Cự Long Thức Tỉnh

Chương 596:




Chương 596

Còn Lục Hi đánh giá một chút căn phòng này, căn phòng không lớn, nhưng bố trí vô cùng ấm áp, rất có cảm giác giống như ở nhà. Lục Hi ngã xuống giường, cứ như vậy thiếp đi.

Đã xác định được điểm dừng chân của quỷ máu, cũng không gấp, chờ nghỉ ngơi xong đi tìm nó cũng không muộn.

Lúc này, Jennifer xuống quầy dưới lầu, nhìn thấy hoa tươi trong tay, trong mắt không kiềm được rơi xuống hai hàng nước mắt.

Cô ta đang có một gia đình theo như người ngoài nhìn thấy thì vô cùng mỹ mãn.

Ông chồng Edmond mới hơn ba mươi tuổi đã là nghị viên thành phố Salerno, vô cùng nở mày nở mặt. Còn cô ta thân là phu nhân nghị viên thì càng được người ta tôn kính.

Nhưng ai biết được gã đàn ông khốn khiếp kia của cô ta ở trước mặt người khác ra vẻ đạo mạo và là người khiêm tốn, nhưng sau lưng lại là kẻ lạm dụng thuốc phiện, không chuyện ác nào không làm.

Hơn nữa sau khi thường xuyên hút ma túy hoặc say rượu, hắn ta chỉ thích đánh đập ngược đãi cô ta, những năm gần đây cô ta đã chịu đủ rồi.

Nhưng Edmond đã từng nói, nếu như cô ta dám nhắc đến hai từ chữ ly hôn, hắn ta sẽ khiến cho cả nhà cô ta chết ngoài đường. Cô ta biết chồng có lai lịch trong tổ chức áo đen, hơn nữa với tính cách của hắn ta thì hoàn toàn có thể làm ra loại chuyện này. Cô ta vì người nhà, chỉ đành âm thầm chịu đừng, rời khỏi thành phố Salerno đi đến thị trấn nhỏ này mở một quán trọ.

Nhưng nơi này cách thành phố Salerno chỉ có hơn một trăm dặm, Edmond vẫn cách hai ba hôm tới ngược đãi cô ta. Vết thương trên người cô ta chính là vào hai ngày trước bị Edmond ngược đãi gây ra.

Jennifer lặng lẽ lau nước mắt, cô ta quay về phòng của mình mở nước tắm.

Thời tiết ở đây nóng bức, vì giấu diếm vết thương, từ đầu đến cuối cô ta đều mặc quần áo dài, một ngày phải tắm mấy lần mới có thể khiến cô ta không bị cảm nắng.

Sau khi bồn tắm đầy nước, Jennifer nhìn hoa tươi trong tay, cô ta cười khổ rồi ném vào bồn tắm.

Đương nhiên cô ta sẽ không tin lời của một người xa lạ, chỉ dựa vào đóa hoa này là có thể trị khỏi vết thương trên người. Làm như vậy cũng chỉ là an ủi tâm lý mình mà thôi.

Cô ta cẩn thận trèo vào bồn tắm, cố gắng hết sức không động chạm vào vết thương, sau đó cô ta chậm rãi nằm xuống.

Jennifer nằm ở bồn tắm nhớ lại cuộc sống không thuộc về mình từ khi gả cho Edmond, cô ta không khỏi lệ rơi đầy mặt.

Nhớ lại quá khứ đau khổ, thậm chí Jennifer còn không nhận thấy cảm giác ấm áp và thoải mái trong làn nước, dần dần cô ta cứ như vậy chìm vào giấc mộng.

Thời gian dần trôi đi, Jennifer đang ngâm mình trong nước đột nhiên bừng tỉnh.

Nhìn ra ngoài cửa sổ, bầu trời đã hoàn toàn tối đen, Jennifer thầm nói chết tiệt.

Hôm nay trong quán còn có một vị khách, cô ta còn phải cung cấp bữa tối cho người đó, sao lại cứ ngủ như vậy.

Ngay lập tức, cô ta vội vàng đứng lên, cầm lấy khăn tắm tùy tiện lau cơ thể, chuẩn bị mặc quần áo.

Nhưng đúng lúc đó, cô ta đã phát hiện ra một chuyện hết sức khiếp sợ.

Tất cả vết thương trên người cô ta đều biến mất toàn bộ.

“Chuyện gì xảy ra vậy?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.