Editor: Phù Đàm Bách Diệp
“Đúng, nói lâu như vậy, các ngươi còn không nói cho ta biết, tại sao muốn đến nhân giới?”
“Bởi vì Dao Cơ ở nơi này.”
“Dao Cơ? Xem nàng có cái gì tốt!”
“Nàng bị Thương Lăng vây ở cửa vào tiên giới, bốn phía bố trí kết giới, ai cũng không vào được!”
“Đúng vậy bây giờ người Xích Đế Cung, còn có một bầy tiên quân mến mộ Dao Cơ đang ở cửa vào tiên giới phá kết giới! Đang chờ cứu Dao Cơ đó!”
“Phá được không?”
“Nói đùa, đây chính là kết giới của Thương Lăng thượng thần! Lúc này chúng ta đi đến, nói không chừng còn có thể gặp được Thương Lăng thượng thần đó!”
Một đám tiên nữ vừa đi vừa líu ríu bát quái không ngừng, tiên giới đã lâu không có náo nhiệt như thế.
Không chỉ là tiên nữ, ngay cả không ít tiên quân cũng tụ tập tại lối vào tiên giới.
Xa xa nhìn qua, một mảnh đầu người đen kịt đầu người, thoạt nhìn đặc biệt náo nhiệt.
Chỉ thấy ở trong đám người, Dao Cơ bị nhốt trong kết giới, trong vòng ba trượng xung quanh, dù ai cũng không cách nào tới gần.
Trong kết giới khuôn mặt Dao Cơ nhìn mười phần đáng sợ, má trái bị hủy, đường văn đỏ như máu cùng với đồ vật bò bên trong, khiến người xem tê cả da đầu.
Trên cổ tay nàng ta thượng quấn băng vải, hai tay rũ xuống, không có một chút tri giác, cứ như bị chặt đứt tiên căn!
Bên ngoài, rất rất nhiều tiên quân đang liều mạng sử dụng pháp thuật phá giới, dẫn đầu chính là hai anh trai Dao Cơ.
Đủ loại pháp thuật đa sắc đánh cho hoa cả mắt, kết giới lại lù lù bất động.
“Dao Cơ thật sự bị giam ở bên trong!”
“Những tiên quân này còn muốn anh hùng cứu mỹ nhân, quả thực nực cười.”
“Tới đây đều là một ít tiên quân tiểu tiên nữ, một đại thần chân chính không tới, cũng không muốn lội vũng nước đục này đâu!”
“Kia nhưng không, mặt Xích Đế bị đánh vang như vậy! Ai còn dám cùng Thương Lăng thượng thần đối nghịch?”
“Dao Cơ dường như đã biến thành đọa tiên! Nhìn tiên khí trên người nàng ta dường như không còn tinh khiết!”
“Đúng vậy tại sao dường như có yêu khí vờn quanh?”
“Nàng rốt cuộc làm cái gì? Để cho Thương Lăng thượng thần đưa nàng để ở chỗ này thị chúng?”
“Chỉ là thị chúng sao?”
“Không biết được, như là đang chờ cái gì đó.”
“Chờ gì đây? Thương Lăng thượng thần có thể trở lại hay không?”
“Không biết được đâu! Hy vọng hắn sẽ đến!”
Bên trong kết giới, Dao Cơ ngẩng đầu, nhìn đoàn người bên ngoài, khóe miệng lộ ra một nụ cười suy yếu châm chọc.
Thương Lăng, ngươi thật vô tình.
Dao Cơ cúi đầu cười, cười chính mình nực cười, cười chính mình vậy mà bại bởi Tư Mệnh hèn mọn.
Tiên nhân vây quanh càng ngày càng nhiều, Dao Cơ cũng càng ngày càng hận, nàng ta vậy mà thân bại danh liệt thảm hại như vậy.
Thiên cung.
Thiên Đế cùng Xích Đế đang ở trong sân tản bộ, Xích Đế đem sự tình thuật lại cho Thiên Đế một lần.
“Cũng thỉnh Thiên Đế hỗ trợ, ta có một đứa con gái, cũng chịu sai một lần.”
Trong mắt Xích Đế chứa nước mắt, nét mặt mười phần khổ sở.
Chỉ nghe Thiên Đế thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu.
“Thương Lăng nếu là lưu tình thì sẽ không đóng băng Xích Đế Cung ngươi, càng sẽ không vừa ra tay liền muốn mạng hai đứa con trai của ngươi.”
“Ngươi cũng không có cách nào sao?”
“Không có, hắn không nghe ta, ta cũng không làm gì được hắn.”
Xích Đế thở dài một tiếng, chân mày đều nhíu lại một chỗ.
“Ngươi thật sự biết Dao Cơ ở nhân gian làm gì không? Ngươi đau lòng con gái ngươi, làm sao Thương Lăng lại không đau lòng con trai hắn ở nhân gian?”
Thiên Đế nói xong, vung tay lên, trước mặt xuất hiện một mảnh cảnh trong gương.
“Tự ngươi xem đi, hành vi phạm tội, đừng nói với tình, với pháp cũng nên nhảy Tru Tiên đài.”
Bên trong gương, một màn lại một màn cảnh tượng tái hiện trước mắt, Xích Đế thấy trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
“Nếu như ngươi còn muốn cứu Dao Cơ, còn có một cách.”
Xích Đế ngẩng đầu nhìn về phía Thiên Đế.
“Tư Mệnh “