Công Lược Nam Thần Vũ Trụ

Chương 259: Nữ phụ mạt thế nghịch tập nhân sinh (33)





Editor: Uri Uri
Chương 259
Thế nhưng việc Kiều An thích nhất chính là phá đám. Lúc trước cô hiểu lầm Ôn Tầm là thiển cận. Người này chính là tiểu cường, đánh mãi không chết. Lúc trước tha cho cô ta một mạng thế mà cô ta còn lấy việc này đi thu phục lòng người.
"Cô ta cứu mấy người?Thật buồn cười. Trước giờ chúng tôi không có ý muốn giết Thiên Âm, nếu không phải Ôn Tầm, mấy người cũng sẽ không bị liên lụy!"
"Nói bậy." Sắc mặt Ôn Tầm có chút hoảng loạn. Lúc này cô ta đã triệt để hối hận vì chạy đến đây.
"Cố tiên sinh, anh nói gì đi."
Ôn Tầm có ý muốn Cố Thần đồng tình nhưng y sẽ mắc mưu ư?
Kiều An xua tay "Ai vô dụng thôi. Cố Thần nhà chúng tôi trước kia là đại thiếu gia không ăn loại trái cây tầm thường như chuối với táo. Nếu cô đưa trái cây nào quý một chút, nói không chừng hắn còn nể mặt nói một câu nha."

Phương pháp chèn ép người khác của Kiều An làm Ôn Tầm tức hộc máu. Sâu trong lòng Ôn Tầm có tự ti vì xuất thân từ nông thôn.
Cô ta từng là một thiếu nữ thiên chân vô tà, ngây thơ trong sáng nhưng đều do Lý Minh lợi dụng, đùa bỡn cô ta. Cuối cùng còn vứt bỏ cô ta!!
Từ đó về sau Ôn Tầm liền hận những người có xuất thân như Hoa Nhã Niên, càng hận những nam nhân tệ bạc như Lý Minh.
Mà giờ này, Kiều An cùng Hoa Nhã Niên giống nhau, xuất thân phú quý, không dính khói lửa phàm tục đang dào dạt đắc ý cười nhạo cô ta. Phảng phất như ném cô ta một cái tát, cười nhạo cô ta: Cô thật là nghèo, quỷ nghèo hahaha.
"Tôi không mua nổi trái cây quý giá thì sao?" Mặt Ôn Tầm tức đến đỏ bừng, hung tợn mà nhìn Kiều An. Cô ta thực sự chán ghét nữ nhân cao quý, xinh đẹp trước mặt này.
Càng chán ghét Kiều An này so với Hoa Nhã Niên mọi mặt đều tốt hơn!
"Mặc dù trước mạt thế tôi là quỷ nghèo, chỉ là một sinh viên bình thường nhưng bây giờ là mạt thế tôi đã thức tỉnh dị năng không gian và chữa trị. Tôi có thể đường đường chính chính, tại sao phải chịu ủy khuất để cô cười nhạo?"
Kiều An xua xua tay "Cô sai rồi, dị năng chữa khỏi bị cô sử dụng quá độ không còn nữa. Ôn Tầm cô chỉ có dị năng không gian." Kiều An mỉm cười "Nhưng đây không phải là trọng điểm, cô có dị năng thì có thể đùa bỡn Hoa Nhã Niên cùng đội Thiên Âm sao? Cô thật đủ ngoan độc."

Ôn Tầm có ý bào chữa nhưng sự việc lại càng hỏng. Là một người có tâm chí kiên định, tới bước này cô ta không hận sao??
Không, Ôn Tầm hận Kiều An muốn chết. Cô ta ngàn vạn lần không nên ôm ý đồ thu phục nam nhân Cố Thần này. Không có người nào có thể hiểu được tâm tư của cô ta.
Đối với Ôn Tầm mà nói thiếu nữ tâm tư trong sáng, hồn nhiên trước kia ở thời khắc Lý Minh phản bội đã chết.
Cô ta trọng sinh lại một lần không có bất kì thứ gì quan trọng hơn so với quyền lực. Ôn Tầm coi trọng quyền lực mà Cố Thần có thể mang lại cho cô ta nên cô ta mới vội vã chạy tới nơi này, muốn lôi kéo quan hệ.
Vì đạt được mục tiêu Ôn Tầm mặc kệ tất cả. Thế nhưng Ôn Tầm lại mắc một sai lầm là mang bảo tiêu Mạc Hàn đi cùng!
Lại không nghĩ rằng bản lĩnh châm ngòi ly gián của Kiều An quả thật lợi hại, làm Mạc Hàn - một người có tâm tư đơn giản bắt đầu hoài nghi cô ta. Mang ánh mắt thất vọng Mạc Hàn nhìn Ôn Tầm hỏi.
"Ôn Tầm, cô có thể giải thích lời Kiều An vừa nói không?"
Ôn Tầm thấy sự việc ngày càng tệ liền thẳng thắn đứng ra thừa nhận "Tôi không có gì giải thích."
"Cô... Ôn Tầm, tôi quá thất vọng rồi... Chỉ cần cô giải thích một chút, tôi sẽ tin."
Nhìn Mạc Hàn thất vọng cùng với thống khổ, trong lòng Ôn Tầm vẫn không gợi lên một tia sóng.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.