Cốt Truyện Tôi Viết Thành Sự Thật

Chương 17: Cô Lại Nhìn Tài Liệu Này Giống Như Đang Nhìn Vực Sâu






Những lời này khiến Tạ Chiêu và Lục Thừa Tư đều sửng sốt, sắc mặt Lục Thừa Tư rõ ràng lạnh đi, anh hỏi Triệu Khoan, “Bằng chứng gì?”Sau khi Phó Lãng bị cảnh sát bắt đi, Triệu Khoan theo phân phó của Lục Thừa Tư sai người đặc biệt chú ý đến tình hình ở đó.
Vừa rồi cũng là tin tức truyền đến từ cục cảnh sát, nói rằng tình hình lại có biến hoá: “Tối hôm qua Phó Lãng ở trong phòng gọi video với một hot girl nổi tiếng trên mạng, còn quay lại, bây giờ cảnh sát đã đi kiểm tra.
“Lục Thừa Tư cau mày, hiện vẻ khó tin: “Đoạn video có thể chứng minh là tối hôm qua không?”“Tạm thời chưa biết, còn phải chờ tin tức của cảnh sát.”Cả người Tạ Chiêu cũng sững sờ, còn chưa tỉnh lại được.
Chuyện gì đang xảy ra, chẳng lẽ người đêm đó tập kích Lục Thừa Tư, thật sự không phải là Phó Lãng? Không thể nào?Cô thấy sắc mặt Lục Thừa Tư rất khó coi, vội vàng an ủi anh vài câu: “Anh đừng vội, đừng nóng vội, nói không chừng anh ta ngụy tạo chứng cứ để trốn tội.
Chờ cảnh sát điều tra rõ ràng rồi nói sau.”Lục Thừa Tư mím môi, im lặng một lúc rồi đứng dậy khỏi bàn ăn, giống như chuẩn bị rời đi.Triệu Khoan nhanh chóng đỡ anh: “Cậu chủ, chúng ta trở về trang viên… Chờ tin tức sao?”Lục Thừa Tư nói: “Không, chúng ta đến cục cảnh sát.”“Cái này…” Triệu Khoan lo lắng sức khoẻ của Lục Thừa Tư, hiển nhiên có chút do dự.Lục Thừa Tư rất dứt khoát, khăng khăng đòi đến cục cảnh sát, Tạ Chiêu không kịp dọn bàn ăn, cầm điện thoại đi theo bọn họ ra ngoài.Lái xe làm theo chỉ dẫn của Lục Thừa Tư, lái xe đến cục cảnh sát, sau khi Viên Tư Kiệt nghe tin, anh ta đến gặp bọn họ họ.“Anh Lục, thực ra anh không cần phải đích thân đến đây, có tình hình gì chúng tôi sẽ liên lạc với anh.” Viên Tư Kiệt biết sức khoẻ Lục Thừa Tư không tốt, không thể chịu nổi giày vò.
Lúc này Lục Thừa Tư không có tâm tư quan tâm sức khoẻ của mình, anh chỉ muốn biết tình huống của Phó Lãng: “Đoạn video do Phó Lãng cung cấp, là thật sao?”Viên Tư Kiệt nói: “Chúng tôi đã xem video rồi.
Bối cảnh là trong phòng nhà anh, thời gian cũng phù hợp, chắc được quay vào tối hôm đó.
Anh ta về phòng từ 10h30, trò chuyện video với đối phương cho đến khi Triệu Khoan gõ cửa, không hề rời đi một lần.
Bây giờ đồng nghiệp của chúng tôi đang kiểm tra video, nếu có khả năng làm giả, họ chắc chắn có thể điều tra ra, anh không phải lo lắng.

“Tạ Chiêu nghe vậy, cảm thấy khả năng làm giả không cao lắm, phòng của Phó Lãng do quản gia sắp xếp ngẫu nhiên, anh ta muốn làm giả cần bố trí trước một phòng giống hệt như vậy, trừ phi anh ta có thể biết trước.
Hơn nữa, đoạn video còn ghi lại cảnh Triệu Khoan gõ cửa, cái này càng khó làm giả hơn.“Chúng tôi cũng có đồng nghiệp đi điều tra bên hot girl mạng kia, tôi cũng đang chuẩn bị đi qua đó.
Nhưng điều tra còn cần một chút thời gian, anh cứ đi về trước đi.”Lục Thừa Tư cau mày suy nghĩ một chút, hỏi anh ta: “Tôi có thể xem video không?”“Tạm thời không thể, sau khi chúng tôi kiểm tra rõ ràng nhất định sẽ cho anh một lời giải thích.”Lục Thừa Tư lại nói: “Đã có bằng chứng quan trọng như vậy, tại sao ngay từ đầu anh ta không nói?”Viên Tư Kiệt xí một tiếng: “Anh ta và hot girl mạng nói mấy chuyện 18+, còn có tương tác, anh ta xấu hổ không dám nói.”Một khi nói cái này chính là hiện trường cực kỳ xẩu hổ, vừa rồi bọn họ xem video còn thấy cay con mắt.Lục Thừa Tư hỏi: “Vậy thì làm thế nào giải thích video giám sát các anh tra được trước đây?”Tạ Chiêu nghe được câu hỏi của Lục Thừa Tư, trong lòng cô đột nhiên nhảy lên.
Đột nhiên xuất hiện video giám sát, là bởi vì kịch bản cô viết sao?Bản thân Viên Tư Kiệt cũng rất kỳ lạ về điểm này, chẳng lẽ người bị camera giám sát quay được không phải là Phó Lãng?“Anh Lục, tôi hiểu tâm trạng của anh, nhưng xin hãy cho chúng tôi một chút thời gian, chúng tôi nhất định sẽ điều tra rõ ràng.”Lục Thừa Tư mím môi, cuối cùng im lặng quay người rời đi, Triệu Khoan và Tạ Chiêu vội vàng đi theo.
Trên đường mọi người đều có dáng vẻ tâm sự nặng nề, không ai lên tiếng.Cả đường trở về trang viên trong im lặng, cảnh sát cũng tạm thời không có tin tức gì.
Lý Tuyền ngồi ở phòng khách, nhìn thấy bọn họ trở lại, liền đi tới: “Trở về rồi?”“Dạ.” Lục Thừa Tư đáp, tâm trạng tốt buổi sáng không có sót lại chút nào.
Lý Tuyền cũng nghe nói chuyện Phó Lãng, vốn bà nhận định là Phó Lãng làm, không nghĩ tới bây giờ lại xuất hiện chứng cứ mới.Lục Thừa Tư dường như biết bà đang nghĩ gì, mở miệng nói một câu: “Con không tin chuyện này không liên quan đến Phó Lãng.”Lý Tuyền biết anh không thích nhà họ Phó, bà cũng không muốn vì chuyện của nhà họ Phó mà tranh cãi với anh: “Chuyện này cứ giao cho cảnh sát điều tra rõ ràng, con đừng lo lắng quá, sức khoẻ quan trọng.”“Dạ.” Lục Thừa Tư khẽ gật đầu, trở về phòng của mình.
Tạ Chiêu chào hỏi Lý Tuyền rồi cũng trở về phòng.
Cô mở tài liệu ra ngồi trước máy tính, nhìn cốt truyện cô đã viết liên quan đến Phó Lãng trước đó.Cô luôn có chút không yên lòng, bây giờ chứng cứ mới xuất hiện rất quan trọng, liên quan trực tiếp đến việc rốt cuộc Phó Lãng có tiến vào hay không.Cô biết cảnh sát điều tra cần một chút thời gian, nhưng mỗi phút mỗi giây chờ đợi đều dài dằng dặc.
Vào ban đêm, bên cảnh sát rốt cuộc truyền đến tin tức, nói rằng sau nhiều lần xác nhận, đoạn video do Phó Lãng cung cấp thực sự là thật, ban đêm anh ta không hề rời phòng.Đầu tiên, cảnh sát đã đi tìm hot girl mạng trong video, cách nói của cô ta thống nhất với Phó Lãng, hai người bọn họ nói chuyện video cả đêm, hơn nữa cô ta cũng đã quay lại.
Cảnh sát so sánh hai video, chúng thống nhất với nhau.
Hơn nữa hot girl này ở chung với người khác, trong video còn quay được bạn cùng phòng, bạn cùng phòng cũng xác nhận hôm đó hai người họ thực sự vẫn nói chuyện video với nhau.
Cảnh sát còn điều tra ghi chép bên tổng đài, xác nhận trong hồ sơ ngày hôm đó, Phó Lãng và hot girl mạng đã từng nói chuyện video từ 10h30 đến 12h.
Ngoài ra, đồng nghiệp chịu trách nhiệm giám định video cũng nói, video không có dấu vết chỉnh sửa hậu kỳ.Tóm lại, hiện Phó Lãng đã được thả ra.Tạ Chiêu đương nhiên tin tưởng kết quả điều tra của cảnh sát, nhưng như vậy, trước đó Phó Lãng bị bắt, hoàn toàn do cô hãm hại.――Bóng người đột nhiên xuất hiện thêm là do cô viết cảnh sát tìm được chứng cứ của Phó Lãng, nên mới xuất hiện trong video giám sát?Đây hoàn toàn là một bằng chứng cô nguỵ tạo nên.Sau khi nhận ra điều này, Tạ Chiêu cảm thấy hoảng sợ trong lòng, cô không nhịn được bắt đầu chất vấn bản thân và năng lực này.Cô dựa vào cái gì chắc chắn người ra tay là Phó Lãng? Ngay cả cảnh sát cũng không tìm ra bằng chứng, cô dựa vào cái gì mà kết tội Phó Lãng? Nếu như lần này Phó Lãng không có chứng cứ chứng minh bản thân trong sạch, có phải sẽ bị cô hãm hại ngồi tù rồi không?Tạ Chiêu cảm thấy sợ hãi, lúc mới có năng lực này, rõ ràng cô vẫn còn thận trọng, nhưng chẳng hay từ lúc nào, cô đã tùy ý kết tội một người.Đồng thời không cảm thấy có gì không ổn.Thậm chí cô có thể hãm hại bất cứ ai trên thế giới này mà không để bản thân bị nghi ngờ chút nào.
Đây quả thực là phạm tội hoàn hảo không thể thực hiện trong miệng tiểu thuyết gia trinh thám.Rốt cuộc năng lực này là cái gì? Nó mạnh mẽ, nhưng trong lúc vô tình, nó cũng sẽ phóng đại vô hạn dục vọng và ác ý của một người.Cô lại nhìn chằm chằm vào tài liệu, như thể nhìn chằm chằm vào vực sâu.Chỉ cần hơi không chú ý thì có thể bị nó nuốt chửng.Tạ Chiêu như muốn trốn tránh cái gì đó, mạnh tay xóa đi tình tiết liên quan đến Phó Lãng, sau đó tắt máy, nằm trên giường.Trong cục cảnh sát, Viên Tư Kiệt và cộng tác của anh ta vừa đi ra khỏi văn phòng của cục trưởng, cả hai đều bị mắng té tát.
Sở Dật dựa vào tường hành lang cục cảnh sát, trong tay tung một đồng xu.
Nhìn thấy Viên Tư Kiệt đi ra, anh ta cười nhếch môi, khiến nốt ruồi lệ dưới mắt phải càng thêm chọc người: “Ồ, bị dạy dỗ xong rồi? Hôm nay lão Chung hơi nhanh.”“Còn nhanh, em ở lại thêm một giây nữa, có thể chết ở bên trong luôn!” Viên Tư Kiệt nhìn thấy anh ta, cũng không có tư thế hiên ngang như làm cảnh sát thường ngày, cả người tủi thân xà tới, ôm lấy cánh tay của Sở Dật, “Anh Sở, em thật sự quá thảm rồi.”Sở Dật tách tay anh ta ra, đứng thẳng người nói: “Nói đi, có chuyện gì?”“Chuyện này thật sự quá tà môn!” Viên Tư Kiệt lại muốn xà tới, nhưng bị Sở Dật ngăn lại, “Rõ ràng em và Bánh Bao (Bao Tử) nhìn thấy một bóng người trong video giám sát, còn chụp ảnh màn hình, nhưng bây giờ bóng dáng đó biến mất tiêu! Ảnh chụp cũng không thấy!”Đêm hôm khuya khoắt trong cục cảnh sát cũng không có quá nhiều người, Viên Tư Kiệt thốt ra lời này, Bánh Bao luôn cảm thấy xung quanh đây có một luồng gió lạnh: “Bánh Trôi (Viên Tử), chúng ta sẽ không gặp phải mấy thứ bẩn thỉu đấy chứ?”“Nói cái gì đó?” Sở Dật liếc nhìn bọn họ, “Nếu để lão Chung nghe thấy lời này, mấy đứa có thể bị dạy dỗ thêm một tiếng đấy.”Vẻ mặt Viên Tư Kiệt cầu xin nói: “Chúng em thật sự thảm quá rồi, đêm hôm khuya khoắt vừa bị dọa phát sợ lại còn bị dạy dỗ, hiện tại còn phải trở về viết báo cáo!”Sở Dật nói: “Anh vừa gọi thức ăn ngoài cho mấy đứa, vừa ăn vừa viết.”Viên Tư Kiệt “oa” một tiếng suýt bật khóc: “Quả nhiên vẫn là anh Sở của chúng ta biết thương người nhất.”Khi Viên Tư Kiệt vừa tới cục cảnh sát, anh ta đã đi theo Sở Dật làm việc, Sở Dật không lớn hơn anh ta bao nhiêu tuổi, nhưng đã là nhân vật huyền thoại trong cục cảnh sát, phá được rất nhiều vụ án lớn và kỳ lạ.
Viên Tư Kiệt đi theo anh ta học được không ít thứ, về sau thuật lợi xuất sư, đi dẫn dắt một đội nhỏ khác.Nhưng Sở Dật mãi mãi là thần của anh ta, cho dù vụ án có khó, có không thể tượng tượng, chỉ cần nói chuyện với Sở Dật, anh ta luôn có thể tỉnh táo và tìm ra mạch suy nghĩ mới.“Chuyện lần này thật sự có rất nhiều nghi vấn.” Viên Tư Kiệt vừa ăn thức ăn ngoài vừa nói với Sở Dật đang ngồi đối diện, “Ngay từ đầu em đã cảm thấy bóng người kia xuất hiện rất kỳ quặc, hai lần trước em nhìn rõ ràng không thấy.

Hơn nữa căn cứ thông tin chính xác từ nhân chứng, nghi phạm luôn che mặt mình rất kín, chỉ hơi lộ ra một xíu mắt.
Thế nhưng bóng người trong video giám sát, hết lần này tới lần khác lộ ra cả mặt và mũi, giống như để chúng em thấy rõ mặt của anh ta.”Sở Dật vừa nghe anh ta nói, vừa nhìn chằm chằm vào đồng xu trong tay: “Hiện trong video giám sát đã không nhìn thấy bóng người kia, lại nói từ đầu tới đuôi cũng chỉ có cậu và Bánh Bao nhìn thấy.”“Phó Lãng cũng nhìn thấy!”“Được rồi, cứ bỏ qua chuyện này đã, nói về bản thân vụ án xem nào.”Viên Tư Kiệt húp mì sột soạt, tiếp tục nói với Sở Dật: “Người nhà họ Lục cũng nghi ngờ là Phó Lãng, hơn nữa dáng người của kẻ tình nghi cũng rất giống Phó Lãng, cho nên chúng em tập trung lục soát anh ta, thế nhưng không có chứng cớ gì.
Có điều em có chút để ý một điểm, vệ sĩ của Lục Thừa Tư, Triệu Khoan, sở dĩ rời cửa ra vào, là bởi vì nghe thấy tiếng kêu của y tá.
Em hỏi thăm y tá này, cô ấy rất sợ nhện, con nhện này trùng hợp xuất hiện ở đây, em cảm thấy có vấn đề.”“Cậu cảm thấy nhện do nghi phạm thả?”“Ừm.”“Vậy người này phải biết y tá sợ nhện.”“Em cũng đã nghĩ tới, Phó Lãng không quen y tá, anh ta cũng không biết chuyện này.
Nhưng em lại nghĩ lại, không phải hơn một nửa con gái đều sợ nhện sao, không sợ nhện thì cũng còn rắn, côn trùng, chuột, kiến, có lẽ anh ta trùng hợp chọn nhện.”“Ừm…” Sở Dật khẽ vuốt cằm nói với anh ta, “Tóm lại, bây giờ Phó Lãng đã được thả, hung thủ thực sự phải tiếp tục tìm kiếm.
Khả năng bên ngoài gây án không lớn, nên tập trung điều tra thêm những nam giới có dáng người tương tự Phó Lãng trong trang viên, điều tra quan hệ xã hội và tình hình kinh tế của bọn họ.”“Dạ.”“Có thể bắt đầu từ người quen thuộc với y tá.”Viên Tư Kiệt nhìn anh ta: “Anh vẫn cảm thấy người này biết y tá sợ nhện.”“Ừm, trực giác.” Sở Dật trò chuyện xong tình tiết vụ án, bỗng nhiên nhìn Viên Tư Kiệt, cười xấu xa, “Anh nghe nói video do Phó Lãng cung cấp rất kích thích?”“Phi phi phi.” Viên Tư Kiệt cảm thấy sợi mì trong miệng mình không còn ngon nữa, “Thật sự là quá cay con mắt, đau lòng em và Bánh Bao.
Đã thế anh ta còn quay lại, em hỏi anh ta tại sao muốn quay lại, anh ta nói về sau có thể hổi tưởng lại, ôi má ơi.
Anh ta với cô hot girl kia quả là xứng đôi vừa lứa, nhà gái cũng quay video lại, cô ta nói cô ta có thói quen quay lại hết trò chuyện video, lừa gạt ai chứ, không phải cô ta muốn cầm những video này, sau này có thể tìm Phó Lãng đòi tiền à.”Sở Dật cười một tiếng, từ trên ghế đứng lên: “Vậy cậu viết báo cáo cẩn thận, anh về nhà ngủ trước.”Viên Tư Kiệt: “…”Ồ.
????Bởi vì trực giác của Sở Dật luôn rất chính xác, ngày hôm sau Viên Tư Kiệt và Bánh Bao bắt đầu điều tra đội chữa bệnh mà Lý Tuyền thuê.
Phần lớn người trong đội chữa bệnh là nữ giới, chỉ có hai nam giới.
Trong hai người này chỉ có bác sĩ tên Lâm Thành Dật có dáng người tương tự Phó Lãng, bọn họ bắt đầu điều tra mối quan hệ cá nhân của anh ta trước.Lúc này Tạ Chiêu vẫn đang ngồi ăn sáng trong phòng ăn, thực ra cô cũng không thèm ăn lắm, nhưng vẫn xuống nhà ăn sáng.
Sau khi đến nơi, cô phát hiện hôm nay mọi người đều không đói bụng, chỉ có một mình cô xuống ăn sáng.Cô hơi lo lắng về bệnh tình của Lục Thừa Tư, sau khi ăn sáng xong, cô đến phòng của Lục Thừa Tư nhìn một chút.Lúc cô bước vào, Lục Thừa Tư đang ngồi trên ban công, nhìn quang cảnh trang viên, không biết đang suy nghĩ gì.
Tạ Chiêu bước tới, nhẹ giọng gọi anh một tiếng: “Lục Thừa Tư, anh vẫn ổn chứ?”Lục Thừa Tư không nói chuyện, vẫn nhìn chằm chằm vào phía xa thẫn thờ, Tạ Chiêu thấy anh không muốn nói chuyện, cũng ngẩng đầu nhìn phong cảnh phía xa.Tầm nhìn ở đây rất tốt, có thể nhìn thấy bầu trời xa xa, cũng có thể nhìn thấy vườn hoa được thiết kế xây dựng tỉ mỉ.
Những đám mây trên bầu trời đang lững lờ trôi, những bông hoa cẩm tú cầu lớn trong vườn đang nở rộ cả một mùa hè nhiệt tình.“Cô có thể giết người không?” Lục Thừa Tư đột nhiên hỏi một câu.Tạ Chiêu sửng sốt, tim đập nhanh không tự chủ được: “Hả?”Lục Thừa Tư nghiêng đầu nhìn cô: “Nếu cô thật sự có năng lực mà mẹ tôi nói, năng lực của cô có thể giết người không? Nếu sử dụng siêu năng lực, sẽ không để lại bất kì chứng cứ gì đúng không?”Tạ Chiêu mím chặt môi, ngay từ đầu cô đã hiểu câu hỏi của anh, nếu cốt truyện cô viết ra có thể thành sự thật, cô có thể viết một người chết không?Mặc dù cô chưa bao giờ nghĩ đến việc sử dụng năng lực này để giết người, mặc dù năng lực này vẫn có một số cấm chế, nhưng cô có thể cảm nhận được rằng mình có thể giết người.Việc giết người không bị quy tắc cấm chỉ.Cô có thể hiểu được tâm trạng của Lục Thừa Tư, anh cho rằng người nhà họ Phó không phải người tốt, anh cũng không ôm hy vọng chữa khỏi bệnh của mình.
Anh chỉ hy vọng trước khi anh chết, có thể khiến mẹ anh hoàn toàn rời xa người nhà họ Phó.
Phó Hoằng Thâm rất cẩn thận, ông ta biết chỉ cần mình không làm chuyện gì thì sẽ không phạm sai lầm, dù sao Lục Thừa Tư cũng là một người sắp chết.
Lần này vất vả lắm Phó Lãng mới lộ chân tướng, nhưng không ngờ anh ta chứng minh sự trong sạch của mình nhanh như vậy.Đã không thể túm được đuôi của bọn họ, như vậy bọn họ chết luôn cũng được.Trong lòng Tạ Chiêu rất loạn, làm sao cô lại không cảm thấy bất lực? Bận rộn lâu như vậy, hết thảy lại về điểm ban đầu, trước đó Lý Tuyền mới có thái độ lạnh nhạt với nhà họ Phó, kết quả nhanh như vậy đã xác nhận Phó Lãng vô tội, nói không chừng trong lòng bà còn áy náy.
Lục Thừa Tư càng không cần phải nói, vất vả lắm mới làm anh đồng ý phẫu thuật, bây giờ cũng ngâm nước nóng.Mặc dù vậy, cô cũng biết bọn họ không nên làm như thế, như thế không đúng.“Lục Thừa Tư.” Tạ Chiêu nghiêng đầu, nhìn Lục Thừa Tư đang ngồi bên cạnh mình, ánh mắt từ từ trở nên rõ ràng và kiên định, “Cho dù tôi thật sự có siêu năng lực, tôi cũng hi vọng là tôi sử dụng năng lực này, mà không phải tôi bị năng lực này điều khiển.

Tôi không thể quyết định cuộc sống của một người một cách tùy tiện, tôi không phải là thần, tôi không muốn trở thành một ác ma.”Cô biết, một khi cô vượt qua ranh giới cuối cùng, nhân tính của cô sẽ bị năng lực này nuốt chửng.Lục Thừa Tư im lặng, Tạ Chiêu nhìn anh một lúc, an ủi anh: “Tôi thấy anh không cần phải từ bỏ nhanh thế, mọi chuyện còn không đến mức tồi tệ.
Nếu chuyện xảy ra đêm đó không phải do Phó Lãng làm, chứng tỏ còn có hung thủ thật sự khác, cảnh sát khẳng định sẽ tiếp tục điều tra.
Tôi tin bọn họ nhất định có thể tìm ra kẻ đó.”“Tìm ra thì có ích gì?” Lục Thừa Tư hỏi.Tạ Chiêu bị hỏi hơi sửng sốt, đúng vậy, Lục Thừa Tư thực sự không quan tâm người đó là ai, anh chỉ quan tâm người đó có phải là Phó Lãng hay không.Chỉ có người đó là Phó Lãng mới có thể chứng minh nhà họ Phó lòng lang dạ thú.
Nếu người nhà họ Phó thật sự không hề làm gì, anh cũng chẳng có cách nào.Tạ Chiêu nghĩ ngợi, nói với anh: “Tôi thấy chuyện này hơi kỳ lạ, tại sao người đó lại phải hại anh? Anh bị bác sĩ tuyên bố chỉ có thể sống một năm nữa, xác suất phẫu thuật thành công chỉ có 30%.
Tại sao anh ta phải mạo hiểm như vậy để giết anh?”Theo lý mà nói, anh ta nên giống như Phó Hoằng Thâm, chờ đợi Lục Thừa Tư chết đi là được.Trừ phi người này không muốn đợi một năm.Người vội vã muốn Lục Thừa Tư chết như vậy, ngoài người nhà họ Phó, cô không thể nghĩ ra còn ai khác.“Ngoại trừ nhà họ Phó, còn có ai hận anh đến mức không muốn đợi một năm không?”Lục Thừa Tư lắc đầu, anh đã nghĩ về vấn đề này từ lâu, cho nên anh càng chắc chắn do Phó Lãng làm.“Tôi xác thực có rất nhiều kẻ thù trong giới kinh doanh, nhưng chưa đến mức phải mạo hiểm để giết tôi, cho dù có, chuyện đêm đó chắc chắn do nhân viên nội bộ làm.”Tạ Chiêu làm một biên kịch, DNA của Tạ Chiêu bắt đầu điên cuồng chuyển động: “Vậy chính là thuê người giết người! Bản thân anh ta không vào được, nhưng có thể mua chuộc nhân viên nội bộ!”Lục Thừa Tư cau mày, suy nghĩ một chút rồi nhìn cô nói: “Người giúp việc trong trang viên đã làm ở đây nhiều năm, không nói đến tình cảm, nhưng tiền lương chúng tôi trả cũng rất hậu hĩnh, không đáng để họ bí quá hoá liều.
Duy nhất những người gần đây mới tới có đoàn đội chữa bệnh mẹ tôi mời, và cả… Cô.”Tạ Chiêu: “…”A, hóa ra thằng hề lại là chính cô.
????“Người ngày đó rõ ràng là đàn ông được không! Hơn nữa tôi xuất hiện cùng lúc với anh ta, anh có thể loại trừ tôi đầu tiên!” Tạ Chiêu tức giận đỏ bừng cả mặt.Lục Thừa Tư nhìn dáng vẻ cô khoa tay múa chân giải thích cho mình, vô ý cong môi cười.Đây là lần đầu tiên Tạ Chiêu nhìn thấy nụ cười của Lục Thừa Tư ngoài nụ cười “giễu cợt”, cô sững sờ một lúc, sau đó đột nhiên tiến lại gần Lục Thừa Tư: “Trời ạ, anh cười kìa, cây vạn tuế nở hoa rồi! “Lục Thừa Tư: “…”“Anh cười thêm cái nữa đi, tôi chụp lại cho anh.”Lục Thừa Tư liếc nhìn cô: “Chụp lại làm gì?”“Đóng khung và treo trên tường, có thể xua đuổi tà ma!”Lục Thừa Tư quay đầu rời đi.Tạ Chiêu cầm điện thoại đuổi theo: “Anh đừng xấu hổ, kỹ năng chụp ảnh của tôi là được lắm!”Triệu Khoan ở ngoài cửa nghe thấy tiếng vui đùa ầm ĩ bên trong trong, do dự một lúc, cuối cùng vẫn gõ cửa: “Cậu chủ, cảnh sát lại tới rồi.”Lục Thừa Tư và Tạ Chiêu đồng thời sửng sốt, Tạ Chiêu bước tới mở cửa cho Triệu Khoan, nghe ngóng từ anh ta: “Cảnh sát tới làm cái gì? Vẫn là điều tra chuyện đêm đó hả?”“Phải.” Triệu Khoan gật đầu, “Bọn họ nói đã xác nhận không phải Phó Lãng, chứng tỏ có một người khác.
Bởi vì khả năng nội bộ gây án rất cao, cho nên bọn họ bắt đầu điều tra từ những người trong trang viên.”“A…” Tạ Chiêu gật đầu, cô tin tưởng năng lực của cảnh sát thành phố A, chắc chắn có thể bắt được người này.“Nhưng mà…” Triệu Khoan nói đến đây, vẻ mặt hơi kỳ lạ.Lục Thừa Tư hỏi: “Nhưng mà gì cơ?”Triệu Khoan nói: “Tôi cảm thấy hình như cảnh sát nghi ngờ người trong đội chữa bệnh, bọn họ vẫn luôn điều tra đoàn đội chữa bệnh.”Tạ Chiêu kinh ngạc quay đầu nhìn Lục Thừa Tư: “Vậy mà là đội chữa bệnh thật?”Cảnh sát không thể điều tra đội ngũ chữa bệnh mà không có lý do, chắc chắn đã nắm giữ đầu mối gì đó.
Có điều nếu thật sự ở trong đội chữa bệnh, vậy thì đáng sợ quá rồi.“Trong đội chữa bệnh cứu mạng anh lại có người muốn hại anh?”Lục Thừa Tư khẽ cau mày, phân tích: “Không phải mọi người trong đội chữa bệnh đều muốn hại tôi, gã đang ẩn nấp trong đó, một khi ra tay cũng rất dễ bị bại lộ.
Gã nhất định muốn bản thân không bị nghi ngờ, nhưng chỉ cần gã làm thì sẽ để lại dấu vết, rất khó để đảm bảo có thể rút lui an toàn.
Vì vậy, gã chậm chạp không ra tay…”“Cho đến khi Phó Lãng xuất hiện!” Tạ Chiêu thuận lợi tiếp tục biên tập câu chuyện giúp anh, “Ngày Phó Lãng đến, gã cảm thấy thời cơ đã đến, bởi vì gã biết, chỉ cần xảy ra chuyện, người đầu tiên mọi người nghi ngờ chắc chắn là Phó Lãng! Tất cả mọi người đều tập trung sự chú ý vào Phó Lãng, ngược lại không ai để ý đến gã! Sự thật cũng đã chứng minh, nếu Phó Lãng không có video kia, bây giờ anh ta đã gánh tội thay cho gã rồi.”Lục Thừa Tư khẽ gật đầu: “Phỏng đoán rất hợp lý.”Triệu Khoan cực kỳ sợ hãi: “Có người trong đội chữa bệnh muốn hại cậu? Vậy nguy hiểm quá rồi!”Anh ta kêu lên xong, lại hỏi một câu: “Nhưng tại sao? Trước khi bọn họ đến, bà chủ đã kiểm tra lý lịch của bọn họ, không có người khả nghi.
Chẳng lẽ là bị người ta mua chuộc?”Lục Thừa Tư nói “Khả năng rất cao.”Ở một bên khác, sau khi cảnh sát điều tra nghiêm ngặt, bọn họ cũng thành công tìm ra động cơ gây án của Lâm Thành Dật.“Lâm Thành Dật này có một người anh rất nghiện cờ bạc.
Cách đây không lâu anh ta thua một số tiền lớn ở sòng bạc, người bị giữ lại, đành đi vay nặng lãi, sau này không trả được, chỉ có thể tìm Lâm Thành Dật cứu anh ta.
Mặc dù Lâm Thành Dật là một bác sĩ có thu nhập không tệ, nhưng cũng không thể lấp đầy lỗ thủng lớn của anh ta, nhưng kỳ lạ là, bốn ngày trước, Lâm Thành Dật bỗng nhiên trả hết toàn bộ khoản vay nặng lãi mà anh trai anh ta nợ.”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.