Cực Phẩm Nữ Tiên

Chương 66: Mai Hoa bang gặp nạn




Hứa Tử Yên cười nói: “Đương nhiên là nữ nhi tự mình luyện chế! Phụ thân, nữ nhi của người có lợi hại không!”
Hứa Hạo Quang nghe xong vẻ mặt mừng như điên, run giọng nói: “Yên nhi, con đã nói cho tộc trưởng biết chưa?”
Trong lòng Hứa Tử Yên khẽ động, nhẹ nhàng lắc lắc đầu, cất giọng kiên quyết nói: “Phụ thân, con không hy vọng những người trong gia tộc biết chuyện này, tối thiểu hiện tại còn chưa phải thời điểm.”
“Vì sao?” Hứa Hạo Quang ngạc nhiên.
“Phụ thân!” Vẻ mặt Hứa Tử Yên nghiêm túc nhìn phụ thân của mình, trịnh trọng nói: “Người ở trong gia tộc mười lăm năm, hẳn đã biết trong gia tộc tàn khốc. Con không muốn dưới lúc con còn chưa có năng lực tự bảo vệ bản thân, bại lộ quá nhiều chuyện của mình. Thiên phú tu luyện và thiên phú chế phù của con hiện tại cũng chỉ có vài người phe tộc trưởng mới biết, nếu người toàn tộc đều biết, bây giờ nhất định sẽ không yên tĩnh thế này. Nếu con lại bại lộ ra con có thiên phú luyện đan, người cảm thấy con sẽ an toàn sao?”
Hứa Hạo Quang vừa nghe Hứa Tử Yên nói, trong lòng lập tức sửng sốt, tiếp đó không khỏi xấu hổ. Hắn đã từng trải qua cạnh tranh tàn khốc mười lăm năm trong gia tộc, làm sao không biết thói đời gian nguy. Khoan nói chuyện này bị người trong gia tộc biết, một khi gia tộc giữ bí mật không nghiêm, bị người ngoài biết được, như vậy có thể đoán được Tử Yên sẽ phải đối mặt với nguy hiểm chừng nào.
Thấy vẻ mặt biến đổi và ánh mắt xấu hổ của phụ thân, Hứa Tử Yên nhẹ giọng nói: “Phụ thân, người yên tâm, chế phù thuật của con hiện giờ cũng đã có trợ giúp rất lớn cho gia tộc, đợi đến khi tu vi con tăng lên, thời cơ chín muồi, con sẽ vì gia tộc luyện chế một số đan dược.”
Hứa Hạo Quang gật đầu, rốt cuộc từ cơn khiếp sợ bình tĩnh lại, quay đầu nói với Hứa thị: “Ngữ Liên, Uẩn Linh đan này nhất định phải cất kỹ, không được cho bất luận kẻ nào biết, chuyện này liên quan đến tính mạng của Yên nhi.”
“Quang ca, ta biết rồi.” Mẫu thân Hạ Ngữ Liên của Hứa Tử Yên nhẹ giọng nói, dè dặt cẩn thận cất bình đan dược vào trong ngực, biểu cảm kiên quyết kia, chỉ sợ người khác có muốn mạng của bà, bà cũng sẽ không nói Uẩn Linh đan này là do nữ nhi của mình luyện chế.
“Phụ thân, người dùng một viên đi, xem thử có thể đột phá đến Hậu Thiên tầng thứ tám hay không!” Hứa Tử Yên nhẹ giọng nói.
Hứa Hạo Quang vừa nghe, đôi mắt liền phát ra tia sáng, dùng sức gật đầu, thò tay lấy cái bình trong ngực, đổ ra một viên Uẩn Linh đan trên tay rồi bỏ vào miệng nuốt xuống.
Hứa Tử Yên và Hạ Ngữ Liên đều nhẹ nhàng lùi lại, Hạ Ngữ Liên nắm tay Hứa Tử Yên, khẩn trương quan sát trượng phu của mình đứng giữa viện. Hứa Tử Yên nhẹ nhàng vỗ vỗ tay mẫu thân, mỉm cười với bà, an ủi mẫu thân không cần lo lắng.
Rất nhanh, từ trên người Hứa Hạo Quang truyền đến linh khí dao động dồi dào, linh khí thiên địa bắt đầu tiến vào thân thể Hứa Hạo Quang nhanh hơn, đương nhiên đột phá Hậu Thiên tầng thứ tám sẽ không xảy ra dao động kịch liệt gì, nhưng chỉ cần thế này, quần áo trên người Hứa Hạo Quang cũng đã không gió mà tự bay.
Nửa canh giờ sau, dị tượng phát sinh trên người Hứa Hạo Quang dần dần biến mất, Hứa Hạo Quang mở mắt ra, trong mắt toàn là mừng rỡ.
“Quang ca, đột phá?” Hạ Ngữ Liên bước nhanh tới, hưng phấn nhìn trượng phu của mình từ trên xuống dưới.
Hứa Hạo Quang thấy vẻ mặt bình tĩnh của nữ nhi, cười hai tiếng ‘hắc hắc’, gật đầu, nhẹ giọng nói: “Đột phá!”
Hứa Tử Yên ở chỗ cha mẹ ăn xong cơm trưa, sau đó nghe cha mẹ ngàn dặn vạn dặn mới rời khỏi. Vừa về đến viện, đã nhìn thấy trước cửa phòng mình tụ tập một đống người, vẫn là hai mươi mấy tân đệ tử kia. Trông thấy Hứa Tử Yên đi tới, một nữ tử chen ra từ trong đám người, chạy tới chỗ Hứa Tử Yên, cung kính thi lễ thật sâu với Hứa Tử Yên, khuôn mặt hiện vẻ sốt ruột nói: “Tử Yên tỷ tỷ, xảy ra chuyện lớn rồi!”
“Đừng gấp gáp, xảy ra chuyện gì?” Trong lòng Hứa Tử Yên đại khái đã đoán được phát sinh việc gì, ánh mắt nghiêm lại, nhìn chằm chằm nữ tử kia nói.
“Tử Yên tỷ tỷ, Dũng Cảm bang, Cẩm Tú bang và Lăng Thiên bang kia đều chạy đến Mai Hoa bang chúng ta, tỷ mau đi xem một chút đi! Là bang chủ bảo ta tới mời tỷ!”
“Đi!” Hứa Tử Yên không nói hai lời, lập tức xoay người đi đến phương hướng Mai Hoa bang, trong lòng thầm nghĩ: “Đã sớm muốn cùng mấy Hậu Thiên tầng thứ mười hai giao thủ một lần, xem thử dưới tình huống mình áp chế tu vi tại Hậu Thiên tầng thứ mười một, cộng thêm lý giải với tiên đạo, có thể thắng nổi bọn họ hay không. Vừa thấy sắp tiến vào nội đường, đang lo không có cơ hội, bọn họ lại tự tặng tới cửa.”
Hứa Tử Yên đè nén tâm tình hưng phấn bên dưới bề ngoài bình tĩnh, bước nhanh tới hướng Mai Hoa bang.
Mới đó đám người Hứa Tử Yên đã đi tới Mai Hoa bang, chỉ thấy lúc này bên ngoài Mai Hoa bang, vây đầy người ba bang hội. Vừa nghe tiếng bước chân truyền đến, những người đó đều quay đầu nhìn lại, thấy người đến là Hứa Tử Yên, bọn họ đều ngây ra một lúc, nhưng khi bọn họ thấy nữ tử Mai Hoa bang bên cạnh Hứa Tử Yên, lập tức đều phản ứng lại.
Ánh mắt Hứa Tử Yên lạnh lùng đảo qua mọi người, người ba bang hội tại hiện trường, không ít người đã từng chứng kiến tình cảnh lúc Hứa Tử Yên vẫn là Hậu Thiên tầng thứ sáu chà đạp đám đệ tử cũ bọn họ, càng có rất nhiều người từng cùng Hứa Tử Yên trải qua cuộc chiến Thông U cốc.
Cho nên, khi bọn họ nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Hứa Tử Yên, bước chân còn không ngừng đi tới chỗ bọn họ, bất tri bất giác đều lùi về hai bên, chừa ra một con đường ở giữa.
Khuôn mặt Hứa Tử Yên không chút biểu cảm xuyên qua đám người, đi tới bên ngoài linh đường Mai Hoa bang, liền bắt gặp hơn hai trăm đệ tử Mai Hoa bang đều đứng ở ngoài linh đường, vẻ mặt đau khổ hàm chứa phẫn nộ căm tức nhìn đệ tử ba bang phái kia. Hứa Tử Yên quay đầu nói với tân đệ tử bên cạnh: “Các ngươi ở chỗ này chờ ta, mọi chuyện đều nghe theo Hứa Thanh Tuyết!”
“Dạ!” Mấy tân đệ tử đồng loạt đáp lời, sau đó nhìn thoáng qua Hứa Thanh Tuyết, rồi đều đứng ở phía sau nàng.
Hứa Tử Yên cất bước tiến vào linh đường Hứa Đông Tuyết, bỗng chốc đã cảm giác được không khí giương cung bạt kiếm bên trong linh đường. Hứa Hổ Nữu, Hứa Hoa Linh và mấy cao tầng của Mai Hoa bang đứng ở trước linh cữu Hứa Đông Tuyết, căm tức nhìn mấy người đang ngồi kia.
Ánh mắt Hứa Tử Yên nhìn lại, liếc mắt một cái liền nhận ra Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu. Hứa Cảm vẫn là bộ dạng uy mãnh trước sau như một, Hứa Văn lại vẫn làm dáng như trước, tuy rằng là mùa đông, trong tay luôn không rời không bỏ một cây quạt xếp, biểu tình Hứa Thiên Khiếu cũng lãnh khốc như xưa. Có điều Hứa Tử Yên có thể lập tức cảm giác được ba người này đều cố ý thu liễm khí thế của mình, cung kính nhìn một người đang ngồi ở bên trong.
Ánh mắt Hứa Tử Yên nhìn lại người kia, chỉ thấy hắn mặc một bộ hắc y, trông vô cùng phổ thông, nhưng hai con mắt lại phiếm hoa đào, khóe miệng nhếch cao, trưng ra bộ dạng kiêu căng tới tận trời xanh.
Vừa thấy Hứa Tử Yên cất bước tiến vào, vẻ mặt hắc y nam tử hơi biến đổi, hiển nhiên là đã nhận ra Hứa Tử Yên…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.