Cự Long Thức Tỉnh

Chương 766:




Chương 766

Ôn Tôn Nguyên không hề yếu ớt chút nào, bởi vì nhà họ Ôn bọn họ luôn có một bí mật lớn, ngoại trừ mấy nhân vật nòng cốt biết ra thì đại đa số người nhà họ Ôn đều không biết.

Bí mật này là một trong sát khí lớn của nhà họ Ôn, dù là tông sư cũng không dám láo xược trước mặt nhà họ Ôn bọn họ. Chỉ cần chọc giận nhà họ Ôn, sử dụng sát khí lớn này, tông sư cũng không xem là cái thá gì.

Lục Hi nhướng mày, xem ra nhà họ Ôn quả thật không đơn giản, nhưng Lục Hi làm việc không đến lượt nhà họ Ôn làm chủ. Mặc dù anh cũng là một phần của nhà họ Ôn, nhưng dựa vào thái độ nhà họ Ôn đối đãi với cha anh, Lục Hi tự nhiên liền có chút bài xích với nhà họ Ôn. Lúc này Ôn Tôn Nguyên lại ngăn cản nên đã động vào hỏa khí của Lục Hi.

Anh đang định nói thì Nhan Phi Hoa hô lên: “Anh Lục, anh đừng gấp, tôi gọi điện thoại cho ông Hoắc”.

Nói xong, Nhan Phi Hoa muốn trợ lý lấy điện thoại, bắt đầu gọi điện.

Vốn dĩ Nhan Phi Hoa không suy nghĩ nhiều như vậy, quan hệ giữa cô và Lục Hi xem như vô cùng thân thiết, lâu rồi không gặp đương nhiên phải trò chuyện một chút.

Nhưng những người này không ai đồng ý, hơn nữa mắt thấy Lục Hi sắp nổi giận, cô cũng biết nhà họ Ôn không phải chuyện đùa. Cô không muốn Lục Hi vì mình mà đắc tội đến nhà họ Ôn, gây nhiều phiền toái như vậy, vì vậy vẫn nên gọi điện thoại cho ông Hoắc, chắc hẳn ông ấy sẽ đồng ý thôi.

Lục Hi thấy Nhan Phi Hoa bắt đầu gọi điện thoại, anh liền đè nén hỏa khí trong lòng xuống, không nói gì nữa.

Suy cho cùng nhà họ Ôn là nhà cậu của mẹ anh, cứ trở mặt như vậy, về sau sẽ khó ăn nói với mẹ. Mặc dù bọn họ không có trách nhiệm dưỡng dục mình, nhưng suy cho cùng vẫn là bố mẹ anh, một giọt máu đào hơn ao nước lã, náo loạn quá cũng không tốt.

Lúc này Nhan Phi Hoa đã kết nối được với điện thoại của Hoắc Hướng Anh.

“Alo, ông Hoắc?”

“Phi Hoa à, sao thế, công việc tuyên truyền phim điện ảnh thế nào rồi?”, trong điện thoại truyền đến giọng nói của Hoắc Hướng Anh.

Nhan Phi Hoa lập tức nói: “Công việc rất thuận lợi, hơn nữa tôi vừa gặp được anh Lục ở đây”.

“Thật sao, vậy thì tốt quá, hai người cứ trò chuyện đi, thay tôi gửi lời hỏi thăm sức khỏe đến anh Lục”, Hoắc Hướng Anh vui vẻ nói.

Ông ta có nhận thức sâu sắc với năng lực của Lục Hi, lần trước anh còn truyền cho ông ta bộ tâm pháp.

Hoắc Hướng Anh kiên trì tu luyện, tinh thần càng ngày càng tốt, thân thể cũng khỏe hơn so với trước kia, lại có chút cảm giác của thời còn trẻ.

Bây giờ Hoắc Hướng Anh đã đối đãi với Lục Hi như thần tiên, nghe thấy tin tức của anh, đương nhiên là ông ta vô cùng vui vẻ.

Nếu không phải sợ anh Lục chê Hoắc Hướng Anh cản trở công việc, ông ta còn muốn trò chuyện với Lục Hi một lúc rồi.

Lúc này, Nhan Phi Hoa lại nói: “Ông Hoắc, anh Lục muốn dẫn tôi đi nói chuyện, nhưng vệ sĩ và trợ lý không cho đi, người nhà họ Ôn cũng vậy, thiếu chút nữa đã đánh nhau”.

“Cái gì?”

Hoắc Hướng Anh nghe xong liền giận dữ, ông ta thầm mắng vệ sĩ và trợ lý của Nhan Phi Hoa là đồ óc heo, bọn họ dám đắc tội với anh Lục?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.