Cục Cưng Có Chiêu

Chương 28: Có ai đang theo đuổi mẹ à?




Thẩm Hạ Lan ngồi đó một lúc, sau khi tâm trạng bình tĩnh trở lại mới đứng dậy, nhìn đồ ăn trong phòng bếp vẫn chưa làm xong, cô nhanh chóng làm tiếp.
Cho du nói thế nào đi nữa thì cũng không được lãng phí thức ăn.
Sau khi Lam Tử Thất về nhà, Thẩm Minh Triết cũng vừa vặn gọi điện thoại đến, Thẩm Hạ Lan lái xe của Lam Tử Thất đi đón con trai, không nhắc đến một chữ về chuyện của Diệp Ân Tuấn.
Sau khi Diệp Ân Tuấn rời đi cũng không có ghé qua nữa.
Trong một tuần, Thẩm Hạ Lan ở cùng với Thẩm Minh Triết, cũng coi như là yên ổn, Thẩm Hạ Lan cũng đi đến cửa hàng 4S để mua một chiếc xe.
Thứ hai, Diệp Ân Tuấn công bố tin tức trên truyền thông, nói Thẩm Hạ Lan là nhà thiết kế do tập đoàn Hoàn Trí thành tâm mời đến, chuyện Sở Anh Lạc cố ý gây khó dễ, khiến cho Thẩm Hạ Lan chật vật rời khỏi đó, anh lên tiếng thay tập đoàn Hoàn Trí xin lỗi cô, còn đính kèm theo video giám sát khi đó.
Hành động như vậy đẩy Sở Anh Lạc lên trên đầu để hứng chịu mũi nhọn của dư luận. Mọi người ở Hải Thành ai ai cũng nhìn thấy bộ mặt ghen tị đó của Sở Anh Lạc, cũng nhìn thấy thái độ nhún nhường của Thẩm Hạ Lan, bên dư luận ngược lại nghiêng về phía của Thẩm Hạ Lan.
Sở Anh Lạc bị mọi người mắng chửi rất thê thảm, gần như là không dám đi ra ngoài. Cô ta rất tức giận, đi tìm Diệp Ân Tuấn để chất vấn, Diệp Ân Tuấn nói: “Danh dự của cô có thể so sánh với Lisa được sao? Tất cả dự án trong công ty đều đang chờ cô ấy đến chủ trì, mỗi ngày tập đoàn Hoàn Trí tổn thất bao nhiêu cô biết không?”
Câu nói này làm cho Sở Anh Lạc câm nín.
Tuy cô ta không đòi được gì từ chỗ của Diệp Ân Tuấn, nhưng lại đổ tất cả mọi việc lên đầu của Thẩm Hạ Lan, thù oán giữa hai người coi như vừa bắt đầu.
Lam Tử Thất nhìn thấy tin tức này thì gọi điện cho Thẩm Hạ Lan hỏi đã xảy ra chuyện gì, Thẩm Hạ Lan nói không cần lo lắng, giọng điệu rất bình tĩnh.
Thẩm Minh Triết thấy cách làm đó của Diệp Ân Tuấn, tuy không nói gì, nhưng cũng xem như là thoải mái.
Người đàn ông đó cũng có chút lương tâm, biết nói chuyện thay cho mẹ cậu, nếu không thì cậu tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Bên ngoài dư luận vẫn đang bàn luận sôi nổi, Thẩm Hạ Lan ngược lại ở trong nhà chuyên tâm dưỡng bệnh.
Thứ ba, chuyển phát nhanh đưa đến rất nhiều hoa, thiếu chút nữa làm cho cửa nhà của Thẩm Hạ Lan chật ních không có lối đi, đối phương nói là Tổng Giám đốc Diệp tặng, chúc cô sớm lành bệnh.
Thẩm Hạ Lan cảm thấy rất châm chọc.
Kết hôn ba năm, trước giờ cô chưa từng nhận được quà gì của Diệp Ân Tuấn, càng đừng nói đến hoa, hôm nay thì lại giống như một chàng trai mười bảy mười tám tuổi, tặng cho cô 999 bông hồng, đáng tiếc cũng không thể đả động đến trái tim của Thẩm Hạ Lan.
Lúc Thẩm Minh Triết nhìn thấy những bông hoa này thì khẽ nhíu mày.
“Mẹ, ai đang theo đuổi mẹ à? Con sắp có cha dượng rồi sao?”
“Nói bậy gì đó. Chuyện của người lớn, trẻ nhỏ đừng xen vào, mau đi làm bài tập đi.”
Thẩm Hạ Lan đuổi Thẩm Minh Triết vào phòng, vứt hết hoa vào thùng rác gần đó.
Thẩm Minh Triết về phòng điều tra camera, mới biết được tất cả là do Diệp Ân Tuấn làm, đôi mày của cậu khẽ nhíu lại, đáy mắt như có điều suy nghĩ.
Thứ tư, chuyển phát nhanh đưa đồ ăn đến, tất cả đều là món mà Thẩm Hạ Lan trước kia thích ăn, hơn nữa còn do nhà hàng ngon nhất Hải Thành làm. Bình thường muốn đặt bàn, thì phải đặt trước một tuần, không ngờ Diệp Ân Tuấn lại vận dụng tất cả quan hệ chỉ để đặt một bàn thức ăn cho Thẩm Hạ Lan.
Thứ năm, Diệp Ân Tuấn đưa đến đủ loại đồ bổ.
Thứ sáu, Diệp Ân Tuấn mời bác sĩ đến khám lại cho Thẩm Hạ Lan, nhưng lại bị Thẩm Hạ Lan chặn ở ngoài cửa.
Thẩm Hạ Lan cảm thấy mình sắp điên rồi.
Diệp Ân Tuấn không phải là một người nhiệt tình, nhưng hiện giờ lại khác xa so với trước đây. Nếu như tất cả chuyện này đều là mánh khóe để dụ Thẩm Hạ Lan lộ khuyết điểm, vậy thì cô không thể không thừa nhận, Diệp Ân Tuấn quả thật là một cao thủ. Bởi vì cô sắp không kiên trì nổi nữa.
Cô định đợi đến thứ bảy thì đánh đòn phủ đầu, nhưng hai ngày thứ bảy và chủ nhật, Diệp Ân Tuấn không làm gì nữa.
Anh ta bỗng lấy lòng cô một cách nồng nhiệt, rồi lại đột nhiên biến mất không thấy tăm hơi.
Thẩm Hạ Lan nhìn ra bên ngoài hết lần này đến lần khác, thậm chí thỉnh thoảng con nhìn đồng hồ đeo tay của mình, bộ dạng đứng ngồi không yên đó lọt vào trong mắt của Thẩm Minh Triết, hiển nhiên là rất không vui vẻ.
Người đàn ông đó năm năm trước bỏ rơi bọn họ, còn làm cho mẹ cậu và em gái cậu bị tổn thương nhiều như vậy, bây giờ chỉ dựa vào mấy ngày mà nghĩ muốn bù đắp cho mẹ cậu?
Không!
Tuyệt đối không được!
Thẩm Minh Triết lại nhíu mày, đôi mắt phượng xinh đẹp thoáng suy tư.
Trải qua hai ngày an ổn, thứ hai, Thẩm Hạ Lan đưa Thẩm Minh Triết đến nhà trẻ, trong lòng hơi không nỡ.
Diệp Ân Tuấn đột nhiên hờ hững với cô, có phải là cô hơi quá đáng rồi không? Nếu như lòng kiên nhẫn của Diệp Ân Tuấn đã hết, vậy thì kế hoạch của cô làm sao bây giờ?
Đương lúc Thẩm Hạ Lan không biết làm sao, thì Diệp Ân Tuấn lần nữa xuất hiện ở trên phương tiện truyền thông.
“Bản thiết kế xe thể thao của tập đoàn HJ và tập đoàn Hoàn Trí đã được hoàn thiện, nhà thiết kế Lisa sẽ đến nhà máy sản xuất ô tô của tập đoàn Hoàn Trí vào lúc 9h sáng để khảo sát tại chỗ. Đây là lần hợp tác đầu tiên của chúng tôi với một tập đoàn đa quốc gia trong và ngoài nước, ngược lại hy vọng các bạn phóng viên có thể đến đó, nhưng đừng làm phiền đến tiến độ của nhà thiết kế Lisa, cảm ơn!”
Toàn thân của Thẩm Hạ Lan đều cứng đờ lại.
Tên Diệp Ân Tuấn này thật ghê tởm!
Cô sửa xong bản thiết kế lúc nào vậy hả? Nhưng bây giờ thông báo đã đưa như vậy, nếu cô không đi, đến lúc đó người mất mặt không phải một mình cô, mà là cả tập đoàn HJ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.