uẩn Linh đan từ Hứa gia các ngươi, xem sách ở tàng thư lâu tầng thứ nhất. Nhưng mà, Hứa gia các ngươi lại lấy được từ chỗ ta những gì? Chỉ cần nói hàng tháng đúng hạn chế phù cho Hứa gia các ngươi. Đổi lại bất luận trong một gia tộc nào, những thứ ta nhận được cũng không phải chỉ chừng này.”
Quét mắt nhìn mọi người trong đại điện một lượt, Hứa Tử Yên tiếp tục nói: “Thông U cốc, ta phấn đấu quên mình cứu vớt mấy trăm tinh anh đệ tử Hứa gia các ngươi, cái giá này chỉ sợ càng thêm vĩ đại đúng không? Còn có, ta ở ngoài Trung Đô thành, vào đêm gió tuyết, bảo vệ an toàn mấy người Hứa gia các ngươi nằm vùng ở Thương Lãng thành và Nam Lâm thành, để Hứa gia các ngươi kịp thời nhận được tin tức Thương Lãng thành và Nam Lâm thành kết minh đối phó Hứa gia, có thể cho Hứa gia các ngươi thời gian chuẩn bị kịp lúc. Bằng không, chỉ sợ đến thời điểm diệt tộc, các ngươi còn bị lừa chẳng hay biết gì, vậy cái giá này lại phải tính thế nào đây? Không biết vị khách khanh trưởng lão nào của Hứa gia các ngươi có thể làm ra nhiều cống hiến vì gia tộc như vậy. Hiện tại các ngươi lại nói ta nhận được lợi ích ở Hứa gia các ngươi? Thật đúng là không biết xấu hổ mở miệng nói.”
Hứa Tử Yên chất vấn khiến ai nấy trên đại điện đều câm nín. Lúc này mọi người mới nhớ tới hậu quả đáng sợ khi gia tộc mất đi Hứa Tử Yên, vừa rồi mọi người đều đã chứng kiến uy lực phù trận của Hứa Tử Yên, thoải mái đánh bại cao thủ đứng thứ hai gần với tộc trưởng, mà bản thân Hứa Tử Yên lại không chút tổn thương. Dưới tình cảnh hiện tại của gia tộc, có được năng lực này quý báu đến nhường nào. Hơn nữa vừa rồi những lời Hứa Tử Yên nói không chỉ không có chút khuyếch đại, hơn nữa câu nào câu nấy đều là tình hình thực tế. Thử suy nghĩ một chút, người vì gia tộc làm ra cống hiến như thế, hiện tại muốn rời khỏi, bản thân có lý do gì để giữ người ta lại? Chỉ có thể nói chính gia tộc mình không có khả năng chứa chấp người ta, ép người ta đi. Chẳng may lan truyền ra ngoài như thế, thể diện của gia tộc coi như mất hết. Quan trọng hơn là, về sau còn ai dám đến đầu nhập vào gia tộc mình nữa?
Hứa Hạo Lượng luôn đứng giữa đại điện cũng nghĩ tới Hứa Tử Yên rời khỏi gia tộc sẽ tạo thành ảnh hưởng với Hứa gia, ánh mắt nheo lại, trong lòng nảy sinh ý nghĩ ác độc, nói với Hứa Tử Yên: “Nếu ngươi đã không thừa nhận là người Hứa gia, như vậy chính là kẻ địch của Hứa gia, ngươi hôm nay liền để mạng lại chỗ này đi.”
Mọi người trên đại điện đều biến sắc, trong đó trên mặt một vài người rõ ràng đã lộ ra vẻ do dự, ánh mắt nhìn Hứa Tử Yên dần dần trở nên hung ác. Hứa Tử Yên biết lúc này nhất định phải kiêu căng biểu hiện thực lực của mình, áp chế hết ý nghĩ lệch lạc này trong lòng mọi người. Bằng không đợi đến khi tất cả mọi người trong đại điện đều tồn tại tâm tư này, mặc dù Hứa Tử Yên có thể giết hết bọn họ, nhưng chỗ phụ thân nàng lại không có cách nào ăn nói.
Hai tay vung lên, tam phẩm phù đỉnh xung quanh lập tức biến mất, bị Hứa Tử Yên thu hồi vào trong túi trữ vật. Mọi người trên đại điện đều sửng sốt, thầm nghĩ, chẳng lẽ Hứa Tử Yên sợ hãi, tính chịu thua? Ừ, nhất định là như vậy, nàng dù lợi hại thế nào, cũng chỉ là một cô nhóc mười lăm tuổi, hơn nữa chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất, cùng lắm là dựa vào phù mà thôi. Nếu cả đám cùng xông lên, phù trận kia của nàng nhất định không thể ngăn cản được. Nghĩ đến đây, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm một hơi, vừa rồi thấy sự lợi hại từ phù trận của Hứa Tử Yên, trong lòng bọn họ cũng không muốn đi đối mặt với phù trận như vậy.
Thấy Hứa Tử Yên thu hồi phù trận, Hứa Hạo Lượng đứng ở đối diện vừa định lên tiếng châm chọc vài câu, lại thấy Hứa Tử Yên vung hai tay lên, từ trong túi trữ vật của nàng lập tức bay ra ba mươi tấm ngũ phẩm phù đỉnh, bắt đầu chuyển động có quy luật xung quanh Hứa Tử Yên, tựa như đang điều chỉnh vị trí và khoảng cách giữa nhau, chỉ trong thời gian mấy hơi thở, ba mươi tấm ngũ phẩm phù đỉnh kia liền bắt đầu xoay tròn theo quy luật, một cái phù trận còn lớn hơn lúc nãy hình thành xung quanh Hứa Tử Yên.
Uy lực phát ra từ phù trận so với phù trận vừa rồi còn mạnh hơn vô số lần, trực tiếp khiến mọi người trên đại điện đều cảm thấy hít thở không thông. Không tự chủ lui về sau, Hứa Hạo Lượng đứng đối diện Hứa Tử Yên càng không chịu nổi, thân thể lảo đảo một mạch lui về sau, đụng phải mấy cái ghế, cuối cùng lùi thật xa rồi mới khó khăn đứng lại.
“Hứa Hạo Lượng, ngươi có thể thử nghiệm, xem coi có thể giữ được ta hay không? Là ta chết trên đại điện này, hay là Hứa gia các ngươi còn chưa chờ Thương Lãng thành và Nam Lâm thành tiến đến đã diệt vong?” Giọng nói của Hứa Tử Yên tràn ngập ý lạnh thấu xương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.