Cốt Truyện Tôi Viết Thành Sự Thật

Chương 28: Cầu Nguyện Với Sao Băng Là Được Còn Tiết Kiệm






Tầng cao nhất biệt thự có một sân thượng siêu cấp lớn, tầm mắt khoáng đạt.
Mùa hè, gió đêm thổi tới sân thượng mang theo ý lạnh nhè nhẹ.“Gâu gâu.” Thịt Ba Chỉ đi theo Tạ Chiêu và Lục Thừa Tư, hào hứng chạy vài vòng trên sân thượng lớn, sau đó nhảy lên sofa hình tròn có thể cho bốn người nằm.Nó chọn vị trí chính giữa sofa nằm xuống, thích ý vẫy vẫy cái đuôi.“Mày biết chọn vị trí quá ha.” Tạ Chiêu nhìn Thịt Ba Chỉ chiếm cứ vị trí trung tâm, không nhịn được cười một tiếng.
Thịt Ba Chỉ ân cần kêu hai tiếng với cô, giống như đang bảo cô cũng nằm xuống đi.
Tạ Chiêu đi đến sofa nằm xuống, thoải mái duỗi lưng một cái: “Ghế sofa này thoải mái thật đấy, có chỗ tốt như thế sao anh không nói sớm?”Lời này của cô tự nhiên là nói với Lục Thừa Tư, Lục Thừa Tư nhìn cô một cái, ngồi xuống ghế sofa: “Cô cũng đâu hỏi.”“…” Tạ Chiêu bĩu môi, không để ý tới anh mà nhìn bầu trời sao trên đỉnh đầu, “Ở chỗ này ngắm sao quả nhiên thoải mái, nếu còn thêm ít bia với tôm nữa thì tốt hơn.”“Gâu gâu.” Thịt Ba Chỉ nhiệt tình hưởng ứng cô.
Tạ Chiêu bị nó chọc cười, xoa mạnh đầu nó.“Gâu!”“Nào, Thịt Ba Chỉ, tao dạy mày nhận biết chòm sao.” Tạ Chiêu chỉ vào bầu trời, bắt đầu nói liến thoắng với Thịt Ba Chỉ, “Đây là chòm sao Đại Hùng, cái này là chòm sao Tiểu Hùng, truyền thuyết bọn họ là một cặp mẹ con.
Mẹ này là một trong các tình nhân đông đảo của Zeus, bị thiên hậu biến thành một con gấu, con trai Arcar suýt bắn giết nàng, bị Zeus biến thành một con gấu nhỏ, mẹ con rốt cuộc nhận nhau.

Thế nhưng thiên hậu vẫn không cam tâm, lại phái thợ săn tới đuổi giết bọn họ, chuyển, chính là chòm sao Mục Phu bên cạnh, thợ săn còn mang theo hai con chó, chính là chòm sao Lạp Khuyển phía sau hắn…”Lục Thừa Tư ở bên cạnh nghe thế cười một tiếng.Tạ Chiêu liếc mắt tới: “Cười cái gì, tôi nói không đúng sao?”Lục Thừa Tư nói: “Câu chuyện nói không sai, nhưng hôm nay trên trời không nhìn thấy chòm sao nào mà cô đang kể.”“…” Tạ Chiêu nói, “Cái này quan trọng không? Quan trọng là câu chuyện!”“Ồ.”“Phì.” Tạ Chiêu lại nằm xuống lần nữa, nhìn lên vì sao trên trời, “Zeus thật sự là tên đàn ông khốn nạn, quả thực là dựa vào bản thân ngoại tình, giày vò ra nửa bộ thần thoại Hi Lạp.
Đàn ông thật sự là không có một ai tốt.”Lục Thừa Tư: “…”Anh im lặng một chút, nói với Tạ Chiêu: “Cô mắng Zeus thì mắng Zeus, đừng vơ đũa cả nắm tất cả đàn ông.”“Tôi cứ vơ đũa cả nắm đấy.”“…” Lục Thừa Tư nghiêng đầu nhìn cô, “Đội trưởng Sở của cô cũng không phải kẻ tốt?”“Tất nhiên anh ấy không giống.” Nếu Sở Dật do cô viết ra thật, vậy nghiêm chỉnh mà nói là người trên trang giấy? Người trên trang giấy và đàn ông là hai giống loài.Lục Thừa Tư hừ một tiếng: “Không giống ở đâu? Cô cảm thấy anh ta không phải đàn ông?”Tạ Chiêu: “…”Cô ngồi dậy, nhìn Lục Thừa Tư bên cạnh: “Tôi cảm thấy anh lạ lắm nhé, có vẻ như anh rất ghét Sở Dật? Không chỉ Sở Dật, ngay cả Sở Anh Tuấn trong truyện của tôi anh cũng ghét, còn đặc biệt lên mạng để lại bình luận.”“…Cô có chứng cớ gì chứng minh đó là tôi không?”“A, chờ lát nữa tôi đi tra IP của bình luận kia.”Lục Thừa Tư: “…”Ngược lại cũng không cần thật tình như thế.“Gâu gâu!” Thịt Ba Chỉ nằm giữa bọn họ bỗng nhiên hớn hở kêu hai tiếng về phía bầu trời.
Tạ Chiêu nhìn qua bầu trời đêm, đúng lúc nhìn thấy có sao băng loé qua: “Oa, là sao băng kìa! Mau cầu nguyện!”Lục Thừa Tư quay đầu, thấy cô nghiêm túc nhắm mắt lại chắp tay trước ngực, không nhịn được cười một tiếng: “Cô có nguyện vọng gì, trở về viết trong tài liệu của cô là được rồi, còn cần cầu nguyện với sao băng?”“…Đó không giống, cầu nguyện vẫn nên với sao băng mới có cảm giác nghi thức.” Cô mở to mắt, thấy Lục Thừa Tư không cầu nguyện, sốt ruột kêu anh một tiếng, “Sao anh lại không ước đi!”Lục Thừa Tư nói: “Bởi vì tôi không nhàm chán như vậy.”“…” Tạ Chiêu nhìn anh hỏi, “Không phải từ nhỏ anh đã không thú vị như thế chứ? Có phải anh chưa từng tin có ông già Noel không?”Lục Thừa Tư hỏi lại: “Chẳng lẽ cô từng tin?”Tạ Chiêu: “…”Từng tin có ông già Noel lạ lắm à! Vì sao bị Lục Thừa Tư hỏi như vậy, trông có vẻ cô ngốc lắm ấy?“Anh không có lúc muốn cầu nguyện sao? Sinh nhật cũng không ước à?”Lục Thừa Tư im lặng một lát, nhìn vì sao phía xa không nói: “Cũng từng có, lúc chó con của tôi bị mất, tôi từng rất thành tâm cầu nguyện, thế nhưng cuối cùng nó vẫn không trở về.
Từ đó về sau tôi biết, cầu nguyện không có ích lợi gì, muốn cái gì vẫn phải dựa vào chính mình.”Tạ Chiêu hỏi: “Nếu dựa vào chính mình cũng không được thì sao?”Lục Thừa Tư quay đầu, cặp mắt xinh đẹp nhìn cô chăm chú: “Vậy từ bỏ.”Không hiểu sao nghe anh nói như thế, trong lòng Tạ Chiêu run lên, Thịt Ba Chỉ tiến tới, cọ cánh tay Lục Thừa Tư hai lần.
Lục Thừa Tư nhìn, giơ tay xoa xoa đầu nó.Bầu không khí bỗng nhiên bị bọn họ làm cho thương cảm, giống như sinh ly tử biệt, cái này khiến Tạ Chiêu hơi im lặng: “Anh không nên bi quan như thế, vừa rồi tôi còn cầu nguyện cho anh, ca phẫu thuật của anh nhất định sẽ thành công.”Lục Thừa Tư ngước mắt nhìn cô: “Vừa rồi cô cầu nguyện cho tôi?”“Đúng vậy, nguyện vọng lớn nhất của tôi bây giờ chính là anh phẫu thuật thành công!”Lục Thừa Tư cười khẽ một tiếng, nhìn cô nói: “Tôi cảm thấy mẹ tôi cũng có thể học một ít, cầu nguyện với sao băng là được rồi, còn tiết kiệm tiền.”Tạ Chiêu: “…”A! Cô không nên chơi với Lục Thừa Tư!“Thịt Ba Chỉ, chúng ta đi!” Tạ Chiêu gọi Thịt Ba Chỉ, hừ Lục Thừa Tư một tiếng, nghênh ngang rời đi.
Lục Thừa Tư khẽ cười, nhìn cô đi từ sân thượng ra ngoài.Một mình anh ngồi trên sofa, nhìn sao sáng đỉnh đầu rơi vào suy nghĩ sâu xa.
Sở dĩ mọi người cầu Thần bái Phật, cũng là bởi vì sức mạnh bản thân quá nhỏ bé, mà lại ước muốn quá nhiều.
Anh không tin Thần Phật, cho nên một mực cố gắng khiến mình trở nên mạnh mẽ, cũng khuyên bảo mình, đừng tham lam.Người động lòng cuối cùng sẽ yêu cầu một vài thứ xa vời không thuộc về mình.Nhân tính luôn là như thế.Bầu trời đêm bỗng nhiên lại loé qua một ngôi sao băng, Lục Thừa Tư hơi ngẩn ra, nhắm mắt lại cầu nguyện.Buổi tối hôm sau, Tạ Chiêu tắm rửa xong đang nằm trên giường chơi điện thoại, bỗng nhiên nhận được tin nhắn Sở Dật gửi cho cô, nói cô gái ở bệnh viện đã tỉnh, tình huống trước mắt ổn định.
Tạ Chiêu nghĩ ngợi, trả lời Sở Dật, hỏi anh ta xem có thể đi thăm cô gái đó không.Sở Dật trực tiếp gọi điện thoại cho cô, Tạ Chiêu vuốt ngón tay trên màn hình, bắt máy: “Alo, đội trưởng Sở, có cái gì chỉ giáo không?”Sở Dật cười khẽ một tiếng, nói với cô: “Hai ngày này đừng chạy lung tung, ở yên trong nhà đợi.”“A?” Tạ Chiêu chớp chớp mắt, hỏi anh ta, “Không phải thật sự có tội phạm truy nã đang lẩn trốn chứ? Là kẻ phóng hoả đoàn làm phim?”“Đừng hỏi thăm linh tinh, bảo cô nhìn thông báo của cảnh sát rồi mà.”Tạ Chiêu hứ một tiếng: “Không phải các anh còn chưa đăng thông báo sao?”“Muộn nhất sáng mai, chắc chắn đăng một bài thông báo, bằng không không cần chờ cục trưởng mắng chửi người, chúng tôi đã bị nước miếng của dân mạng dìm chết.”Tạ Chiêu cũng biết sức chiến đấu của dân mạng rất mạnh, nhất là nơi khởi nguồn lần này còn ở căn cứ truyền hình điện ảnh, có nhiều anh trai chị gái ở đó quay phim, có thể không nóng nảy, giận dữ sao: “Vất vả cho đồng chí cảnh sát.”“Vì nhân dân phục vụ.”Tạ Chiêu bị anh ta chọc cười: “Bên các anh tìm được bạn trai cũ chưa?”Sở Dật cũng không ngờ cô chấp nhất với bạn trai cũ này như thế: “Cô gái kia thật sự có một bạn trai cũ, nhưng người này không ở thành phố A.”“A, vậy có phải diễn viên quần chúng ở căn cứ truyền hình điện ảnh làm không?” Tạ Chiêu phân tích cho Sở Dật, “Anh xem mỗi lần đoàn làm phim bị cháy cũng khác nhau, nói rõ người này có thể tự do ra vào các đoàn làm phim, đồng thời không khiến người khác nghi ngờ, vậy chỉ có diễn viên quần chúng, nói không chừng một ngày bọn họ chạy mấy đoàn làm phim lận.”Lần này Sở Dật nở nụ cười thật: “Cô Tạ, bây giờ tôi tin tưởng tác phẩm tiếp theo cô chuẩn bị viết đề tài cảnh sát tội phạm thật.”Tạ Chiêu: “…”“Được rồi, tôi còn có việc, cúp máy trước.” Sở Dật tắt điện thoại trước, lại nhắc nhở Tạ Chiêu một lần, “Hai ngày này đừng chạy lung tung.”“Ờ…” Tạ Chiêu cúp điện thoại, càng cảm thấy có đối tượng truy nã đang lẩn trốn.Cô nhấn vào Weibo lướt xem hot search, không trông thấy thông báo của cảnh sát, mắt thấy thời gian cũng không còn sớm, Tạ Chiêu ngáp một cái, tắt điện thoại đặt sang một bên.
Tính toán không đợi nữa, sáng sớm mai lại xem.Cô nói ngủ ngon với Thịt Ba Chỉ nằm trong ổ chó của mình rồi tắt đèn đi ngủ.Sáng hôm sau, trời vừa sáng, Tạ Chiêu từ từ tỉnh lại.
Sau khi mở mắt, cô mò điện thoại di động đặt ở đầu giường theo thói quen, lấy tới mở Weibo xem tin tức hôm nay.Đầu óc vừa tỉnh ngủ không nhanh nhạy lắm, Tạ Chiêu không có tâm trạng nhấn vào hot search, sau đó nhìn thấy đằng sau No.1 hot search còn kèm chữ hot to tướng.“Cảnh sát đăng thông báo?” Tạ Chiêu vừa nhìn thấy hot search này, lập tức tinh thần phấn chấn từ trên giường ngồi dậy.
Sở Dật không lừa cô, sáng sớm hôm nay cảnh sát công bố một thông báo kĩ càng trên Weibo chính thức.
Trên thông báo viết rất rõ ràng chuyện hai lần hoả hoạn này, hai lần hoả hoạn đều không phải ngoài ý muốn, mà là người làm.Lần này Weibo còn bùng nổ dữ dội hơn lần trước, nếu như nói chỉ là ngoài ý muốn, vậy tăng cường quản lý còn có thể ngăn chặn được, nhưng đây là có người cố ý phóng hỏa, vậy đơn giản là khó lòng phòng bị!Trước đó Tạ Chiêu đã chuẩn bị tâm lý, cho nên lúc này cũng không quá bất ngờ, cô lướt thông báo dài dằng dặc này lên, nghiêm túc đọc.Căn cứ miêu tả bên trên thông báo, thật ra đoàn làm phim “Tình Sắc Nhập Thanh Sơn” của Đường Hàm cũng không phải nơi bốc cháy đầu tiền, nửa tháng trước có một đoàn làm phim nhỏ cũng từng bị.

Chỉ có điều đoàn làm phim kia đều mấy người mới không ai chú ý, tài chính cũng rất ít, chỉ ở căn cứ truyền hình điện ảnh một tuần rồi đi.
Lúc ấy hoả hoạn này không khiến căn cứ truyền hình điện ảnh coi trọng, trên mạng cũng không có người hỏi thăm, mãi đến khi đoàn làm phim “Tình Sắc” bốc cháy, chuyện này mới tiến vào tầm mắt của công chúng.Cảnh sát công bố một vài chi tiết mình điều tra được, bao gồm làm sao đưa ra quyết định bốc cháy là người làm và một số nhân chứng, vật chứng khác.
Bởi vì thông báo viết có lý lẽ, có chứng cứ, cũng không có ai nghi ngờ điểm ấy, mọi người quan tâm hơn chính là vì sao người này phải phóng hỏa và bắt được người chưa.Tiếc nuối là, hai điểm này cảnh sát tạm thời chưa giải quyết được.
Bởi vì thời gian quá mức gấp gáp, cảnh sát trước hết đưa ra lời giải thích với công chúng, đáp lại ý kiến và thái độ mãnh liệt của công chúng trên mạng trước, cho nên tạm thời chưa bắt được người.
Nhưng bọn họ đã khoá chặt tình nghi, đồng thời công bố tin tức một cách cặn kẽ, treo thưởng công khai tìm kiếm manh mối tội phạm lẩn trốn.Tạ Chiêu xùy một tiếng, quả nhiên bị cô đoán đúng, chính là nghi phạm phóng hỏa chạy trốn! Hơn nữa căn cứ tình báo cảnh sát công bố, người này thật sự là diễn viên quần chúng trong đoàn làm phim!Cô đột nhiên cảm thấy có lẽ mình có thể đi viết về đề tài cảnh sát tội phạm thật.Dựa theo cách nói của cảnh sát, giữa người này và người bị hại cũng không có gút mắc tình cảm, hai người chỉ quen nhau trong đoàn làm phim, còn chẳng nói chuyện mấy lần.
Cái này khiến Tạ Chiêu vô cùng lo lắng, rất có thể người này là trả thù xã hội đơn thuần, ai cũng có thể trở thành mục tiêu của gã.
Người như thế lẩn trốn bên ngoài, thật sự rất nguy hiểm.Hơn nữa cô lại đặc biệt đi xem những gì cô viết trước đó, cô thiết lập chính là vụ án giết người liên hoàn.Không sớm bắt được hung thủ còn có người bị hại khác xuất hiện!Tạ Chiêu không dám trì hoãn một giây, mở tài liệu của mình ra, lần này cảnh sát đã tra được người bị tình nghi, cô cũng không cần kiêng kị gì nữa, viết thẳng tên người bị tình nghi vào, biên tập tình tiết quần chúng nhiệt tình cung cấp manh mối quan trọng, cảnh sát nhanh chóng bắt giữ người bị tình nghi quy án.Buổi chiều tin tức người bị tình nghi sa lưới lập tức lên hot search.Tạ Chiêu nhìn tin tức này, trái tim thấp thỏm mấy ngày cuối cùng ổn định lại.“Lục Thừa Tư, Lục Thừa Tư! Bắt được người bị tình nghi phóng hoả rồi!” Tạ Chiêu cầm điện thoại chạy xuống dưới lầu, lớn tiếng tuyên bố tin vui lớn này, “Tối nay tôi có thể ăn thêm một bát cơm!”“…” Lục Thừa Tư đang chơi với chó mặt không thay đổi nhìn cô một cái, “Cô muốn ăn thăm một bát cơm, không cần đặc biệt tìm lý do cho mình đâu.”Tạ Chiêu: “…Phi.”Tạ Chiêu bĩu môi nhìn anh vài lần: “Sao tôi cảm thấy dạo này anh cực kì nhàn rỗi nhỉ, cả ngày đều chơi với chó, ngay cả công việc cũng không nói chuyện với Khương Vũ?”Trước đó lúc tình huống sức khoẻ của anh cực kì kém, Khương Vũ còn phải chạy đến trang viên bàn công việc với anh, hiện giờ tình huống của anh ổn định không ít, ngược lại giống như trải qua cuộc sống nhàn nhã.Lục Thừa Tư nói: “Tôi đang chờ phóng viên Triệu báo cáo tin tức.”“À…” Tạ Chiêu gật đầu, Triệu Thục Nghi đã tới trấn nhỏ mấy người Lục Thừa Tư đầu tư phỏng vấn mấy ngày, hẳn là sắp có kết quả rồi, “Gần đây trên mạng đều đưa tin liên quan tới đoàn làm phim bị cháy, chuyện của tập đoàn Nặc Sâm ngược lại bị ép xuống.”“Ừm, ngược lại để cho chúng tôi chút thời gian.”Tạ Chiêu ngồi xuống vuốt ve Thịt Ba Chỉ, nói với Lục Thừa Tư: “Vậy các anh cũng không còn nhiều thời gian, hiện giờ hung thủ phóng hỏa đã sa lưới, chẳng mấy chốc ánh mắt dân mạng sẽ dời đi.
Lúc này những người dân trấn kia tiếp tục lăng xê một chút, lại có thể đưa các anh về trung tâm chủ đề.”Lục Thừa Tư không nói chuyện, Tạ Chiêu ngược lại nói một câu: “Nghe nói hai ngày này, cổ phiếu công ty của các anh đang giảm hả?”Lục Thừa Tư nhìn về phía cô: “Không phải cô nói cô không mua cổ phiếu của công ty của chúng tôi sao?”“Tôi không mua, nhưng trong vòng bạn bè của tôi có người mua, một mảnh xanh biếc, xì, thật thảm.” Cô nói xong, bỗng nhiên nháy mắt mấy cái với Lục Thừa Tư, giống như đang ám chỉ cái gì đó, “Tôi có nên thừa dịp lúc này, nhanh chóng mua vào không nhỉ?”Lục Thừa Tư không nhẹ không nặng nở nụ cười: “Ừm, qua hai ngày nữa, cô không với nổi.”“Chậc chậc chậc.” Mặt ngoài Tạ Chiêu chẳng thèm ngó tới, tay ngược lại rất thành thật mở APP, tranh thủ thời gian mua một chút.
Chờ về sau Triệu Thục Nghi đăng báo cáo chuyên đề, tập đoàn Nặc Sâm khẳng định sẽ ngược gió lật bàn, đến lúc đó cổ phiếu sẽ tăng xoành xoạch!Buổi tối, ngay lúc hai người bọn họ nghị luận việc này, Triệu Thục Nghi chạy từ trấn nhỏ về thành phố A, không dám ngừng lại nghỉ ngơi, suốt đêm cắt ghép video viết bản thảo ở đài truyền hình.Tạ Chiêu lướt vòng bạn bè mới của cô ấy biết tin cô ấy trở về, vội vàng gọi điện thoại cho cô ấy.
Triệu Thục Nghi rất bận, trông thấy cô gọi thì trực tiếp tắt máy, Tạ Chiêu gọi tổng cộng ba cuộc, cô ấy tắt ba cuộc, cuối cùng kéo thẳng cô vào danh sách đen luôn.Tạ Chiêu: “…”????Tâm thái Tạ Chiêu sụp đổ.“Lục Thừa Tư!” Cô lại đi ra ngoài quấy rối Lục Thừa Tư, “Lục Thừa Tư anh đã ngủ chưa!”Triệu Khoan canh ở cửa ra vào: “…”Từ khi cô Tạ tới, anh ta thường cảm thấy mình không phải vệ sĩ của Lục tổng, mà là Ngân Hà ngăn cách Ngưu Lang Chức Nữ.Hách Giai vừa kiểm tra các số liệu cho Lục Thừa Tư xong, nhìn anh uống thuốc, còn chưa rời đi thì nghe Tạ Chiêu ở bên ngoài ồn ào.
Cô ấy đi qua, mở cửa phòng cho Tạ Chiêu: “Cô Tạ, xin cô nói nhỏ thôi, bệnh nhân cần nghỉ ngơi, cần phải tĩnh dưỡng.”“…” Tạ Chiêu lúng túng ho một tiếng, nhỏ giọng gọi với vào phòng, “Lục Thừa Tư, anh đã ngủ chưa?”Hách Giai: “…”“Vào đi.” Tiếng Lục Thừa Tư từ trong nhà truyền tới.
Tạ Chiêu nở nụ cười với Triệu Khoan, vòng qua thân hình cao lớn của anh ta, chạy vào trong phòng.Trên vai Lục Thừa Tư khoác chiếc áo khoác mỏng, ngồi dựa vào đầu giường: “Chuyện gì vội vã như vậy?”Vốn Tạ Chiêu nhìn thấy anh như vậy, không muốn quấy rầy anh nghỉ ngơi, nhưng anh hỏi thế, cô lại cảm thấy chuyện này rất gấp: “Chính là chuyện các anh và người dân trấn tranh chấp, anh thật sự không lừa tôi chứ?”Lục Thừa Tư hơi giật giật môi, nhìn cô nói: “Không phải lúc trước cô tin tôi lắm à?”“Tôi, ờ thì, tôi tin tưởng anh mà! Tôi còn mua cổ phiếu của công ty của các anh nữa!”“Vậy sao cô lại tới hỏi?”“Bởi vì hôm nay sau khi Triệu Thục Nghi từ thị trấn trở về thì không nhận điện thoại của tôi, còn kéo tôi vào danh sách đen nữa!” Tạ Chiêu nghĩ đến cái này lại tức, “Có phải cô ấy tra được cái gì, cho nên mới không để ý tới tôi không?”Lục Thừa Tư ngược lại ung dung ngồi ở đằng kia: “Có lẽ cô ấy chỉ đơn thuần cảm thấy cô rất ồn ào.”Tạ Chiêu: “…”“Tôi thấy là anh cảm thấy tôi ồn ào thì có?” Cô cười ha ha với Lục Thừa Tư, “Quấy rầy cậu Lục rồi.”Tạ Chiêu hừ một tiếng, xoay người rời đi.

Lục Thừa Tư mỉm cười, ở phía sau gọi cô lại: “Cô không cần lo lắng, Khương Vũ đã liên lạc với người của đài truyền hình rồi.”Tạ Chiêu nghe xong lời này, lại xoay người quay trở về bên giường Lục Thừa Tư: “Thế nào thế nào?”Lục Thừa Tư nhìn cô nói: “Sự việc đã được điều tra rõ ràng, bây giờ mấy người phóng viên Triệu đang tăng ca làm việc, hi vọng có thể đuổi kịp chương trình ngày mai.”Tạ Chiêu nghe anh nói như vậy mới yên tâm: “Vậy cổ phiếu tôi mua cũng không có vấn đề?”“…Cho nên cô chỉ lo lắng cổ phiếu của cô thôi sao?”Tạ Chiêu nhìn anh, nghiêm túc nói: “Đồng chí Tiểu Lục, tôi mua cổ phiếu công ty anh, chúng ta chính là châu chấu trên một sợi dây thừng, có vinh cùng vinh, vừa hủy là hủy hết.”Lục Thừa Tư nhẹ nhàng mấp máy môi: “Cô mua mấy trăm triệu?”Tạ Chiêu: “…”Quá đáng thế!“Tôi không quấy rầy anh nghỉ ngơi, ngủ ngon.” Tạ Chiêu lạnh lùng vẫy tay với anh, nhanh chân rời căn phòng đầy mùi tiền này.Tạ Chiêu lẩm bẩm trở về phòng của mình, ngả đầu là ngủ, sáng ngày hôm sau, cô nhìn thấy Triệu Thục Nghi gửi lời mời kết bạn cho cô.“…A!” Tạ Chiêu lạnh lùng nhấn từ chối.Chính cô lên Weibo nhìn một chút, tập “Điều tra chiều sâu” mới nhất đã phát sóng, đồng thời lên hot search.
“Điều tra chiều sâu” là chương trình tin tức uy tín lâu năm của đài truyền hình ABA, từng dành được quán quân rating tin tức.
Chỉ có điều bây giờ mọi người ít xem TV, truyền thông mới cũng đang không ngừng quật khởi, bởi vậy độ chú ý kém xa lúc trước.Cho nên hot search này chắc chắn là tập đoàn Nặc Sâm mua cho nó.Tạ Chiêu ấn mở video đăng tải, cầm điện thoại vào phòng tắm rửa mặt.Lúc này Lục Thừa Tư và Khương Vũ đang ngồi trong phòng sách, bàn bạc công việc tiếp theo.“Lần này Mã Cường thật sự bê tảng đá đập chân mình, cười chết tôi rồi ha ha ha ha.” Khương Vũ cười cực kì càn rỡ, lúc trước bọn họ bị hãm hại lên hot search, anh ta thật sự không nghĩ đến sự việc còn có thể đảo ngược như này, “Ai có thể ngờ phóng viên Triệu tới hiện trường điều tra một trận, không chỉ chứng minh trong sạch của chúng ta, còn không cẩn thận phát hiện có vấn đề thật sự là dự án của mấy người Mã Cường chứ, ha ha ha ha! Lần này cậu phải cảm ơn cô Tạ cẩn thận vào, giới thiệu một phóng viên ưu tú như vậy cho chúng ta.”Lục Thừa Tư ngồi trước bàn sách, lẳng lặng nhìn anh ta: “Cười đủ chưa?”“Còn chưa đủ lắm, ha ha ha, buồn cười quá đi mất.” Khương Vũ khoa trương lau nước mắt vì cười quá nhiều, “Hôm nay, lúc tôi liên lạc với người của đài truyền hình, người ta còn nói với tôi, sau khi phóng viên Triệu đi, mấy người Mã Cường lập tức sốt ruột, còn tìm người muốn thu mua bọn họ.
Không ngờ phóng viên Triệu lại vô cùng chính trực, còn ném người mang tiền ra ngoài, có câu nói gì ấy nhỉ? Không bị tiền bạc cám dỗ!”Lục Thừa Tư nói: “Lần này bọn họ qua đó vẫn rất mạo hiểm, ngay từ đầu dân trấn không phối hợp, còn muốn đuổi bọn họ đi, may mắn còn có một số dân trấn lý trí giúp bọn họ.”Khương Vũ gật đầu: “Tôi cảm thấy lãnh đạo trấn bọn họ nên tặng cờ thưởng cho phóng viên Triệu, quả thực là cứu ông ta một mạng.
Có phải chúng ta cũng nên cảm ơn người ta cẩn thận không?”“Ừm.” Lục Thừa Tư lên tiếng, “Cậu cười vui như vậy, phái cậu đi đi.”“…Vâng thưa Lục tổng.”“Đồ tôi nói lúc trước, đều chuẩn bị xong chưa?”“Chuẩn bị xong rồi, cậu chuẩn bị lúc nào họp ban giám đốc?”“Rèn sắt khi còn nóng, ngay hôm nay đi.” Bàn tay Lục Thừa Tư để ở trên bàn khẽ nắm thành quyền, anh sắp phải phẫu thuật rồi, thời gian không còn nhiều.“Vậy tôi đi sắp xếp ngay.” Khương Vũ nói với anh một câu, ra ngoài tìm Lý Tuyền.
Mặc dù đại cục công ty nắm chắc trong tay Lục Thừa Tư, nhưng Lý Tuyền mới là chủ tịch trên danh nghĩa.Lúc bọn họ vội vàng bố trí công việc, Tạ Chiêu rốt cuộc xem hết “Điều tra chiều sâu” trong phòng tắm.
Cô không ngờ, chuyện này còn có thể trầm bổng chập trùng biến đổi bất ngờ như thế, quả thực còn đặc sắc hơn tiểu thuyết.Triệu Thục Nghi không phải lần đầu làm chương trình điều tra tin tức như thế này, bản thảo viết rất tỉ mỉ, xác thực, tài liệu video cũng rất đầy đủ, một video hai mười phút được đăng tải đã hoàn toàn tẩy trắng cho tập đoàn Nặc Sâm.
Hợp đồng bọn họ ký với dân trấn lúc đầu không có vấn đề, lãnh đạo trong trấn cũng không có lợi ích gì, hết thảy đều chiếu theo chế độ điều lệ.
Nhận lợi ích thật sự là người dẫn đầu kích động dân trấn đòi tập đoàn Nặc Sâm khoản bồi thường cao hơn.Việc này vừa ra, chúng dân trong trấn đều tức giận, mũi mâu lập tức nhắm ngay người dẫn đầu.
Máy quay của đài truyền hình quay lại mọi chuyện, hiện trường náo nhiệt có thể so sánh với cảnh phụ nữ đánh nhau trong phim truyền hình hạng ba, cư dân mạng trừng mắt như chuông đồng.Cái này còn chưa hết, hơn mười phút video đằng sau giới thiệu một dự án ở trấn nhỏ gần đó, cũng đào ra không ít tức tức tiêu cực của dự án này, ngay cả ông chủ dự án ý đồ thu mua bọn họ cũng bị báo cáo ra.Tạ Chiêu: “…”Kịch bản hay thật sự, quả nhiên trong sinh hoạt của quần chúng nhân dân..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.