Cực Phẩm Nữ Tiên

Chương 9: Kiểm tra




“Ý của đại bá là con bỗng chốc gia nhập nội đường sẽ khiến người khác chú ý?”
“Phải!” Hứa Hạo Nhiên gật đầu nói: “Đột nhiên xuất hiện một đệ tử gia tộc Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất, nhất định sẽ khiến người khác chú ý, nếu bọn lão cửu cố tình điều tra, cũng không phải chuyện khó khăn gì.”
“Vậy con liền bắt đầu từ học viện gia tộc đi.” Hứa Tử Yên thoáng suy nghĩ rồi nói ra.
“Thế cũng không được.” Hứa Hạo Nhiên cười khổ một tiếng: “Bằng tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất của con tiến vào học viện gia tộc, kia càng khiến người khác chú ý.”
“Chuyện này con tự có biện pháp!”
Hứa Tử Yên lúc này đang đứng phía sau một nhóm người ở quảng trường, nhóm người này đều là đệ tử gia tộc Hứa thị dưới mười lăm tuổi, nhỏ nhất chỉ có ba tuổi, lớn nhất cũng không vượt quá mười lăm tuổi. Bởi vì đệ tử trên mười lăm tuổi nếu không phải tu vi đã đột phá Hậu Thiên tầng thứ năm tiến vào ngoại đường, thì chính là không có đột phá, bị gia tộc đuổi ra ngoài, làm mấy chuyện thấp kém cho gia tộc.
Hứa Tử Yên hiện tại tuổi ta là mười lăm, còn kém hai tháng nữa mới tròn mười lăm tuổi. Nàng tạo ra một thân phận giả là cháu gái bà con xa của quản sự gia tộc tiến vào học viện gia tộc. Lại chế tác một tấm Liễm Tức phù, che lấp tu vi của mình, giảm tu vi xuống trình độ Hậu Thiên tầng thứ tư.
Đứng sau một đám đại đa số đều là trẻ con, Hứa Tử Yên ngẩn người làm theo động tác, tung quyền, đá chân…
Lúc vừa mới tiến vào học viện gia tộc, Hứa Tử Yên bởi vì khuyết thiếu kiến thức tu chân, nên rất nghiêm túc lắng nghe sư phụ truyền dạy giảng bài vài ngày. Nhưng vài ngày sau, Hứa Tử Yên đã hoàn toàn hiểu hết phương pháp tu luyện dưới Hậu Thiên tầng thứ năm. Dù sao trong linh hồn Hứa Tử Yên có một bộ truyền thừa hoàn chỉnh. Tuy rằng chỉ là một bộ công pháp hệ thủy, thế nhưng bộ công pháp hệ thủy này cực kỳ hoàn chỉnh, nội dung cũng hết sức khổng lồ.
Hứa Tử Yên mấy ngày nay luôn đắm chìm trong bộ công pháp hệ thủy Thủy Băng quyết kia, nàng đang tu luyện một bộ trong Thủy Băng quyết tên gọi là ‘Thủy Long Ngâm’ công pháp. Nội dung này ngàn lời vạn chữ, đối với một người chưa từng tiếp thu tu chân như Hứa Tử Yên, chẳng phải cứ cho ngươi một bộ công pháp liền có thể tu luyện một mạch tới cao nhất, nó yêu cầu nền tảng vững chắc và tri thức uyên bác. Mà vài kiến thức học được trong học viện rõ ràng chẳng đủ để Hứa Tử Yên học tập. Kể từ đó, nàng liền càng thêm khát vọng có thể tiến vào tàng thư lâu của gia tộc lật xem bí kíp.
Mấy ngày nay, Hứa Tử Yên đã cầm tiền Hứa Hạo Nhiên cho nàng lần lượt chia ra mua đại lượng thảo dược, đến buổi tối dùng Hỏa Linh phù mình vẽ luyện chế rất nhiều Uẩn Linh đan.
Mỗi buổi sáng là thời gian tu luyện với sư phụ trong học viện, đến buổi chiều Hứa Tử Yên sẽ ngồi một mình trong phòng ăn Uẩn Linh đan tu luyện Thủy Long Ngâm. Hàng ngày còn phải dành thời gian chế tác năm tấm phù cho gia tộc, Hứa Tử Yên mỗi ngày đều rất bận rộn, đồng thời cũng rất phong phú.
Vào buổi tối hôm qua, Hứa Tử Yên rốt cuộc đột phá Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất, đạt tới cảnh giới Luyện Khí kỳ tầng thứ hai. Cho nên, hôm nay lúc tu luyện trên thao trường, Hứa Tử Yên vẫn còn đắm chìm trong niềm vui sướng đột phá, đầu óc cứ mãi suy tư về công pháp Thủy Long Ngâm.
Một tiếng khẩu lệnh vang lên, Hứa Tử Yên bừng tỉnh từ trong cơn suy tư. Sư phụ giảng bài tập trung mọi người lại, uy nghiêm đứng ở trước mặt đội ngũ. Hắn kêu Hứa Trí Dũng, một võ giả Hậu Thiên tầng thứ mười hai. Ở trong học viện gia tộc đảm nhiệm chức sư phụ giảng dạy của lớp Hứa Tử Yên. Lúc này ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị đang đảo qua mặt mỗi cá nhân, cất giọng vang dội quát: “Còn mười ngày nữa chính là thời gian gia tộc kiểm tra, trong số các ngươi có tám đệ tử đã mười lăm tuổi, nếu mười ngày sau các ngươi kiểm tra không đạt Hậu Thiên tầng thứ năm, như vậy các ngươi sẽ là nỗi sỉ nhục của Hứa gia chúng ta, sẽ bị đuổi khỏi học viện, đi làm mấy chuyện thấp kém.”
Lời còn chưa dứt, ánh mắt Hứa Trí Dũng lại đảo qua trên người tám đệ tử mười lăm tuổi trong đó có Hứa Tử Yên. Hứa Tử Yên cũng nhanh chóng nhìn lướt qua bảy đệ tử đã được mười lăm tuổi, bọn họ có năm nam hai nữ. Trong đó trên mặt ba nam một nữ lộ vẻ tự hào, vừa nhìn liền biết bốn người đó hẳn đã đạt tới tu vi Hậu Thiên tầng thứ năm. Mà trên mặt hai nam một nữ còn lại rõ ràng lộ vẻ thất bại. Đồng thời ánh mắt bảy người này cũng đảo qua Hứa Tử Yên, bốn người đột phá kia, trong mắt chứa ý khinh thường nhàn nhạt, mà ba đệ tử không có đột phá lại biểu hiện vẻ mặt đồng bệnh tương liên.
Hứa Tử Yên khẽ cười, biết bản thân bởi vì nguyên nhân Liễm Tức phù, lộ ra bên ngoài chỉ có tu vi Hậu Thiên tầng thứ tư, mới khiến tất cả mọi người dùng một loại ánh mắt đối xử với người thất bại nhìn nàng, ngay cả Hứa Trí Dũng cũng lộ ra ánh mắt khinh thường. Bởi vì tuy rằng thời gian học viện giảng bài chỉ có buổi sáng, nhưng tất cả đệ tử đều đến thao trường luyện thêm vào buổi chiều, thậm chí buổi tối cũng chủ động đi, nhưng Hứa Trí Dũng lại chưa từng trông thấy Hứa Tử Yên chủ động xuất hiện tại thao trường bao giờ.
Hứa Tử Yên đã đi đến học viện được một tháng, lúc vừa đến học viện, Hứa Trí Dũng nhìn thấy Hứa Tử Yên có tu vi Hậu Thiên tầng thứ tư, trong lòng còn hết sức vui vẻ, nhận định là lớp mình lại xuất hiện một nhân tài đột phá đến Hậu Thiên tầng thứ năm. Nhưng sau này nhìn thấy biểu hiện của Hứa Tử Yên, Hứa Trí Dũng liền thất vọng. Dù thế vẫn cố kìm nén cơn nóng nảy đi tìm Hứa Tử Yên nói chuyện hai lần, có điều mỗi lần nói chuyện xong, Hứa Tử Yên vẫn cứ làm theo ý mình như trước, khiến Hứa Trí Dũng từ thất vọng chuyển sang phẫn nộ, cuối cùng lại thành ra khinh thường Hứa Tử Yên, trong lòng hắn đã dán cái mác phế vật lên người Hứa Tử Yên.
Hứa Tử Yên lại không có thời gian đi để ý tới cảm nhận của bọn họ, mỗi ngày vẫn cứ đâu vào đấy làm chuyện của mình. Đến ngày thứ chín, khoảng cách học viện kiểm tra còn mỗi một ngày, Hứa Tử Yên thay đổi tấm Liễm Tức phù trên người mình, điều chỉnh tu vi bề ngoài của mình tăng lên tới Hậu Thiên tầng thứ năm.
Đến ngày thứ mười, toàn bộ đệ tử trong học viện đều tập trung ở thao trường. Hơn ba trăm đệ tử trật tự yên tĩnh đứng ở đó, biểu cảm hết sức trang nghiêm. Cuộc kiểm tra bắt đầu từ độ tuổi nhỏ nhất, trên thao trường đặt mười cái trụ kiểm tra, trên mỗi cái trụ kiểm tra có mười hai vạch, đệ tử kiểm tra chỉ cần đi đến trước mặt một cái trụ kiểm tra, dốc hết tu vi đánh lên một quyền, thứ tự vạch sáng, tương đương với tu vi đệ tử này đạt tới tầng thứ mấy.
Thời gian chậm rãi trôi qua, đến giữa trưa, hơn hai trăm đệ tử đã kiểm tra xong. Chỉ có hai mươi ba người đột phá đến Hậu Thiên tầng thứ năm, chưa đến một phần mười tổng nhân số. Lúc này những người còn chưa kiểm tra chỉ còn thừa lại khoảng ba mươi người, hai mươi mấy người trong số này là nhóm đệ tử đã đến mười lăm tuổi.
Kỳ thực một người đến mười lăm tuổi, cho dù hắn đột phá Hậu Thiên tầng thứ năm, trong tương lai cũng không có tiền đồ quá lớn. Người có thể thành tài trong tương lai đều là đệ tử đã đột phá trong vòng mười tuổi, những người đó mới là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của gia tộc. Cho nên mỗi lần thí nghiệm đều bắt đầu từ độ tuổi nhỏ nhất, cuối cùng thừa lại chính là nhóm đệ tử đã đến mười lăm tuổi. Bọn họ chỉ có thể đối mặt với hai con đường, hoặc là tiến thêm một bước đột phá để vào ngoại đường gia tộc, hoặc là bị đuổi khỏi học viện đi làm mấy công việc thấp hèn cho gia tộc. Nhưng bất kể là con đường nào, hôm nay đều là ngày cuối cùng bọn họ ở lại học viện, cho nên ngày hôm nay được đệ tử trong học viện gia tộc gọi là: Ngày tạm biệt tuổi mười lăm.
Một thiếu niên nghiêm túc đi tới trước trụ kiểm tra, thái dương chảy ra lớp mồ hôi mỏng, vận khởi tu vi toàn thân, quát lớn một tiếng, hung hăng đánh một quyền vào trụ kiểm tra. Vạch thứ năm đếm từ dưới lên lóe sáng một chút, lão sư kiểm tra đứng bên cạnh lạnh nhạt hô: “Hứa Nghị, Hậu Thiên tầng thứ năm, thông qua. Tiến vào ngoại đường gia tộc.”
Hứa Nghị kích động phát run cả người, run lẩy bẩy đi tới trước mặt lão sư kiểm tra, vái một cái thật sâu, cung kính nói: “Cám ơn! Cám ơn!”
Biểu cảm của lão sư kiểm tra thoáng nhiệt tình hơn một chút, thản nhiên nói: “Đến bên kia tập hợp đi!”
“Dạ!”
Hứa Nghị lại vái một cái nữa, sau đó rời khỏi trụ kiểm tra, len lén nắm chặt hai đấm, đi tới đứng sau nhóm người đạt tới Hậu Thiên tầng thứ năm, đưa mắt nhìn về phía trụ kiểm tra.
Lúc này ở trước mặt một cái trụ kiểm tra khác, một thiếu niên nện một quyền lên trụ kiểm tra, vạch thứ tư của trụ kiểm tra lóe sáng một cái, mặt mày thiếu niên kia lập tức xám như tro tàn, thân thể lung lay, liền bất tỉnh tại chỗ. Lão sư kiểm tra bên cạnh chán ghét nhíu nhíu đầu mày, phất phất tay, lập tức có hai đệ tử chạy tới, nhấc thiếu niên té xỉu ở trên mặt đất lên, thô bạo kéo ra ngoài. Từ nay về sau, thiếu niên kia cũng chỉ có thể làm công việc thấp kém ở gia tộc, giống như một kiểu nô lệ. Cả đời không có hy vọng, cũng không có tôn nghiêm.
Phía trước trụ kiểm tra không ngừng mà có người bất tỉnh, người đến mười bốn tuổi còn chưa đột phá, tư chất của họ nhất định không được tốt lắm, cho nên muốn đột phá trong vòng một năm, nói dễ hơn làm.
Rất nhanh, đại đa số trong hai mươi mấy người đều bị đào thải. Đến khi chỉ còn lại ba người, tới phiên Hứa Tử Yên. Hứa Tử Yên chậm rãi đi tới một trụ kiểm tra trong số đó, trong lòng lại đang suy xét bản thân nên sử dụng lực mạnh chừng nào mới phù hợp với tu vi Hậu Thiên tầng thứ năm. Nếu dùng lực quá yếu, không đạt tới Hậu Thiên tầng thứ năm mà bị đuổi khỏi học viện, vậy chẳng phải là mình chết oan rồi hay sao. Nhưng nếu bản thân dùng lực mạnh, vượt qua Hậu Thiên tầng thứ năm quá nhiều, vậy sẽ khiến người khác chú ý. Dù sao hiện tại mình cần phải khiêm tốn.
Trong lúc suy tư, Hứa Tử Yên đã đi tới trước trụ kiểm tra, Hứa Nghị đứng từ xa nhìn thấy người đến kiểm tra là Hứa Tử Yên, khinh thường lắc lắc đầu, chuyển ánh mắt về phía bên kia, đi quan sát hai đệ tử còn sót lại cuối cùng.
Hứa Tử Yên hít một hơi thật sâu, nắm vững độ mạnh yếu, nện một quyền lên trụ kiểm tra, ánh sáng trên vạch thứ sáu thoáng hiện.
Lão sư kiểm tra bên cạnh bất ngờ liếc nhìn Hứa Tử Yên một cái, hô lớn: “Hứa Tử Yên, Hậu Thiên tầng thứ sáu, thông qua. Tiến vào ngoại đường gia tộc.”
“Phù ~~”
Hứa Tử Yên thở hắt ra một hơi, thầm nghĩ trong lòng: “Vẫn không thể khống chế sức lực của mình chính xác, đánh tăng thêm một tầng mất rồi.”
Chậm rãi đi đến trước mặt lão sư kiểm tra, vái một cái, nhẹ giọng nói: “Cám ơn!”
“Ừ, qua bên kia đi!” Vẻ mặt lão sư kiểm tra rõ ràng ôn hòa hơn nhiều.
Hứa Tử Yên xoay người đi đến nhóm đã đột phá, ánh mắt Hứa Nghị đứng sau tràn ngập vẻ khiếp sợ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.