Cực Phẩm Chiến Thần

Chương 111: Cách đấu thiên đường






Ta đối với chính trị không mấy quan tâm, chỉ cười lạnh lùng, nói: “Chuyện đại sự ta không quản được, nhưng mà, chuyện trước mắt ta có thể táy máy một ít! Quyết đấu của ngươi và Lục Tử Khiêm, có tính chất gì? Có hợp pháp không?”

Tại Tân liên bang, có một pháp luật kỳ quái, đó là giữa các võ giả nếu có mâu thuẫn thật sự không thể điều hòa, có thể ở một địa phương đặc định tiến hành giải quyết bằng phương pháp quyết đấu, lúc quyết đấu, bất luận sanh tử.

“Cũng giống như ca ta, là sanh tử chi đấu!” Hoàng Phủ Phi Long chần chừ một chút, nói: “Lão Đại, ý ngươi là?”

Trong mắt ta sát khí hiện lên, thản nhiên nói: “Hắn không phải nói ta là rùa đen súc đầu sao, vậy ngươi giúp ta làm một việc, phát động tuyên truyền ra ngoài, nói ta hướng hắn đưa ra sanh tử đấu, chính là ngày mai! Bằng cừu hận ngu xuẩn của hắn đối với ta, dám chắc sẽ không do dự mà đáp ứng, chuyện còn lại, cứ giao cho ta là được rồi.”

Hoàng Phủ Phi Long nhìn ta, chánh sắc nói: “Lão Đại, ta hy vọng ngươi lần này có thể để ta tự tay quyết đấu! Mặc kệ nói như thế nào, hắn là người đả thương ca của ta, phần cừu hận này, chỉ có người Hoàng Phủ gia ta đi giải quyết, mới có thể vãn hồi mặt mũi Hoàng Phủ gia, cũng mới có thể làm ta xả được khẩu khí này!”

Ta sửng sốt, sau đó mỉm cười, đánh hắn một quyền, nói: “Hảo tiểu tử, trở nên có đảm lượng rồi đấy! Tốt, ta cũng không tranh với ngươi, nhìn ngươi làm thế nào đánh chết cái tên tiểu tử đó! Bất quá, nếu ngươi không thể giết chết hắn, vậy đừng trách ta nhúng tay đâu!”

“Yên tâm đi! Sẽ không có cơ hội cho lão Đại ngươi ra tay đâu!” Hoàng Phủ Phi Long tự tin.

Suốt ngày đêm, Hoàng Phủ Phi Long vẫn khoanh chân tĩnh tọa, buổi sáng vừa điểm 10 giờ, liền mở mắt ra, quay đầu nói với ta: “Lão Đại, thời gian đến rồi, đến Cách đấu Thiên Đường thôi!”

Ta gật đầu, không nói gì.


Cách đấu Thiên Đường không phải là thiên đường, trái lại, nó chính là địa ngục của võ giả. Vô số võ giả, chính là lưu lại máu tươi ở Cách đấu Thiên Đường, thậm chí là tánh mạng. Dùng phương pháp nguyên thủy nhất của loài người để giải quyết tranh chấp mâu thuẫn, ở trong mắt ta, xã hội tương lai có khoa kỹ cao cấp cùng pháp chế kiện toàn, tồn tại chế độ này, cơ hồ khó có thể tưởng tượng được.

Rời lầu túc xá, ta phát hiện có rất nhiều đệ tử cũng đang chờ, đi theo phía sau chúng ta, đánh giá, bình luận.

“Hắn muốn đi Cách đấu Thiên Đường hả? Thật sự muốn quyết đấu sao?”

“Cũng không biết Hoàng Phủ Phi Long và Lục Tử Khiêm người nào lợi hại hơn, Hoàng Phủ Phi Long so với trước kia lợi hại hơn nhiều, nhưng Lục Tử Khiêm bây giờ cũng đại biến, phán đoán thật khó khăn...”

“Ai, ta thật ra lại hy vọng Hoàng Phủ Phi Long có thể thắng, tên Lục Tử Khiêm kia, càng ngày càng kiêu ngạo quá rồi!”

“Ngươi nhỏ giọng một chút, bị bọn tiểu đệ Lục Tử Khiêm nghe được thì không tốt!”

.....

“Tỷ phu!” Đột nhiên có tiếng la, làm ta khựng lại một chút, xem lại, nguyên lai là tiểu tử Thủy Hổ nọ, ở bên cạnh hắn, còn có Thủy Hương Vân.

“Hương Vân, ngày hôm qua sao em lại không nói cho ta biết?” Ta có chút trách cứ nói với Thủy Hương Vân.

Thủy Hương Vân le lưỡi ra, nói: “Bây giờ không phải anh cũng biết sao? Em chỉ là tạm thời không muốn chuyện của hắn quấy nhiễu chúng ta mà thôi, hơn nữa, em đối với Hoàng Phủ Phi Long rất tự tin mà! Phi Long cố gắng lên!”

“Đúng! Nhất định phải thắng! Tiểu tử Lục Tử Khiêm kia, ta đã sớm thấy hắn không vừa mắt rồi!” Thủy Hổ ở bên cạnh nói liên thanh, “Nếu không phải biết chính mình không phải đối thủ của hắn, dám chắc đã làm cho hắn bò lăn bò càng rồi! Phi Long ca, bây giờ toàn nhờ ở ngươi nha!”

“Yên tâm đi, ta sẽ không tha cho tiểu tử đó!” Hoàng Phủ Phi Long hào khí dâng cao nói.

Đoàn người ra khỏi Ngũ Đạo học viện, theo phi xa tới Cách đấu Thiên Đường.

Hai ngày nay, chuyện của Hoàng Phủ Phi Long và Lục Tử Khiêm ở Ngũ Đạo học viện gây náo nhiệt rất lớn, rất nhiều đệ tử đê khoa và cao khoa đều tới xem cuộc chiến, Cách đấu Thiên Đường khán đài lớn tới như vậy, đã ngồi không dưới năm vạn người. Ngoại trừ đệ tử Ngũ Đạo học viện, còn có người của các võ viện phụ cận,sắp tới Cực đạo võ hội, lưỡng đại cao thủ của Ngũ Đạo học viện đối quyết, đây là cơ hội tốt để hiểu rõ thực lực của Ngũ Đạo học viện!

Ngoại trừ học viện, còn có nhiều người yêu võ học, cùng với một số người tham dự đối quyết linh tinh. Ở Tân liên bang, lúc tiến hành quyết đấu có thể áp chú, cũng không tính là vi phạm pháp luật cấm đổ. Mà Cách đấu Thiên Đường hạ chú đánh bạc, cũng trở thành một trong cuộc sống thường nhật của nhiều người, càng có không ít người chức nghiệp trở thành áp chú giả.

Bố trí của Cách đấu Thiên Đường giống như sân bóng bầu dục, nhưng có vài chỗ không giống, khán đài phân tầng phiêu phù, có thể đồng thời dung nạp hai mươi vạn người xem, bình thai hình tròn siêu lớn, là một sân bóng cực lớn – đương nhiên, thực tế cũng không lớn như vậy, chủ yếu là dùng kỹ thuật không gian chiết diệp, đem một không gian có hạn khoách lớn vài lần, cứ như vậy, trừ phi đối chiến giả thực lực đạt tới thần giai, còn không thì khó mà đối với bình thai sinh ra lực phá hoại được, cũng vì vậy mà giảm bớt chi phí bảo trì tổn hại.

Mà người xem cũng không chỉ có thể xem trực tiếp đối chiến trên bình thai, cũng có thể lựa chọn xem hình ảnh, dù sao cũng có khi có tình huống đồng thời mấy tràng quyết đấu xuất hiện.

Mà trên đài chiến đấu. Lục Tử Khiêm một thân áo khoác đen lăng không mà đứng, diện mục như băng, ánh mắt ngạo nghễ nhìn chằm chằm cửa tiến tràng. Đến lúc thấy Hoàng Phủ Phi Long xuất hiện, Lục Tử Khiêm lạnh lùng cười, thanh âm truyền khắp cả Cách đấu Thiên Đường: “Hoàng Phủ Phi Long, ngươi rốt cuộc tới rồi! Ta còn tưởng ngươi lâm trận bỏ chạy rồi chứ!”


Hoàng Phủ Phi Long trong mắt toát tia lãnh quang, nhìn chằm chằm Lục Tử Khiêm không nháy mắt, cắn răng nói: “Lục Tử Khiêm! Ngươi kiêu ngạo, chỉ được bây giờ thôi! Hôm nay ta bắt ngươi nợ máu trả máu!”

Lục Tử Khiêm ngạo nhân cuồng tiếu, nói: “Ngươi còn mạng xuống sàn đấu này rồi hãy nói đi!”

Nói rồi chuyển ánh mắt, dừng trên người kẻ đứng cạnh Hoàng Phủ Phi Long không nói một lời là ta, trong mắt hiện vẻ kinh dị, lập tức trở nên vô cùng oán độc, nói: “Hắc hắc, Dương Đào, đã lâu không thấy rồi nha! Sao lại biến thành bộ dáng như quỷ thế này? Ta cả ngày cả đêm đều tưởng niệm tới ngươi đấy!”

Ta cười nhạt, nói: “Rất xin lỗi, ta một giây cũng chưa từng nhớ tới ngươi. Bất quá, ta lại không ngờ, một trận không thấy, tu vi của ngươi lại tiến nhanh như vậy.”

Lục Tử Khiêm thanh âm vô cùng âm lãnh, trong mắt càng toát ra ánh đao giết chọc: “Cái này cũng là do ngươi ban tặng! Vừa lúc, ngươi nếu tới, chờ ta thu thập tên mập xong, nhất loạt giải quyết chuyện của ta và ngươi luôn đi! Không biết ngươi có can đảm đó hay không!”

“Ngươi thắng được Phi Long rồi hãy nói đi!” Ta cười nhạt.

Từ khi bắt đầu liếc thấy Lục Tử Khiêm, ta liền phát hiện hắn khác lạ, so sánh với trước kia, quả thật mạnh mẽ hơn rất niều, đã có tu vi địa giai hạ phẩm. Hơn nữa ta rõ ràng cảm giác được, ở trong cơ thể hắn, vẫn như trước lưu lại năng lượng của chân khí điện hỏa lúc ta phế đi hắn. Bất quá, số năng lượng này bị một lực lượng cường đại áp bức một chỗ, đã không thể tạo được thương tổn với thân thể Lục Tử Khiêm nữa.

Với thực lực của Hoàng Phủ Phi Long bây giờ, muốn thắng hắn thật có một chút phiền toái. Bất quá....

Khóe miệng ta hiện vẻ tươi cười, nếu ngay cả kẻ đem Lục Tử Khiêm cải tạo từ một phế nhân thành cao thủ địa giai cũng không có cách nào khu trừ năng lượng của ta, có thể thấy được chỗ độc đáo của điện hỏa chân khí, nếu đoàn điện hỏa chân khí còn lưu lại trong cơ thể hắn... Tâm niệm ta vừa động, liền cảm giác được, chân khí điện hỏa đó đang bị ngăn chặn, chợt run lên một chút, vẻ tươi cười trên mặt lại càng đậm hơn.

Vỗ vỗ vai Hoàng Phủ Phi Long, ta nói: “Ngươi tới đi, nhất định thắng!”

“Ngô!” Hoàng Phủ Phi Long gật mạnh đầu, vừa muốn bay lên sàn đấu, liền nghe một tiếng gọi nhẹ.

“Phi Long!”

Hoàng Phủ Phi Long thân thể cứng đờ, lập tức xoay người lại, nhìn người vừa lên tiếng, vẻ mặt có chút mừng rỡ cùng bất an: “Dương Lệ, nàng sao lại tới đây?”

Dương Lệ lẳng lặng nhìn Hoàng Phủ Phi Long, bước từng bước đi tới, người xung quang tự động tránh dường.

“Dương Lệ, ta...” Hoàng Phủ Phi Long mặt hơi hồng lên, “Ta biết nàng không thích đánh nhau, nhưng mà lúc này, ta phải đi!”

Dương Lệ không nói gì thêm, đứng trước mặt Hoàng Phủ Phi Long, nhìn vào mắt hắn, sau đó nhẹ nhàng, gắt gao ôm lấy thân thể mập ú của Hoàng Phủ Phi Long, giọng thì thào run rẩy: “Đáp ứng em, nhất định phải từ sàn đấu bước xuống, được không?”

Hoàng Phủ Phi Long thân thể chấn động, đem Dương Lệ ôm chặt hơn, ánh mắt trở nên vô cùng kiên định, một lời không nói gật mạnh đầu, sau đó không nhìn lại, bay lên sàn đấu trên không.


Hai người đứng thẳng trên đài quyết đấu, năng lượng phong tỏa bình thai tự động xuất hiện, một đạo năng lượng tráo bán cầu đem khoảng không ba thước trên sàn đấu bao bọc.

“Đào, anh nói Phi Long thật sự sẽ thắng không?” Thủy Hương Vân không phải không lo lắng thôi nói. Thủy Hổ cùng Dương Lệ cũng nhìn ta.

“Yên tâm đi! Tiểu tử Hoàng Phủ Phi Long đó, mạng rất là dai, ta xem hắn tuyệt đối không có chuyện gì đâu!” Hùng Phách từ phía sau bước ra chen lời.

Ta gật đầu, mỉm cười nói: “Yên tâm đi, không có chuyện gì đâu.”

Thấy người có tu vi cao nhất ở đây ra phán đoán như vậy, trong lòng mọi người như có một viên định tâm hoàn, đoàn người yên tâm ngồi trên vị trí người xem, điều chỉnh hình ảnh nơi sàn đấu của Hoàng Phủ Phi Long và Lục Tử Khiêm, bắt đầu quan sát.

“Hoàng Phủ Phi Long, ngươi nha, nhất định phải thắng, ta đặt cửa ngươi rất nặng đấy!” Hùng Phách bên cạnh lẩm bẩm.

Thủy Hổ lập tức nói: “Di? Hùng Phách lão ca, ngươi cũng đặt cược sao? Ta đánh hai trăm vạn, ngươi hạ sổ bao nhiêu?”

“Năm trăm vạn?” Hùng Phách cắn răng nói: “Đây là nửa năm tiết kiệm của ta, vì đả kích tiểu tử kiêu ngạo Lục Tử Khiêm này, liều mạng!”

“Chị hai, chị có không?” Thủy Hổ quay đầu hỏi Thủy Hương Vân.

Ta vốn cho rằng Thủy Hương Vân sẽ không tham dự loại chuyện này, ai ngờ Thủy Hương Vân nói: “Đánh rồi, ba trăm vạn, đây là tiền túi riêng chị để dành rất lâu đấy!”

Ba trăm vạn.... Lại là tiền túi riêng....

Ta hết biết nói gì, thế gia chính là thế gia. Mà ta lập tức phát hiện, hình như chỉ có mình không đánh số? Lập tức chạm vào hình ảnh ký hiệu, tiến hành đánh cược, từ trong vòng thân phận xuất ra năm trăm vạn, xem như là hai phần ba tài sản của ta, dù sao thì vô luận thế nào, Hoàng Phủ Phi Long nhất định phải thắng!

Phải thắng!

02-11-2009, 01:10 PM

Cực Phẩm Chiến Thần



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.