Cực Phẩm Hệ Thống

Chương 150: Ngăn cấm cởi bỏ




..
Đặng Dịch nghe thấy hệ thống bắt có hơ 600 triệu Cực Phẩm Điểm để đổi lại đống Công Pháp và Pháp Thuật thì là càng chán nản.... hắn hiện tại chỉ còn biết cách chờ đợi Huyết Thần Nhiệm Vụ Đường càng ngày càng phát truyển...... ban bố rộng rãi ra toàn bộ Hạ Thiên Vực này thì mới có thể nhanh chóng kiếm lên càng nhiều Cực Phẩm Điểm...
Trong lúc còn đang suy nghĩ về mọi việc đã trải qua thì đột nhiên Đặng Dịch nhớ tới Trường Ngọc Diệp.... Không biết nữ nhân này giờ lại ra làm sao rồi...
Nghĩ vậy, Đặng Dịch liền đứng dậy sau đó thì biến mất tại chỗ... xuất hiện tại bên ngoài một căn phòng...
Nhìn nữ tử ngồi thất thần trong phòng một lúc thì Đặng Dịch là hơi nhíu mày lại... Hăn thấy được trong phòng Trường Ngọc Diệp lúc này trông vô cùng hoang vắng.... Căn phòng nàng đang sống này cũng cách khá là xa so với Huyết Thần Điện Trung Tâm nên cũng không có ai qua lại mấy....
Khi mà Đặng Dịch đang định tiến đến hỏi xem chuyện gì thì đúng lúc này một bóng đen từ xa đi tới.... Người này không ai khác chính là cha của Trường Ngọc Diệp... Trường Kỳ...
Trường Kỳ trên tay có bưng một mâm cơm khá là thịnh soạn... đầy đủ đồ ăn thức uống các kiểu.... Đống thức ăn này chả khá gì Hoàng Tộc đang ăn cả....
Bê mâm cơm vào trong phòng... Trường Kỳ nhìn về phía Trường Ngọc Diệp cười nói:
"Con gái ngoan... hôn nay cha làm rất nhiều đồ mà con thích mau mau ăn một chút đi cho khỏi đói bụng..."
Trường Ngọc Diệp còn đang thất thần nhìn lên bầu trời thì bị câu nói này của Trường Kỳ làm cho giật mình tỉnh lại... Nàng nhìn mâm cơm trên tay cha một chút... sau đó thì cố nặn ra một nụ cười nói:
"Cha cứ để đó đi.... Con sẽ ăn sau..."
Nói xong thì nàng cũng không để ý đến Trường Kỳ nữa mà lại tiếp tục thất thần nhìn lên bầu trời xanh thẳm giống như đang suy nghĩ điều gì.... Trường Kỳ thấy vậy thì cũng lắc đầu thở dài một cái... có vẻ như điềun này đối với ông là quá quen thuộc.....
Đặng Dịch thấy vậy thì lại là cau mày.... Mặc dù chỉ cần là chuyện ở trong Hỗn Thiên Tiểu Thế Giới này thì hắn đều biết hết... Nhưng bởi vì hơn một năm nay có quá nhiều chuyện xảy ra nên hắn cũng không có để ý đến Trường Ngọc Diệp... Không biết một năm qua đã có chuyện gì xảy ra.... Theo như hắn thấy thì Trường Ngọc Diệp lúc này trông khá là gầy yếu... Tu Vi cũng không có tăng lên là bao nhiêu... Điều này làm cho hắn rất nghi ngờ... Phải biết là hắn đã biến nàng thàn có thiên phú tốt nhất... Đáng nhẽ Tu Vi nàng phải tăng lên rất nhiều mới đúng chứ???
Đợi Trường Kỳ rời đi sau... Đặng Dịch liền biến mất tại chỗ... dịch chuyển đến sau lưng nàng..... Khi hắn đang định lên tiếng nói điều gì thì Trường Ngọc Diệp lập tức mở miệng:
"Chả nhẽ người sẽ không bao giờ tìm tới ta nữa? Chả nhẽ người đã không còn nhớ tới một tiểu nữ tử như ta?? Mà cũng đúng thôi... Ta náo có là cái thá gì....Nhưng như vậy không được... Ta phải nỗ lực tu luyện!! Ta muốn gặp lại người!! Ta không muốn bị người vứt bỏ!!."
Đặng Dịch đứng ở phía sau nàng nên rất dễ dàng có thấy nhận thấy dược trong lúc nói thầm thì thân thể của Trường Ngọc Diệp còn run lên đôi chút... Mà không biết tại sau người nàng cũng hơi hơi nóng lên... khuôn mặt đỏ bừng....
Còn không để hắn kịp phản ứng lại thì Trường Ngọc Diệp đã lập tức đứng dạy chạy một mạch ra ngoài sân nhỏ.....
Trong ánh mắt nghich hoặc của Đặng Dịch thì Trường Ngọc Diệp liền bắt đầu..... chạy bộ???
Nhìn thấy Trường Ngọc Diệp chạy bộ thì Đặng Dịch là càng nhíu mày thật sâu lại... Đối với mấy tên Võ Đồ hay Võ Sư thì chạy bộ còn là có tác dụng chứ với một tên Võ Hoàng như Trường Ngọc Diệp thì nàng chạy bộ làm gì có một chút tác dụng gì???
Nhưng mà ngay sau đó Đặng Dịch biết là mình nghĩ sai rồi!!! Đối với một tên Võ Hoàng thì đúng là việc chạy bộ không có tác dụng gì... nhưng đấy chính là khi tên Võ Hoàng này để Linh Lực tùy tiện linh động trong cở thể của bản thân...
Còn về phía Trường Ngọc Điệp thì nàng hoàn toàn phong bế lại Tu Vi của bản thân!! Dùng chính thân thể và thể lực của mình để chạy!!! Mà hơn nữa là hắn còn phát hiện trên người nàng vậy lại làng đang mặt một bộ Kim Ti Giáp Lục.... Trông bề ngoài của Kim Ti Giáp Lụa trông bề ngoài rất là mỏng manh, dễ vỡ nhưng àm thực sự thì nó là có tận 100Kg Cân nặng!!
100Kg cân nạng đối với một tên luyện Võ mà nói thì hoàn toàn không thấm vào đâu.... Nhưng Trường Ngọc Diệp lại là nữ nhân... hiện tại lại phong bế Tu Vi.... mặc bộ quần áo 100Kg trên người không phải là điều gì dễ dàng!!!
Đặng Dịch cứ đứng lẳng lặng ở nơi đó thật lâu.... nhìn Trường Ngọc Diệp càng chạy càng là sắp không chống đỡ nổi thì là nhíu cau mày thật chặt.... Cô nàng này..... Chính là muốn làm cái gì!!!!
Trong khi Đặng Dịch còn đang mải suy nghĩ thì một tiếng "Rầm!!" đột nhiên vang lên.... Nghe thấy vậy thì Đặng Dịch lập tức biến sắc...
Chỉ thấy Trường Ngọc Diệp lúc này đã không thể nào chịu đựng được nữa... hai chân nàng vấp vào nhau... Nặng 100Kg Cân nặng Kim Ti Giáp Lụa lập tức kéo nàng ngã xuống mặt đất.... Và Trường Ngọc Diệp cũng là ngay lập tức ngất đi... Cso vẻ như nàng đã là đến cực hạn của bản thân....
Đặng Dịch thấy vậy thì lập tức xuông ra chạy đến bên người của Trường Ngọc Diệp... kiểm tra thân thể của nàng một chút thì hắn lập tức thở ra một hơi.... Trường Ngọc Diệp lúc này chỉ là suy yếu quá mức mà ngất đi thôi... không hề có gì nguy hiểm đến tính mạng.... chỉ càn điều dưỡng một thời gian là sẽ khỏe lại....
Cũng là trong lúc Đặng Dịch đang kiểm tra tình huống cho Trường Ngọc Diệp thì từ đằng xa lại có một bóng đén xông tới với tốc đột vô cùng nhanh chóng!!
Đặng Dịch nhìn về phía bóng đen thì liền biết... người đến không ai khác mà là Trường Kỳ!!
Trường Kỳ lúc này cũng là đã phát hiện Đặng Dịch ngồi cạnh bên của Trường Ngọc Diệp....
"Công tử..." - Trường Kỳ thấy Trường Ngọc Diệp đã ngất đi thì thở dài một cái... sau đó qua đầy nhìn về phía Đặng Dịch lãnh đạm nói.... Thái độ của hắn đối với Đặng Dịch lại là không kính sợ như trước mà kèm theo đó còn có chút oán hận và tức giận...
Đặng Dịch đối với điều thì hoàn toàn không quan tâm tới...... Điều hắn quan tâm lúc này chính là Trường Ngọc Diệp lại là đang xảy ra vấn đề gì!!!
Trường Kỳ nghe thấy Đặng Dịch là quan tâm đến con gái mình sắc mặt liền dịu đi một chút, nhìn Trường Ngọc Diệp đang nằm trong lòng của Đặng Dịch một chút thì lại thở dài nói bất đầu kể lể cố sự ( chuyện cũ)...
....
Sau một hồi nghe Trường Kỳ giải thích thì Đặng Dịch liền là cười khổ không ngớt... hóa ra toàn bộ điều này là từ hắn mà ra!!! Chính mình hại con gái nhà người ta... thảo nào người ta oán hận là đúng thôi..
Ngọc Diệp có thế chất Tử Thiên Thể... nàng chọn tu luyện Hợp Hoan Tử Thiên Công.... Trước đó hắn cũng đã có bảo nàng có thể tìm một người nam nhân để song tu nhưng mà nàng lại chọn Đặng Dịch!! Trường Ngọc diệp định trao than thể cho Đặng Dịch nhưng hôm đó thật không ngờ lại bị hệ thống chơi 1 vố đau!!... Giờ nghĩ lại hắn vẫn còn cay!! Rất là cay!!!
Sau khoảng thời gian đó thì có rất nhiều việc xảy ra, Đặng Địch đã là có khí quên mất sự tồn tại của Trường Ngọc Diệp...
Trong thời gian hơn 1 năm này thì ngọc diệp cũng đã bắt đầu tu luyện Hợp Hoan Tử Thiên Công nhưng mà nàng đơn thuần chỉ là tu luyện 1 mình.... Hợp Hoan Tử Thiên Công mặc dù có thể tu luyện như bình thường nhưng mà lại khoogn được hiệu quả cao... vs lại khi tu luyện công pháp này thì sẽ bị kích thích dục vọng trong cơ thể..
Trường Ngọc Diệp đã có mấy lần suýt bị dục vọng quá độ mà đi tìm 1 người nam nhân phát tiết nhwung cuối cùng nàng cố gắng nén lại... nàng muốn nàng chỉ là của riêng Đặng Dịch!!
Từ sau đó, Tu vi của ngọc diệp một mực tăng lên rất chậm... nhưng dục vọng trong người nàng lại là càng ngày càng lớn.... nàng bắt đầu k chịu được.... và cuối cùng nàng quyết định... tự hành hạ bản thân để quên đi...
Cái mà Đặng Dịch vừa nhìn chính là nàng đang cố kìm chế lại.............
Đặng DỊch nghe xong Trường kỳ kể lại thì là bắt chắc chắn đối phương không có nói điêu bởi vì hắn thông qua một loại kiểm soát ký ức đặc thù của huyết vương đối với huyết nô tháy được điều đó....
Đặng Dịch nhìn về phía Ngọc Diệp với ánh mắt càng là đáng yêu hơn... trước đó tại trong gian mật thất thì hắn đã từng nghĩ nàng là người dễ dãi... nhưng hắn đã lầm... Hắn nghĩ sai cho nàng!!!
Một cỗ đau lòng thương tiếc vô vàn toát ra từ trong lòng của Đặng Dịch... Hắn có chút hối hận vì không quan tâm tới Trường Ngọc Diệp nhiều hơn....
Nghe đến đó thì Đặng Dịch là cười khổ... ánh mắt hắn nhìn về phía Trường Ngọc Diệp đã nhiều hơn một sự yêu thương.....
Đúng lúc này thì tiếng hệ thống lập tức vang lên:
"Ting"
"Chúc mừng độ hảo cảm của Ký Chủ đối với Trường Ngọc Diệp vượt qua 90.... Ngăn cấm hệ thống với rào cản độ hải cảm dưới 90 không được hoạt động song tu hoàn toàn biến mất... Từ nay về sau chỉ cần ký chủ muốn thì đều có thể song tu với tùy ý... hệ thống sẽ không nhúng tay...!!"
Đặng Dịch nghe xong thì ngẩn cả người, đối với hệ thống nói:
"Tại sao lại vậy?? Nghĩa là từ nay về sau ta không cần phải để độ hảo cảm vượt qua 90 mới được lsong tu hả???"
"Ting"
"Chính là như vậy.... Lần trước là tại vì Hệ thống xác nhận ký chủ từ lúc trọng sinh tới giờ thì độ hảo chưa đối với bất kỳ nữ nhân nào vượt qua 90 nên mới có luật như vậy!! Hiện tại thì hoàn toàn giải tỏa!!"
Đặng Dịch hài lòng gật dầu một cái... xem ra cái hệ thống này cũng là vẫn còn chừa ra cho người ta một con đường sống!!!
Nhìn về phía Trường Ngọc Diệp đang năm trong lòng mình... ánh mắt hắn lập tức lóe lên một tia sáng.... không cần để Tường Kỳ kịp phản ứng lại thì hắn liền bế lên Trường Ngọc Diệp... mang nàng biến mất tại chỗ!!!

★ ★ ★ ★ ★Ngoại Truyện 2★ ★ ★ ★ ★:
Đặng Dịch: "Anh Hành.... có phải chương sau là em sẽ được kết thúc hai đời xử nam đúng không??"
Củ Hành Đẹp Trai: "Hôm nay đến đây là hết!! Muốn biết thì đợi ngày mai sẽ rõ!! okay??"
Đặng Dịch: "...."
"Ting"
"Hệ thống có điều muốn nói"
Củ Hành Đẹp Trai: "Biến!! muốn nói gì thì để chương sau!! Còn hiện giời tắt máy đi ngủ đi!!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.