Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục

Chương 963: Ngày thượng thọ




Trở về phòng, Cầm nhấp 1 ngụm trà và nói:
- Thế cô đã nghĩ sẽ chuẩn bị gì cho mừng thọ vị kia chưa. Xem ra lần thượng thọ này không đơn giản đâu. Nếu không thì cha cô cũng không nhắc 1 cách trắng trợn như vậy. Xem ra cô không thể tùy tiện chuẩn bị quà rồi.
Chu tuyết thở dài nói:
- Nói thì dễ lắm nhưng mà ta có thể làm gì. Ta tất nhiên biết mức độ quan trọng của lần thượng thọ lần này. Dù sao cũng là mừng tổ nãi nãi 5000 tuổi. Có thể nói là vì ngày này mà mọi thứ đã được chuẩn bị từ mấy năm trước. Thật sự mà nói thì ta cũng tốn cả năm để tìm xem nên tặng gì cho nàng nhưng mà 1 món đồ mà 1 tiểu bối như chúng ta kiếm thì vị tổ nãi nãi kia có thể sử dụng được không hay có thích không là 1 vấn đề. Ta nghe nói vị này rất thích sự đáng yêu nên ta mới quyết tâm đi lên để bắt tuyết hồ li như vậy. Nhưng giờ dù có trở lại cũng không kịp nữa. có lẽ chỉ có thể mang món đồ chuẩn bị từ trước đến tặng đi. Hi vọng dù cho không lọt vào pháp nhãn vị tổ nãi nãi này nhưng mà chí ít cũng không bị xấu mặt đi.
- Vị tổ nãi nãi này xem ra rất có quyền uy.
- Tất nhiên, dù cho từ rất lâu rồi nàng luôn ở ẩn không tranh quyền thế nhưng nói không ngoa thì 1 câu của nàng có thể lập tức quyết định vị vua tiếp theo cũng được.
Vậy sao. Mắt Cầm lấp lóe. Xem ra nếu chinh phục được vị tổ nãi nãi này thì mọi thứ có lẽ sẽ trở nên vô cùng đơn giản a.
Nhưng nói thì dễ, chủ yếu có làm được không.Muốn đả động và gợi sự hứng thú của ai đó thì những món quà nhất định phải mới lạ. Nhưng Vị này sống lâu như vậy có thể nói là đạt đến đỉnh tiêm của đại lục, còn có cái gì có thể đả động nàng chứ.
Cầm tự hỏi mình có cái gì. Ẩm thực ư. Có thể. Với thực lực của anh hoàn toàn có thể tạo ra được 1 món mới đủ kinh diễm. Nhưng mà sinh nhật mà tặng món ăn thì… có chút quá đi. Mặt mũi vẫn là thứ rất quan trọng a.
Ẩm thực tạm thời bỏ qua. Luyện khí hay luyện đan cũng pass.Lợi thế duy nhất còn lại của anh có lẽ là đã đi qua kha khá thế giới đi. Nếu như mang mấy thứ đó ra tặng có lẽ không tệ.
Quần áo ư. Có thể nhưng mà không dễ dàng. Bởi không có bất cứ bộ nào có thể thỏa mãn tất cả mọi người. Nhỡ vị kia không thích thì càng rách việc.Đó là còn chưa kể liệu thứ anh tạo ra có đủ đẹp hơn những bộ quần áo ở thế giới này không. Pass.
Quả thật không dễ dàng. Cầm cũng lâm vào thế bí.
Không biết có thứ gì vừa lạ lại có rất nhiều những thú cưng không nhỉ.
1 ý tưởng lóe lên trong đầu anh. Có lẽ nó có thể thực hiện a.
Dù sao không thành công cũng thành nhân a.
Cầm nhìn về phía Chu tuyết nói:
- Nếu như mà cô tin tưởng ta thì để ta chuẩn bị món quà được không.
Chu tuyết nửa tin nửa ngờ nói:
- Có được hay không.
- Dù sao bây giờ cũng chỉ có thể lấy ngựa chết làm ngựa sống mà thôi. dù sao nàng cũng không có bất cứ ý tưởng nào cả. dù sao tệ đi nữa cũng không quá tệ đi.
Chu tuyết cũng chỉ có thể thở dài. Đúng vậy a, dù sao cũng không tệ đi đến mức nào. Cứ đánh cược 1 lần xem sao. Cô nói:
- Cứ buông tay mà làm đi. Có cần giúp đỡ gì thì có thể bảo ta.
- Quả thật là tôi cũng cần sự hỗ trợ. Nàng xem thế nào.
………
Do bị thương nặng nên Cầm mới không để ý nhưng mà không khí trong cả tòa chu Tước thành này cả tháng nay đều vô cùng sôi động. Các lộ cường giả đổ về, các thế lực tiến cả lớn cả nhỏ đều tiến vào. Tất cả là vì thượng thọ vị tổ nãi nãi của Chu tộc, Chu Thái. 1 vị cường giả đã thành danh từ rất lâu, cực kỳ có uy vọng trên tiên giới. Tất cả đều mong mình có thể thể hiện trước mặt vị đại lão này. Chỉ cần có được 1 câu khen vu vơ thôi thì có khi mọi thứ sẽ thay đổi 180 độ cũng không chừng.
Có thể nói cả chu Tước t hành đều rực rỡ hơn hẳn.
Trong không khí đó, trong 1 căn phòng tối tuyệt đối bí mật. Cầm đối diện với mấy người và nói:
- Sau đây tôi xin mời các vị giúp tôi tạo 1 thứ. Đó là 1 mê trận. Nếu có thể thành công, các vị ở đây ngày mai có lẽ sẽ có thể dương danh lập vạn.
Nào bắt tay vào làm thôi.
……..
Rất nhanh, ngày thượng thọ đã đến, từ sáng sớm, các lộ cường giả đã tiến đến tụ tập trước quảng trường nhưng số người có thể tiến vào cực kỳ. Thấp nhất cũng phải là tông chủ nhất lưu tông môn. Những tông môn thấp hơn chỉ có thể tặng quà mà đứng ngoài xem.
Cầm tất nhiên không nằm trong số đó. Thân là con rể dù chỉ là 1 ngày nhưng anh vẫn có đặc quyền đứng trong hàng con cháu hành lễ. Đủ loại xã giao, đủ loại chào hỏi khiến người ta hoa mắt chóng mặt. Chỉ có thể nói rằng thế giới thượng lưu thật phức tạp. Nhưng đột nhiên không khí lại tĩnh lại, tất cả mọi người đều chỉnh chu lại quần áo.
Từ trên trời, phượng giá dần hạ xuống. Đây mới có thể coi như chân chính phượng giá khi mà nó được kéo bằng 4 con phượng hoàng. Mà 4 con này thực lực đều không yếu. Chí ít cũng so với kim đan đi. Chiếc xe này cũng không tầm thường. Dù không biết nó đạt đến mức độ nào nhưng mà chắc chắn không tầm thường. Chỉ cần nhìn chiếc xe là có thể thấy được người ngồi trong đó cai quý như thế nào. Nhìn vẻ mặt cũng kính của mọi người thì đây hiển nhiên chính là nhân vật chính của ngày hôm nay, Chu Thái.
Trong đầu Cầm hiển hiện lên 1 thân ảnh có chút già nua, vẻ mặt hiền từ nhưng không kém phần nghiêm nghị. Nhưng mà khi nhân vật chính xuất hiện thì Cầm không khỏi trợn mắt. bởi vì đó là… 1 tiểu la lị với tóc thắt 2 bím, vẻ mặt tràn đầy nhí nhảnh đang nhảy chân sáo xuống và đi lên thượng tọa ngồi. Sự tương phản quá lớn khiến Cầm… thật không biết nói gì. Chỉ có thể nói là ở đâu cũng không thiếu những người quái dị đi. Thích trẻ tuổi không phải là cái tội nhưng mà cứ giữ cái thân ảnh tiểu la lị thì… khụ khụ.
Bên hông của anh bị huých 1 cái, là Chu tuyết. Cô nói:
- Đừng nghĩ lung tung. Nàng dùng thân ảnh trẻ con không phải vì ngài ấy muốn vậy mà là bị ám toán.Nghe ta dặn đây. Lát đừng có mà đi lên khen tổ nãi nãi trẻ đó. Nàng chúa ghét điều đó vì nó gợi lại ký ức đau thương, khiến nàng nhớ đến người biến nàng thành trẻ con như thế này. Trong lịch sử những lần thượng thọ không thiếu những kẻ chỉ vì khen tổ nãi nãi trẻ mà cả thế lực bốc hơi trong vòng 1 nốt nhạc.
Cầm nghe xong thì có chút hú hồn. Đích xác anh cũng nghĩ vị đại lão này ưa thích giả ngây thơ. Lát nữa định lên khen vài câu. May mà chưa làm nếu không chết cũng không biết chết thế nào a.
Còn may còn may.
Cùng cùng lúc đó, Chu Thái ngồi lên thượng vị và nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.