Công Lược Tính Phúc

Chương 42: TG2 công lược thiếu tá bạn trai 19




“A a……” Lý Na ôm lấy Tống Nhiên kiều diễm rên rỉ: “Anh trước kia…… Ân a…… Không phải đều…… Nga a a…… Không ngại sao……”
“Trước kia là trước kia, anh hiện tại thực để ý” Tống Nhiên nhịn không được cúi đầu xuống hôn sâu lên môi Lý Na.
“Ngô a…… Anh…… Ân a…… Anh có ý gì?” Lý Na hai mắt ướt át mờ mịt nhìn Tống Nhiên, nhỏ giọng chất vấn: “Ý của anh là….Anh trước kia….Ân a a…. Không có yêu em….”
Tống Nhiên lập tức rùng mình một cái, nhanh chóng phủ nhận: “Không phải, anh bây giờ so với trước kia càng để ý em hơn” Nói xong, dưới thân dùng sức một cái, hung hăng đi vào hoa huy*t.
“Ân a…… Anh nói…… A nga…… Đều là thật sự?…… A ân…… Vậy anh…… Yêu em không?……” hoa huy*t bị côn th*t không ngừng cắm vào rút ra, Lý Na thở hổn hển, ánh mắt mê mang nhìn Tống Nhiên.
“Anh........” Tống Nhiên tốc độ đâm vào rút ra chậm lại, hắn bỗng nhiên không biết mở lời như thế nào.....
Hắn yêu Lý Na sao? Nếu là trước kia, hắn khẳng định sẽ nói là không, còn bây giờ..... Chính hắn cũng không biết..... Thích Lý Na là điều không thể nghi ngờ, còn yêu, là có hay không?
Thấy hắn thật lâu không trả lời, Lý Na buông lỏng cánh tay đang ôm hắn ra, cười khổ,giọng nói mờ mịt vô lực: “Nếu anh không yêu em, tại sao muốn cùng em kết hôn?”.
Thấy cô hỏi như vậy, Tống Nhiên theo bản năng trả lời: “Không, không phải....”.
Lời vừa dứt, hắn liền ngây ngẩn cả người..... Nguyên lai.... Hắn yêu Lý Na....Chỉ là hắn không rõ đây thực sự là thích hay là yêu.
“Anh yêu em. Cho nên muốn cùng em kết hôn, đem em buộc chặt bên người anh trọn đời. Anh yêu em, cho nên không thể chịu đựng được những người đàn ông khác có bất kỳ ý đồ nào đối với em” Tống Nhiên chăm chú nhìn ánh mắt sửng sốt của Lý Na, cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng, từ giờ phút này trở đi hắn cần phải đối xử thật tốt với cô, tốt hơn những gì hắn đã từng làm.
Thật lâu về sau, Tống Nhiên mới rời khỏi đôi môi đỏ mọng kia, nghe thấy tiếng khóc ô ô của cô: “Anh cũng đâu cần phải bá đạo như thế?”
Tống Nhiên nhướng mày: “Chẳng lẽ em không thích điều đó?”
Nói xong, hắn cử động vòng eo, côn th*t đang ở bên trong hung hăng chạm vào hoa tâm.
“Ân a…… Em không thích!” Đôi mắt thủy quang dụ hoặc trừng lớn nhìn Tống Nhiên.
“Thật sự không thích? Anh rút ra đây?” Nói xong, Tống Nhiên làm bộ đem côn th*t rút ra khỏi hoa huy*t.
Lý Na vội vàng kẹp chặt tiểu huyệt, ủy khuất nhìn hắn: “Anh….. chán ghét….”.
“Nữ nhân khẩu thị tâm phi” Tống Nhiên đem côn th*t hung hăng cắm vào bên trong, nhanh chóng chọc vào rút ra.
“A a…… Ân a……”
[Nhiệm vụ hoàn thành ]
Lý Na đang kiều diễm rên rỉ thì bỗng nhiên nghe được âm thanh trầm thấp đạm mạc của hệ thống vang lên….
-------------------------------------------------------
Từ sau buổi tối ngày hôm đó, Tống Nhiên cùng Lý Na sau khi cùng nhau giải quyết mâu thuẫn bắt đầu bước vào cuộc sống ngọt ngào, so với trước kia càng ngọt ngào hơn, Tống Nhiên đồng thời cũng rất hưởng thụ cuộc sống ba ba lạc thú này.
Đứa bé trong bụng Lý Na lại rất ít khi động, nguyên nhân đứa nhỏ này không động đúng như những gì Lý Na suy đoán, thực lười, số lần thai động quá ít.
Mà Tống Nhiên thừa dịp cấp trên cho phép hắn nghỉ phép vài tháng kết hôn liền mỗi buổi sáng ở nhà tiến hành giáo dục thai nhi, hát quốc ca, kể lại chuyện tiền tuyến nhiệt huyết ngày xưa.
Lý Na nghe xong một trận vô ngữ: “Vạn nhất là con gái thì phải làm sao bây giờ? Đều bị anh dạy thành cái dạng gì, nữ không ra nữ”.
Tống Nhiên lời nói hùng hồn đầy lý lẽ: “Bé gái hung hãn một chút cũng không sao, tương lai mới không bị người ta khi dễ”.
Lý Na trợn tròn hai mắt: “Như thế sau này làm sao có thể lấy chồng được?”.
“Vì cái gì phải gả con gái chúng ta cho kẻ khác, anh mới không cần phải gả con gái đi” Vừa nghe thấy con gái nhà mình vất vả khổ cực nuôi lớn lại sẽ gả sang nhà người khác, tính tình bá đạo của hắn liền bạo phát.
Lý Na sờ sờ bụng bầu đã nhô to, đứa nhỏ này vẫn nên là con trai mới tốt, nếu đứa nhỏ này là con gái, chỉ sợ Tống Nhiên sẽ để cho con cô thành gái ế mất.
Đang suy nghĩ một chút, cô bỗng nhiên cảm giác trong bụng một trận quặn đau, Lý Na cuống quýt vịn vào tay Tống Nhiên.
“Đau quá……Nhiên…… Giống như…. … Sắp sinh…… Ô ô……”
“Cái gì?! Sắp sinh!” Tống Nhiên cả kinh, cả ngươi đều không tốt, hắn đồng dạng hoảng loạn, đỡ lấy Lý Na: “Em ngồi yên ở đây, anh đi gọi bác sĩ”.
“Gọi cái gì, anh muốn em sinh con ở nhà sao? Mau đưa em đi bệnh viện” Câu cuối cùng nói ra, Lý Na cơ hồ là hét lên.
Tống Nhiên vội vàng phản ứng lại, đem Lý Na bế lên, chạy nhanh ra ngoài, lái xe đưa cô đến bệnh viện.
Nhìn Lý Na vẫn luôn kêu đau, bị bác sĩ đẩy nhanh vào phòng phẫu thuật, Tống Nhiên trong lòng hoảng loạn không thôi.
Thời khắc mấu chốt, hắn thế nhưng lại quên gọi điện thông báo cho cha mẹ hai bên.
Cũng may là mẹ Tống gọi điện cho con trai mình mới biết được con dâu muốn sinh, sau khi cúp điện thoại, liền vội vàng gọi điện cho bà thông gia thông báo sự tình.
Hai nhà ngay lập tức chạy tới bệnh viện.
“Thế nào? Na Na đã sinh chưa?” Bốn người đồng dạng hỏi Tống Nhiên.
“Còn ở bên trong” Tống Nhiên nghe thấy tiếng kêu đau đớn của Lý Na từ bên trong vọng ra, trong lòng vốn đã hoảng lại hoảng loạn thêm, hắn giờ phút này thực sự sợ hãi, trời mới biết hắn sợ hãi cái gì.
Cánh cửa phòng phẫu thuật bỗng mở ra, một vị bác sĩ từ bên trong đi ra: “Ai là chồng của Lý Na, thai phụ khó sinh, yêu cầu tiến hành mổ, lại đây ký vào bản cam kết này”.
“Cái gì? Khó sinh?” Tống Nhiên cả người lảo đảo.
“Bác sĩ, tại sao lại khó sinh, con gái tôi có xảy ra bất trắc gì không?” Mẹ Lý khóc lóc hỏi.
“Thai phụ mang thai long phượng, một bé khác quá nhỏ, có phần nguy hiểm, bất quá các vị yên tâm, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức đảm bảo an toàn cho cả mẹ và con” Bác sĩ nói xong đưa cho Tống Nhiên một bản cam kết phẫu thuật.
Tống Nhiên hai mắt hồng hồng cầm bút ký xuống bản cam kết, giọng nói khàn khàn: “Nếu không may có sự cố xảy ra…..Nhất định phải cứu vợ tôi trước”.
Bác sĩ lại lặp lại một lần nữa những gì vừa nói, cầm bản cam kết đi vào bên trong.
Tống Nhiên không biết chính mình chờ đợi bao lâu, mỗi một phút một giây trôi qua, nội tâm hắn không ngừng dày vò, hắn không thể nào chịu được cảnh Lý Na bỏ hắn ra đi.
Nếu cho hắn chọn lại một lần nữa, hắn vẫn sẽ chọn Lý Na, mặc dù mất đi hài tử hắn cũng rất đau nhưng nó không đau bằng việc mất đi Lý Na.
Thẳng đến khi bên trong truyền ra tiếng trẻ con oa oa khóc lớn, Tống Nhiên mới lấy lại tinh thần, bên trong một vị bác sĩ cùng một vị y tá đi ra, vị y tá kia đang ôm một đứa trẻ được quấn trong tã đang oa oa khóc lớn trên tay.
“Bác sĩ, vợ tôi thế nào?” Tống Nhiên vội vàng hỏi.
Bác sĩ cười cười nói: “Thai phụ bình an, song phượng thai, bé trai rất khỏe mạnh nhưng….”
Lời bác sĩ nói còn chưa xong đã bị Tống Nhiên đẩy sang một bên, hắn vội vàng chạy vào bên trong.
Bác sĩ kinh ngạc sững sờ đứng chết chân tại chỗ.
Cũng may ở đây ông bà nội ngoại còn đang vội vàng hỏi hắn ta: “Nhưng mà cái gì? Còn cháu gái chúng tôi thế nào?”
Bác sĩ lấy lại tinh thần, tiếp tục nói tiếp: “Nhưng mà…. Bé gái có khả năng phải nuôi trong lồng kính một thời gian, cơ thể quá yếu giống như những đứa trẻ sinh non, phải chăm sóc đặc biệt cẩn thận….”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.