Cực Phẩm Chiến Thần

Chương 34: Tu Luyện




Chẳng biết vì sao, lúc xuyên tới thế giới tương lai này, đầu óc ta tựa hồ thông minh hơn rất nhiều, có một cổ thân thể tốt như vậy, trong vòng một tuần đã luyện “Ngư Thủy Chi Hoan” và “Ngươi Tình Ta Nguyện” đến mức thuần thục dị thường, làm cho Thủy Thanh Hoa trừng to mắt mà hô to ta là quái vật.
Kỳ thật ra ta cũng rất buồn bực, phải biết rằng trước kia ta còn đang đi học mà mỗi lần đạt yêu cầu của bài kiểm tra thì khẳng định được coi là loại người sao chép, mặc dù ta thường đắc ý cho rằng mình thông minh đáng yêu có tài mà chưa gặp thời, nhưng cũng không tự đại đến mức nghĩ rằng mình đạt tới bước thiên tài.
Nhưng là bây giờ, trí nhớ của ta tốt tới mức biếи ŧɦái, bộ “Ngư Thủy Chi Hoan” phức tạp như thế mà bị ta xem qua một lần thì cơ bản đã nhớ hết, hơn nữa lý giải cũng rất dễ dàng. Đối với việc này thì ta có có thể quy thành nguyên nhân là lúc xuyên qua không gian, không chỉ thân thể phát sinh dị biến mà ngay cả bộ não cũng tiến hóa. Hoặc ta vốn là võ học kỳ tài, chỉ là chưa có biểu hiện ra mà thôi?
Gặp một tuyệt thế kỳ tài như ta, làm cho Thủy Thanh Hoa vui vẻ không thôi, cả ngày cứ lôi kéo ta đi học võ công. Theo lời hắn nói thì tuyệt học Thủy gia không thể truyền thụ được, cho nên hắn truyền thụ ba bảy hai một loại võ công mà hắn nghĩ ra, tên chiêu thức một là cổ quái hoặc là dâʍ đãиɠ. “Như Ảnh Tùy Hình Thối”, “Chỉ Đông Đánh Tây Quyền” Tình Ý Liên Tục Chỉ”…. Tuy là tự nghĩ ra nhưng Thủy Thanh Hoa có căn cơ mấy trăm năm lý luận về võ học, cũng tính là chiêu pháp đệ nhất. Ngoại trừ chiêu thức thì Thủy Thanh Hoa còn dạy ta rất nhiều công pháp vận hành chân khí, làm cho ta học hỏi thêm rất nhiều.
Đã trải qua hơn một tháng, tại tu vi võ học, ta đã thoát thai đổi cốt, theo lời của Thủy Thanh Hoa, bây giờ tu vi chân khí của ta đã đến thiên giai, chiêu thức cũng không tính quá ít, điểm yếu duy nhất chính là thiếu kinh nghiệm thực chiến.
Đánh nhau là thứ Thủy Thanh Hoa yêu thích nhất, hơn một tháng nay thì đều dạy ta võ công, nhưng chỉ có chờ ngày này. Tính tình hắn phóng khoáng nhưng đối với việc luận võ thắng bại thì rất coi trọng. Ngày đó hắn giao thủ với ta, trước mặt cháu gái cùng hậu bối đã mất thể diện, nhưng vẫn còn không quên muốn tìm lại mặt mũi.
Bất quá bởi vì có ít nguyên nhân không thể nói ra, Thủy Thanh Hoa chỉ có thể chịu oan mà bại.
Lại trải qua hơn một tháng.
Ở trên luyện võ trường, hai đạo nhân ảnh một xanh một trăng ở trên không trung lần lượt chuyển động, thỉnh thoảng phát ra thanh âm binh binh của chân khí va chạm.
Ta xoay người tránh thoát một chiêu của Thủy Thanh Hoa, tuyệt học của Thủy Gia “Kinh Long Chỉ”. Trong miệng cười lớn nói: “Ha ha, Thủy lão ca Kinh Long Chỉ của ngươi có phải bị giảm xuống thành Kinh Trùng Chỉ rồi? Tại sao lại mềm nhũn không có khí lức này?
Thủy Thanh Hoa bị ta chọc giận thanh âm có chút gầm gừ: “Tiểu tử đáng chết, có bản lãnh thì đừng chạy để ta cho ngươi một chỉ xem xem ai mới là con giun!”
“Ha ha! Lúc đầu ngươi dạy cho ta Ngự thủy chi hoan không phải dùng để chạy trốn hay sao? Chẳng lẽ ngươi đã già đến mức chạy cũng chạy không được? Thôi đừng nói nhảm nữa, tiếp chiêu!”. Ta cười một cách đắc ý, giở một chiêu trong “Ngươi tình ta nguyện” chưởng vòng theo một góc độ quỷ dị vỗ đến ngực của hắn, trên bàn tay xuất hiện một cổ điện hỏa màu đỏ sẫm.
Thủy Thanh Hoa giật mình đổi sắc mặt nói: “Chết tiệt! Lại là chiêu này!” Trong nháy mắt liền bay xéo đi năm, sáu thước tránh được một chưởng hiểm hóc này.
Một đạo tia chớp mang theo ngọn lửa đõ sẫm phát ra từ lòng bàn tay ta trong nháy mắt oanh xuống phía dưới, kim loại bên dưới liền phát ra một trận ánh lửa rồi nổ mạnh, đem bề mặt kim loại bên dưới nổ thành một hố to.
Chiêu này là do ta nghiên cứu đặc tính của điện hỏa chân khí mà ra, ta đặt tên cho nó là “Thiên Lôi Địa Hỏa” dùng để ám toán thì có hiệu quả nhất. Trận đấu trước đây khi Thủy Thanh Hoa lần đầu tiên gặp chiêu này đã từng ăn đau khổ không ít, bởi vì trên người mang theo một linh kiện nhỏ bằng kim loại nên bị đạo hỏa lôi phát ra từ lòng bàn tay của ta bị hấp dẫn. Trong nháy mắt không kịp đề phòng Thủy Thanh Hoa bị lôi hỏa làm nổ mạnh đầu, khiến cho ta không thể nào nhịn được cười bộ dáng thảm hại ấy, làm cho hắn vài ngày cũng không dám lộ mặt ra ngoài. Hiện giờ, Thủy Thanh Hoa cũng không dám mang theo trên người bất kỳ thứ gì liên quan đến kim loại nữa trong lòng đề phòng nhất chính là chiêu này.
Tránh thoát được hỏa lôi, Thủy Thanh Hoa có vẻ vô cùng đắc ý, cười như điên: “Ha ha ha ha! Ngươi cũng chỉ có chiêu này, chỉ cần ta đề phòng một chút, xem ngươi làm gì ta được? “
“Hắc hắc! Thế à?” Ta cười âm hiểm, đưa tay đánh một chưởng. Lại một đạo lôi hỏa bay ra đánh về phía Thủy Thanh Hoa.
Thủy Thanh Hoa giờ phút nào cũng đề phòng, hỏa lôi còn chưa phát ra hắn đã chạy trốn, cười to nói: “Chỉ cùng một chiêu ngươi cho rằng ….”
Thanh âm vừa phát, trên gương mặt mang theo hoảng sợ, vừa xoay người sang hướng bên cạnh liền chứng kiến một đạo lôi hỏa màu đỏ sẫm đang hướng hắn đánh tới
Khoảng cách quá gần, đã không cách nào tránh né, Thủy Thanh Hoa chỉ có thể kêu lên thất thanh: “Điều này sao có thể?” liền bị hỏa lôi đánh trúng.
Sau đó, sương khói bốc lên, toàn thân giống như một con quạ đen bị nướng, lơ lửng trên không trung
(có gì biên lại hộ tớ ^^)
Thủy Thanh Hoa lắc mạnh đầu, từ cảm giác tê dại phục hồi lại bình thường. Phản ứng đầu tiên chính là sờ sờ tóc của mình, quả nhiên không ngoài dự đoán đã biến thành đầu sư tử, tiếp đó lại nhìn thoáng qua Thủy Hương Vân đang xem cuộc chiến cách đó không xa, tiểu nha đầu này cũng đang kinh ngạc đến mức không ngậm miệng lại được.
“A!” Thủy Thanh Hoa phát ra một tiếng kêu giống tiếng hét chói tai của một khuê nữ sau khi bị cưỡng bức, thân hình chớp lên liền biến mất không thấy, trong không khí truyền lại âm thanh giận dữ: “Dương tiểu tử, ngươi chờ đó, lão phu sẽ tính sổ với ngươi “
Vốn tưởng rằng Thủy Thanh Hoa lại phải hai ngày mới dám ra mặt, lại không nghĩ lần này chỉ qua hai giờ hắn lại xuất hiện. Hắn bây giờ một mái tóc trắng dài đã được cắt thành tóc ngắn hơn một tấc. Một bộ dáng cao cao đắc ý, hừ hừ nói: “Bây giờ dù để ngươi làm trở lại như lúc nãy cũng không sợ nữa rồi “. Sau đó vội vàng hỏi: “Mới vừa rồi rốt cục là chuyện gì xảy ra, rõ ràng ta đã tránh đươc rồi, tại sao còn có thể đánh về trên người của ta nữa?”
Ta cười hắc hắc, mở ra bàn tay, trong lòng bàn tay là một chút nam châm, cười hắc hắc nói: “Ngươi có kế Trương Lương, ta có kế Tường Thê, sau khi phát ra lần lôi hỏa thứ nhất ta liền đem nam châm rắc lên người của ngươi. Đến lần thứ hai phát ra lôi hỏa dĩ nhiên là ngươi không chạy thoát rồi “
Thủy Thanh Hoa sắc mặt cổ quái, hắn thật sự không nghĩ rằng một thiên giai cao thủ dĩ nhiên lại thua bởi một miếng nam châm nhỏ không đáng liếc nhìn thế này. Nửa than thở, nữa thống hận nói: “Tiểu tử ngươi thật gian xảo”
“Hắc hắc, quá khen, quá khen nếu không có ngài toàn tâm dạy bảo cũng không có Dương Đào ta hôm nay a “ ta tươi cười nói. Tiếp xúc với nhau một tháng nay ta và Thủy Thanh Hoa nói chuyện cũng trở nên rất tự nhiên.
“Hừ, đừng khoe khoang nữa“ Thủy Thanh Hoa sờ mái tóc căm hận nói: “Ngươi cũng chỉ có thể ám toán ta lần này thôi, lần sau ta sẽ không cho …ngươi có cơ hội bôi nam châm lên người”
“Đúng thế, đúng thế” Tu vị và kiến thức của Thủy Lão Ca, ta còn lâu mới bằng được, cũng chỉ có thể dựa vào mẹo vặt để cho lão ca thiệt thòi mà thôi” Ta đây không phải vỗ mông ngựa, so với Thủy Thanh Hoa ta quả thực không phải chỉ thấp hơn một chút. Mặc dù bình thường chúng ta đánh nhau rất kịch liệt, đôi khi có thể làm cho hắn chịu thua thiệt nhỏ một chút nhưng trong lòng ta rất rõ ràng thực lực chân chính của Thủy Thanh Hoa. Võ công chính thức, bản lĩnh thực sự cũng đều chưa đem ra dùng, chủ yếu là vì uy lực của những chiêu thức này quá lớn nên hắn sợ sẽ làm ta bị thương thôi.
Có điều hắn không biết, ta càng mong hắn dùng chiêu thức có uy lực lớn nhất đánh mình à, cứ như thế chân khí của ta không phải càng lớn mạnh sao? Chỉ là dù không được như thế, thỉnh thoảng bị trúng chiêu trong nửa tháng gần đây cũng khiến chân khí của ta tăng trưởng khoảng hai lần.
Thủy Thanh Hoa đối với thái độ của ta khá hài lòng, hừ hừ hai tiếng coi như là tính nợ xong. Sau đó lại nói: “Bây giờ ta và ngươi cùng đấu luyện đã không có tác dụng quá lớn rồi, bởi vì chúng ta đã tương đối quen thuộc với chiêu thức của nhau, nếu ngươi muốn tiếp tục nâng cao thực lực phải tìm đối thủ có cấp bậc khác, chuyên môn khác để tiến hành thật chiến đi thôi.”
Ta gật đầu nói: “Ý của ngươi là để cho ta cùng với những hộ vệ nơi đây đấu luyện?”
Thủy Thanh Hoa mắc: “Ngu ngốc, hộ vệ có chuyện của hộ vệ, bọn họ không có công tác để làm sao? Làm gì có thời gian để cùng ngươi luyện tập? Ý của ta là cho ngươi lên Cực Đạo Chiến Võng, trên mạng để cùng cao thủ toàn thế giới so chiêu “
“Cực đạo chiến võng?” Ta trong mắt sáng ngời.
Thủy Thanh Hoa khẳng định: “Đúng thế”
“Đó là cái gì vậy?”
“………..”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.