Âu Dương Y đi lên nói tiếp:
- 10 vị ở đây có thể nói rằng là 10 vị thần y, là những người giỏi nhất ngày hôm nay. Các vị đều có được cơ hội để chữa trị cho tiểu công chúa. Nhưng trước đó, chúng ta sẽ có 1 bài kiêm tra nho nhỏ để kiểm chứng thực lực của các vị. Y sinh không phải chỉ biết bốc thuốc theo bệnh mà còn sử dụng châm cứu. có thể nói. Rất nhiều bệnh phải nhờ châm cứu hỗ trợ mới có thể chữa khỏi. Do đó, châm cứu chính là 1 bản lĩnh không thể thiếu của những người y sư. Vì vậy, vòng thi phụ này chúng ta sẽ thi châm cứu. 10 người bệnh với bệnh trạng khác biệt. Hi vọng các vị cố gắng hết mình.
10 người đưa vào trong những căn phòng như vòng 2, bên trong là các loại châm với độ dài độ mảnh khác nhau, chỉ nhìn thôi đã thấy được đây hiển nhiên không phải là phàm vật. Thật đúng là tài đại khí thô mà. ổn định chỗ được 1 lúc thì 1 thân ảnh có chút ốm yếu đi vào.
Vòng thi cuối bắt đầu.
….
Không ai để ý đến nơi góc phòng có 1 thiết bị ghi hình để quan sát quá trình thi châm đồng thời cũng là phòng hờ việc những người này gian lận.
Âu Dương Y cũng như vài vị y sư lão thành đang ngồi quan sát. Đôi lúc bọn họ gật đầu, hiển nhiên là tán đồng phương pháp thi châm này.
Nhưng Âu Dương Y thường xuyên nhíu mày. Ánh mắt cô vẫn để ý đến hình ảnh theo dõi của 1 người. Người thanh niên duy nhất còn ở lại trong cuộc thi này. Dược Phong.
Kẻ này khiến cô hứng thú ngay từ vòng thi đầu. Số câu trả lời của hắn dù chỉ là đứng thứ 2 nhưng mà cô chắc đến 7,8 phần kẻ này là cố ý. Hắn có thể đưa ra những cách kết hợp mà chính cô cũng không biết thì làm sao có thể không nhận biết được mấy loại cuối. Những loại đó dù cho có hiếm 1 chút nhưng mà cũng không phải loại thuốc không có trên thị trường.
Dù không biết vì sao hắn làm thế nhưng cô đã bị thu hút. Đến vòng 2 thì cô càng chắc hơn. Với việc bốc thuốc chính xác cho hơn 90 người bệnh đủ để thấy kiến thức vững chắc của người này. Mà trong số đó không thiếu những vị thuốc mà hắn “ không nhận ra”. Không phải là lừa dối thì là gì.
Nhưng mà khi quan sát kẻ này thi trâm thì cô lại nhíu mày. Động tác lúc túng, xác định huyệt đạo chậm chạp, châm pháp thì bình thường. Trông chẳng khác gì là 1 y sinh tân thủ. Quả thật vô cùng khó mà so sánh với hình tượng 1 thần y nhưng muốn ẩn thế của kẻ này trong cô.
Cô không nghĩ là hắn làm bộ. Nếu như hắn có thể diễn xuất 1 cách xuất thần như vậy có lẽ kẻ này không để lộ nhiều sơ hở như vậy.
1 y sinh am hiểu vô cùng bắt bệnh bốc thuốc mà không biết châm cứu a. Quả thật có chút khó tin.
Trong đầu cô hiện lên 1 ý nghĩ. Gian lận. Kẻ này dùng cách nào đó câu thông với 1 người bên ngoài, 1 thần y chân chính để có thể qua quan. Để tránh bị nghi ngờ, hắn cố ý để kết quả của mình trung bình để không quá chú ý chỉ là do kiến thức không có bao nhiêu nên mới trở nên nổi bật.
Nhưng giờ đây khi mà phải thi châm thì trình độ kẻ này mới thật sự hiển lộ ra là 1 con gà chính hiệu, thực lực chẳng có bao nhiêu.
Mắt cô dần lạnh đi. Đối với cô, đây chính là sự vũ nhục y thuật cũng như những người y sinh. Nhưng cô không tiện phát tác. Thứ nhất là cô không có chứng cứ. Thứ 2 là cô muốn biết được vị thần y sau lưng kẻ này là ai.
Nếu như cử hắn vào đây hiển nhiên là với mục đích để chữa trị cho vị tiểu công chúa. Có khi kẻ này thật sự có cách cũng không chừng. Do đó, cô nhịn.
Cầm cũng không biết việc mình giả làm “bác sĩ” đã bị lộ. Nếu như biết có lẽ anh cũng chỉ cười khổ bởi vì châm cứu hoàn toàn không đơn giản như bốc thuốc. với bốc thuốc thì chỉ cần đầy đủ kiến thức cũng như kiến giải về các loại bệnh là hoàn toàn có thể làm được. Nhưng châm cứu thì không. Dù cho trong đầu anh có rất nhiều tri thức về huyệt đạo, về các phương thức châm cứu nhưng mà nó sẽ không truyền cho anh kinh nghiệm để châm cứu. Châm cứu chỉ cần lệch 1 ly có khi từ cứu người thành giết người. Sâu thêm 1 mm thì kết quả có khi cũng khác nhau. Cái đó thì tri thức vĩnh viễn không thể nào bù đắp mà cần dựa vào kinh nghiệm của người thi châm, dựa vào hiểu biết của người đó về châm thuật này. Mà Cầm hiển nhiên không phải loại nào trong 2 loại này.
Anh chỉ dám vận dụng những phương pháp thi châm đơn giản để đảm bảo an toàn, để đảm bảo chắc chắn anh dùng tay xác định vị trí các huyệt đạo. Do đó trông anh chẳng khác gì manh mới mày mò từng bước là chính xác.
Nhưng rất nhanh, động tác của anh càng lúc càng thuần thục, thi châm không còn sự long ngóng mà tràn đầy quyết đoán.
Đến vị bệnh nhân thứ 10 thì Cầm đã bắt đầu sử dụng đến những loại châm pháp cao cấp hơn rất nhiều. Chỉ tiếc ai đó không thể thấy được.
Dù vậy kết quả của anh vẫn rất kém, nằm chắc vị trí cuối bảng.
Tất nhiên, Cầm cũng chẳng thèm quan tâm đến điều này. Mục đích của anh đến đây đã đạt được rồi a.
Âu Dương Y lại đi lên bục, như vô tình hay hữu ý nhìn về phía Cầm, con mắt tràn đầy sự ghét bỏ. cô nói:
- Ngày thi hôm nay đến đây là kết thúc. Ngày mai các vị sẽ có cơ hội diện kiến đức vua Bạch Thường Quân rồi sau đó sẽ có cơ hội đi thăm bệnh cho công chúa Bạch An. Nhưng trước đó ta dặn các vị 1 câu, lượng sức mà làm. Những truyền ngôn bên ngoài kia dù nói quá lên nhưng mà nó vẫn là sự thật đó. Các vị không chữa được cho công chúa cũng không sao, đại đế chắc chắn sẽ có 1 số ban thưởng công đi lại. Nhưng nếu như các vị vẫn cố làm những điều không nên làm, khiến cho tình trạng của công chúa chuyển biến xấu thì xin lỗi. Ta cũng không biết các vị sẽ bị xử lý ra sao. Nên ta vẫn có câu nói đó, lượng sức mà làm thôi.
Sau đó cô nàng đi thẳng, vài vị thị nữ quen thuộc lại xuất hiện để đẫn những vị y sinh còn trụ lại đến cuối cùng đi về nghỉ ngơi.
Không thể không nói, đãi ngộ khác nhau 1 trời 1 vực. Nếu như căn phòng hôm qua là hạng thường thì hôm nay đã lên hạng chí tôn. Rộng rãi gấp vài lần, nội thất cũng sang trọng và quý phái hơn không biết bao nhiêu lần. Đồ ăn, đồ dùng đều được phục vụ tận nơi. Mà chất lượng cũng hơn hẳn 1 bậc.
Chỉ nguyên việc được phục vụ như thế này thôi thì đến anh cũng muốn thường thường tham gia a.
Cầm ngồi trên dường mà suy ngẫm cái ánh mắt của Âu Dương Y hôm nay. Ạnh có chút không hiểu vì sao cô nàng này lại có cái ánh mắt đó. Chẳng lẽ cô đã nhìn ra cái gì hay là đã nhận ra cái gì rồi ư.
Chỉ sợ rằng buổi khám bệnh ngày mai sẽ không suôn xẻ a.