Lực phá hoại của thanh băng kiếm tuy rằng bị năm thanh nguyệt tinh luân ngăn cản. Nhưng dù sao cũng là dùng tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ tám ngưng tụ ra, tuy rằng gần như không mượn đến lực thiên địa, cũng tiêu hao rất nhiều pháp lực của nguyệt tinh luân, trong nháy mắt bộc phá, năm thanh nguyệt tinh luân chắn trước người Hứa Tử Yên liền thu nhỏ còn một phần ba.
Tay trái vung lên, năm thanh nguyệt tinh luân thu nhỏ kia liền từ phía trước Hứa Tử Yên gào thét đánh tới hướng Hứa Đình Đình. Hứa Đình Đình nhất thời luống cuống tay chân, vung tay ném thanh băng kiếm đến năm thanh nguyệt tinh luân đang xoay tròn phóng tới, thân hình chợt lóe, tránh né thanh nguyệt tinh luân thứ nhất đang chém tới nàng ta, tay phải nắm chặt, miệng quát to một tiếng: “Nổ.”
Thanh băng kiếm ầm ầm nổ tung, nhưng lại không nhìn thấy kết quả Hứa Đình Đình mong đợi. Thì ra thời khắc Hứa Tử Yên thấy Hứa Đình Đình ném ra thanh băng kiếm, ngón tay trái liền hơi co lại, năm thanh nguyệt tinh luân ầm ầm tản ra, vẽ một đường cong tránh thoát băng kiếm bộc phá, gào thét chém về phía Hứa Đình Đình.
Hai tay Hứa Đình Đình vẽ một cái ở không trung, lập tức xung quanh thân thể nàng ta xuất hiện một cái thủy thuẫn (*) hộ thân, đem nàng ta vây ở trong. Sóng nước dập dờn, Hứa Đình Đình trong thủy thuẫn trợn mắt nhìn chăm chú Hứa Tử Yên ở đối diện.
(*) Thủy thuẫn: Màn nước chắn, khiên nước.
Khóe miệng Hứa Tử Yên hơi nhếch lên, lộ ra một tia cười nghiền ngẫm, bốn thanh nguyệt tinh luân trên đầu ngón tay vẫn cứ xoay vòng. Ngón tay trái giống như gảy cầm huyền chuyển động, sáu thanh nguyệt tinh luân trên không tựa như tia sáng chém lên thủy thuẫn của Hứa Đình Đình. Thế nhưng, đợt này khác hẳn đợt trước, sau khi sáu thanh nguyệt tinh luân phiên chém lên thủy thuẫn, cũng không có tách rời thủy thuẫn, mà càng cấp tốc xoay tròn, giống như sáu cái phong luân (*) đang cắt lên thủy thuẫn hộ thân của Hứa Đình Đình.
(*) Phong luân: Bánh xe gió, tương tự phong hỏa luân của Na Tra.
Từng vòng gợn sóng dập dờn trên thủy thuẫn, xuyên thấu qua thủy thuẫn trong suốt, ánh mắt Hứa Đình Đình không còn phẫn nộ, mà trở nên có chút sợ hãi. Cắn răng, hai tay Hứa Đình Đình trong thủy thuẫn lôi kéo trước ngực, giữa hai tay nàng ta, lập tức lóe lên một màn ánh sáng, vô số băng châm chi chi chít chít hình thành một giải băng ngoài thủy thuẫn, hai tay vừa lật, ‘ong’ một tiếng, bao phủ qua Hứa Tử Yên.
Tay trái Hứa Tử Yên huơ múa, giương ra trước, một bức tường băng liền xuất hiện giữa hai người. Một trận leng keng thanh thúy vang dội, bức tường băng kia cùng trăm ngàn cây băng châm đồng thời hóa thành băng tuyết. Tay trái Hứa Tử Yên siết chặt, trong miệng khẽ quát một tiếng: “Nổ.”
Sáu thanh nguyệt tinh luân đang cắt vào hộ thuẫn của Hứa Đình Đình bộc phá ầm ầm, nổ nát thủy thuẫn hộ thân của Hứa Đình Đình. Thân hình Hứa Đình Đình lảo đảo lui về sau mấy bước, kình khí bộc phá tuy rằng không có thương tổn đến nàng ta, nhưng cũng khiến nàng ta chao đảo. Còn chưa đợi nàng ta đứng vững, bốn thanh nguyệt tinh luân còn lại trên tay phải Hứa Tử Yên đã cấp tốc xoay tròn bay đến trước mặt nàng ta, mang theo một trận xé gió, khiến da thịt Hứa Đình Đình rét buốt đau nhức.
Hứa Tử Yên cho nổ sáu thanh nguyệt tinh luân kia, cùng lúc đó phóng ra bốn thanh nguyệt tinh luân cuối cùng trong tay, cho nên, vào giây phút thủy thuẫn hộ thân của Hứa Đình Đình bị nổ nát, bốn thanh nguyệt tinh luân kia cũng đã đến trước mặt Hứa Đình Đình, tạm dừng ở nơi đó, cách mặt Hứa Đình Đình chỉ vẻn vẹn một đốt tay, vẫn liên tục xoay tròn.
Bốn lão giả đứng cạnh xem cuộc chiến, liền đồng loạt nhắm hai mắt lại, trong lòng thở dài, cũng biết Hứa Đình Đình đã thua.
Hứa Đình Đình nhìn bốn thanh nguyệt tinh luân không ngừng xoay tròn trước mắt, bùi ngùi thở dài, buông thõng hai tay, nhìn Hứa Tử Yên đối diện, chua xót nói: “Ta thua.”
Tay phải Hứa Tử Yên giương lên trước, bốn thanh nguyệt tinh luân bay về phía trời cao, biến mất tăm hơi.
Ba lão giả còn lại cùng lúc liếc sang Hứa Tử Yên một cái, lại nhìn nhau, thần sắc trên mặt hết sức khó coi. Đám người họ vốn dĩ muốn đến giáo huấn Hứa Tử Yên một phen, thật không ngờ ngược lại bị Hứa Tử Yên giáo huấn. Muốn nói Hứa Đông đánh bại còn có tính ngẫu nhiên rất lớn, bởi vì đó là Hứa Đông quá mức khinh địch, chỉ dùng thực lực Luyện Khí kỳ tầng thứ hai.
Thế nhưng Hứa Đình Đình xuất trận lần hai thì khác, tuy rằng không dùng thực lực Luyện Khí kỳ tầng thứ mười một, nhưng cũng sử dụng thực lực Luyện Khí kỳ tầng thứ tám. Mà đối phương lại chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ hai, không sai, đối phương phóng thích pháp lực luôn là tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ hai, chỉ không biết vì sao nàng phóng thích pháp thuật, một khi rời khỏi thân thể, sẽ lập tức tăng lên, có uy lực Luyện Khí kỳ tầng thứ bảy, điều này làm tất cả mọi người ở đây khiếp sợ, đồng thời cũng nghi hoặc thật sâu.
Hiện tại, ba người bọn họ cực kỳ xấu hổ. Phe mình đã liên tục bại hai người, nếu cứ thừa nhận thất bại như vậy, lại thật không cam tâm. Bởi vì bọn họ đều đã nhìn ra, sau khi pháp thuật Hứa Tử Yên ly thể, cũng chỉ có uy lực Luyện Khí kỳ tầng thứ bảy. Nếu đám người mình hoàn toàn phóng ra tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ mười một, nhất định có thể chiến thắng Hứa Tử Yên.
Nói thì nói thế, nhưng bản thân thật sự muốn lấy tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ mười một đi chiến đấu với một đệ tử chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ hai sao? Hơn nữa đệ tử này còn vừa mới liên tục chiến thắng hai người phe mình.
Mọi người trên quảng trường, khiếp sợ nhất không ngoài tộc trưởng Hứa Hạo Nhiên, đồng thời còn có một đám người đứng sau hắn.
Một đám người đứng sau hắn là ai? Đó đều là các cao tầng trưởng lão trong gia tộc, Hứa Hạo Lượng, Hứa Hạo Thương.
Vốn dĩ lúc này đã gần giữa trưa, Hứa Hạo Lượng đã kết thúc huấn luyện đối với ngoại đường đệ tử, mà cao tầng gia tộc cũng đều làm xong sự tình vướng bận. Phải biết rằng, mấy cao tầng gia tộc gần như đều có con cháu ở nội đường, hiện giờ đúng là thời khắc tộc trưởng tự mình tọa trấn tập huấn, có ai làm gia trưởng mà không quan tâm con mình đâu?
Cho nên thời điểm gần giữa trưa, liền tụm năm tụm ba đồng hành đi tới nội đường, xem xem con mình tu luyện thế nào. Bản thân cũng tiện bớt chút thời gian chỉ điểm một cái, dù sao trông cậy vào một mình tộc trưởng chỉ điểm gần ngàn đệ tử, còn muốn chu đáo, đó là không thực tế.
Sau khi bọn họ bước vào nội đường, liền thấy được trận chiến của Hứa Tử Yên và Hứa Đình Đình. Chỉ ngay lập tức, bọn họ liền bị phương thức tác chiến của Hứa Tử Yên làm cho khiếp sợ, loại khiếp sợ này cứ mãi kéo dài đến khi trận chiến kết thúc.
Đặc biệt là Hứa Hạo Nhiên đứng đầu cả tộc và Hứa Hạo Lượng thân kinh bách chiến, nhãn giới của hai tu sĩ Trúc Cơ Kỳ đương nhiên khác với mấy trưởng lão Luyện Khí kỳ, bọn họ từ phương thức tác chiến của Hứa Tử Yên thấy được một con đường tu luyện mới. Pháp thuật do Luyện Khí kỳ tầng thứ hai ngưng tụ ra, sau khi phóng thích, vậy mà có thể phát huy ra uy lực Luyện Khí kỳ tầng thứ bảy, đây là khái niệm gì? Đây là một cách gia tăng sức chiến đấu nhanh chóng, nếu đệ tử gia tộc mình đều nắm giữ loại phương pháp này, lúc đó sẽ là cục diện gì, Hứa gia ở phương bắc sẽ cường thịnh tới đâu?
Hứa Hạo Nhiên cùng Hứa Hạo Lượng liếc nhìn nhau một cái, hai người từ trong mắt đối phương đều nhìn ra ý nghĩ của nhau, chính là còn muốn xem, Hứa Tử Yên rốt cuộc còn có bao nhiêu tiềm lực. Cho nên, Hứa Hạo Nhiên đột nhiên đứng sau đám người hô lên với ba lão giả đang xấu hổ do dự có nên ra tay hay không: “Hứa Chấn, Hứa Thắng, Hứa Minh Qua, ba người các ngươi cùng xông lên, lấy ra thực lực mạnh nhất của các ngươi.”
Ba lão giả tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ mười một bỗng nhiên quay đầu, trong mắt lộ ra vẻ không thể tin. Gần như hoài nghi bản thân nghe lầm lời tộc trưởng nói. Không chỉ bọn họ, mà tất cả những người ở đây, ngoại trừ đám đệ tử hiểu biết thực lực chân chính của Hứa Tử Yên, ai nấy đều lộ vẻ mặt khiếp sợ, nhìn biểu cảm nghiêm túc của tộc trưởng, lại nhìn vẻ mặt cười khổ của Hứa Tử Yên bên kia, trong đầu bọn họ đồng thời lóe lên một suy nghĩ: “Chẳng lẽ Hứa Tử Yên đắc tội tộc trưởng?”
Hứa Tử Yên đương nhiên cười khổ không thôi, sau khi Hứa Hạo Nhiên lên tiếng, nàng lập tức hiểu rõ ý định của Hứa Hạo Nhiên. Hơn nữa, nàng còn thấy được Hứa Hạo Nhiên lén vươn hai ngón tay với nàng. Đó có ý gì? Đương nhiên là bảo Hứa Tử Yên dùng tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ hai, hắn là muốn nhìn xem Hứa Tử Yên rốt cuộc có tiềm lực nhường nào?
“Đại bá thật đúng là để mắt ta.” Hứa Tử Yên thầm than. Có điều việc này cũng khơi dậy chiến ý của Hứa Tử Yên, nàng không phải luôn muốn biết bản thân kết quả có thể khiêu chiến vượt cấp đến mức nào ư? Như vậy, liền nhân cơ hội này thử một lần xem sao.
Hứa Chấn, Hứa Thắng, Hứa Minh Qua hơn nửa ngày mới từ khiếp sợ phản ứng lại. Khó hiểu nhìn tộc trưởng Hứa Hạo Nhiên, lại quay đầu nhìn Hứa Tử Yên đối diện, ánh mắt dần trở nên nghiêm túc. Bọn họ tín nhiệm Hứa Hạo Nhiên, làm tộc trưởng, lại là tu vi Trúc Cơ kỳ tầng thứ ba, nhãn giới khẳng định bất đồng. Trong lòng bọn họ cho rằng tộc trưởng đã nhìn ra cái gì đó mà bọn họ nhìn không ra, mới bảo mình dùng tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ mười một đi nghênh chiến Hứa Tử Yên, mà còn là ba người cùng xông lên. Như vậy, nói trắng ra, phe mình nếu chỉ có một người xông lên, cho dù dùng toàn bộ thực lực, cũng không có khả năng chiến thắng Hứa Tử Yên.
Tuy rằng, trong lòng ba người không phục, nhưng vẫn lựa chọn tin tưởng Hứa Hạo Nhiên. Bọn họ cũng muốn nhìn xem Hứa Tử Yên rốt cuộc yêu nghiệt đến trình độ gì? Mà khiến tộc trưởng để ba người có tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ mười một bọn họ dùng toàn bộ thực lực đi hợp chiến một mình đối phương.
Hứa Hạo Nhiên vừa mở miệng nói một câu này, toàn bộ quảng trường liền huyên náo cả lên. Lúc này mỗi một cá nhân không chỉ không thể tin, mà quả thực đã đến nước không biết làm sao.
“Vừa rồi ta không có nghe lầm chứ, tộc trưởng đang nói cái gì thế? Muốn ba vị trưởng bối Hứa Chấn, Hứa Thắng, Hứa Minh Qua hợp lực đi đấu với một mình Hứa Tử Yên?”
“Ta cũng không rõ, hình như vừa rồi ta cũng nghe tộc trưởng nói như thế.”
“Điều… điều này… cũng có chút thái quá rồi.”
“Có phải Tử Yên đắc tội tộc trưởng hay không?”
“Suỵt ~~ Nhỏ tiếng chút, để tộc trưởng nghe thấy, không chỉnh chết ngươi mới là lạ.”
“Ta đoán tộc trưởng nhìn thấy Tử Yên quá kiêu ngạo, muốn giáo huấn nàng một phen.”
“Ngươi nói, bọn họ ai sẽ thắng?”
“Ngươi hỏi không phải vô nghĩa sao? Chuyện này còn cần hỏi à? Tử Yên chỉ có một mình, hơn nữa chỉ là tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ hai, làm sao có thể thắng được ba Luyện Khí kỳ tầng thứ mười một liên thủ?”
“Khó mà nói, ta thấy Hứa Tử Yên kia không có chút kích động, tựa hồ cũng không có vẻ sợ hãi.”
“Ừ, ngươi nói không sai, hơn nữa còn giống như thật hưng phấn, chiến ý hiên ngang.”
“Không thể nào.”
“Không có dũng mãnh như vậy chứ.”
“Không có biến thái như vậy chứ.”
“Không có yêu nghiệt như vậy chứ.”
“Được rồi, đừng nói nữa, sắp bắt đầu rồi.”