Căn phòng trống không như là không có người ở đây vậy.,
Mọi người lập tức đi xung quanh để tìm nhưng vẫn không thấy thân ảnh của Cầm ở bất cứ đâu.
Đúng lúc đó, có người chú ý đến trên mặt bàn. Thứ nổi bật nhất có trong phòng.
Trên đó chỉ có 1 lọ dược tề và 1 phong thư.
Người tìm ra đang định mở nó thì có 1 bàn tay gác lên người hắn và nói:
- Lá thứ này có lẽ không dành cho chúng ta mà là dành cho những người quan trọng với hắn.
Và người đó không ngờ là Hemes. Chỉ thấy vị thần này lấy bức thư và chai thuốc từ tốn đưa đến chỗ mấy cô nàng Ryuu, Chistina…đang đứng nói:
- Tuy ta không biết và cũng không hiểu vì sao không có ai ở đây. Và cũng không biết trong cái chai này có cái gì nhưng mà ta chỉ biết những thứ này có lẽ không dành cho ta mà là dành cho các người. Thân là thần, chúng ta tất nhiên sẽ không cướp đi những thứ thuộc về người khác. Đây cầm lấy.
Rồi Hemes hào sảng đưa lá thư ra. Ryuu thay mặt tất cả nhận lấy.
Nàng run run mở lá thư ra. Để trước mặt cho tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy.
Thân gửi những người con gái thân yêu của ta.
Nếu các nàng có thể đọc được tin này có lẽ là ta đã không còn trên thế giới này nữa. Ấy, đừng vội nghĩ bậy, đó là ta trở về quê hương chứ không phải như các nàng nghĩ đâu.
Nhưng nếu quả thực các nàng có thể đọc được thì có nghĩa là ta đã ra đi mà không kịp từ biệt. Cái đó thì ta chân thành xin lỗi các nàng.
Nhưng chắc các nàng cũng đã hiểu. ta không thể nào bỏ được gia đình của mình mà sống ở lại đây. Nếu làm như vậy có lẽ ta đã không phải là ta của bây giờ nữa rồi.
Ta đi nhưng lòng của ta vẫn mãi ở bên các nàng. Ta cũng không biết nói gì nhiều hơn. Chỉ có 1 câu là ta yêu các nàng rất nhiều. Dù cho có cần bao nhiêu thời gian nữa, dù cho có phải hi sinh cả đời này thì ta nhất định sẽ trở về tìm các nàng. Hãy chờ ta. Chờ ta trở lại để đem hạnh phúc đến cho mọi người.
Người yêu các nàng thật lòng.
Cầm
Đỗ Mạnh Cầm.
PS: lọ thuốc để trên bàn cùng lá thư chính là thứ mà ta mất ăn mất ngủ để tạo ra, hãy đưa nó cho Athena uống và hi vọng điều kỳ diệu sẽ xảy ra.
1 bức thư rất ngắn, cũng không có bất cứ câu nói dài dòng nào không có bất cứ những từ ngữ hoa mĩ nào. Nó chỉ có 1 câu nói thể hiện tất cả “ anh yêu em” cùng với 1 câu hứa đầy viển vông nhưng với các người con gái đọc chúng là quá đủ rồi.
Với họ, chỉ cần 1 câu như vậy là đã đủ thỏa mãn rồi.
Nhưng dù là vậy vẫn không thể nào ngăn được nước mắt lã chã rơi.
Bọn họ biết ngày này rồi cũng sẽ đến, Cầm rồi cũng sẽ phải về lại nơi chốn cũ. Dù đã được 1 câu hứa của Cầm nhưng mà liệu bao giờ bọn họ mới có thể gặp lại, 10 năm, 20 năm hay là lâu hơn nữa. không ai biết và không ai muốn biết cả.
Nhưng có 1 điều chắc chắn là bọn họ nhất định sẽ chờ Cầm trở về dù cho có mất cả đời này.
………..
Mọi người trong phòng cũng đều biết là đây không phải là nơi bọn họ nên ở lâu.
Tất cả đều lẳng lặng đi ra ngoài để dành không gian riêng tư cho những cô nàng này.
Hemes còn tế nhị đóng cửa lại.
Mãi 1 tiếng sau, các cô nàng mới từ trong căn phòng bước ra. Con mắt còn đỏ nhưng nó không có chưa đựng sự bi thương mà chỉ có 1 niềm hi vọng, 1 sự tin tưởng và 1 tỉnh cảm rực cháy mà thôi.
Gabriel đứng ra thay tất cả nói:
- Xin lỗi để tất cả mọi người chờ lâu, giờ chúng ta có thể đi nhìn xem Athena rồi.
Nói rồi các cô đưa đoàn người đến 1 căn nhà.. không, là 1 căn hầm được xây sâu trong ngọn núi, ở đây nhiệt độ thấp hơn bên ngoài rất nhiều, phù hợp để đưa Athena vào giấc ngủ say nồng.
Cả căn phòng cũng không có gì nhiều, chỉ có 1 chiếc giường nhỏ mà trên đó đặt Athena đang bị băng phong.
Chistina cũng không nói nhiều mà khẽ vung quyền trượng. Lập tức tảng băng bao quanh Athena tan dần, tan dần và biến mất để lại thân hình Athena trơ chọi tại đó.
Các vị thần thấy thế cũng không nhiểu lời nữa mà lập tức tiến đến tiến hành chuẩn đoán cho Athena.
Nhưng mà càng chuẩn đoán bọn họ càng nhíu mày thật sâu, bọn họ không tìm ra được bất cứ sinh cơ nào cũng như là tung tích thần hồn của Athena. Y như Chistina đã nói, cứu chữa hi vọng đã triệt để xa vời. chính bọn họ cũng không biết nên dùng cách nào mới được.
Đúng là 1 nan đề mà.
Đúng lúc đó, Seal đứng ram tiến đến gần Athena, khẽ mở miệng cô nàng và đổ thứ thuốc mà Cầm đã chuẩn bị sẵn.
Các vị thần sững sờ trước cảnh này vội lên ngăn cản, Hestina vội nói:
- Các cô làm gì vậy, dù cho chúng tôi nhất thời chưa tìm được cách cứu nhưng cũng không cần dùng những thứ không có nguồn gốc như vậy chứ. không có gì còn tốt, nếu mà khiến tình hình nó tệ đi thì ai sẽ chịu trách nhiệm đây.
Các vị thần khác không nói gì nhưng mà con mắt hơi phẫn nộ đã nói lên tất cả. Đến cả bọn họ cũng không thể nào tìm ra cách thì làm sao 1 con người có thể làm được cơ chứ.
Nhưng lại có 1 vị thần không nghĩ như vậy, ánh mắt cô nàng thâm thúy nhìn về phía nhóm Ryuu, Seal.. và lại nhìn vào cái xác của Athena. Cô cũng coi như có chút lý giải về Cầm cô khá chắc hắn sẽ không làm ra thứa thuốc mà chính mình không biết có thành công hay không rồi bỏ đi 1 nước như vậy.
Nhưng đến chính cô cũng không nghĩ ra được rốt cục Cầm làm sao mà lấy được cái tự tin thứ thuốc đó chắc chắn sẽ thành hiện thưc. Nhỡ đâu.
Nhưng chưa để cô có thời gian suy nghĩ lâu. Cả người Athena đột nhiên bộc phát ra 1 ánh sáng thần thánh. Đưa cô nàng lơ lửng giữa trời cao.
Và rồi, quanh cô nàng đột nhiên nổi gió lớn như muốn hút vạn vật vào.
Mọi người vội lấy tay che che chắn để không bị hút vào nhưng các vị thần lại không làm thế mà mở to đôi mắt mà nhìn, miệng thì há hốc ra vì không tìn vào mắt mình.
Người thường có lẽ không thấy được nhưng thân là vị thần, bọn họ có thể thấy rõ ràng. Thiện địa linh khí đang tụ hội vào người Athena. Hơn nữa còn có những sợi hồn phách thất lạc đang được dẫn dắt trú nhập lại cơ thể.
Đây chính là biểu hiện của quá trình hồi sinh.
Hồi trước cũng có hiện tượng tương tự nhưng mà đó chỉ là hồi sinh 1 thường nhân thôi. Nhưng giờ lại là hồi sinh cả 1 vị thần đó. Thần đó. Sinh mệnh của thần thì 1 thường nhân sao có thể so sánh được cơ chứ.
Lúc này trong đầu bọn họ lập tức nhớ đến 1 biện pháp nhưng mà ngay lập tức lắc đầu, không thể nào,hắn là 1 thường nhân sao có thể so sánh với 1 vị thần cơ chứ Hơn nữa, thứ đó chỉ có thế tác dụng với những người chết chưa lâu. Đã gần 2 năm,linh hồn của Athena cũng có thể nói là tiêu tán đi nhiều ít thì làm sao mà thực hiện được cơ chứ.
Ánh sáng thu nhủ dần, nhỏ dần và biến mất.
Thân ảnh của Athena lại nhẹ nhàng trở lại dường.
Và trong sự hồi hộp chờ đợi của mọi người, ánh mắt Athena khẽ nhúc nhích,và cô cuối cùng đã mở mắt:
- Đây là đâu?