Cự Long Thức Tỉnh

Chương 620:




Chương 620

Lúc này, trong một ngôi biệt thự ở thành phố Thiên Lương tỉnh Túc Cam.

Liễu Lâm Đường hai tay quấn băng vải buông thõng hai bên, ông ta đang quỳ xuống đất.

Trước mặt ông ta có một ông già nhìn khoảng chừng hơn sáu mươi tuổi đang ngồi ngay ngắn.

Ông già mặc một bộ đồ thời Đường vải gấm đỏ thẫm, mặt ông ta không tức giận nhìn Liễu Lâm Đường, phía sau ông ta còn có mười mấy người đứng sừng sững, khí chất bất phàm.

“Đồ vô dụng, để người ta phế hai tay rồi còn không biết xấu hổ tới gặp tôi”.

Ông già kia chính là gia chủ của nhà họ Liễu ở Túc Cam – Liễu Bồi Nhiên cao thủ tông sư.

Lúc này, ông ta đầy tức giận nhìn Liễu Lâm Đường, người của gia tộc mình lại bị người khác phế hai tay, điều này quả thật là nỗi nhục nhã của một tông sư như ông ta.

Bây giờ Liễu Lâm Đường lại liên tục dập đầu nói: “Gia chủ, lúc ấy tôi đã nói tên của ông, nhưng cái tên Lục Thiên Hành không những không tôn kính, còn nói ngay cả ông cũng phải chịu trừng trị. Tôi không phục mới ra tay, bản lĩnh của tôi không bằng người ta tôi thừa nhận, nhưng uy danh của ông không thể bị tổn thương”.

Nghe thấy lời của Liễu Lâm Đường, Liễu Bồi Nhiên biết lời của hắn ta hoàn toàn không thành thật. Nhưng nói thế nào thì Liễu Lâm Đường là người trong tộc của ông ta, muốn động vào hắn ta thì vẫn phải được sự đồng ý của gia chủ.

Nhưng quả thật là Liễu Lâm Đường không đúng, vậy thì đương nhiên ông ta sẽ ra tay trừng phạt chứ không để cho một người ngoài động vào.

Nhưng đối phương không kêu một tiếng, biết rõ Liễu Lâm Đường là người của ông ta, lại còn dám phế hai tay hắn ta, vậy là không để tông sư ông ta vào trong mắt.

“Gia Đống, đi thu thập chút tài liệu về Lục Thiên Hành này, để xem lai lịch hắn ta thế nào”, Liễu Bồi Nhiên nói với một người đàn ông đeo kính phía sau lưng.

Người đàn ông trung niên được gọi là Gia Đống đáp lại một tiếng rồi bắt đầu đi sang một bên gọi điện.

Nhà họ Liễu ở Túc Cam chính là một đại gia tộc siêu cấp, người trong gia tộc trải rộng các nghề.

Có từ làm chính trị, buôn bán, mở võ quán, v.v…

Một cuộc điện thoại của Liễu Gia Đống gọi đi, lập tức không biết có bao nhiêu người bắt đầu thu thập tài liệu về người tên Lục Thiên Hành ở thành phố Tây Kinh từ khắp các phương diện.

Nửa tiếng sau, Liễu Gia Đống nhận được mười mấy cuộc điện thoại phản hồi.

Một lát sau, ông ta đi tới trước mặt Liễu Bồi Nhiên nói: “Gia chủ, Lục Thiên Hành này không rõ lai lịch, hơn một năm trước đã mở một tiệm tạp hóa ở Tây Kinh, đồng thời có một lần công khai quyết đấu với Hoàng Chân nhà họ Hoàng, đánh bại Hoàng Chân, có thể xác định là cảnh giới bán bộ tông sư. Hơn nữa có mối quan hệ phức tạp với tập đoàn Giai Mĩ”.

Liễu Bồi Nhiên nhẹ nhàng vuốt ve ghế ngồi, ông ta cười lạnh nói: “Bán bộ tông sư chẳng trách lại phách lối như vậy. Nhưng e rằng hắn ta cũng không biết uy lực thực sự của tông sư, đưa cho hắn ta một tấm thiệp mời, đồng thời thông báo cho giang hồ ba ngày sau tôi sẽ hẹn đấu với Lục Thiên Hành ở chùa Tháp Nhĩ”.

“Đã biết thưa gia chủ”, Liễu Gia Đống đáp lại.

Lúc này Liễu Bồi Nhiên trầm giọng nói: “Dám động vào người nhà họ Liễu, thật sự là đâm đầu vào chỗ chết, tưởng tông sư này của tôi là giả sao, lần này tôi sẽ lại nói cho giang hồ biết thế nào là tông sư không thể nhục nhã”.

Nghe thấy lời này, trên mặt Liễu Lâm Đường lộ ra một nét cười thâm độc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.