Sau khi làm quản gia cho Alice được 1 tháng. Cuộc thi tuyển mùa thu cũng kết thúc và cuộc thực tập tất nhiên lại bắt đầu.
……
Cửa hàng đồ ngọt Sakura, là mục đích chuyến đi này của Mạnh Cầm, cũng là hắn lần này thực tập địa điểm.
Hắn dựa theo bản đồ đi đến địa phương này, kết quả lại thấy được một màn làm người ta giật mình.
Một người người qua đường đứng ở giữa, hai bên trái phải là 2 người mặc quần áo thợ làm bánh đang ra sức lôi kéo
-Sasuke, ngươi bị thiểu năng trí tuệ sao? Chẳng lẽ ngươi không nhìn thấy khách hàng đang khó chịu? Mau buông tay nha!
Một nữ nhân tuổi trẻ, tóc đuôi ngựa, khá là mĩ mạo đang giữ chặt âu phục của người qua đường, liều mạng hướng tới người đối diện mà hô.
-Phải buông tay chẳng lẽ không phải ngươi sao? Bà tám! Khách hàng này rõ ràng là muốn tới tiệm của ta, ngươi cố tình lại đem hắn kéo đến tiệm của ngươi, ngươi cho rằng ta sẽ cho phép ngươi làm như vậy sao?
Người được gọi là Sasuke tuổi cũng không phải rất lớn, đại khái hơn hai mươi tuổi, chỉ là đỉnh đầu đầu thưa thớt, đã có “Địa Trung Hải” xu thế.
-Cái gì mà rõ ràng muốn đi vào tiệm của ngươi? Hắn tiến vào tiệm của ngươi chưa? Vẫn là nói hắn đã đặt chỗ trước?
Nữ nhân cười lạnh nói.
-Ngươi…… Ngươi quả thực là ngang ngược vô lý! Cường đạo logic!
Sasuke sắc mặt đỏ bừng, cũng không biết nên nói cái gì, đành phải nói hai câu phản bác yết ớt vô lực.
-Ha ha, ta ngang ngược vô lý? Có lý các đầu ngươi ý, ta lại không có che miệng của ngươi! Ngươi vì cái gì không nói?
Nữ nhân hùng hổ doạ người.
-Ta…… Ta không phải nói sao? Ngươi ngang ngược vô lý……
Ai, như thế nào vừa đến nơi này, liền có truyện như vậy? Hơn nữa trận này “Khách hàng tranh đoạt chiến”, không có chút nào là muốn kết thúc a.
Mạnh Cầm xoa xoa trán, xã hội quả nhiên so trường học phức tạp a.
Liền ở Mạnh Cầm buồn bực không thôi thời điểm, đột nhiên có người ở phía sau hắn lên tiếng:
-Nguyên lai ngươi cũng ở chỗ này nha.
-Ai?
Mạnh Cầm hơi giật mình, vội vàng quay đầu, thế nhưng hiện ra là Nakiri Erina,đang lôi kéo rương hành lý, lạnh nhạt mà nhìn hai bên đang tranh đoạt khách hàng.
-Ngươi như thế nào lại ở chỗ này?
Mạnh Cầm kinh ngạc hỏi.
-Ta thực tập địa điểm liền ở chỗ này.
Nakiri Erina đưa ra lá thư ghi địa điểm nơi mà nàng thực tập.
-Cửa hàng đồ ngọt bốn mùa?
Mạnh Cầm thấy được bên trong lá thư thực tập địa điểm, sau đó lại ngẩng đầu nhìn đường phố một nhà hàng khác, “Cửa hàng đồ ngọt bốn mùa” bảng hiệu thình lình đập vào mắt.
Sẽ không trùng hợp như vậy đi a?
Mạnh Cầm cùng Nakiri Erina thực tập địa điểm, là hai tiệm đồ ngọt đối diện nhau, hơn nữa, hai cửa hàng quan hệ thoạt nhìn cũng không phải quá tốt.
-Mạnh Cầm, không nghĩ tới ngươi thế nhưng thích làm việc cùng nữ nhân a.
Nakiri Erina ngữ khí mát mẻ nhưng không hiểu sao trong đó lại có 1 chút cái gì đó chua chua
-Đây là trường học an bài đi được không? Lại không phải cố tình xin.
Mạnh Cầm có chút buồn bực, đồng thời, ánh mắt cũng đặt ở nữ nhân này trên người. Tuy rằng nàng là có trang điểm, nhưng vô luận là tướng mạo, vẫn là dáng người, đều xem như trung thượng đẳng a.
-Sắc phôi,biến thái, thế nhưng nhìn chằm chằm vào nữ nhân.
Nakiri Erina tức giận nói.
-Ta không có!Ta chỉ đang đánh giá bà chủ của mình thôi.
Mạnh Cầm ra nghiêm chỉnh kháng nghị, Nakiri Erina lại hừ lạnh một tiếng, căn bản không nghe hắn giải thích.
Tuy rằng hai người ở rất nhiều địa phương có phần kỳ, nhưng ở một chút lại cực kỳ nhất trí —— bọn họ thực địa thực tập chú định không dễ dàng thông qua.
Hai nhà cửa hàng có như vậy nghiêm trọng mâu thuẫn, muốn giải quyết khẳng định muốn phí một phen công phu.
Mạnh Cầm thở dài, Nakiri Erina tuy rằng mặt vô biểu tình, nhưng ở sâu trong nội tâm cũng có một ít buồn bực.
Đột nhiên, phía trước truyền đến “Tư lạp” thanh âm, tên kia người qua đường quần áo bị xé thành hai mảnh. Cùng với một tiếng thét chói tai, vị khách kia không muốn sống mà thoát đi hai người “Ma trảo”.
-Đều tại ngươi! Đem ta khách nhân cưỡng chế đuổi đi!
Nữ nhân tức giận đến sắc mặt đỏ lên, dẫn đầu khó.
-Ai bảo tại ta? Nếu ngươi không kéo quần áo của hắn, hắn liền sẽ không chạy……
Sasuke phản bác nói.
-Ta dựa vào cái gì không kéo hắn? Hắn là khách nhân của ta! Ngươi đoạt ta khách nhân, còn không cho ta phản kích?
Nữ nhân đánh gãy Sasuke lời nói, từ ngữ cùng viên đạn giống nhau, không ngừng hướng tới Sasuke xạ kích.
-Ngươi…… Ngươi đổi trắng thay đen!
Sasuke chỉ vào nữ nhân, tức giận đến cơ hồ nói không ra lời.
-Chỉ cái gì chỉ? Ngươi cho rằng ngươi chỉ ta, ta liền sợ ngươi? Nằm mơ?
Nữ nhân ngẩng đầu ưỡn ngực, một bước cũng không nhường.
Sasuke vung tay lên, xoay người, thở phì phì mà tiến vào “Cửa hàng đồ ngọt bốn mùa”.
-Mạnh Cầm, tại cửa hàng này làm công, ngươi tình cảnh thực khó khăn nha.
Nakiri Erina khóe miệng thượng kiều, có cảm giác vui sướng khi người gặp họa.Nàng cũng mong tên hỗn đản này bị trừng trị 1 chút cho bõ tức a.
Mạnh Cầm nhìn thoáng quanữ nhân đang không ngừng mời chào khách hàng, lại nhìn “Cửa hàng đồ ngọt bốn mùa”, thở dài:
-Erina, ngươi nhiệm vụ lần này cũng rất khó nha.
-Di? Vì cái gì?
Nakiri Erina khó hiểu hỏi.
Mạnh Cầm dùng thập phần thương hại ánh mắt nhìn nàng, nhỏ giọng mà nói:
-Ở cùng một vị chủ tiệm không có quyết đoán như vậy mà công tác, ngươi muốn như thế nào làm, mới có thể lưu lại ‘thành tích có thể thấy bằng mắt’?
Nakiri Erina chớp chớp mắt, hình như là có chuyện như vậy. Nàng tình cảnh cũng không có so Mạnh Cầm tốt hơn bao nhiêu. Bất quá, mấy thứ này nàng mới không sợ đâu.
-Mạnh Cầm, ngươi cho rằng trường học vì cái gì sẽ đem chúng ta phái đưa đến hai tiệm đồ ngọt này?
-Ta cho rằng có ích lợi gì? Làm theo cũng không giải quyết được vấn đề này a.
Mạnh Cầm vẫy vẫy tay.
-Không, ta cảm thấy trường học khẳng định có tính toán. Hơn nữa, cũng sẽ không làm chúng ta trợ giúp phá đổ đối phương.
Mạnh Cầm gật gật đầu, không thể không nói, cái này nữ vương nói chuyện chanh chua, làm người khác tức giận phi thường, nhưng phân tích hỏi về đề tới, lại đạo lý rõ ràng.
Nếu Tootsuki học viện học sinh nhúng tay hai nhà đối địch, vô luận thất bại chính là chiến thắng, một phương kết cục đều có khả năng là phá sản. Này hiển nhiên không phải Tootsuki Học Viện hy vọng nhìn thấy kết quả a.
-Ai, không nghĩ tới thế nhưng sẽ là loại này thực địa thực tập, có chút phiền phức. Chúng ta hãy đi trước từng người cửa hàng, nhìn xem cụ thể là tình huống như thế nào, sau đó lại nghĩ cách. Rốt cuộc có một tuần thời gian.
Hít sâu một hơi, làm đủ chuẩn bị tâm lý. Kỳ thật đây cũng là không có cách nào, rốt cuộc nữ nhân kia cho Mạnh Cầm lưu lại ấn tượng thật sự quá khắc sâu chẳng khác chủ của mấy quán bún mắng cháo chửi hay là chủ hàng thịt hàng cá kiếp trước cả a.
-Mạnh Cầm……
Liền ở Mạnh Cầm vừa muốn đi qua đi thời điểm, Nakiri Erina đột nhiên gọi lại tên của hắn.
-Chuyện gì?
Mạnh Cầm quay đầu lại nhìn nàng.
-Lần này, ta nhất định phải thắng ngươi.
Nakiri Erina nắm chặt nắm tay.
Ha hả…… Lần này lại không phải pk, như thế nào phân thắng bại?
Mạnh Cầm trong lòng cười gượng hai tiếng.
Con gái đúng là khó hiểu