Cực Phẩm Hệ Thống

Chương 100: Không điều gì là không thể!!




...
Càng nghĩ, Ma Chiến Tiên lại càng đối với Đặng Dịch tôn kính hơn một chút, người chủ nhân này... Thực sự có quá nhiều điều thần bí!!!
Lại nhìn về phía Long Nhất.... Sau một lúc phục hồi cơ thể.... Long Nhất lúc này trông chả khác lúc trước là bao... Cái khác duy nhất chính là màu tóc và màu mắt của hắn lúc này... Không còn là màu đen nữa mà là màu tóc đỏ đậm, không đỏ tươi như của Huyết Vương... Đây chính là màu biểu hiện cho một Huyết Nô cấp thấp...
Huyết Mạch Huyết Tộc chỉ có 20% mà thôi... Như Huyết Vương thì mới được gọi là 100%. Màu tóc và mắt của hắn đều đỏ chót như máu!! Nhìn nhiều khi còn hơi chót mắt, khá khó chịu....
Ma Chiến Tiên thấy vậy thì lập tức hai mắt trừng lớn, không thể tin được nhìn về phía Long Nhất.... Năm xưa Huyết Tộc của hắn nhiều người cũng có màu tóc giống như Long Nhất vậy... Hầu hết là những người trưởng thành, người có thiên phú tầm trung ở Huyết Tộc... Mặc dù hắn không biết cái này là ý nghĩa ra sao.... Nhưng ở Huyết Tộc, cứ màu tóc càng đỏ thì có nghĩa là độ tinh khiết là càng lớn, thiên phú càng cao!!! Cũng chính vì màu tóc hắn đỏ nhất lên mới được đào tạo trở thành Huyết Đế!! Huyết tộc tộc trường!! Tốc độ thăng tiên vô cùng kinh khủng...
Vậy mà hiện giờ... Chỉ vỏn vện nhẹ nhàng một cái, một tên Huyết Nô đã có sự tinh khiết giống với Huyết Tộc tộc nhân?? Điều này..... Thực sự là quá kinh khủng mà!!! Bảo sao trước đây Huyết Tộc luôn luôn cầm đầu Ma Giới!! Là thể lực đỉnh phong của Ma giới... Nhưng khi đến thời của hắn thì lại chỉ thành một bộ tộc cường đại... Cuối cùng thì bị diệt tộc... Khiến hắn trở thành một tên Phát Cuồng Ma Thần chứ....
...
Đặng Dịch nhìn Long Nhất một mặt ngơ ngác từ dưới đất ngồi dậy, hết nhìn mọi tay rồi lại đến nhìn tóc của bản thân thì hơi xoa xoa cái trán một cái, cười khổ nói:
“Ngươi cảm thấy thể nào??”
“Cảm thấy.... Tuyệt!” - Long Nhất một mặt vẫn ngẩn ngơ, sờ sờ cánh tay vừa mới mọc lại của mình....
“Đại.... Đại ca??” - Đúng lúc này, ngồi ở phía sau Long Nhị năm người lập tức lắp bắp lên tiếng...
Long Nhất còn đang ngẩn ngơ quan sát tay mình, khi nghe thấy tiếng của năm người thì lập tức quay đầu lại, nhìn năm người đang đang bị trọng thương, quần áo rách nát nằm dưới đất thì lập tức không nhịn được nước mắt chảy ra, sau đó thì vừa khóc vừa cười nói:
“Đại ca đây!!... Ta không có chết!! Ta thực sự không có chết!! Hơn nữa..... các đệ nhìn xem!! Tay của ta.... tay của ta đã bình thường rồi!!!! Ta không phải là phế nhân!!!”
Nghe vậy, cả nằm người Long Nhị, Long Tam, Long Tứ, Long Ngũ và Long Thất lập tức cố gắng gượng dậy, đi tới chỗ của Long Nhất... Qua một hồi hỏi han, kiểm tra thì cả sáu người nhóm Lục Long lập tức ôm chầm lấy nhau khóc giống như con nít vậy.... Đặng Dịch thấy vậy cũng không tiện tiến lên phá đám....
Nhưng cứ thể một lúc đi qua.... Cả sáu người vẫn ngồi ôm nhau khóc thì Đặng Dịch thực sự có chút không chịu nổi nữa khó chịu nói:
“Các ngươi khóc đủ chưa.... Con *** nó đau hết cả đầu.!!!”
Sáu người đang trong niềm cảm xúc dâng trào thì bị Đặng Dịch nói như vậy, lập tức câm nín, mặt hận hận nhìn về phía Đặng Dịch... Đối với những ánh mắt này của bọn họ thì Đặng Dịch cũng không hề để ý nhiều mà chỉ nhàn nhạt nói:
“Hiện tại thực hiện nhiệm vụ các cược chứ nhỉ?? Có phải không??”
Năm người Long Nhị nghe vậy thì lập tức nhớ vụ các cược lúc nãy... Do Long Nhất 'sống lại' khiến cho bọn hắn thực sự là quá vui mừng cho nên quên béng mất... Nhìn về phía Long Nhất một cái, cả năm người đều lập tức cắn răng nói:
“Được rồi... Ngươi có yêu cầu gì!!”
Long Nhất nghe bọn họ nhắc đến vụ cá cược thì cũng không có gì bất ngờ cả.... Ở trong trạng thái Linh Hồn thì hắn đã quan sát hết toàn bộ tình hình rồi....
Đặng Dịch thấy vậy thì cũng không lằng nhằng, lập tức nói:
“Từ nay về sau, các ngươi thuộc về ta!!”
...
Lời của Đặng Dịch vừa dứt thì mấy người Long Nhị, hay kể cả Long Nhất cũng lập tức không tự chủ lùi lại phía sau, lắp bắp nói:
“Thuộc.... thuộc. Về ngươi??!!”
Đặng Dịch thấy biểu cảm này của bọn họ thì lập tức ngẩn người, sau đó mới phát hiện ra bản thân câu nói hình như có chút gây hiểu nhầm... Lập sửa chữa:
“Không phải ý dấy!! Ý ta là từ này các ngươi là thuộc hạ của ta!!! Con ** nó, các ngươi nghĩ cái của khỉ gì vậy!!!”
Nhóm người Lục Long nghe vậy thì lập tức thở phài nhẹ nhõm, sau đó lập cắn răng, ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, đồng thanh nói:
“Được!! Có chơi có chịu!! Thuộc.... thuộc hạ thì thuộc hạ đi. Có gì to tát chứ!!”
Đặng Dịch nghe vậy thì lập tức hài lòng gật đầu... Sau đó ra hiệu cho Huyết Vương làm việc...
Còn không để cho nhóm người Lục Long kịp phản ứng... Huyết Vương lập tức tính tụ ra năm viên huyết cầu nhỏ như hạt đậu, bắn vào trong người của năm ngươi Long Nhị,.... Sau đó thì hấp toàn bộ Huyết Dịch của bọn họ ra, chế tạo thành Huyết Đan rồi lại nhét lại cơ thể của mỗi người....
Một lúc qua đi, cả năm người Long Nhị, Long Tam.... Long Thất ai ai cũng mạnh khỏe đứng dậy, trên người vết thương cũng hoàn toàn biết mất, tóc cũng trở thành màu đỏ giống với Long Nhất...
Cảm nhận lực lượng dồi dào trong cơ thể mình, cả năm người lập tức cúi đầu, đối với Đặng Dịch và Huyết Vương nói:
“Chủ nhân!!!.. Huyết Vương.!!”
Đặng Dịch thấy vậy thì hài lòng gật đầu, lấy ra từ trong người sáu viên đan dược thơm ngát, ném cho sáu người và nói:
“Các ngươi uống nó và ngồi xếp bằng luyện hóa. Ta giải quyết nốt rồi sẽ quay lại xem các ngươi!”
Cả sáu người cầm viên đan dược trên tay, không chút một chút do dự nào ném thẳng vào mồm, dù sao Đặng Dịch cũng chả có lý do gì đi hạ độc bọn họ cả... Nếu muốn giết thì đã giết rồi....
Đặng Dịch thấy vậy thì cũng không để ý đến bọn họ nữa, mà lập tức đối với Trấn Thiên trầm giọng nói:
“Được rồi... Ngươi tiếp tục đến Thiên Vũ Học Viện đi thôi... Vài tháng nữa nếu như vẫn không tìm được hung thủ thì ta sẽ dẫn người đến... Lật tung cái Thiên Vũ Học viên lên cũng phải tìm cho ra kẻ chủ mưu!!”
Trấn Thiên nghe vậy thì cũng lập tức gật đầu một cái, ánh mắt trở nên kiên quyết vô cùng.... Chào Đặng Dịch, Huyết Vương và Ma Chiến Tiên một cái rồi lập tức quay đầu rời đi... Tiếp tực hành trình tới Thiên Vũ Học Viện....
...
Nhìn Trấn Thiên rời đi, Đặng Dịch lập tức quay lại với chuyện ở nơi đây... Khi nhìn thấy nhóm tù nhân của Huyết Sát Đoàn vẫn bị trói ở nơi xa thì lập tứ ngẩn người, hắn thực sự quên mắt sự có mặt của bọn người này!!!
Suy nghĩ một chút Đặng Dịch lập tức sử dụng 10000 Cực Phẩm Điểm, lau đi toàn bộ ký ức về chuyện của Đặng Dịch rồi thả hết bọn họ rời đi...
Dù sao Đặng Dịch với bọn họ cũng là không thù không oán... Với lại hắn cũng không phải kẻ thích giết người vô tội làm gì cả... Và hắn cũng chả phải thánh nhân hay phật tổ... Chuyện của bọn họ thì bọn họ tự giải quyết. Đặng Dịch không rảnh đi quản những chuyện không đâu...
Thả bọn họ rời đi xong... Đặng Dịch lập tức đối với Ma Chiến Tiên nói:
“Chắc ngươi cũng đã biết được thân phận của Huyết Vương chứ??”
Ma Chiến Tiên nghe xong thì lập tức gật gật đầu như gà mổ thóc nói, miệng liên tục nói:
“Biết!! Tất nhiên là ta biết rồi!!!”
Đặng Dịch nghe vậy thì lập tức gật đầu hài lòng:
“Vậy được rồi, từ này về sau ngươi đi theo Huyết Vương làm việc đi... Tiện thể giảng giải cho hắn về Huyết Tộc luôn... Có gì sau này còn có thể hồi sinh lại tộc nhân của ngươi... Phục hưng lại Huyết Tộc.!”
Ma Chiến Tiên nghe vậy thì lập tức đứng hình, không thể tin được nhìn về phía Đặng Dịch nói:
“Hồi...Hồi sinh toàn bộ tộc nhân của ta???!! Thực... Thực sự??!!”
Thấy được biểu cảm này của Ma Chiến Tiên, Đặng Dịch cũng không để ý nhiều mà chỉ nhàn nhạt nói:
“Đối với ta mà nói.... Không điều gì là không thể!!!”
Đúng lúc này một gió đột nhiên thổi qua khiến mắt mái hắn phấp phơi trong gió, trông vô cùng có khí thế.... Nhưng mà Đặng Dịch đối với con gió này có chút không được tự nhiên, bởi vì hắn là người Địa cầu!! Người hắn ra, Huyết Vương cũng là không nhịn được cười khẽ một tiếng!!
Ma Chiến Tiên nghe vậy Đặng Dịch nói vậy thì cũng là nửa tin nửa không tin.... Nhưng dù sao có cơ hội được hồi sinh lại tộc nhân của hắn, được gặp lại vợ con hắn thì Ma Chiến Tiên cũng không hỏi gì nhiều nữa mà có lập tức đồng ý đi theo Huyết Vương....
Ngay khi mà Đặng Dịch vừa định mở ra Lỗ Đen không gian, đưa Huyết Vương và Ma Chiến Tiên về trong Hỗn Thiên Tiểu Thế giới thì đột nhiên từ phía xa vang lên một tiếng hét:
“Khoan!!!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.