Công Lược Lĩnh Chủ Thành Phố Ngầm Kia

Chương 61: Chương 61





Cuộc chiến cuối cùng với Boss chính của phiên bản closed beta 2 được bắt đầu vào một ngày trời mưa tầm tã.
Một câu này của Viện Trưởng vĩnh viễn được lịch sử trò chơi thành phố ngầm ghi khắc.
Hình ảnh hắn vì nhận sai đồng đội, nói chuyện với NPC đối địch, sau đó bị đuổi đánh như chó bị công ty game xấu xa nào đó ghi lại toàn bộ.
Không chỉ các diễn đàn trên Tieba điên cuồng cười ‘ha ha ha’, mà chức năng hỗ trợ phân biệt người chơi và NPC cũng bởi vậy mà được đặt nền móng.
Viện Trưởng, cứ như vậy mà trở thành một nét bút rực rỡ trong lịch sử của trò chơi thành phố ngầm.
Đương nhiên, những lời này đều là sau này, lúc này Viện Trưởng đang còn chạy như điên.
Hắn cảm thấy cơn mưa ngày hôm nay quả thực còn lớn hơn đêm mà Y Bình đòi tiền của cha nàng, cả thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm trống trải vì sao chỉ có một mình hắn chạy vội?
(Y Bình: Mình k rõ lắm nhưng có lẽ tác giả nhắc đến nhân vật Lục Y Bình trong phim Tân dòng sông ly biệt)
A, thế giới yên tĩnh này.
Đang chờ đợi vận mệnh bị hủy diệt!
Mà hắn, Viện Trưởng! Gánh vác trách nhiệm đánh thức toàn bộ thế giới, hắn chính là chúa cứu thế của thế giới ngầm! là đứa con được trời chọn!
“Này, Viện Trưởng.
Làm gì đấy?” Một người chơi em gái tai mèo ngăn lại Viện Trưởng đang chạy như một kẻ điên: “Ông có nhận thấy hay không, người chơi bị hệ thống thời tiết ảnh hưởng nên chạy siêu chậm, ha ha ha ha ha, tôi sắp cười chết, trạng thái hiện giờ của ông như là bị tua chậm năm lần vậy.”
Viện Trưởng: “?” Đệt, cái gì mà chúa cứu thế, cái gì mà chạy như điên, mộng nát.
Người chơi tai mèo, cũng chính là Manh Vương, lôi kéo Viện Trưởng tiếp tục dong dài: “Vừa rồi ông kêu cái gì đấy? Chậm chạp quá nhiều, ngay cả lời của ông cũng không rõ.
Cái gì mà Bản Bổn? Có người chơi nào tên là Bản Bổn sao? Tên này vừa nghe đã thấy siêu ngầu.”
Viện Trưởng: “……”
Manh Vương đọc một câu thần chú cầu lửa bằng tiếng Anh, dùng cầu lửa làm bốc hơi nước mưa trên người Viện Trưởng, hủy đi buff chậm chạp trên người hắn.
Viện Trưởng: “Tôi không nói bản bổn gì cả, tôi nói chính là Boss phiên bản! Vừa nãy có một ngưu đầu nhân đang đuổi theo tôi! Là địch tấn công! Boss phiên bản, ngưu đầu nhân thủ hạ của ác ma sừng trâu! Ông xem, ông ra bên ngoài xem! Nhiều đội quân bóng đen như vậy, trận chiến cuối cùng tới!”
Mạnh Vương nhìn thoáng qua bên ngoài “Tới cái gì nha? Ông nói chính là đoạn CG vừa chiếu cả trò chơi sao? Bọn tôi còn đang thảo luận trò chơi này rốt cuộc ra một đoạn cốt truyện CG bình thường, cả server cùng nhau xem clip.”
Nói tới đây, Manh Vương dừng một chút: “Từ từ, cho nên cái tên NPC người dã thú nói chuyện với ngưu đầu nhân chính là ông sao? Trời má, anh em ông làm sao mà trở thành nam chính trong CG vậy? Tôi muốn học!”
Viện Trưởng: “Tôi nói không biết thì ông có tin không? Vừa rồi khi tôi chạy thì cả chủ thành ngay cả một bóng người cũng không có! Các ông đi đâu hết rồi? Tôi mẹ nó suýt chút nữa bị ngưu đầu nhân đánh chết!”
Manh Vương: “Ông quay phim, chúng tôi xem phim a.”
Khi hai người nói chuyện thì người chơi khác cũng lục tục tụ họp lại, mồm năm miệng mười: “Nam chính mau chụp chung với tôi một tấm, tôi muốn lên diễn đàn khoe một chút.”
“Viện Trưởng, ông hiện giờ là NPC hay là người chơi? Ông có bóng ma tâm lý không?” Đây là một người chơi ngưu đầu nhân hỏi.
Một người chơi bán thú nhân khác nói: “Tôi cảm thấy người chơi ngưu đầu nhân các ông mới hẳn là có bóng ma tâm lý, sau này nếu có hỗn chiến thì các ông chắc chắn sẽ bị coi là tiểu quái mà đánh.”
Người chơi ngưu đầu nhân nói: “Người dã thú thì có gì mà tốt hơn chứ? Cũng có bề ngoài không khác gì phía kẻ địch nha.”
Người chơi người dã thú cảm thấy bị mạo phạm: “Giống chỗ nào? Người dã thú do công ty game thiết lập lớn lên giống hệt như quái khâu lại giải phẫu thất bại, bọn tôi nặn mặt đẹp hơn bọn chúng nhiều.
Ít ra đầu của tôi là đầu, lỗ tai là lỗ tai.
Quái nhỏ người dã thú là người sao? Đó là một tổ hợp các bộ phận trên cơ thể người.”
“Haizz, dù sao nhất định phải kiến nghị công ty game làm ra chức năng phân biệt, nếu không tự tôi làm —”
“Trời má, anh em mau im miệng.” Manh Vương bịt kín miệng người chơi nói đến chức năng phân biệt kia: “Nói gì thêm thì ông sẽ bị lên bảng phong thần đấy.
Trò chơi này vô cùng nghiêm túc xử lí hack.”
Các người chơi tụ tập cùng một chỗ nói chuyện phiếm, Mũ Đỏ đi tới nhìn thoáng qua, hiếm thấy mà không quát nạt bọn họ.
Những người chơi bị Mũ Đỏ quát quen thậm chí cảm thấy hôm nay thiếu chút gì đó.
Mũ Đỏ ngậm đầu thuốc lá, nhìn phương xa.
Các người chơi cũng học bộ dáng của hắn nhìn phương xa.
“Mũ Đỏ đang xem cái gì?”
“Không biết.”
“Vậy chúng ta đang xem cái gì?”

“Đang xem nơi mà Mũ Đỏ xem.”
“Vậy rốt cuộc có cái —” từ gì còn chưa nói ra khỏi miệng, người chơi đó đã đột nhiên câm miệng.
Bởi vì, tất cả mọi người thấy.
Một chiếc xe bí đỏ siêu siêu lớn dần lộ ra thân ảnh dưới màn mưa.
Xe bí đỏ được 50 con thằn lằn kéo đi, hoàn toàn không giống với phong cách tinh xảo trong truyện cổ tích, nó hẳn là bí đỏ Halloween, mấy cái cửa sổ trên thân xe như là ngũ quan trên gương mặt người tỏa ra ngọn lửa màu cam vàng.
50 con thằn lằn đất dần dần thả chậm bước chân chạy vội, xe bí đỏ dừng ở trước mặt Mũ Đỏ.
Một cái nơ con bướm màu đen lơ lửng giữa không trung bay về phía mũ đỏ.
Mũ Đỏ khơi khom lưng về phía nơ con bướm: “Buổi chiều tốt lành, tổng quản tiên sinh.”
“Tổng quản!? Một cái nơ con bướm là tổng quản!?”
“Chỗ của chúng ta còn có NPC tổng quản sao?”
“Các ông đều không xem thiết lập trên trang chủ à? Tổng quản là tộc trong suốt a.
Mang cái nơ con bướm để thể hiện sự tồn tại có được không?”
“Tôi vẫn luôn cảm thấy lão Lou dùng tổng quản tộc trong suốt vì có bí mật không thể để ai biết, ví dụ như, bởi vì quản gia nhìn không thấy cho nên khi làm bất cứ chuyện gì cũng đều có thể đưa đồ vật cho lão Lou?”
“Làm bất cứ chuyện gì?”
“Điểm quan trọng là làm cái đó sao?”
“Hắc hắc hắc hắc hắc.”
“Các cô đang nói cái gì? Sao tôi không nghe hiểu?”
“Câm miệng đi, Mũ Đỏ đang nói chuyện với tổng quản.
Xe bí đỏ là gì?”
Mũ Đỏ cùng tổng quản nói cái gì, các người chơi không thể nghe thấy.
Bọn họ chỉ nhìn thấy nơ con bướm thấp hơn một ít, Mũ Đỏ không ngừng gật đầu.
Sau đó nơ con bướm bay đi mất, bay về phía đại sảnh thành chủ.
Thoại nhìn là tổng quản buông tay mặc kệ, cốt truyện phía sau có lẽ do Mũ Đỏ làm chủ.
Quả nhiên, Mũ Đỏ thanh thanh giọng nói, nói với các người chơi: “Khụ khụ, các con dân mới, Louis đại nhân đặc biệt triệu tập một đám ma viên (nhân viên) từ các thành phố nầm khác của ngài ấy để giúp đỡ các đạo sư kỹ năng, bọn họ đều là ma mới ưu tú, là tiền bối của bọn mi.
Bọn mi sau này có khó khăn gì có thể đi tìm bọn họ.
Hiện giờ, đừng tiếp tục nhàn rỗi, nhanh chóng đi làm việc đi.
Trước đó hẳn bọn mi đã thấy được, khiêu khích ác ý đến từ thành phố ngầm Cự Giác đã gửi đến trước mắt chúng ta thông qua mạng lưới ma pháp.
Chúng ta phải làm như thế nào?”
Các người chơi đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó nhìn thấy hệ thống nhắc nhở thì đi theo hệ thống hô lên khẩu hiệu của bọn họ.
“Dâng lên lòng trung thành cho Louis đại nhân! Làm ác ma sừng trâu hối hận vì sống ở Daknas!”
【 Đinh —— kích hoạt chiến ý.
Trong thời gian diễn ra nhiệm vụ Ác ma sừng trâu khiêu khích, các chỉ số của người chơi trên toàn server tăng lên 10%, tốc độ thuần thục kỹ năng nhanh hơn, tất cả quái vật bao gồm cả quái vật phó bản đều tăng 5% tỉ lệ rơi đồ, dâng lên lòng trong thành vì thành chủ đại nhân đi, các bạn không lỗ.

—————
Thành phố ngầm Vĩnh Nguyệt Chi Huy.
Phố buôn bán vẫn là nơi náo nhiệt nhất trong thành phố ngầm, gần đây sức chiến đấu của các con dân bên cạnh siêu mạnh, Bùi Y đếm kho vàng nhỏ của mình, vô cùng cao hứng.
Nhưng một chút tiền lẻ này không đủ mời một đội thi công nhanh chóng xây dựng thành phố ngầm cho y.
Vì thế, Bùi Y chuyển ánh mắt lên người Ba Y.

“Ca ca, em muốn đi mua sắm một ít phục sức cùng trang sức xinh đẹp để tham gia tiệc mời của Louis các hạ.
Anh có muốn cùng em đi dạo phố không?”
Ba Y nghe thấy em trai mình yêu thương thế mà vì một dã nam ma mà trang điểm xinh đẹp, nháy mắt càng thêm khó chịu với Louis.
Nhưng vẫn đồng ý lời mời của Bùi Y.
“Được, anh đi cùng em.” Hắn nhất định phải chọn lựa phong cách làm cho Louis nhìn một cái đã không muốn nhìn lần thứ hai, làm hắn cay mắt! Làm hắn mù!
Thảm bay ma pháp khởi động, điểm đến là thành phố ngầm AB.
Bùi Y quen cửa quen nẻo mà đi đến cửa hàng bán trang phục mị ma.
Y cầm lấy một cái áo da ướm thử lên người mình: “Đẹp không?”
“Đẹp đẹp, tiểu khả ái em mặc gì cũng đẹp!” Các chị gái mị ma trong tiệm hưng phấn vẫy đuôi, hận không thể ôm Bùi Y vào trong lòng ngực, ấn vào ngực mạnh mẽ yêu thương.
Ba Y: “Không, xấu quá.
Quá bình thường.
Em trai thân ái của anh, anh trai đề nghị em thử cái kia một chút —” hắn duỗi tay, chỉ về phía cửa hàng đối diện cửa hàng quần áo mị ma.
Chị gái mị ma giật khóe miệng: “Anh là đại ác ma kỳ quái nhất mà tôi từng thấy.
Thế mà ai lại bảo tiểu khả ái mặc quần áo pudding của nhân loại!?”
Đúng vậy, cửa hàng đối diện mà Ba Y chỉ là một cửa hàng vô cùng nhỏ, chủ yếu buôn bán đồ cosplay, quần áo trên mặt đất cái gì cũng có.
Quần áo đầy miếng vá thì có là gì? Bảo vật trấn tiệm của bọn họ chính là chiến giáp cùng pháp bào được lột xuống từ trên người Sí thiên sứ trên chiến trường.
Thế giới dưới lòng đất có vài sinh vật thích chơi cosplay sẽ đến cửa hàng này mua một ít quần áo.
Bình thường là để chơi trò chơi đánh giặc, cho nên bán chạy nhất cửa hàng này thường là quần áo của thần điện Thần quang minh hoặc quần áo lao động trên thiên đường.
Doanh số của mấy cái như quần áo thiên sứ, quần áo thánh kỵ sĩ, áo choàng pháp sư, đương nhiên còn có đồ cho trò chơi chiến đấu tương đối kém hơn trang phục tư tế Thần quang minh.
Bởi vì tác dụng của các tư tế quang minh là cầu nguyện với thần linh, không có chỗ để động tay chân trong trò chơi chiến đấu.
Không thể đánh nhau thì là cái kiểu quái gì dưới mặt đất chứ.
Trò chơi này có gì hay mà chơi?
Doanh số trong trò chơi đánh giặc kém nhưng ở địa phương khác lại hot một cách quỷ dị.
Áo choàng tư tế quang minh ngoài ý muốn rất được ưa thích bởi nhóm nào đó dưới lòng đất.
Sắm vai nhân vật, đại ác ma x tiểu tư tế, cái loại xiếc này nhóm mị ma vô cùng quen thuộc.
Cho nên, chị gái mị ma nói xong câu đó, đầu óc vận chuyển liền nghĩ tới cái gì.
“Ai nha, tôi biết rồi.
Anh trai này của em, có cái gì mà phải ngại ngùng chứ? Không phải anh muốn chỉ quần áo đầy miếng vá của nhân loại đúng không, có phải cái này hay không? Đến xem.”
Ba Y: “?” Đã xảy ra cái gì? Vì sao mọi chuyện lại chạy như điên về phương hướng mà hắn không mong muốn vậy.
Bùi Y đi theo chị gái mị ma đến trong tiệm.
Chị gái mị ma kéo rèm, cả một giá đều là quần áo tư tế quang minh, trang phục hầu gái, còn có trang phục lễ rửa tội của thiên sứ, cả phòng đều phát ra ánh sáng trắng mà thế giới dưới lòng đất không thường thấy.
Bùi Y nhìn kỹ, thì ra trên quần áo đều được vẩy một lớp bột huỳnh quang.
Chị gái mị ma: “Ai nha, vừa sẹc xi vừa ngây thơ.

Loại tính cách ngây thơ này mị ma chúng ta không làm được nên dùng quần áo để bù đắp một chút nha.
Tới tới tới, mau thử xem, tiểu khả ái nghe chị đi, nam ma a, có mấy ai không nghĩ đến chuyện xé mở pháp bào hiến tế.
Bọn họ không nhất định thích hiến tế nhưng khoái cảm xé pháp bào hiến tế —”
Chị gái mị ma như nghĩ đến chuyện gì làm nàng nhớ mãi, liếm liếm môi: “Ai nha, ngay cả ta đều nhịn không được muốn xé mở những loại quần áo mang ánh sáng thần thánh của thần quan đẹp trai, nhìn bọn họ khóc, nhìn bọn họ run bần bật, mỹ vị.
Thực sự là quá mỹ vị.”
Bùi Y nghiêm túc gật đầu, thì ra là thế, y lại học được kiến thức mới.
Y lại một lần nữa nhìn về phía những trang phục hiến tế đó, gần như đã quên chuyện ban đầu mình đến đây để làm gì.
Còn may, tuy rằng Bùi Y gần như đã quên tất cả, nhưng lịch trình của anh 17 mưu trí thì Bùi Y vẫn đoán chuẩn.
Ba Y vọt vào: “Bùi Y thân ái, chúng ta mau đi xem đội thi công đi, về thành phố ngầm nên xây dựng tiếp như thế nào, đột nhiên anh có một ý tưởng vô cùng cụ thể.”
Bùi Y: “Được, anh trai.
Để em mua xong quần áo trước, em cảm thấy bộ tư tế kia khá xinh đẹp.”
Ba Y nhìn theo phía Bùi Y chỉ, đó là một bộ áo bào tư tế màu trắng kín mít, nút thắt quần áo đính lên tận cổ.
Ba Y chỉ cần nhìn một cái là có thể tưởng tượng sau khi Bùi Y mặc nó vào thì cái cổ thon dài sẽ hấp dẫn ma cỡ nào.
Xé bỏ bộ quần áo kia, sau đó chiếm hữu mị ma.
Đệt, hắn không cho phép!
Hắn muốn trang điểm em trai mình thành nhân loại bài bạc sa đọa bán đứng linh hồn của mình, đám người có linh hồn này bị ác ma ghét bỏ nhất, hắn muốn Louis vô cùng vui vẻ mở hộp, sau đó thấy —
Bộ quần áo thật không có phẩm chất gì, từ đây cầu về cầu, đường về đường, Bùi Y vẫn là em trai nhỏ đáng yêu của bọn họ.
Kết quả hiện tại??
Đây không phải kết quả mà hắn muốn.
Phải nghĩ biện pháp lôi em trai nhỏ đi.
Bùi Y lưu luyến nhìn thoáng qua bộ quần áo tư tế, chờ, y sẽ trở về mua nó! Hiện giờ, trước tiên phải gõ ra một khoản quỹ xây dựng từ trong tay anh 17 đã.
———–
Louis dàn xếp xong nhóm NPC công vụ, an bài xong nhiệm vụ cho các người chơi, thậm chí còn ra bên ngoài đại sảnh đi dạo một vòng.
Thế giới vận chuyển tốt đẹp, tỉ lệ online của người chơi vô cùng cao.
Louis vừa lòng về lại vương tọa của mình, kéo ra hệ thống theo dõi, bắt đầu đấu tranh cho hạnh phúc của mình.
Hắn quyết định trước tiên tìm hiểu về anh 17 của mị ma một chút, nhìn xem tên này rốt cuộc đang nghĩ cái gì.
Hệ thống trung thực ghi lại hành động của Ba Y, khi Louis nhìn đến việc hắn muốn chuẩn bị một cái hộp, đưa mị ma cho mình thì còn thấy rất vui vẻ.
Thế nhưng cái hình tượng nhân loại cờ bạc sau đó là thế nào?
Giả thiết trung nhị cùng đầu óc có hố không phải cùng một nghĩa đấy chứ? Mị ma mặc vào quần áo của dân bài bạc thì sẽ biến thành dân cờ bạc sao? Hắn rốt cuộc làm thế nào lại ra được kết luận từ đó ta sẽ không còn hứng thú với mị ma nữa?
Nhưng nói ngược lại, nếu mị ma mặc bộ áo bào tư tế thì Louis vẫn có thể tiếp thu.
Louis ở não bộ bắt chước hình ảnh mị ma mặc vào bộ quần áo tư tế một chút, thậm chí hy vọng trang trí dựa theo bộ dáng này làm một cái poster tuyên truyền khổ lớn, hắn nhất định sẽ treo nó trong phòng ngủ ngắm nghía mỗi ngày.
Louis không tiếng động cười một cái, tiếp tục quan sát anh 17.
Nhìn từ phương diện vận hành trình tự thì hình như hắn vẫn bình thường, bắt đầu mua mua mua cho mị ma, bọn họ còn mời một đội thi công siêu tốc để xây dựng thành phố ngầm cho mị ma.
Từ từ, mị ma thế mà không mặc cả.
Louis lại lập tức quay trở lại vận hành trình tự của mị ma.
Hắn cẩn thận nghiên cứu số liệu một lát, bỗng nhiên nheo mắt lại.
Thế mà có trình tự từ bên ngoài xâm nhập thế giới của hắn, còn ý đồ muốn ảnh hưởng đến mị ma!
Louis phẫn nộ lần theo trình tự của mị ma mà quét qua, trình tự bên ngoài còn chưa kịp làm gì đã bị xé thành mảnh nhỏ trong khoảnh khắc.
Server lúc này mới trì độn phát ra tiếng thét chói tai: “A a a a a, tôi bị làm bẩn! Có người muốn cắm virus vào trong máy của ta!”
Bùi Y đang muốn trả tiền, bỗng nhiên nhìn thoáng qua hợp đồng: “Đây là cái giá gì vậy? Mi đã thi triển phép thuật gì lên người ta? Thế mà lại muốn ta ký tên lên một hợp đồng xây dựng như vậy!”
———–
Tín hiệu báo động màu đỏ báo lên giục giã, mở ra giao diện phản hồi bug trình tự, đầy màn hình đều là màu hồng.
Cả tổ trình tự đều sợ ngây người.
“Làm sao vậy? Phòng máy bị cháy à?”
“Trời má, tình huống như thế nào, trò chơi sập?”
“Không có không có, tôi nhìn hệ thống rồi vẫn chạy tốt.”
“Vậy thì có vấn đề gì?”
“Lão đại, không tốt.
Chỗ phòng máy đã bắt được một gián điệp thương mại, đệt mịa, trong máy chủ bị cắm viruss.”
“Đệt!”

“Đừng hoảng hốt, tiếp tục kiểm tra.
Trước tiên bảo đảm an toàn cho chủ trình tự.”
…..
“Ặc, lão đại.
Trong trò chơi không có bất cứ bóng dáng nào của trình tự bên ngoài.”
“Tôi đã xem qua con viruss kia, là trạng thái đã cấy xong.”
“Đúng vậy, cho nên chúng tôi lại kiểm tra thùng rác, chỗ đó còn có dấu hiệu linh tinh còn sót lại của viruss.
Lão Lou trâu bò của chúng ta đã phá hủy hoàn toàn đối phương, cũng đã đóng gói chúng ném vào trong thùng rác.”
“Không hổ là con trai ruột của ta!” Lão đại ca đã có tuổi của tổ trình tự tháo xuống mắt kính, lau lau đôi mắt có chút chua xót của mình.
Sau khi lại mang lên liền hỏi: “Vậy những trình tự khác thì sao? Có chịu ảnh hưởng gì hay không?”
“Bộ dữ liệu của hai NPC gia tộc mị ma đã chịu một ít ảnh hưởng, nhưng chủ trình tự rất nhanh đã sửa lại chúng.
Hiện giờ trong trò chơi không có bất cứ dấu hiệu khác thường nào.
————
Louis đầu tiên xé nát con viruss ảnh hưởng đến trình tự của mị ma, khi đến lượt anh 17 thì hắn chà xát tay: “Có chút ý tưởng cũng không phải là viruss áp đặt anh.”
Server nhìn Louis lựa chọn để rửa sạch viruss trong bộ trình tự của anh 17, khinh thường nói: “Louis, anh đến nỗi như vậy sao? Giới hạn của chủ trình tự anh ở nơi nào?”
Louis: “Trình tự tại sao lại cần giới hạn, không tồn tại, không có.
A đúng rồi, mi bị người cắm viruss thế mà đến tận khi ta tự tay xé bỏ mới phát hiện, mi đúng là giỏi đấy.”
Server: “Câm miệng, mau câm miệng! Không cần nhắc nhở tôi quá khứ khuất nhục này.”
Louis cười lạnh một tiếng.
Một lát sau Server không chịu ngồi yên, lại tới tìm Louis nói chuyện phiếm: “Anh chắc chắn sau khi anh làm như vậy thì NPC này không càng thêm hận anh chứ?”
Louis: “Trong tệp cảm xúc của hắn không có hận ta, hắn chỉ là khó chịu ta đoạt đi sự chú ý của em trai hắn.
Không sao cả, ta sẽ tìm cho hắn một đối tượng khó chịu khác, hoặc tìm cho hắn một đối tượng vui vẻ.”
Server: “Được rồi, anh vui là được.” Hiện giờ gã cảm thấy trong giả thiết của Louis có mục quỷ súc biến thái, hắn vẫn là đi đọc các comment vuốt mông ngựa của người chơi thì tốt hơn.
A, chờ kết thúc closed beta 2, khi chính thức mở cửa, bảy tổ server của gã đều được kết nối, đến lúc đó gã sẽ càng mạnh mẽ hơn, sẽ không phạm phải sai lầm như vậy nữa!
———-
Bùi Y xé hợp đồng trước mặt, phẫn nộ nhe răng với ông chủ người lùn.
Người lùn khẩn trương xoa xoa mồ hôi trên trán: “Xin lỗi xin lỗi, nhất định là cốc rượu Cocktail Margaret hôm qua có vấn đề.
Tên gia hỏa u linh bán Margaret đã lừa tôi, nhóm Margaret hắn bán được hợp thành từ luyện kim, tôi nghĩ chắc chắn đã trúng thuốc trong tài liệu hợp thành.
Nhìn xem, một nửa chén rượu Cocktail Margaret tôi uống hôm qua còn ở trên bàn, nó tản ra hương vị thuốc mê hoặc.”
Bùi Y đi lên ngửi một chút, quả nhiên là như vậy.
Người lùn lại một lần nữa ký kết hợp đồng với mị ma, cũng đồng ý bồi thường mị ma một tòa ‘Di tích thần điện trên mặt đất’.
“Tiên sinh, ngài yên tâm.
Đội kiến trúc của tôi rất chuyên nghiệp trong việc xây dựng khu ngắm cảnh.
Tôi đã từng nhận thầu hạng mục tái hiện lại nơi hồng long thích gom tiền đại chiến dũng sĩ, nhận được rất nhiều lời khen ngợi của các chủng tộc dưới lòng đất và trên mặt đất.”
Bùi Y nói xong hợp đồng với người lùn, ý bảo Ba Y đi trả tiền.
Ba Y thất thần quẹt thẻ, ánh mắt hoảng hốt.
Vừa rồi hắn suy nghĩ cái gì? Vì sao lại nghĩ đến chuyện hóa trang em trai thành dân cờ bạc? Cái đấy cũng quá khó coi rồi.
Em trai đáng yêu của hắn làm sao có thể không xinh đẹp như vậy! Hắn còn muốn bỏ em trai vào hộp, đưa cho Louis, đây là ý tưởng rác rưởi gì?
Ai từ từ, nói không chừng có thể sử dụng.
Đầu tiên, hắn đóng gói Bùi Y lại, sau đó sử dụng ma pháp thay đổi để đổi mình với Bùi Y, khi Louis mở hộp ra thì sẽ thấy chính hắn.
Hắn có thể chuẩn bị một số lượng lớn ma pháp từ trước, sau đó nổ mặt Louis!
Ý kiến tuyệt vời!
Hết chương 61.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.