Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục

Chương 471: Thức tỉnh linh hồn của mẹ




Không ngờ hiệu suất làm việc của nội viện cũng rất nhanh đi.
Chỉ mất có gần 1 tuần là Cầm đã có gần đủ các nguyên liệu. những loại thiếu thì anh cũng đã chuẩn bị được đầy đủ các dược liệu khác để mà thay thế rồi.
Chỉ 1 tuần, Cầm đã có thể chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu và bắt đầu luyện chế.
Tỉnh hồn đan không quá dễ luyện chế nhưng mà cũng không quá khó. Tuy nhiên Cầm cần ít nhất là 2 viên mà cần ít nhất là thượng phẩm để cơ hội thành công có thể lên cao.
Khá là khó khăn đây
Nhưng mà vì tương lai. Liều.
Cầm quay sang nhìn 2 người:
- Ta cần bế quan làm mấy việc. Trong thời gian này đừng có để bất cứ ai làm phiền t đó.
Mã Tiểu Đào và Lăng Lạc Thần dù không biết Cầm định làm gì nhưng mà bọn họ có thể nghe thấy sự trang trọng trong lời nói của anh chàng.
Cả 2 không tự chủ được mà gật đầu. Cầm thấy thế mới yên lòng mà quay người vào trong phòng
Luyện chế tỉnh hồn đan bắt đầu.
………
3 ngày sau, trong phòng Cầm không truyền ra bất cứ 1 tiếng động nào mà chỉ có hơi nóng khủng khiếp khiến cho mấy cô nàng hơi lo sợ nhưng mà nhớ lời Cầm nên không ai dám quấy rầy anh chàng.
Nhỡ mà có chuyện gì xảy ra thì.
Nhưng chiều tối hôm ý, các cô có thể cảm thấy hơi nóng đang giảm dần giảm dần và có dấu hiệu tắt hẳn.
Dường như là đã xong rồi đi.
Nhưng mà vẫn không thấy thân ảnh Cầm xuất hiện khiến cho nỗi lo lại bùng cháy.
Sáng hôm sau, Cầm vẫn không xuất hiện.
Chiều hôm sau, vẫn không có động tính gì khiến các cô có chút không kiên nhẫn rồi.
Nhỡ mà Cầm xảy ra chuyện mà do các cô không cứu kip thì làm sao đây.
Nhất định phải đi xem mới được.
Thế là 2 người rón rén tiến đến phòng Cầm đang bế quan, áp tai vào cửa. Không có bất cứ tiếng động nào truyền ra dù chỉ là nhỏ nhất khiến các cô cảm thấy lo lắng chồng thêm lo lắng.
Khẽ đẩy cửa. Cửa không khoá. Xem ra là Cầm rất là yên tâm khi có 2 người canh giữ đi.
Trong phòng tràn ngập mùi thuốc thơm thoang thoảng khiến người ta cảm thấy cả linh hồn và tinh thần mình như được thăng hoa, cảm thấy tỉnh táo hơn rất nhiều.
Nhưng mà cả 2 người đều không quan tâm cái đó, cái họ quan tâm là thân ảnh đang nằm trên đất không rõ sống chết kia.
Cả 2 vội đến nâng Cầm dậy và kiểm tra sơ bộ. Còn may, chỉ bị ngất đi chứ không có việc gì quá lớn.
Cả 2 mang Cầm đến 1 cái giường khá lớn, nhìn khuân mặt điển trai của anh chàng mà nở những nụ cười khó hiểu.
………-
- Đây là đâu.
Cầm mở mắt ngó nhìn xung quanh rồi khẽ thở dài 1 hơi, may. Anh vẫn ở trong nhà của mình. Xem ra là 2 cô nàng kia cứu đi.
Thật ra không có 2 người họ thì Cầm vẫn sẽ ra được thôi bởi vì anh chỉ bị ngất do dùng tinh thần lực vượt quá khả năng chịu đựng của cơ thể này khiến nó quá độ mà ngất đi.
Tất nhiên Cầm cũng không biết tốn bao nhiêu thời gian để có thể tỉnh lại nhưng mà chắc sẽ không quá nhanh đi.
Anh có thể tỉnh lại bây giờ chắc nhờ công của vài loại linh dược trân quý a.
Xem ra là lại cần cảm ơn 2 cô nàng này lần nữa vậy.
Nhưng khi nhìn hiện trạng của bản thân mình bây giờ thì bao nỗi biết ơn của Cầm bay mất veo.
Cầm khoả thân vì môi trường? bây giờ có lẽ anh cảm thấy tình cảnh đó còn tốt hơn
Bởi anh đang mặc nữ trang mà còn là loại váy dài dem dúa nữa.
Đã thế còn được trang điểm 1 cách tỷ mẩn nữa.
Ai là người gây ra chuyện này? Còn ai khác ngoài 2 cô nàng kia/
Hừ, cứ đợi đấy.
Nhưng mà xem ra 2 cô biết Cầm tỉnh lại sẽ tính sổ với mình nên là đã chuồn trước rồi đi, anh không cảm nhận thấy sự hiện diện của 2 cô nàng.
Nhưng như thế có lẽ càng tiện đi.
Bởi việc anh muốn làm đã có thể bắt đầu.
Cầm khẽ nhắm mắt, đằng sau anh hồn hoàn màu đỏ với 2 vòng kim sắc hiện ra.
Cầm đang câu thông với nó.
Anh có thể cảm nhận thấy từ trong nó có khí tức của mẹ anh và dường như nó cũng cảm thấy được khí tức của anh nên là toả ra khí tức như an ủi anh vậy.
Cầm khẽ cảm nhận và mỉm cười.
Anh càng chắc chắn việc mình làm hơn.
Cầm lấy 1 viên tỉnh hồn đan.
Đây không phải là thượng phẩm mà là cực phẩm tỉnh hồn đan.
Có nó có lẽ đi.
Cầm dùng tinh thần lực của mình bao lấy viên tỉnh hồn đan cẩn thận từng ly từng tý đưa vào trong đoàn linh hồn không có linh trí kia.
Rồi lại tỉ mỉ dung linh hồn lực của mình phân ra dược lực sao cho nó lan toả khắp đoàn linh hồn kia.
Vẫn không dừng lại, cả người Cầm khẽ đông, tưng luồng sinh cơ theo người Cầm tiến vào đoàn linh hồn.
Từng chút từng chút một.
Và theo nó, đoàn hồn phách vô tri kia vốn chỉ là 1 đoàn hỗn độn giờ đã dần dần hình thành nên 1 cơ thể yểu điệu.
1 tiếng trôi qua, hình dáng đó cuối cùng cũng thành hình. Còn ai khác ngoài mẹ của Cầm nữa.
Nhìn thân ảnh đó, trong lòng Cầm thấy hồi hộp đến lạ. bước cuối rồi đây
Cầm lấy linh hồn mình làm vật dẫn kích thích dược lực của tỉnh hồn đan khiến cho nó sôi trào và bắt đầu tan khắp cơ thể linh hồn.
Rồi Cầm thu về và chờ đợi, chờ đợi. Chờ đợi cái giờ phút kì tích hiện ra
Chờ.. chờ mãi… không biết chờ đến bao giờ. Cầm có thể nói là gần như là mất hết hi vọng, chẳng lẽ thất bại ở đây ư.
Cầm muốn can thiệp nhưng tình hình bây giờ anh cũng vô pháp làm được.
Bây giờ linh hồn của mẹ anh đang ở biên giới tỉnh hoặc mà mất. Can thiệp bằng các biện pháp chỉ sợ là phản tác dụng.
Nhưng mà dường như chiều hướng càng là đi về phía xấu đi.
Không được, cần ra tay ngay.
Cần có cái gì đó đủ kích thích khiến nàng có thể tỉnh lại.
Cái gì đây, cái gì đây.
Đúng rồi.
Sao mình ngu thế nhỉ.
Cầm hít 1 hơi rồi nói lên không là gào lên:
- Mẹ!!! Mẹ!! tỉnh lại đi. Con cần mẹ ở bên con.
CẢ đoàn linh hồn như rung lên sau lời nói của Cầm.
Và điều kỳ diệu đã hiện ra
Nàng mở mắt. Và lời đầu tiên của nàng là:
- Con.. con của ta..
Và nàng đã nhìn được Cầm, nàng run run điều khiển thân thể linh hồn của mình tiến đến ôm Cầm vào lòng.
Lúc này làm gì còn lời nào có thể nói. Cầm im lặng nhắm mắt cảm nhận hơi ấm từ mẹ mà anh lâu lắm không cảm thấy.
Thật không biết bao năm rồi a.
Có mẹ thật là tốt.
Lúc này không còn lời nào để nói nữa, chỉ có phút giây ấm áp của 2 mẹ con.
Nhưng mà Cầm cũng không để lâu, dù cho linh hồn đã được tạo ra nhưng mà nếu không có chỗ trú thì cuối cùng cũng chỉ có thể tan biến thôi.
Cầm khẽ phất tay, 1 khế ước được tạo ra trong đầu 2 người. Cầm nhìn về phía mẹ mình:
- Mẹ, do người không có linh hồn nên con cũng không thể nào chân chính hồi sinh người. Do đó con mong mẹ sẽ thành hồn linh của con
- Hồn linh.
- Dạ, đây là cách mà con tìm ra để hồi sinh người cũng là cách để con có thể mạnh lên mà không cần liệp sát hồn thú. Mẹ có thể hiểu là con người và hồn thú ký 1 hiệp ước. Con người có thể có hồn hoàn còn hồn thú thì có thể biến thành 1 dạng tồn tại khác biệt mà ta có thể gọi là hồn linh để tiếp tục tồn tại.
- Tuy quá trình có 1 chút rườm rà nhưng mà cơ bản là như vậy.Và mẹ sẽ là hồn linh thứ nhất trên thế giới này.
- Mẹ làm hồn linh của con chứ.
Người mẹ mặt hơi sững sờ 1 chút nhưng mà ngay sau đó là vui mừng khôn siết. Nàng mỉm cười:
- Chỉ cần ở bên cạnh con, thế nào cũng được hết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.