Công Lược Lĩnh Chủ Thành Phố Ngầm Kia

Chương 53: Chương 53





Hẻm núi Marquette.
Một đám người áp giải ba chiếc xe thằn lằn đi về phía điểm truyền tống.
“Không phải nói bản đồ này có mị ma sao? Tại sao tôi không thấy ai cả?”
“Anh em mau tỉnh lại, cho dù ông nhìn thấy mị ma thì ông cũng không thể rời khỏi chiếc xe này có được không?”
“Tôi có thể từ bỏ nhiệm vụ này!”
“Đầu đất.
Ông không sợ rơi sạch độ hảo cảm của Iron à?”
“Dù sao có nhiệm vụ hàng tuần của mị ma, làm một tháng liền tăng trở lại.
Đó chính là mị ma, là phái ngực tấn công mông phòng thủ, ông không muốn à?”
Các người chơi cười “Hắc hắc hắc”.
Một bán thú nhân đi ngang qua ngửa đầu nhìn bán thú nhân tai mèo nói câu ‘ngực tấn công mông phòng thủ’, khiếp sợ nói: “Trời ạ, hiện giờ nữ bán thú nhân cũng thích mị ma? Khi ôm nhau thì không phải bưởi đụng bưởi sao?”
Người chơi em gái tai mèo sửng sốt một chút, sau đó bắt đầu hưng phấn: “Bạn đang nói chuyện với tôi à?”
Bán thú nhân kỳ quái mà liếc nhìn ‘nàng’ một cái: “Đương nhiên, mỹ nữ.”
Mỹ nữ?
Người chơi tai mèo chớp chớp mắt.
A, cái tài khoản này của hắn chơi nhân vật nữ.
Cái này không quan trọng, quan trọng là, NPC nói chuyện cùng hắn này có thể cho hắn nhiệm vụ không?
Không chỉ có người chơi tai mèo nghĩ như vậy, người chơi khác cũng dồn hết sức lực nói chuyện cùng bán thú nhân.
Sau khi bán thú nhân bị hỏi một đống vấn đề kỳ kỳ quái quái liền quay đầu đi mất.
Các người chơi: “……”
Người chơi tai mèo: “Đây có lẽ là NPC phông nền đi.”
“Được rồi các anh em, sắp đến điểm truyền tống rồi mà còn không thấy nhóm chị gái mị ma, lần này đến không.”
“Haizzz.”
“Tôi vô cùng nghi ngờ cái quái gì mà giao lưu với mị ma chính là miếng bánh lớn mà công ty game vẽ ra!”
“Đúng vậy, đúng vậy.”

Nhóm người chơi đầu tiên nhận nhiệm vụ chủ tuyến vừa phỉ nhổ vừa đi đến điểm truyền tống.
Bán thú nhân đi tít ở đằng trước đột nhiên dừng lại.
“Làm sao vậy?” Người chơi phía sau hỏi.
“Mị, mị ma!” Người chơi ở phía trước hét to một tiếng.
“Trời **!” Những người chơi phía sau sôi nổi thò đầu lên xem.
Chị gái mị ma tóc màu tím khói nhấp môi cười.
Quả nhiên, bất kỳ sinh vật nào cũng đều sẽ quỳ gối dưới mị lực của mị ma.
Chị gái mị ma vuốt vuốt tóc dài của mình: “Nhìn đánh dấu thành phố trên xe thằn lằn, các bạn chính là con dân của Louis đại nhân đúng không.”
“Đúng đúng đúng.” Các người chơi dùng sức gật đầu.
Chị gái mị ma lại cười cười: “Thật tốt quá, có thể nhờ các bạn đem bộ trang sức mà Louis đại nhân đặt làm riêng này về không? Sắp đến ngày lễ tình yêu rồi, ta không muốn đi xa nhà quá.
Dịch vụ chuyển phát nhanh phi ưng thì lại không nhận hàng hóa đặc biệt quý giá, ta đang lo không thể đưa hàng cho Louis đại nhân đúng hẹn đây.”
【 Đinh —— kỳ ngộ – Lễ vật của Louis.
Thành chủ đại nhân của bạn đặt làm riêng một bộ lễ vật vô cùng quý giá, còn cần phải nói là đưa cho ai sao? Vì thành chủ của bạn, hãy mau hộ tống lễ vật an toàn trở về đi, khi thành chủ vui vẻ thì ngày lành của bạn còn xa ư? 】
Kỳ ngộ!
Đám người chơi này kích động run rẩy thân thể.
“Tôi sẵn sàng, tôi vô cùng sẵn sàng phục vụ cho ngài.
Chị gái mị ma, ngài xem ngài còn đồ vật nào muốn đưa không? Đều cho tôi, dù đưa đến chân trời góc biển tôi cũng đi đưa cho ngài!”
“Ha ha, bạn thật thú vị.” Chị gái mị ma đưa một hộp thủy tinh màu đen tinh xảo cho người chơi thú nhân đằng trước “Thế nhưng ta không có đồ nào khác muốn chuyển.
Chỉ cái này, nhất định phải mang về cho thành chủ của các bạn nha.”
Nói xong, chị gái mị ma còn nháy mắt một cái với tất cả người chơi.
Một buff trạng thái nháy mắt xuất hiện trên trán toàn bộ nhân vật nam ở đây.
【 Si mê —— bạn bị bao phủ trong mị lực của mị ma không thể chống lại nổi, trong lúc này, bạn sẽ hoàn toàn điên cuồng vì nàng.


“Còn không phải là điên cuồng vì nàng sao? Tôi nguyện ý!” Một người chơi nhìn theo mị ma đã đi xa, đôi mắt hiện rõ hình dạng trái tim.
Tất cả người chơi có tài khoản nhân vật nam đều có trạng thái giống hắn.
Người chơi em gái tai mèo nhân yêu vỗ vỗ đồng bạn này, chọc chọc đồng bạn kia.
Đầy mặt khó hiểu: “Tại sao đôi mắt của các ông đều biến thành trái tim?”
“Tôi bị dán một buff si mê.
Tại sao ông không có việc gì? Bởi vì ông là tài khoản nữ?”
Người chơi tai mèo: “Có lẽ là vậy chăng? Cái buff này dùng để làm gì?”
“Nói là sẽ si cuồng vì mị ma.
Không biết có ích lợi gì, đại khái chính là một buff hỗ động chăng.”
“Chậc, không quan tâm buff nữa, mau nhìn xem cái hộp kia đựng gì.” Người chơi dã thú nuốt nước miếng nói.
“…… Anh em, nói chuyện cẩn thận.
Động tác nuốt nước miếng này của ông quá thành phố ngầm rồi.”
“Có thể mở ra không? Mau mở mau mở.”
“Tôi cảm thấy không nên.
Lão Lou chó má kia, ai biết được mở hộp sẽ xảy ra chuyện gì chứ.”
“Tôi cũng thấy vậy, thật vất vả mới tích được độ hảo cảm cùng tiến độ nhiệm vụ, tôi không muốn trở lại trước giải phóng.”
Các người chơi nổ ra một cuộc thảo luận kịch liệt về việc có nên mở hộp hay không.
Bởi vì không thể đạt được thống nhất về ý kiến, cho nên mọi người quyết định trước tiên vận chuyển ba xe hàng hóa về trước đã, rồi anh em đầu đất ở lại mở hộp, những người khác đi báo cáo với lão Lou.
Lúc đó, Louis cùng mị ma đang xem một bản quy hoạch.
Là bản vẽ thiết kế quy hoạch thành phố ngầm của Louis, là bản đồ tâm huyết mà nhóm thiết kế tăng ca thâu đêm đến trọc cả đầu, là miếng bánh lớn mà trò chơi này vẽ ra cho người chơi.
Tóm lại, nó to lớn, tinh xảo, xa hoa, vừa nhìn đã biết là loại đắt đến không chịu nổi.
So sánh với thành phố ngầm của Bùi Y, chỉ là giá của một tấm bản đồ này thôi đã bằng với giá của cả thành phố ngầm của Bùi Y rồi.
“Ma thần trên cao, con dấu của tấm da dê này, cảm xúc này, bút pháp này, bố trí kiến trúc này, đây chính là bút tích của vị đại sư kiến trúc cấp truyền thuyết có được danh hiệu Thần thợ rèn, người lùn tinh thiết Hammer Brown sao?”
Louis chỉ cười không nói.
Hắn đã quên Hammer Brown là ai, vì thế hắn mất 0,0001 giây để tìm ra giả thiết này.
Sau đó lôi nó ra từ một góc xó xỉnh nào đó, là một NPC phông nền, tín ngưỡng tinh thần của NPC chức nghiệp rèn.
Không có đồ họa nhân vật, không có chuyện xưa dư thừa, chính là để làm nổi bật sự trâu bò không tầm thường của tòa thành phố ngầm thứ 110 của Louis, là thứ tạo ra để Louis giả ngầu.
Bùi Y vuốt ve bản vẽ quy hoạch kia như là vuốt ve thân thể tình nhân.
Động tác của y vừa ôn nhu lại săn sóc, sợ bản vẽ dưới tay phải chịu một xíu thương tổn nào.
Điều này làm cho Louis bắt đầu có chút ghen ghét cái bản vẽ đáng chết đó.
“Đúng là làm ma kinh ngạc cảm thán.” Bùi Y cảm khái, sau đó thay đổi chủ đề: “Nhưng mà không phải Hammer Brown đã đi Minh giới từ rất lâu trước kia rồi sao? Nghe nói Tử thần đại nhân đang cải tạo vườn hoa sau nhà của hắn.
Louis các hạ, bản vẽ này của ngài được chuyển tới từ Minh giới sao? Chờ em có tiền, em cũng muốn mời Hammer Brown đại sư vẽ một tấm bản đồ quy hoạch thành phố.”
Louis sửng sốt một chút, sau đó hắn chú ý đến việc khi nhân viên kế hoạch viết biên niên sử đã viết sai một con số, trong thế giới Daknas thì NPC công cụ Hammer Brown đã chết.
“A đương nhiên, không thành vấn đề.” Louis điều chỉnh tốt biểu tình, lộ ra nụ cười thong dong mà bình tĩnh với mị ma: “Em có thể gửi bằng con đường thông với Minh giới của riêng ta.”
Ngoại trừ căng đầu mà nói ta có thể, hắn còn có thể làm gì chứ?
Bùi Y vui vẻ lắc lắc cái đuôi nhỏ.
Louis nhìn chằm chằm cái đuôi mị ma, cảm thấy hơi ngứa tay.
Khi mấy người chơi bị Cốt Long ném vào, vừa lúc nhìn thấy Louis cùng Bùi Y ngồi trên vương tọa trong đại sảnh, dựa vô cùng gần.
Tay Louis ở phía sau Bùi Y không biết làm cái gì.
Bước chân của một người chơi dừng lại, cái đầu của hắn nhanh chóng xoay tròn.
Hô lên một câu ngay cùng lúc Louis nhướng mày.
“Báo cáo thành chủ, chúng tôi đã hỏi lão Cốt là có thể tiến vào rồi mới vào!”
“Đúng đúng đúng, bọn tôi đều là lương dân.”
“Là Cốt Long để chúng tôi vào, thành chủ chúng tôi không nhìn thấy bất cứ cái gì cả.”
Các người chơi điên cuồng ném nồi làm cho Gubonake sợ ngây người.
Cái đầu Cốt Long siêu lớn xuyên qua từ trên trần nhà, ngọn lửa linh hồn màu tím trong hốc mắt cháy to, nhìn qua cứ như cả cái đầu nó đều bị mắt lấp đầy.
“A, chủ nhân tôn kính của tôi, tôi tớ của ngài nhớ rõ ngài cùng với mị ma tiên sinh đang làm hoạt động giao lưu nghiêm túc!”
Sau khi nói xong câu nói đầy cảm xúc này, Gubonake chuyển về phía các người chơi: “Để cho ta nhìn xem là ai suy nghĩ đến những phế liệu màu vàng đầy dơ bẩn kia, nơi này chính là đại sảnh thành chủ, nó thần thánh giống như thần điện của Thần Quang Minh vậy, mi có thấy những ánh sáng thần thánh lấp lánh này không?”
Ngọn lửa linh hồn của Cốt Long tràn ra từ sọ não, toàn bộ đại sảnh thành chủ bao phủ trong một màu tím mờ ảo.

Louis: “……”
Bùi Y chớp chớp mắt, nhìn về phía ác ma đỉnh cấp: “Gubonake tiên sinh bị cái gì kích thích à?”
Phản ứng của các người chơi còn lớn hơn mị ma.
“Trời ạ, đây là lão Lou muốn hại ta hay là Cốt Long muốn hại ta.”
“Tôi cảm thấy ngọn lửa linh hồn này sắp đến rồi, tôi muốn chạy.”
“Làm gì có chuyện tôi nghĩ đến phế liệu màu vàng? Hai con mắt của tôi nhìn thấy rõ, tay ở sau lưng, có thể làm gì?”
“Sờ cái đuôi nha, các ông nghĩ cái gì đấy?” Một con Slime màu hồng nhạt nhảy từ ngoài cửa vào.
Cầu Cổn Cổn xuất hiện, cứu vớt mấy người chơi đáng thương này.
Louis nhét Cốt Long trở lại không gian anh linh, hắn nhìn về phía các người chơi.
“Có chuyện gì sao? Các con dân của ta.”
Các người chơi đẩy thú nhân đầu báo ra làm đại biểu.
“Khụ khụ.” Người chơi thú nhân lấy giọng, nói: “Thành chủ đại nhân, là thế này.
Bọn tôi thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ hẻm núi Marquette, khi đang trở về thì gặp phải một chị gái mị ma, chị gái mị ma bảo bọn tôi mang một cái hộp về, nói là sản phẩm đặt trước của ngài.”
Bùi Y nghe đến đó, tò mò nhìn thoáng qua ác ma đỉnh cấp.
Y nghĩ, Louis các hạ có gì cần mị ma làm riêng chứ?
Mà Louis vừa nghe, mị ma, hộp, lập tức nghĩ ngay ra là cái gì.
Hắn hơi ngồi thẳng thân thể: “Làm rất tốt, hộp đâu?”
Thú nhân đầu báo hơi giãy giụa vài giây, cuối cùng vẫn là nghe theo lương tâm mà sử dụng một cách nói khá chung chung: “Ở trong tay một đồng bọn khác.
Bọn tôi đến báo cáo cho ngài việc này trước.”
Louis tùy tay phát khen thưởng cho bọn hắn, chuyển về phía mị ma, đưa ra một bàn tay.
Đây rõ ràng là một tư thế mời, Bùi Y đưa tay mình lên.
Hai NPC nháy mắt biến mất.
Cầu Cổn Cổn: “Ai nha không tốt, ta là tới kéo chân lão Lou cùng anh trai nhỏ mị ma a.”
“Sao lại thế?” Đám người chơi mới nhận được khen thưởng vừa đếm số lượng ma tinh phong phú của nhiệm vụ kỳ ngộ vừa hỏi Cầu Cổn Cổn.
Cầu Cổn Cổn: “Nhóm ngốc nghếch cùng các ông trở về kia mở hộp, sau đó ây da, thấy một ít đồ vật không quá hài hòa.
Sau đó chậc chậc, làm nát một cái, đang nghĩ cách tìm Iron xem có thể dính lại không.”
Hết chương 53..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.