Cực Phẩm Hệ Thống

Chương 109: Vạn sự tùy duyên




Cảm nhận được khí tức mà Lăng Khí Thế thả ra, cả chính người còn lại đều thở dài một hơi, sau đó cáo từ rời đi điều tra... Bọn hắn biết... Đoàn trưởng tức giận... Hậu quả to lớn!!
Quả nhiên như bọn họ suy đoán, khi mà cả chín người rời đi Huyết Sát Đại Sản thì đột nhiên từ bên trong phát ra một tiếng nổ vô cùng lớn khiến cho toàn bộ đại sảnh gần như bị phá hủy hoàn toàn....
Đối với tình cảnh này thì cả chín người đều không có gì là bất ngờ, dường như đối với tình cảnh này bọn họ nhìn qua cũng không ít lần.... Cũng mai là công trình kiến trúc ở Thiên Vũ Đại Lục này được xây dựng và hoàn thành vô cùng nhanh.... Để kiến tạo nên một căn đại sảnh như vậy thì cũng chỉ cần một tuần là xong... Nhưng với điều kiện là phải huy động một đám võ giả tham gia xây dựng!!!
...
Hỗn Thiên Tiểu Thế giới...
Huyết Thần Điện...
Sau khi suy nghĩ, tính toàn và thông qua ký ức của Lăng Tiêu Tiêu để tìm hiểu nơi ở, thực lực và nhân số của Huyết Sát Đoàn.... Đặng Dịch cũng lập tức gọi Huyết Vương lên.... Nhiệm vụ lần này thì chỉ cần hai người bọn hắn là được... Không cần nhiều!! Với cả nhiều cũng chả ăn thua.... Theo như thông tin của Lăng Tiêu Tiêu thì Thập Đại Chiến Thần người nào người đấy cũng vô cùng khủng bố... Cảnh giới của người đứng đầu Thập Đại Chiến Thần ít nhất cũng có Võ Thánh Thập Trọng cảnh giới...
Mà không những vậy, anh trai của Lăng Tiêu Tiêu, Lăng Khí Thế cũng có được Tu Vi Võ Thần Lục Trọng Tu Vi! Hơn nữa Lăng Khí Thế lại có một thể chất rất đặc biệt mày ngay đến cả em trai hắn Lăng Tiêu Tiêu cũng không biết được bí mật của anh trai....
Mà trong Huyết Thần Điện hiện tại một đám Trưởng lão nhờ vào Thiên Phú của Huyết Nô và nhiều tinh huyết Yêu Thú cũng chỉ mới tăng lên được Võ Thánh cảnh giới mà thôi.... Mang đi chỉ tổ vướng ví tay chân.... Cái chính bọn họ cần làm hiện tại chính là tăng lên thực lực!! Càng nhanh càng tốt!!! Những lại được phá hỏng căn cơ... Chứ đối với Đặng Dịch mà nói thì đưa một đám lớn người lên Võ Thiên cảnh giới trong thời gian ngắn chỉ là chuyện đơn giản!!
Nhưng như vậy lại phải lạm dụng quá nhiều đan dược và thủ đoạn khác nhau khiến cho những người này căn cơ hoàn toàn phá bỏ!! Cả đời này chắc cũng chỉ dừng lại ở Võ Thiên nhất trọng cảnh giới mà thôi.... Đặng DỊch hắn không cần một nhóm như vậy!! Võ Thiên cảnh tại Đại Thiên Vực này có thể coi là một siêu cấp cường giả!! Thực lực khủng bố vô cùng...
Nhưng hắn biết thế gian này bao la rộng lớn vô cùng vô tận... Võ Thiên cảnh giới.... Chưa là cái gì!!
....
Sau một lúc, Huyết Vương cùng một người đàn ông cùng nhau tiến vào căn phòng....
Đối với người đàn ông Đặng Dịch lại không có gì là bất ngờ... Bởi hắn cảm nhận được khí tức của người này.... Không ai khác chính là Ma Chiến Tiên!! Nhìn thân thể cường tráng, tóc đỏ mắt đỏ Ma Chiến Tiên... Đặng Dịch cũng lập tức gật đầu một cái. Mặc dù không phải là thân thể chính bản của Ma Chiến Tiên nhưng Đặng Dịch vẫn cảm nhận được một luồng Huyết Khí nồng noạt toát ra từ hắn... Chắc có lẽ do thân thể này mới được biến thành Huyết Nô...
“Ngươi tốt nhất điểu chỉnh lại Huyết Khí của bản thân cho phù hợp... Tại trong Huyết Thần Điện này còn không có vấn đề gì... Nếu như tại bên ngoài mà nói rất dễ để người khác chú ý” - Đặng Dịch hơi nhíu mày lại nói..
“Ừm... Vâng” – Ma Chiến Tiên cũng là chăm chú nghe theo... Có thể còn chưa thích ứng hẳn với thân phân và thân xác hiện tại... Ma Chiến Tiên trong lúc nói chuyện cũng có chút ngập ngừng...
Đối với tình huống này thì Đặng Dịch cũng không để ý lắm mà bắt đầu nói cho hai người về việc hắn muốn làm cho lần ra ngoài này....
...
Nghe xong lời Đặng Dịch nói thì Huyết Vương cũng không có để ý gì nhiều mà gật đầu một cái... Hiện tại Huyết Vương đã đặt tới Võ Thần Thất Trọng cảnh giới.... Thông qua hấp thụ đại lượng Tinh Huyết Yêu Thú cường đại thì việc Huyết Vương tăng lên cảnh giới đơn giản như vậy cũng không có gì là lạ... Cũng có lúc Đặng Dịch cũng cảm thấy khá là uất ức... Hắn thì khổ sở đi tu luyện, đi đánh quái tăng cấp, đi thôn phệ bao nhiêu là thứ mới lên được một cái cấp bậc cỏn con.... Nhưng Huyết Vương đây chỉ cần vỏn vẹn Hấp Thụ Tinh Huyết Yêu Thú mà thôi cũng đã tăng lên kinh khủng như vậy rồi!!
Thực sự quá con *** nó trêu ngươi mà!!! Xong ngoài cái đấy ra!! Đặng Dịch hắn lại còn phải chịu đựng sự ăn chặn của hệ thống nữa chứ!! Nếu như Huyết Vương không phải phân thân của hắn thì chắc giờ này Đặng Dịch đã tức hộc máu mà chết rồi!!
Huyết Vương thì lạnh nhạt nhưng về phần Ma Chiến Tiên khi vừa nghe đến Đặng Dịch nói đến đi đánh lật Huyết Sát Đoàn thì không nhịn được hai mắt sáng lên, hưng phấn bừng bừng!!
Đặng Dịch thấy vậy thì cũng lắc đầu cười khổ một cái... Đi đánh nhau mà thôi... Có cái gì mà hưng phấn vậy chứ!!
Lắc lắc đầu một cái... Đặng Dịch lập tức đứng dậy mang theo hai người rời đi Hỗn Thiên Tiểu Thế Giới...
Tại căn phòng ba người vừa rời đi chưa bao lâu thì đột nhiên một người chạy ầm ầm tới mở cửa ra, hưng phấn nhìn vào bên trong.... Đến khi phát hiện trong phòng không có một ai cả thì lại thở dài một tiếng... Chán nản ngồi xuống cái ghế Đặng Dịch vừa ngồi...
Người này không ai khác chính là Trường Ngọc Diệp... Nàng ở lại trong Huyết Thần Điện này cũng có mất tháng rồi... Lần cuối nhìn thấy Đặng Dịch cũng là mấy tháng rồi... Trong mấy tháng này... Nàng luốn cố gắng dựa theo pháp môm song tu mà Đặng Dịch đưa cho nàng... Nhưng nàng cũng chỉ đơn thuần là tu luyện một mình mà thôi... Không đi tìm bất kỳ người đạo lữ nào...
Đối với Trường Ngọc Diệp, Đặng Dịch chính là nam nhân duy nhất của cuộc đời nàng...Nàng muốn trao lần đầu và tất cả mọi thứ nàng có cho Đặng Dịch!!. Cho dù cả đời này sống cô độc một mình!! Nàng cũng không bao giờ, không bao giờ tìm một người nam nhân nào khác ngoài Đặng Dịch!!
Ngồi thất thần trên ghế... Trường Ngọc Diếp ánh mất vô thần nhìn ra bầu trời trong xanh, nhỏ giọng nói:
“Chả nhẽ.... Ngài.... Thực sự không hề để ý đến ta... dù một chút, một chút nào hay sao....”
Vừa nghĩ đến viễn cảnh Đặng Dịch vĩnh viễn bỏ nàng mà đi, Trường Ngọc Diệp không nhịn được... khóc... Dòng lệ từ khóe mi nàng chảy xuống... Lần theo gò má xinh đẹp mỹ lệ.. đi đến cằm rồi rơi xuống đất....
Hít một hơi thật sâu, lau đi trên mặt nước mắt... Trường Ngọc Diệp lập tức đứng dậy, nắm chặt đôi bàn tay xinh đẹp, tự nói:
“Chắc không đâu... Chắc ngài cxung chỉ là bận bịu chút việc mới tạm thời không nhớ đến ta thôi!! Chắc vậy nha...”
Nhìn bề ngoài trông nàng vô cùng tu tin và chắc chắn... nhưng thực sự thì trong lời nói của Trường Ngọc Diệp lúc này lại có chút không đáng tin... Nàng giống như đang tự hỏi bản thân vậy... Chứ không giống như đang khẳng định nó!!!
Ngày sau khi Trường Ngọc Diệp rời đi căn phòng này, một bóng người đột nhiên xuất hiện tại một gốc cây gần đó... Nhìn bóng lưng cô độc của Trường Ngọc Diệp... Hắn không nhịn được thở dài một cái....
Người này không ai khác chính là Trường Kỳ, cha của Trường Ngọc Diệp.... Nhìn bóng lưng buồn bã của đứa con giá duy nhất... Trường Ký nội tâm đau đớn vô cùng... Hắn biết con gái mình yêu thương người thanh niên tên Đặng Dịch kia!! Nếu như có thực lực mà nói thì hắn nhất định sẽ đi đến cho Đặng Dịch chửi cho hắn một trận!! Nhưng hắn không có!! Người thanh niên kia thực sự.... Quá kinh khủng!!!
Thở dài một hơi, nhẹ nói:
“Thôi thì vạn sự tùy duyên....”
Lắc lắc cái đầu Trường Kỳ cũng lập tức rời đi...
...
Cùng lúc này.
Lăng Tiên Cung...
“Cung chủ, đây là toàn bộ tư liệu của người thiếu niên kia... Mời người xem xét.!”
P/s: Hôm nay kết thúc tại đây! Chúc mọi người tối Chủ Nhật vui vẻ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.