Cầm lấy ra 1 tấm lệnh bài Hoàng Phủ. Hoàng phủ hừ lạnh 1 tiếng. Đang định nói vài lời khinh bỉ thì hắn vô tình liếc nhìn tấm lệnh bại. Cả người run lên. Trên tấm lệnh bài vẽ 1 con kỳ lân đầy uy mãnh. Thân là người làm việc trong hoàng cung của Kỳ Lân đế quốc mà không nhận ra tấm lệnh bài này thì có lẽ hắn cũng không có mặt ở đây bao giờ. Đây là 1 trong những lệnh bài cao quý nhất và có quyền lực nhất. Tuy không đến mức là thấy lệnh bài như thấy hoàng đế nhưng mà có tấm lệnh bài này chẳng khác gì là 1 bị vương công quý tộc trong bộ máy nhà nước. Thân phận đó không phải là 1 đầu bếp nho nhỏ như hắn có thể chống lại.
Hắn lập tức quỳ xuống cúi đầu thật sâu và nói:
- Tiểu nhân không có mắt mong vương gia thứ tội và không trách phạt tiểu nhân.
Cầm dường như đã biết trước điều này. Anh phất tay và nói:
- Đứng lên đi. Hi vọng sau lần này ngươi có thể mở mắt ra mà nhìn cho kỹ. Không phải ai mặc quần áo bình thường thì thân phân cũng bình thường đâu. Với những gì ngươi nói thì có lẽ lần sau ngươi còn không có cơ hội mà quỳ xuống như thế này đâu.
- Giờ thì mang ta đi đến 1 căn bếp nào.
Hoàng Phủ lập tức vâng vâng dạ dạ, cảm ơn rối rít và mang Cầm đến 1 gian bếp khá là sang trọng, sạch sẽ và đầy đủ.
Hoàng Phủ đứng đằng sau nói:
- Đây là gian bếp của tiểu nhân, có chút đơn sơ mong ngài không có chê trách. Ngài muốn gì có thể phân phó tiểu nhân. Tiểu nhân rất vinh hạnh có thể phục vụ ngài.
Cầm thì không cần thứ này. Anh phất tay nói:
- Chỉ cần chỉ ta nơi đang cất giữ nguyên liệu là được rồi. Còn ngươi muốn đi đâu thì đi.
Tên này vâng vâng dạ dạ rồi nhanh chóng lui đi. Cả khu vực chỉ còn lại Cầm và Âu Dương Y. Âu Dương Y nhìn cầm và nói:
- Không nghĩ đến ngươi lại có kim Lân lệnh bài. Lệnh bài này chỉ có những người có công cực lớn, là vương công quý tộc mới có được. Thật không ngờ đế quân lại đem lệnh bài này cho ngươi. Thật không biết ngươi có cái gì tốt mà lại được đế quân ưu ái như vậy.
Cầm nghe xong thì mỉm cười nói:
- Có lẽ…. do ta đẹp trai đi.
Âu Dương Y xì 1 tiếng, hiển nhiên không có tin vào lời vu vơ này của Cầm. Nhưng mà cô cũng không có hứng thú đi tìm hiểu điều đó bởi vì cô biết kẻ này cũng chẳng nói. Cái cô quan tâm hơn là hắn muốn làm gì ở nhà bếp.
Cô nói như đùa:
- Ngươi đến nhà bếp làm gì. Đừng nói ngươi muốn chuẩn bị 1 bữa ăn cho Bạch An nhé.
- Xem ra cô cũng không quá ngu.
- Ngươi biết làm cơm?
Âu Dương Y có chút không tin, nhờ có trù thần khiến cho nghề bếp dù không có đến mức bị coi thường nhưng tuyệt đối không phải là thứ gì đó quá cao quý. Số người muốn học tập nghề này rất ít, thường đều là thực lực không đủ mới như vậy. Nhất là thế hệ trẻ lại càng ít. Nghề y đã ít thì nghề bếp còn ít hơn
Do đó cô không tin cũng không có gì là lạ.
Cầm cũng không hứng thú tranh cái với cô điều này. Anh còn muốn nấu ăn a.
Không thể không nói, quả không hổ danh là nhà bếp của 1 đế quốc. Thực phẩm vô cùng phong phú, các loại hương liệu, gia vị cũng nhiều vô cùng. Điều này giúp anh rất nhiều.
Rất nhanh, cả gian bếp tràn ngập mùi thơm quyến rũ. Đứng ở 1 bên, Âu Dương Y cũng hơi kinh ngạc. Dù cô cũng không phải ăn hàng nhưng mà cũng thưởng thức rất nhiều món ăn của các đầu bếp nổi tiếng. Mà món ăn có thể thơm đến mức này quả thật không quá nhiều. Chỉ ngửi mùi thôi có thể thấy được trù nghệ đến mức nào. Chính vì thế cô mới kinh ngạc.
1 thanh niên lại có trù nghệ như vậy quả thật là không ngờ. cô có chút hoài nghi rằng chẳng lẽ kẻ này dùng hết thời gian để rèn luyện trù nghệ sao.
Rất nhanh, từng món từng món được hoàn thành, đậy vun đầy sang trọng. Cầm cũng dừng lại. Anh nhìn về phía Âu Dương Y nói:
- Cô giúp tôi mang về phòng được không. Giờ tôi cần đi gặp cha vợ 1 chút. Bây giờ có lẽ Bạch An sắp tỉnh rồi, 2 người cùng ăn trước đi nhé.
Nói rồi không để cô nàng có cơ hội thắc mắc, anh rời đi.
Ở bên ngoài, đã có 1 thân ảnh đứng chờ. Ngụy Lão.
Dưới sự dẫn đường của lão giả, Cầm trở lại căn phòng nghị sự quen thuộc. Nơi đó, Bạch Thường Quân đã chờ từ lúc nào.
Lão im lặng nhìn Cầm. Không khí trong phòng trở nên im lặng.
- Dù cho nói có chút thừa nhưng ta muốn biết tình trạng của con ta đã ổn rồi chứ.
Cầm gật đầu nói:
- Tất nhiên,thể chất được đúc lại khiến cho An Nhi không còn phải kiêng kỵ như trước nữa. Nàng có thể hoạt động như người bình thường và có thể bắt đầu tu luyện. Ngài có thể yên tâm
Dù đã xác định nhưng khi nghe lời của kẻ trong cuộc khiến cho ông cũng thở dài 1 hơi. Nhưng sau đó vẻ mặt ông trở nên nghiêm túc:
- Tiểu tử. Bạch An có thể nói đã là người của ngươi. Ta cũng không cản điều đó. Nhưng mà tình hình hiện giờ có lẽ ngươi cũng biết đi. Nếu ta công khai ra thì ngươi sẽ trở thành con rể của 2 đế quốc. Ngươi hẳn cũng hiểu đi. Về mặt tình cảm thì không vấn đề nhưng mà về chính trị thì không như vậy.
Cầm vẻ mặt kỳ quái nói:
- Có vấn đề gì. Không phải giữa các thế lực vẫn có thông hôn, vẫn có quan hệ với nhau hay sao. Thêm ta vào thì có vấn đề gì chứ.
- Vấn đề khá lớn đó. Đơn giản bởi vì ngươi là người ngoài. Thông hôn giữa 2 gia tộc nói là liên minh nhưng cần thì vẫn có thể trở mặt được. Nói thẳng ra thì thông hôn sẽ là phương thức khiến 2 thế lực tạm thời có thể sống cùng nhau. Nhưng 1 người ngoài như ngươi thì khác. 2 chúng ta cùng gả con gái cho ngươi sẽ là dấu hiệu 2 đế quốc đang liên kết với nhau, liên minh với nhau. Những thế lực lớn chúng ta thực lực có cách biệt nhưng không cách nhau quá nhiều. do đó những trường hợp liên minh thế này có thể dẫn đến những hệ lụy về mặt chính trị không hề nhẹ đâu.
- Mà ngươi, thân là con rể chung của cả 2 gia tộc sẽ là cái đích để nhắm tới. Ngươi đã chuẩn bị tâm lý để đón nhận điều này chưa.
Cầm nghe xong thì mới ngộ ra. Mới biết những suy nghĩ của mình trước đây ngây thơ như thế nào. Anh vẫn nghĩ càng nhiều thế lực chống lưng thì càng có thể thoải mái. Nhưng xem ra anh coi nhẹ đi sự cạnh tranh của các thế lực. Quả thật thân phận anh khi đó sẽ rất là phức tạp và khó lòng có thể thoải mái như bây giờ.
Nguy hiểm thì không đến nối nhưng tuyệt đối không dễ chịu.
Trầm ngâm 1 lúc, Cầm thở dài 1 hơi:
- Nếu có thể thì tạm thời ta cũng không muốn công khai.
Bạch Thường Quân nhìn Cầm và nói:
- Ngươi định để con gái ta làm tình nhân bí mật ư?
- Tất nhiên không, ai là người phụ nữ của ta thì ta cũng không định để bọn họ ủy khuất. Chỉ là tạm thời chưa công khai thôi.
- Thế tiểu tử ngươi định làm như thế nào để giải quyết vấn đề này. Nâng cao tầm ảnh hưởng của Ma Giới điện ư. Hay là chờ đến khi ngươi thành đệ nhất cao thủ. Con gái ta không chờ lâu vậy đâu.
- Tất nhiên không rồi. Ta có ý định khác. 2,3 thế lực có thể khiến những thế lực khác kiêng dè nhưng mà nếu như khoảng 10 thế lực hậu thuẫn thì sao nhỉ. Đến lúc đó sự kiêng dè đã mất a.
Ngay lập tức, Bạch Thường Quân đã nhận ra ý của Cầm. Ông quả thật có chút kinh ngạc về kế hoạch kinh người này. Sau đố ông cười to và nói:
- Hảo tiểu tử, hóa ra mục tiêu của ngươi còn cao hơn ta nghĩ rất nhiều. Thật là 1 ý tưởng điên cuồng nhưng nếu có thể thì ngươi sẽ là vĩ nhân đó nha.Được, ta sẽ cho ngươi 5 năm để thực hiện kế hoach, mục đích đó. Nhưng sau 5 năm mà ngươi không thể làm được thì ta sẽ công khai điều này. Ngươi có dám hứa chắc với ta không.
2 người nhìn nhau thật sâu rồi đột nhiên mỉm cười.