Cực Phẩm Chiến Thần

Chương 122: Chu phóng chỉ điểm






“Được! Chúng ta nghe ngươi!”

“Mọi người nhanh tản đi! Đừng làm khó Dương Đào nữa!”

“Đúng! Mọi người nhanh tản đi!”

“Được!”

.....

Đoàn người rốt cuộc tỉnh táo lại, bắt đầu rầm rầm rời đi, bầu trời chung quanh Thiên Nhai hành quán, từ từ xuất hiện ánh sáng mặt trời.

Phi năng của Thủy gia lập tức đáp xuống, ta phất tay từ biệt với đoàn người hâm mộ còn chưa chịu rời đi, lại dấy lên một đoàn hoan hô la hét chói tai .

Phi năng không đáp xuống tại cửa Ngũ Đạo học viện, bởi đại môn lúc này, đã chen lấn vô số người, trong đó có không ít đệ tử của Ngũ Đạo học viện, xem bộ dạng phất tay gào thét của bọn họ, thật không biết đối mặt thế nào nữa, cho nên, dưới đặc chuẩn của Ngũ Đạo học viện, đem phi năng trực tiếp bay vào trong học viện.

Vừa bước xuống phi năng, liền bị một đám người của Phòng kỷ luật chặn lại, có “dâm uy” của Hùng Phách, fan hâm mộ có gan gấu cũng không dám làm bậy, nhưng một đôi song thủy mở to u oán khát khao nhìn ta chằm chằm, làm cho mình cảm giác không được tự nhiên.

“Ngươi thật sự là Kim Phi Tích?” Con mắt Hùng Phách vẫn không nhúc nhích nhìn ta, trong ánh mắt tràn ngập khiếp sợ và chờ mog.


“Đúng vậy.” Ta mỉm cười.

“Kháo! Giỏi! Không nói nữa, đi theo ta! Lão già muốn gặp ngươi!” Nói xong Hùng Phách dẫn đường phía trước, lần này, lại trực tiếp mà bay, thân là thành viên của phòng kỷ luật, ngốc sao mà lại đi bộ chứ.

Ta cùng Thủy Hương Vân đi theo Hùng Phách, rất nhanh tới Chánh giáo lâu. Những sư phụ đứng bên cạnh, thấy ta đều lộ ra thần sắc giật mình. Trong đó có mấy người thần sắc hưng phấn, một bộ dạng như muốn xông lên đòi ta ký tên, không nghĩ ngay cả trong các sư phụ cũng có fan của ta, làm cho ta toát cả mồ hôi hột.

Đi vào phòng hiệu trưởng.

Chu Phóng đã đợi sẵn, thấy chúng ta tiến đến, đầu tiên là mời ngồi, chờ ta và Thủy Hương Vân ngồi xuống, lại không ngừng đánh giá từ trên xuống dưới. Ánh mắt đó, như là khách làng chơi chọn kỹ nữ, làm ta toàn thân sợ hãi.

“Không sai! Không sai!” Chu Phòng vuốt râu, cười cười nói: “Thật không nhìn ra, ngươi lại là Kim Phi Tích! Hơn nữa còn có tu vi thiên giai!”

Ta cười nhạt noi: “Hiệu trưởng tới tìm ta, thật là để xác nhận chuyện này sao?”

Đương nhiên là không phải.” Chu Phóng đẩy chén trà vừa pha đến trước mặt ta, cười híp mắt nói: “Ngươi có biết không, tình cảnh của ngươi bây giờ rất nguy hiểm?”

Kháo! Lời này sao mà giống của bọn gia chủ kia vậy? Lão gia này cũng không phải cũng có ý đồ như bọn họ chứ? Tâm cảnh của ta rất thuần khiết nha!

Ta cảnh giác nhìn Chu Phóng nói: “Tình cảnh ngươi nói ta rất rõ ràng, có gì Chu hiệu trưởng cứ nói thẳng đi!”

“Được rồi, ta sẽ nói thẳng!” Chu Phóng gật đầu, thu vẻ tươi cười, nghiêm mặt nói: “Ta nghĩ là, vô luận là vì ngươi cũng tốt, vì vinh dự của học viện cũng được, ngươi đều phải nắm lấy cơ hội đoạt được quán quân của Cực đạo võ hội lần này!”

Lông mày nhướng một cái, nói: “Nga? Tại sao?”

“Nếu ta đoán không sai, ngươi nên là cao thủ thiên giai phóng ra chân khí tử sắc của thời gian trước, có đúng không? Ngươi không cần trả lời, ta cũng vị tất phải biết. Ta thầm nhắc ngươi, nếu phải, vậy tình cảnh bây giờ của ngươi rất nguy hiểm. Mà vì có thể hóa giải nguy hiểm này, ngươi phải tìm một chỗ dựa mạnh mẽ!”

Chu Phóng chậm lại, bình tĩnh nói: “Ngũ đại thế gia ngươi không thể dựa vào. Bởi bây giờ tự thân họ còn khó bảo toàn, muốn chính thức bảo trụ ngươi, cũng không phải là chuyện dễ dàng nữa. Bây giờ, ngươi duy nhất có thể kỳ vọng, chính là Lâm Phượng các!”

Trên mặt Chu Phóng lại lộ ra vẻ tươi cười, nói: “Lâm Phượng các là một tông phái rất kỳ quái, mặc dù trên hình thức là một tông phái trên thế giới này, nhưng bằng thực lực cường đại nằm ngoài quản lý của chính phủ liên bang. Ngươi có thể đoạt lấy quán quân, tiến vào tu luyện tuyệt học của Lâm Phượng các, liền đặt một chân vào Lâm Phượng các, trở thành một nửa môn nhân Lâm Phượng các, đến lúc đó, chính phủ liên bang muốn động đến ngươi, cũng phải lo lắng đến ảnh hưởng của Lâm Phượng các nữa. Mà chiếu theo cách nhìn của ta, thiên giai cao thủ mang chân khí tử sắc mặc dù kỳ lạ, nhưng chưa tới lúc chính phủ liên bang cùng Lâm Phượng các tới bước đối lập, cuối cùng hơn nửa sẽ không hỏi tới ngươi... Cho nên nói, Lâm Phượng các là lựa chọn tốt nhất của ngươi bây giờ!”

Nghe hắn nói như vậy, ta nhất thời thấy có chút đạo lý, nhưng chần chờ một chút, nghi hoặc hỏi: “Ngươi sao lại muốn nói với ta những điều này?”

Chu Phóng cười ha ha, nói: “Ngũ Đạo học viện chúng ta đã liên tục sáu lần không đạt được quán quân cực đạo võ hội, lần này, thật vất vả như vậy mới ra được một thiên giai như ngươi, kẻ sáng tạo thần thoại trong Cực đạo chiến võng, sao lại không lợi dụng cho tốt chứ? Nói tới cùng, ta cũng là vì vinh dự của học viện mà thôi. Ngươi nếu đoạt được quán quân, danh vọng của học viện sẽ được đề cao, người tới báo danh học viện sẽ càng nhiều hơn, vậy lão gia ta kiếm tiền không phải càng nhiều hơn sao?”

Ta buồn cười, nói: “Sao cũng được, cám ơn ngươi, kỳ thật ngẫm lại cũng có thể biết, bằng tu vi của ta, muốn đoạt quán quân của Cực đạo võ hội, là chuyện rất dễ dàng!”


“Tu vi của ngươi đoạt được quán quân Cực đạo võ hội là chuyện hầu như không thành vấn đề, nhưng mà, nếu xuất hiện một ít tình huống ngoại ý, tỷ như... ngươi không thể tham gia thi đấu, hoặc bị tước mất quyền thì sao? Đến lúc đó cái gì quán quân, đều cùng ngươi vô duyên mà biệt.”

Thấy sắc mặt ta biến đổi, giọng Chu Phóng hòa hoãn lại: “Người trẻ tuổi, phải cẩn thận cẩn thận, nghĩ như ta, chính phủ liên bang vị tất cũng không nghĩ tới, nhất là kẻ quan hệ tới ngươi, bằng hiểu biết của ta với Lục Đỉnh, hắn tuyệt đối sẽ không cho ngươi có một cuộc sống thoải mái đâu!”

Trong lòng lẫm nghiêm, chánh sắc nói: “Đa tạ hiệu trưởng chỉ điểm! Lời Chu hiệu trưởng nói hôm nay, ta sẽ khắc ghi trong tâm khảm, nếu ngươi đoán ra ta là thiên giai tử sắc nọ, vậy Chu Tín....”

Chu Phóng khoát tay, than: “Chuyện của hắn ta không trách ngươi, Chu Tín làm người ta rất rõ ràng, trước kia ta muốn dẫn hắn nhập chánh đạo, nhưng hắn không nguyện ý, kết quả bây giờ của hắn, coi như là ác giả ác báo đi...”

Nhìn Chu Phóng, bình thường luôn ở trong học viện làm một hiệu trưởng, trong lòng ta không khỏi nổi lên một cổ sùng kính.

Chu Phóng vui vẻ cười, nói: “Được rồi, không nói nữa, nên nói, cũng đã nói rồi, bây giờ lão già ta là một người nhàn nhạ, tương lai không cần gấp, chỉ cần đề điểm ngươi một chút, con đường sau này đi như thế nào, phải nhìn chính ngươi thôi.”

“Dương Đào biết.” Ta gật đầu.

“Đa tạ người, Chu bá bá!” Thủy Hương Vân nghe chúng ta nói từ đầu đến đuôi, trong lòng cũng rất cảm kích Chu Phóng.

Chu Phóng khoát khoát tay, nói: “Nói cái gì tạ hay không tạ... Ta hơi mệt, các ngươi đi trước đi.”

Từ phòng hiệu trưởng đi ra, ta cảm khái nói: “Chu hiệu trưởng, quả nhiên là một người tốt...”

“Ân..” Thủy Hương Vân khẽ gật đầu, nắm chặt tay ta, nói: “Như Chu bá bá nói, Đào, sau này anh cần phải cẩn thận.”

Ta gật đầu, nắm lấy tay nàng, nhìn vào đôi mắt nàng, ôn nhu mà kiên định nói: “Yên tâm đi, vô luận thế nào, ta sẽ không để bất cứ kẻ nào thương tổn nàng!”

Đúng vậy, Hương Vân, ta tuyệt không để kẻ nào thương tổn nàng! Tuyệt đối không!

Đi vài bước, lập tức bị Hùng Phách chặn lại: “Nói cho ta biết, trong Cực đạo chiến võng chiêu đó là thật?”

Ta hiểu Hùng Phách nói chiêu đó là gì, chính là Hoàn mỹ chi chiêu. Mỉm cười, ta nói: “Sao hả? Muốn thử một chút không?”

Hùng Phách gật mạnh đầu, nói: “Lúc đầu ta cũng muốn cùng ngươi luận bàn, nhưng trong không gian vũ thánh vừa vặn xếp hạng mười sáu, cho nên không gia nhập được tổ mười lăm người, nếu không bất kể ra sao cũng muốn nhận thức một chút!”

“Vậy ngươi thưởng thức một chút đi!” Nói rồi, ta như tùy ý vỗ lên ngực Hùng Phách một quyền.

Thân thể Hùng Phách chấn động, ngốc ra tại chỗ, trong ánh mắt rung động cùng vẻ không thể tưởng tượng.

Quay đầu nhìn thoáng Hùng Phách vẫn đứng đó không nhúc nhích, Thủy Hương Vân lo lắng hỏi: “Đào, Hùng Phách đại ca sẽ không sao chứ?”


Ta mỉm cười, nói: “Không có việc gì, hơn nữa không có chuyện, ta xem hắn còn có sở ngộ... Ha ha, nhìn không ra, Hùng Phách to con thô dã, trên phương diện lĩnh ngộ Hoàn mỹ chi chiêu lại có thiên phú.”

“Anh nói Hùng Phách đại ca có thể lĩnh ngộ Hoàn mỹ chi chiêu?” Thủy Hương Vân giật mình.

Ta cười cười, nói: “Có lẽ có, có lẽ không, ai biết được... Chỉ là hy vọng hắn không nên quá chấp nhất, biến thành như ta thì tốt...” Vừa nói, vừa vuốt mái tóc bạc trên trán.

Vì để Hùng Phách có thể lĩnh ngộ tốt, ta bảo Thủy Hương Vân gọi phi phi, nói cho Chu Phóng, Hùng Phách đang lĩnh ngộ một loại chiêu thức, mong hắn phân phó xuống, bảo hộ xung quanh, không cho người tới quấy rầy Hùng Phách...

Cái này coi như một điểm hồi báo nho nhỏ đối với một phen chỉ điểm của Chu Phóng đi.

Lâm ly chia tay với Thủy Hương Vân, ta trở lại túc xá, trên đường tự nhiên không tránh được lọt vào một đám đệ tử hâm mộ vây công, không cách nào, ký tên ký tới tê tay, có thể rời đi vào được phòng mình, đã trễ cả tiếng đồng hồ.

Đi vào phòng ngủ, ta còn phát hiện Hoàng Phủ Phi Long chưa trở về, gọi phi phi hỏi, mới biết, bởi chuyện của Lục Tử Khiêm, Hoàng Phủ gia hết sức cẩn thận, cho nên không để cho Hoàng Phủ Phi Long ở lại học viện, đem Hoàng Phủ Phi Long tạm thời ly khai, hai ngày sau tuyển chọn sơ cấp Cực đạo võ hội mới trở về.

Nhàm chán ta cũng không nghĩ lại đi ra ngoài, miễn cho bọn người hâm mộ đè chết, liền lên TT.

Quả nhiên như ta sở liệu, tin tức của ta trở thành đề tài hung bạo nhất, tất cả đều là lời bình về hai cái tên Dương Đào và Kim Phi Tích.

Trong đó làm chúng nhân rung động nhất, đó là lưỡng đại sự kiện ta là thiên giai cao thủ hơn nữa còn muốn khai tông lập phái.

Lúc này, rất nhiều người phàn nàn chúng ký giả lúc họp báo đã quên hỏi một vấn đề hết sức trọng yếu, đó là việc ta bằng thân phận Kim Phi Tích tại Cực đạo chiến võng vô chiêu bại lục thánh có thật sự tồn tại không?

Rất nhiều người cảm thấy hứng thú, nếu tương lai thành lập Thái Cực quyền quán nếu có thể đem chiêu này ra dạy, vậy thì thật tuyệt, nhưng đại bộ phận người đều cho rằng chuyện này không thể.

Sau đó, ta lại phát hiện, đã bắt đầu nổi lên lời bàn, chủ đề của bọn họ là: thiên giai cao thủ hết sức hiếm thấy, trong khoảng thời gian này đồng thời xuất hiện hai người, có vẻ quá mức khó tin, có thể suy đoán một chút, kỳ thật thiếu niên Dương Đào có thể đạt tu vi thiên giai chính là cao thủ thiên giai chân khí tử sắc náo loạn thời gian trước?

Hơn nữa còn đưa ra hình ảnh so sánh, lúc đầu tử khí thiên giai kia trên tạo hình, cùng Kim Phi Tích có điểm tương tự, Kim Phi Tích thường mặc một thân bạch y, thiên giai tử sắc nọ cũng một thân áo trắng, duy nhất bất đồng chính là mặt nạ mà thôi.

28-11-2009, 01:45 PM

Cực Phẩm Chiến Thần



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.