[Countryhumans France Empire x Indochine] Dương Lệnh Tự Thái Sơn

Chương 61: Điều kiện




USSR khẽ thở dài rồi xoa xoa thái dương của mình.

Đến giờ đi trả nợ cho tên USA chết tiệt kia rồi nhưng công nhận là kế hoạch của tên đó lúc nào cũng hoàn hảo cả thật.

Nghĩ nghĩ gì đó y liền quyết định đi một mình tới đó.

Lát sau, USSR xuất hiện bên trước một khu nhà đổ nát, nơi đã từng có ngôi biệt thự nguy nga, cổ xưa nhất thế giới.

Y tiến đến gần một tảng đá lớn rồi đá sập nó.

Tảng đá vỡ vụn, lộ ra phía dưới là người mà y cần tìm, America.

"Ngươi có vẻ rất chật vật."

America ngước lên nhìn USSR, khẽ xùy một tiếng.

"Vậy à."

Hắn quả thật có chút chật vật đấy nhưng còn cha hắn....

"Ngươi có thấy cha ta đâu không?"

"UK? Ta không thấy."

Vừa nói USSR liền đưa tay ra đỡ America, hắn cũng theo đó mà đứng dậy, đầu nhân tiện gật một cái như đã hiểu.

USSR nhìn lướt qua cơ thể hắn một cái, khẽ "chậc" một tiếng.

"Ta không nghĩ tới ngươi sẽ trở lên như thế này. Có vẻ như ta đánh giá ngươi quá cao rồi."

"Hoặc ngươi đánh giá tên khốn kia khá thấp."

Thân thể của America đầy những vết cắt nông sâu khắp nơi, phần bụng đang được quấn chặt bằng một loại băng vải thô nhưng vẫn thấy rõ những giọt máu chảy ra, ướt đẫm một phần quần của hắn.

America vừa đứng lên liền lảo đảo như muốn ngã xuống, may mà USSR đứng bên cạnh đỡ được.

"Xin lỗi... xem ra ta phải nhờ ngươi chút... rồi..."

Lời vừa dứt hắn liền trực tiếp ngất đi, không còn cách nào đánh thức được.

USSR vội đưa hắn tới chỗ của WHO để xem nhưng đột nhiên cơ thể lại cứng lại, tầm mắt trở nên tối om rồi trực tiếp ngất theo luôn!

.....

Hiện tại là lăm giờ sáng, USSR mới dần thức dậy, bên cạnh là một bếp lửa nhỏ.

"Vetam?"

"Yo Boss, ngài tỉnh dậy rồi."

Vetam vui vẻ chào lại, tiện thể cho thêm chút củi khô vào đống lửa để nó cháy lớn thêm một chút.

"Ngươi có muốn giải thích gì không?"

"Dạ?"

Vetam nghe câu hỏi của USSR, cực kì thiếu đánh nở nụ cười tươi rói, ngây thơ cực điểm.

Boss đừng hỏi, tôi có biết gì đâu mà:D

Tôi chỉ theo dõi ngài từ đầu đến giờ thôi mà.

"Vậy America đâu?"

"America? Tên đó tôi đã sơ cứu cho rồi, ngài cứ yên tâm đi."

Nói rồi Vetam liền chỉ tay về phía bên người đang ngủ say bên cạnh USSR.

Hắn đó.

Xem ra là rất mệt nên ngủ cực say luôn.

USSR thấy hắn như vậy đành thở dài một lượt, chợt suy nghĩ tới tình cảnh của mình lúc trước.

Vừa đỡ America lên lưng đi được hai bước là y liền bất tỉnh theo luôn.

Thật kì lạ.

"Trên người của America có gắn một lá bùa thiên chúa khiến cho những người xung quanh không để đem hắn đi đâu cả. May mắn là tôi có biết chút tài mọn nên có thể hóa giải được nó."

"Lá bùa thiên chúa?"

USSR nghe câu nói của Vetam mà giật mình, gần như không thể tin được mà nhìn về phía America.

"Vâng, lá bùa thiên chúa là một trong những phép tín ngưỡng cơ bản nhưng khá ít người sử dụng vì nó không có mấy tác dụng nên không phổ biến. Thế nhưng nếu người sử dụng biết cách nhất định sẽ là thứ vũ khí tối mật. Giống như cách tên đó dùng để khiến ngài America đây chết dần chết mòn vì mất máu vậy."

Nếu không có ai có thể đưa hắn rời khỏi, hắn sẽ cứ thế mất máu mà chết.

Nếu USSR không xuất hiện để phá tan thứ tảng đá đã đè hắn lúc trước thì chắc chắn cơ thể của hắn còn bị đè bẹp nữa.

Và cho dù có thêm chữ "Nếu..." nào đi nữa thì kết quả cuối cùng dường như hắn kiểu gì cũng chết.

Nhưng là ai đã hạ thứ bùa này chứ?!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.