Cực Phẩm Nữ Tiên

Chương 237: Tông môn! Tông môn!




Hứa Tử Yên nhìn bốn người thảo luận hết sức kịch liệt, không khỏi cười khanh khách nói: “Ta thấy các ngươi có thể trở thành người đứng đầu một tông rồi đấy, trù hoạch sau màn trướng, quyết thắng ngoài thiên lý. Nghĩ nhiều như vậy làm gì? Chờ ta vào Thái Huyền tông, gặp mặt vị phong chủ Thiên Phù phong kia, tự nhiên cái gì nên biết thì đều biết. Hiện tại chúng ta chỉ là phỏng đoán, làm gì phải ở đây phí não, nghi thần nghi quỷ chứ?”
Hứa Kỳ cười hả hả nói: “Không ngờ Tử Yên muội muội lại có một trái tim cởi mở như vậy, có điều đây chẳng phải là chúng ta lo cho muội đấy ư?”
Hứa Thiên Lang nghe lời Hứa Tử Yên nói, cũng không khỏi mỉm cười: “Đúng vậy, Tử Yên nói đúng. Chúng ta ở chỗ này suy nghĩ miên man cũng vô dụng. Kỳ thực, không chỉ có Tử Yên, mà chính mấy người chúng ta cũng không biết sau khi tiến vào tông môn sẽ gặp loại tình cảnh gì.”
Nghe lời Hứa Thiên Lang cảm thán, trong lòng mọi người đều hiện lên một màn mờ mịt.
Nam Lâm thành.
Dương gia.
Trong thư phòng Dương Duệ.
Dương Duệ và Dương Linh Lung ngồi đối diện nhau. Nét mặt Dương Duệ tràn đầy vui mừng cùng hưng phấn, nhìn Dương Linh Lung đối diện, hớn hở nói: “Linh Lung, lần này con tiến vào Hoa Dương tông căn bản không có vấn đề, dựa vào độ tuổi và tu vi của con, việc tiến vào nội môn Hoa Dương tông cũng không nói chơi, không biết có thể trở thành chân truyền đệ tử của tòa phong nào không thôi.”
Nhìn phụ thân hưng phấn tươi cười, Dương Linh Lung cũng vui lây, thật không ngờ bản thân bị Hứa Tử Yên đả thương, lại nhân họa đắc phúc, mở ra dấu ấn kim nguyên lực, đột phá đến Trúc Cơ kỳ tầng thứ tư. Tuy rằng vẫn là Trúc Cơ kỳ tầng thứ tư sơ kỳ, nhưng mà, thử hỏi xem, một thế hệ thiếu niên phương bắc ở thế tục giới có đệ tử Trúc Cơ kỳ sao? Kể cả ở tu tiên giới chắc hẳn cũng không nhiều lắm. Nghĩ đến đây, gương mặt Dương Linh Lung tràn ngập nụ cười đắc ý, nhẹ giọng nói: “Phụ thân, cho dù tạm thời con không chiếm được thân phận chân truyền đệ tử, con cũng tin chắc, con không hề kém những chân truyền đệ tử kia, chung quy có một ngày, con sẽ đứng ở đỉnh tu tiên giới.”
Dương Duệ chăm chú nhìn nữ nhi của mình, cảm giác sâu trong nội tâm nữ nhi tràn đầy ý chí chiến đấu, thì đáy lòng càng vui sướng. Chỉ cần nữ nhi của mình ở Hoa Dương tông đứng vững gót chân, liền có thể giúp gia tộc ổn định. Phải biết rằng, tu sĩ tu tiên giới sống lâu hơn những đấng bề trên ở thế tục giới rất nhiều.
Nói tới đây, Dương Duệ nghĩ ngay tới một năm trước, Trung Đô thành Hứa gia vẫn bị công nhận là yếu nhất trong tứ đại gia tộc phương bắc, thật không ngờ, trong thời gian một năm ngắn ngủi, Hứa gia không chỉ trở thành gia tộc mạnh nhất. Hơn nữa một trong tứ đại gia tộc phương bắc, Cự Khuyết thành Hàn gia đã bị Thái Huyền tông diệt môn trở thành lịch sử.
“Phụ thân, nghe nói Hứa Tử Yên kia được Thái Huyền tông miễn khảo thí thu làm đệ tử. Hứa Lân trước mắt có tu vi cao nhất Hứa gia không rõ tung tích, nghe nói là bị một cao nhân mang đi. Những người còn lại, tu vi cùng lắm là Luyện Khí kỳ tầng thứ năm, nên không được Thái Huyền tông thu làm đệ tử. Mà Hứa gia cũng đồng dạng năm đời nay không có đệ tử tiến vào Thái Huyền tông, chỉ sợ trưởng bối bọn họ ở Thái Huyền tông đều sớm ngã xuống. Đây cũng là nguyên do Trung Đô thành Lý gia, Tiêu gia với Ngô gia có gan mưu đoạt cơ nghiệp Hứa gia.
Giờ chỉ cần xử lý Hứa Tử Yên sắp tiến vào Thái Huyền tông, Hứa gia bọn họ sẽ không còn gì đáng lo ngại. Đến lúc đó, sẽ là thời điểm Hứa gia bọn họ diệt vong. Cho nên, khi Hứa Tử Yên còn sống, phụ thân vẫn nên mau chóng bảo vệ cơ nghiệp Dương gia chúng ta là được, không cần tiếp tục tranh đấu cùng Hứa gia.”
“Lấy tình huống trước mắt của Dương gia chúng ta, cũng không có thực lực đi tranh đấu cùng Hứa gia, ngược lại phải đề phòng Hứa gia triển khai công kích với Dương gia chúng ta.” Dương Duệ chua xót nói.
Dương Linh Lung hơi lắc đầu, nhẹ giọng nói: “Không có việc đó, chỉ cần con còn sống, Hứa gia sẽ không tiến hành tiến công trên toàn bộ phương diện với Dương gia chúng ta. Đương nhiên đả kích phạm vi nhỏ là không thể tránh khỏi. Thắng bại cuối cùng giữa Dương gia và Hứa gia, ngay tại con và Hứa Tử Yên. Phụ thân, người yên tâm, con sẽ không để Hứa Tử Yên sống lâu đâu.”
Thương Lãng thành.
Chu gia, ở trước động phủ sau núi, đại môn động phủ đóng chặt cửa. Ngoài cửa có mấy trăm tu sĩ đứng canh gác.
Cửa đá động phủ nặng nề bị đẩy ra từ bên trong, gia chủ Chu gia Chu Bá cùng mười mấy trưởng lão bước ra, trên mặt mỗi người đều tràn ngập mệt mỏi, lại phảng phất vui sướng và mừng rỡ vô cùng. Ở sau bọn họ là hai thân ảnh, một nam một nữ. Nam là con trai Chu Bá Chu Hạo, nữ là con gái Chu Thánh Thành Chu Tử Mị. Lúc này, trên người cả hai đều tản ra khí tức Luyện Khí kỳ tầng thứ sáu.
Chu Bá quay đầu nhìn Chu Hạo và Chu Tử Mị, mỏi mệt kèm vui mừng nói: “Hạo nhi, Mị nhi, giờ tam đại gia tộc phương bắc, Hứa Tử Yên Hứa gia đã được Thái Huyền tông thu làm đệ tử. Dương gia Dương Linh Lung tiến vào Hoa Dương tông cũng không có vấn đề gì, ngược lại chỉ có đệ tử Chu gia chúng ta không đạt tới yêu cầu tiến vào Hoa Dương tông. Kể từ đó, thế tục giới phương bắc chỉ sợ rất nhanh sẽ biến thành hai đại gia tộc, Chu gia chúng ta suy sụp đã trở thành điều hiển nhiên.
Cho nên, ta và mười mấy trưởng lão mới đưa ra quyết định cuối cùng, đem pháp lực của chúng ta quán chú vào trong cơ thể các con, cưỡng chế gia tăng tu vi các con lên tới Luyện Khí kỳ tầng thứ sáu. Như thế, hai đứa cũng liền đạt tới tiêu chuẩn thu đệ tử của Hoa Dương tông. Chỉ là loại gia tăng này, không chỉ hao tổn chân nguyên của chúng ta, mà còn bởi vì các con không phải tăng trưởng bình thường, cảnh giới cũng không phải thật ổn định. Mấy ngày nay, các con cứ ở trong động phủ ổn định cảnh giới đi, đợi đến thời điểm Hoa Dương tông khai sơn môn thu đệ tử hẵng trở ra.”
“Dạ.” Chu Hạo cùng Chu Tử Mị nhẹ giọng đáp, trong mắt lóe lên tia sáng cảm động.
“Các con vào đi thôi.” Chu Bá phất phất tay.
Chu Hạo và Chu Tử Mị thi lễ thật sâu với Chu Bá và hơn mười vị trưởng lão, rồi xoay người quay trở về động phủ, cửa đá sau lưng chậm rãi khép lại.

Mấy người Hứa Tử Yên chia tay ở bờ hồ, liền về chỗ cha mẹ. Cha mẹ nghe Hứa Tử Yên trở thành nội môn ngân bài đệ tử Thái Huyền tông, hai ông bà vui mừng như hai đứa trẻ. Hứa Tử Yên nhìn bộ dạng hí hừng sung sướng của phụ mẫu mình, cũng không khỏi thả lỏng, ném việc Thái Huyền tông lần này đột nhiên tăng mình lên làm nội môn ngân bài đệ tử sang một bên. Nàng cảm nhận được sâu sắc sự vui mừng của cha mẹ phát ra từ nội tâm, nên chỉ lẳng lặng ngồi ở một bên, chia sẻ loại cảm giác ngọt ngào này.
Mặt Hứa thị phảng phất trẻ ra rất nhiều, ôm Hứa Tử Yên vào lòng, vui sướng nói: “Ta chỉ biết, nữ nhi của ta là có tiền đồ nhất, nhất định có thể trở nên nổi bật. Con xem phụ thân con vui đến mức nào kìa.”
Hứa Tử Yên mỉm cười ngẩng đầu đang chôn trong lòng mẫu thân lên, quay sang nhìn phụ thân. Thấy phụ thân lúc này chân tay luống cuống đứng ở nơi đó, gương mặt bởi vì kích động mà có hơi vặn vẹo, vẻ mặt tỏa sáng nhưng lại rơi nước mắt. Hứa Tử Yên bèn nhẹ giọng nói: “Phụ thân, sau khi con đi, cha mẹ cứ yên tâm ở lại gia tộc, đợi đến khi con ở Thái Huyền tông có thành tựu, liền đến đón cha mẹ đi Thái Huyền tông.”
Hứa Hạo Quang dù sao cũng là người đồng lứa với tộc trưởng Hứa Hạo Nhiên, nên vẫn có chút hiểu biết về Thái Huyền tông. Biết không có khả năng đơn giản giống như Hứa Tử Yên nói, tùy tiện đem người nhà của mình đón đến Thái Huyền tông. Không biết mình liệu có phúc phần đợi tới lúc nữ nhi có năng lực kia không. Song nghe được mấy lời này của Hứa Tử Yên, hắn vẫn rất an lòng, run giọng nói: “Yên nhi, con không cần khó xử bản thân. Giờ phụ thân có thể về đến gia tộc, hơn nữa người trong tộc đều thật tôn kính ta, ta đã vô cùng thỏa mãn. Con đi Thái Huyền tông rồi, phải toàn tâm toàn ý tu luyện, không cần vướng bận việc nhà. Ta và mẫu thân con sẽ sống tốt thôi.”
Phụ thân nói những lời này, Hứa Tử Yên làm sao có thể không biết tấm lòng phụ thân, vừa cảm động rất nhiều, lại cảm thấy băn khoăn. Nghĩ phụ thân bởi vì nguyên nhân tư chất, cả đời này không có khả năng đột phá cảnh giới Tiên Thiên. Cơ mà khi đạt tới Hậu Thiên tầng thứ mười hai đỉnh, cũng có thể sống đến gần hai trăm tuổi. Nếu mình ở tu tiên giới tìm được linh dược kéo dài tuổi thọ gì đó, chưa hẳn không thể giúp phụ thân sống lâu thêm một ít. Còn có mẫu thân, mặc dù hoàn toàn là một người bình thường, song chỉ cần có linh dược, cũng có thể trường thọ một ít.
Nghĩ đến đây, Hứa Tử Yên từ vòng trữ vật lấy ra một ít đan dược, bỏ vào một cái túi trữ vật đưa cho cha mẹ, nhẹ giọng nói: “Phụ thân, mẫu thân, trong này là một ít đan dược, cũng đủ cho hai người sử dụng. Có số đan dược này, phụ thân đột phá đến Hậu Thiên tầng thứ mười hai hoàn toàn không thành vấn đề. Có thời gian, phụ thân cũng dạy mẫu thân tu luyện đi.”
Hứa Hạo Quang đẩy cái túi trữ vật kia trở về, nhìn Hứa Tử Yên nghiêm túc nói: “Yên nhi, Thái Huyền tông không thể so với ở nhà, tương lai con tu luyện sẽ càng thêm gian khổ. Số đan dược này, con vẫn nên giữ cho mình đi.”
Hứa Tử Yên mỉm cười nhét túi trữ vật vào tay phụ thân, khẽ nói: “Phụ thân, số đan dược này hiện tại đã không còn tác dụng với con. Rất thích hợp cho người và mẫu thân sử dụng, chỉ là chuyện này đừng có nói cho gia tộc biết, hai người biết là được rồi.”
“Thật đã không hữu dụng với con?” Hứa Hạo Quang vẫn không tin hỏi.
“Thật.” Hứa Tử Yên cười mỉm đáp.
“Được, vậy phụ thân liền lưu trữ.” Hứa Hạo Quang vui sướng thu cái túi trữ vật kia.
Vui vẻ ăn xong bữa cơm chiều, lại giúp đỡ cha mẹ dọn dẹp bát đũa. Mặc cho phu phụ Hứa Hạo Quang khuyên Hứa Tử Yên đi nghỉ ngơi, nhưng Hứa Tử Yên vẫn kiên trì giúp đỡ cha mẹ thu dọn tất cả. Sau đó lại cùng cha mẹ hàn huyên một lát, mới rời khỏi chỗ ở cha mẹ, trở về chỗ của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.