Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục

Chương 442: Rơi vào bẫy




Nhìn đám người, mặt mọi người dần trở nên im lặng.
Lòng Cầm cũng trầm xuống, Cầm cảm thấy ở đây có không dưới 15 người có sức mạnh ngang ngửa Kuroka, còn chưa kể đến đám lâu la với sức mạnh không thể coi thường. khó rồi đây.
Giờ chạy cũng khó nữa chứ đừng nói là cứu người.
Đúng lúc này, Kuroka đứng ta nhìn 1 đại hán trông có vẻ là chủ mà nói:
-Mammom, ngươi cũng ở đây cơ à. Xem ra là chúng ta đã bị lộ rồi.
Người đó cười to nói:
-Haha ha ha.. từ khi mà ngươi đến thăm dò lần đầu đã lộ trước Cao cao đại nhân rồi. Nhưng chúng ta vẫn giả vờ như không biết để dụ các ngươi đến và 1 mẻ hốt gọn. Cái nhóm tên Vali đáng chết đó nhận ra không ổn nên đã trốn đi. Điều này làm Cao Cao đại nhân rất bất mãn. Vì hắn chính là 1 mối hoạ trên con đường thống trị cua ngài ấy.
-Vốn nghĩ là dụ được con cá to đó nhưng không ngờ chỉ là mấy cô cá lòng tong. Thật là đáng thất vọng mà.
-Nhưng mà lấy ngươi làm mồi cũng không tệ nhỉ. Thậm chí có thể làm chúng ta vui vẻ 1 chút cũng hay.
Mọi người nghe vậy thì biến sắc. Hoá ta bọn họ vẫn lọt bẫy mà không biết a.
Hazzz.. Cầm khẽ thở dài 1 cái. Đúng là trước thực lực tuyệt đối thì việc quan sát còn khó chứ đừng nói đánh lén.
Xem ra là kẻ địch đã có 1 người siêu mạnh a.
Càng như thế Cầm càng cảm thấy phải hành động ngay.
Anh khẽ liếc mọi người rồi nói:
-Mọi người, cố gắng không chết nhá.
Và rồi cả đám toả ra.
-Hừ châu chấu đá xe.
Và tên Mammon cũng xông lên. Mục tiêu là Kuroka.
Đại chiến đã nổ ra.
Nhưng lạ thay không ai tìm đến Cầm.
Cũng đúng thôi năng lượng của Cầm quá tạp khiến cho anh chàng chẳng khác gì tạp chủng cả. Moi người khinh thường ra tay với tên đó.
Nhưng thế thì càng tiện.
Cầm len lén vọt qua cánh cửa gần đó. Cầm có thể cảm thấy hơi thở yếu ớt của Kagura phát ra từ đó.
Nhưng lúc này đột nhiên có 1 tên đứng ra cản anh chàng. Là 1 người sói.
Chỉ thấy hắn mặt đầy khó chịu nói:
-Tại sao ta lại bị phân đến đánh với ngươi chứ. Máu thịt của loài cẩu tạp chủng như ngươi ta cũng ngại ăn. Thật đúng là khó chịu mà.
-Do đó, chết đi. Chết nhanh cho ta đi hưởng thụ mĩ vị mà.
Mặt Cầm âm trầm, dọng anh chàng run run nói:
-Đến.. đến.. đây.. đi.
Và con sói đến thật.1 vuốt mở trên ngực Cầm vài vết máu dài khiến anh chàng loạng choạng lùi lại.
Tên đó được đà tấn công tới tấp khiến Cầm né trái né phải.
Cuối cùng Cầm bị dồn đến đằng sau cánh cửa và mất hút trong đó.
Cũng cùng lúc đó, thế công của những người còn lại đột nhiên trở nên cực mạnh thu hút sự hú ý của đám kia và thế là không ai chú ý đến kẻ tạp chủng như Cầm nữa.
……..
-Phụt.
Cầm phun ra 1 ngụm máu, nhìn cái thân thể to đùng của tên người sói đã hôn mê kia. Anh cố tình thua để có thể tiến vào trong này, để có thể giải cứu Kagura trong 1 thời gian ngắn nhất.
May mà những người ngoài kia cũng khá là ăn ý khi tạo áp lực khiến thu hút sự chú ý khiến Cầm có thể lọt vào dễ dàng hơn.
Cầm cũng biết bản thân không còn nhiều thời gian nữa nên.
Anh chàng lần theo khí tức của Kagura và đi sâu xuống hầm, không khí dưới này khô nóng 1 cách kỳ lạ và cực tối.
Nhưng mà Cầm vẫn vững bước đi tới.
Và sau vài phút lần mò. Cầm cuối cùng cũng đến được nơi đó. Là căn phòng đóng cửa chặt chẽ. Anh khẽ đẩy cửa, không khoá.
Trong phòng tối om không thấy ai nhưng mà Cầm khá chắc là Kagura đang ở đây.
Đột nhiên đèn sáng lên khiến Cầm lập tức đề phòng nhìn xung quanh.
Và anh thấy được Kagura bị xích giữa phòng.Ở đó có 1 ma trận đang sáng và Cầm có thể cảm thấy nó đang hút cái gì đó từ cô nàng. Đó hẳn là sức mạnh đi. Nhưng mà dường như hơi ít thì phải.
Đột nhiên có 1 dọng nói vang lên khiến Cầm giật mình:
-Thế nào, ngươi hứng thú với nó à. Mà cũng đúng thôi, nhờ nó mà ta đã có sức mạnh không tưởng mà.
Từ trong bóng tối, 1 thân ảnh đi ra, Không cần nói cũng biết đó là Cao Cao rồi.
Gương mặt Cầm đầy ngưng đọng. hắn đứng đó mà Cầm không cảm thấy bất cứ cái gì. Tên này, rất mạnh.
Nhưng dù trong lòng đề phòng nhưng mà ngoài mặt Cầm vẫn rất bình tĩnh:
-Xem ra ngươi là Cao Cao đi. Trông ngươi hơi khác ta tưởng tượng. Ta vốn nghĩ ngươi là 1 lão già khú đế cơ. Không ngờ là 1 thanh niên điển trai đó.
Quả thật là trông Cao Cao thật là điển trai và thanh lịch. Cầm tự nhân bản thân cũng không tệ nhưng mà đứng trước Cao Cao cũng hơi phai mờ đó.
Cao Cao cũng rất thân thiện mà nhìn Cầm nói:
-Thật sao, ta cũng không để ý nhiều lắm nhưng dường như rằng khi thực lực tăng cao thì ta trẻ lại thì phải.
-Mà ngươi đến đây chắc không phải là vì ta mà đến đi. Vốn dĩ ta đợi là Vali nhưng mà trước đó giải trí với ngươi cũng không tệ a.
-Xem ra là ngươi chắc chắn Vali cùng nhóm của hắn sẽ đến a.
-Tất nhiên. Dù lần trước ta hụt để hắn trốn vào vô thứ nguyên nhưng mà nếu có con bài Ophis trong tay thì hắn nhất định sẽ đến thôi.
-Ồ xem ra là ngươi không coi trọng ta đi. Nhưng mà ta sẽ là người cứu ra Kagura
Cao Cao như xem trò vui cười nói:
-Ồ, tự tin nhỉ.Ta rất thích sự tự tin của ngươi. Được ra sẽ cho ngươi 1 cơ hội.
Và anh ta khẽ nhường đường nói:
-Đấy, xin mời. Nếu ngươi có thể dùng tay tháo xích thì ta sẽ vui lòng cho các ngươi 3 phút để chạy trốn. Xem như 1 trò chơi đi.
Vậy sao, Cầm mỉm cười nói
-Ngươi sẽ hối hận vì làm điều đó.
Và Cầm rất tự nhiên tiến đến bên cạnh sợi xích..Cầm biết nếu thích thì tên này có thể giết anh chàng trong 1 nốt nhạc. Do đó hắn không việc gì cần giở trò hết.Cầm tin đây là 1 trò chơi thật
Và đó có lẽ là cơ hội duy nhất mà Cầm có a.
Chỉ thấy anh chàng từ tốn tiến đến cái xích. Khẽ hít 1 hơi dồn sức và kéo.
Không có sự cứng rắn như là Cầm tưởng. Cái xích chẳng khác nào cái cái xích bình thường cả. Cầm kéo vài cái là rơi ra hết. Thân ảnh của Kagura rơi vào người anh chàng.
Cầm khẽ kiểm tra và thở dài 1 hơi. Cô nàng vẫn còn sống. Vẫn còn tốt.
Rồi Cầm nhìn về phía Cao Cao nói:
-Vậy chúng ta đi được chưa. Nên nhớ rằng bọn ta có 3 phút đó.
Cao Cao vẫn không thèm quan tâm mà dùng ánh mắt hứng thú nhìn Cầm.
Trong khi đó Cầm vẫn bình tĩnh bước ra cửa.
Nhưng mà không ra đến cửa. đột nhiên Cầm cảm thấy cả người vô lực. Có 1 sức mạnh thần bí nào đó đang ăn mòn thân thể Cầm với tốc độ không tưởng. Không chút do dự, Cầm điều động các loại năng lượng đến ứng phó nhưng mà đều vô dụng.
Thậm chí còn khiến nó càng ngày càng mạnh.
Đường cùng, Cầm đành điều động năn lượng thần bí lên cản.
Nhưng lần đầu tiên, năng lượng thần bí thất thế. Nó không đến mức bị thôn phệ 1 cách dứt khoát như là mấy năng lượng kia nhưng mà cũng thua tan tác.
Cái năng lượng đáng nguyền rủa kia đang xâm chiến Cầm với 1 tốc độ không tưởng.
Giờ thì Cầm biết vì sao mà Cao Cao lại nói đây là trò chơi. Hoá ra trên sợi xích đã yểm lời nguyền. Chỉ cần động vào là bị nhiễm.
Và đó không phải lời nguyền bình thường. Chỉ sợ chính Kagura cũng bị thua vì lời nguyền đó.
Nếu không phải Cầm có năng lượng thần bí thì chỉ sợ đi cũng khó chứ đừng nói chạy trốn.
Đây quả thật là 1 trò chơi vô vọng.
Nhưng dù vậy Cầm cũng không thể dừng lại ở đây.
Anh phải tiến lên.
,
Nhìn đám người, mặt mọi người dần trở nên im lặng.
Lòng Cầm cũng trầm xuống, Cầm cảm thấy ở đây có không dưới 15 người có sức mạnh ngang ngửa Kuroka, còn chưa kể đến đám lâu la với sức mạnh không thể coi thường. khó rồi đây.
Giờ chạy cũng khó nữa chứ đừng nói là cứu người.
Đúng lúc này, Kuroka đứng ta nhìn 1 đại hán trông có vẻ là chủ mà nói:
-Mammom, ngươi cũng ở đây cơ à. Xem ra là chúng ta đã bị lộ rồi.
Người đó cười to nói:
-Haha ha ha.. từ khi mà ngươi đến thăm dò lần đầu đã lộ trước Cao cao đại nhân rồi. Nhưng chúng ta vẫn giả vờ như không biết để dụ các ngươi đến và 1 mẻ hốt gọn. Cái nhóm tên Vali đáng chết đó nhận ra không ổn nên đã trốn đi. Điều này làm Cao Cao đại nhân rất bất mãn. Vì hắn chính là 1 mối hoạ trên con đường thống trị cua ngài ấy.
-Vốn nghĩ là dụ được con cá to đó nhưng không ngờ chỉ là mấy cô cá lòng tong. Thật là đáng thất vọng mà.
-Nhưng mà lấy ngươi làm mồi cũng không tệ nhỉ. Thậm chí có thể làm chúng ta vui vẻ 1 chút cũng hay.
Mọi người nghe vậy thì biến sắc. Hoá ta bọn họ vẫn lọt bẫy mà không biết a.
Hazzz.. Cầm khẽ thở dài 1 cái. Đúng là trước thực lực tuyệt đối thì việc quan sát còn khó chứ đừng nói đánh lén.
Xem ra là kẻ địch đã có 1 người siêu mạnh a.
Càng như thế Cầm càng cảm thấy phải hành động ngay.
Anh khẽ liếc mọi người rồi nói:
-Mọi người, cố gắng không chết nhá.
Và rồi cả đám toả ra.
-Hừ châu chấu đá xe.
Và tên Mammon cũng xông lên. Mục tiêu là Kuroka.
Đại chiến đã nổ ra.
Nhưng lạ thay không ai tìm đến Cầm.
Cũng đúng thôi năng lượng của Cầm quá tạp khiến cho anh chàng chẳng khác gì tạp chủng cả. Moi người khinh thường ra tay với tên đó.
Nhưng thế thì càng tiện.
Cầm len lén vọt qua cánh cửa gần đó. Cầm có thể cảm thấy hơi thở yếu ớt của Kagura phát ra từ đó.
Nhưng lúc này đột nhiên có 1 tên đứng ra cản anh chàng. Là 1 người sói.
Chỉ thấy hắn mặt đầy khó chịu nói:
-Tại sao ta lại bị phân đến đánh với ngươi chứ. Máu thịt của loài cẩu tạp chủng như ngươi ta cũng ngại ăn. Thật đúng là khó chịu mà.
-Do đó, chết đi. Chết nhanh cho ta đi hưởng thụ mĩ vị mà.
Mặt Cầm âm trầm, dọng anh chàng run run nói:
-Đến.. đến.. đây.. đi.
Và con sói đến thật.1 vuốt mở trên ngực Cầm vài vết máu dài khiến anh chàng loạng choạng lùi lại.
Tên đó được đà tấn công tới tấp khiến Cầm né trái né phải.
Cuối cùng Cầm bị dồn đến đằng sau cánh cửa và mất hút trong đó.
Cũng cùng lúc đó, thế công của những người còn lại đột nhiên trở nên cực mạnh thu hút sự hú ý của đám kia và thế là không ai chú ý đến kẻ tạp chủng như Cầm nữa.
……..
-Phụt.
Cầm phun ra 1 ngụm máu, nhìn cái thân thể to đùng của tên người sói đã hôn mê kia. Anh cố tình thua để có thể tiến vào trong này, để có thể giải cứu Kagura trong 1 thời gian ngắn nhất.
May mà những người ngoài kia cũng khá là ăn ý khi tạo áp lực khiến thu hút sự chú ý khiến Cầm có thể lọt vào dễ dàng hơn.
Cầm cũng biết bản thân không còn nhiều thời gian nữa nên.
Anh chàng lần theo khí tức của Kagura và đi sâu xuống hầm, không khí dưới này khô nóng 1 cách kỳ lạ và cực tối.
Nhưng mà Cầm vẫn vững bước đi tới.
Và sau vài phút lần mò. Cầm cuối cùng cũng đến được nơi đó. Là căn phòng đóng cửa chặt chẽ. Anh khẽ đẩy cửa, không khoá.
Trong phòng tối om không thấy ai nhưng mà Cầm khá chắc là Kagura đang ở đây.
Đột nhiên đèn sáng lên khiến Cầm lập tức đề phòng nhìn xung quanh.
Và anh thấy được Kagura bị xích giữa phòng.Ở đó có 1 ma trận đang sáng và Cầm có thể cảm thấy nó đang hút cái gì đó từ cô nàng. Đó hẳn là sức mạnh đi. Nhưng mà dường như hơi ít thì phải.
Đột nhiên có 1 dọng nói vang lên khiến Cầm giật mình:
-Thế nào, ngươi hứng thú với nó à. Mà cũng đúng thôi, nhờ nó mà ta đã có sức mạnh không tưởng mà.
Từ trong bóng tối, 1 thân ảnh đi ra, Không cần nói cũng biết đó là Cao Cao rồi.
Gương mặt Cầm đầy ngưng đọng. hắn đứng đó mà Cầm không cảm thấy bất cứ cái gì. Tên này, rất mạnh.
Nhưng dù trong lòng đề phòng nhưng mà ngoài mặt Cầm vẫn rất bình tĩnh:
-Xem ra ngươi là Cao Cao đi. Trông ngươi hơi khác ta tưởng tượng. Ta vốn nghĩ ngươi là 1 lão già khú đế cơ. Không ngờ là 1 thanh niên điển trai đó.
Quả thật là trông Cao Cao thật là điển trai và thanh lịch. Cầm tự nhân bản thân cũng không tệ nhưng mà đứng trước Cao Cao cũng hơi phai mờ đó.
Cao Cao cũng rất thân thiện mà nhìn Cầm nói:
-Thật sao, ta cũng không để ý nhiều lắm nhưng dường như rằng khi thực lực tăng cao thì ta trẻ lại thì phải.
-Mà ngươi đến đây chắc không phải là vì ta mà đến đi. Vốn dĩ ta đợi là Vali nhưng mà trước đó giải trí với ngươi cũng không tệ a.
-Xem ra là ngươi chắc chắn Vali cùng nhóm của hắn sẽ đến a.
-Tất nhiên. Dù lần trước ta hụt để hắn trốn vào vô thứ nguyên nhưng mà nếu có con bài Ophis trong tay thì hắn nhất định sẽ đến thôi.
-Ồ xem ra là ngươi không coi trọng ta đi. Nhưng mà ta sẽ là người cứu ra Kagura
Cao Cao như xem trò vui cười nói:
-Ồ, tự tin nhỉ.Ta rất thích sự tự tin của ngươi. Được ra sẽ cho ngươi 1 cơ hội.
Và anh ta khẽ nhường đường nói:
-Đấy, xin mời. Nếu ngươi có thể dùng tay tháo xích thì ta sẽ vui lòng cho các ngươi 3 phút để chạy trốn. Xem như 1 trò chơi đi.
Vậy sao, Cầm mỉm cười nói
-Ngươi sẽ hối hận vì làm điều đó.
Và Cầm rất tự nhiên tiến đến bên cạnh sợi xích..Cầm biết nếu thích thì tên này có thể giết anh chàng trong 1 nốt nhạc. Do đó hắn không việc gì cần giở trò hết.Cầm tin đây là 1 trò chơi thật
Và đó có lẽ là cơ hội duy nhất mà Cầm có a.
Chỉ thấy anh chàng từ tốn tiến đến cái xích. Khẽ hít 1 hơi dồn sức và kéo.
Không có sự cứng rắn như là Cầm tưởng. Cái xích chẳng khác nào cái cái xích bình thường cả. Cầm kéo vài cái là rơi ra hết. Thân ảnh của Kagura rơi vào người anh chàng.
Cầm khẽ kiểm tra và thở dài 1 hơi. Cô nàng vẫn còn sống. Vẫn còn tốt.
Rồi Cầm nhìn về phía Cao Cao nói:
-Vậy chúng ta đi được chưa. Nên nhớ rằng bọn ta có 3 phút đó.
Cao Cao vẫn không thèm quan tâm mà dùng ánh mắt hứng thú nhìn Cầm.
Trong khi đó Cầm vẫn bình tĩnh bước ra cửa.
Nhưng mà không ra đến cửa. đột nhiên Cầm cảm thấy cả người vô lực. Có 1 sức mạnh thần bí nào đó đang ăn mòn thân thể Cầm với tốc độ không tưởng. Không chút do dự, Cầm điều động các loại năng lượng đến ứng phó nhưng mà đều vô dụng.
Thậm chí còn khiến nó càng ngày càng mạnh.
Đường cùng, Cầm đành điều động năn lượng thần bí lên cản.
Nhưng lần đầu tiên, năng lượng thần bí thất thế. Nó không đến mức bị thôn phệ 1 cách dứt khoát như là mấy năng lượng kia nhưng mà cũng thua tan tác.
Cái năng lượng đáng nguyền rủa kia đang xâm chiến Cầm với 1 tốc độ không tưởng.
Giờ thì Cầm biết vì sao mà Cao Cao lại nói đây là trò chơi. Hoá ra trên sợi xích đã yểm lời nguyền. Chỉ cần động vào là bị nhiễm.
Và đó không phải lời nguyền bình thường. Chỉ sợ chính Kagura cũng bị thua vì lời nguyền đó.
Nếu không phải Cầm có năng lượng thần bí thì chỉ sợ đi cũng khó chứ đừng nói chạy trốn.
Đây quả thật là 1 trò chơi vô vọng.
Nhưng dù vậy Cầm cũng không thể dừng lại ở đây.
Anh phải tiến lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.