3 người như 3 chấm nhỏ từ từ leo xuống, bọn họ không dám dùng tinh thần lực quan sát xung quanh sợ kinh động đến thứ gì đó, cũng không dám hiển lộ ra chút ánh sáng nào. Ma khí càng lúc càng dày đặc khiến người ta hít thở không thông. Mà Cầm là người cảm nhận rõ ràng nhất. Anh đã từng bị 1 tên ma tộc không kém gì chân tiên oanh sát. Do đó đối với ma khí Cầm cảm nhận rõ ràng hơn 2 cô nàng này nhiều.
Trong cảm nhận của anh, ma khí ở đây hoàn toàn không thua kém gì tên ma tộc đó. Điều khác là chúng thuần túy chỉ là ma khí trong thiên nhiên không có tính xâm nhập mạnh như ma khí của tên ma tộc. nhưng áp lực nó mang lại quả thật vẫn lớn vô cùng. Nếu không có phá Ma đan thì bọn họ sẽ bị ma khí ở đây lập tức giết chết.
Tuy nhiên gộp cả 3 người còn chưa đến 15 khỏa, chỉ sợ cũng không kiên trì được quá lâu.
Nhưng xem ra trời không tuyệt đường người, vực này cũng không sâu như bọn họ tưởng. Có lẽ chỉ đến khoảng 50 km. dù đi rất thận trọng nhưng mà chỉ mất khoảng nửa ngày thì 3 người đã chạm đất. Đứng trên nền đất, cả 3 thở dài 1 hơi. Chí ít bây giờ bọn họ đánh không lại còn có thể chạy a.
Cầm nhìn các cô nói:
- Xem ra ta đoán đúng, ở dưới này tuyệt đối không quá nhiều ma vật. Nhưng mà nếu có thì chúng đều là quái vật.Do đó mọi người cẩn trọng. Giờ chúng ta cứ men theo vách đá mà đi. Hi vọng có thể tìm được cái gì đó hữu ích.
Cả 3 người nối đuôi nhau chạm rãi lên đường.Thị giác và tinh thần lực không được sử dụng khiến
cho Tứ giác còn lại được phát huy đến cực hạn. Cả 3 người đều đề cao tinh thần đến cực hạn, sẵn sàng phản ứng với mọi tình huống.
Nhưng nơi đây dường như là 1 vùng tử địa, bọn họ đi, đi mãi mà không gặp bất cứ sinh vật nào. Không khí âm trầm đến sợ. Đến cả Cầm cũng cảm giác có chút tuyệt vọng. Bọn họ sợ đối đầu với ma thú nhưng lại khao khát nhìn thấy ma thú. Bởi như vậy chí ít chứng minh được nơi này còn tồn
tại sự sống.
Chẳng có gì cả. 3 người như 3 con sâu nhỏ men theo vách đá mà tiến lên, tiến lên trong vô vọng. Đột nhiên Cầm dừng lại khiến 2 cô nàng dừng lại theo, vẻ mặt khó hiểu nhìn anh.
Sắc mặt Cầm có chút khó coi, cái mũi hơi khụt khịt và nói:
- Chúng ta vừa đi 1 vòng rồi trở về.
Thông tin này lập tức khiến cho 2 cô nàng có chút biến sắc nhưng kèm theo đó là khó hiểu. Không ai biết Cầm làm sao biết được
Cầm khoát tay nói:
- Đừng để ý tiểu tiết. Cái quan trọng là chúng ta vừa đi 1 vòng. Đây là 1 vấn đề nghiêm trọng. Đầu tiên đó là chúng ta đã lọt vào trong mê trận và đi xung quanh 1 chỗ. Nhưng mà từ đầu đến giờ ta đều là đi theo mép đá. Do đó khả năng này khá nhỏ. Chính vì thế khả năng cao nhất là vách đá này tạo thành 1 vòng tròn hay chính xác hơn là vực sâu này chính là vòng tròn bao quanh cả khu vực trung tâm của khu rừng này.
- Nhưng suốt quãng đường đi chúng ta không có gặp bất cứ dấu hiệu sự sống nào hay là bất cứ dấu hiệu gì đáng để chú ý, ngoài đát đá chỉ là đất đá mà thôi. Nó đưa đến cho chúng ta 1 tin tức xấu và 1 tin tức tốt. tin tức tốt là tạm thời chúng ta coi như an toàn, chí ít trong 1 khoảng không nhất định không có con ma thú đáng sợ nào. Nhưng mà kèm theo đó là việc cơ hội để chúng ta theo đường này đi lên càng lúc càng thu hẹp.
Vẻ tuyệt vọng hiện lên. Không ai biết cần làm gì trong trường hợp này.
Cầm thở dài nói:
- Mở thần thức và tạo điểm ánh sáng thôi.Có lẽ nó có nhưng chúng ta không có phát hiện thôi.
2 cô gái im lặng gật đầu. 3 người tản ra thần thức quan sát xung quanh đồng thời tạo 1 vài ánh lửa để dò xét. Ánh lửa le lói trong màn đen trông vô cùng bát mắt.
Bọn họ lại tiếp tục lên đường. Lần này tốc độ cao hơn nhiều, thần thức không ngừng tỏa ra tìm
kiếm.
Nhưng đều vô dụng. Đi 1 thời gian thì bọn họ lại trở về chỗ cũ. Sắc mặt cả 3 có chút khó coi. Bọn họ có thể nói là tìm kiếm khá kỹ nhưng mà hoàn toàn không có bất cứ thứ gì cả. 3 người như nhìn thấy từng tia từng tia hi vọng vốn ít ỏi nay càng trở nên mong manh hơn.
Cầm thở dài 1 hơi,càng trường hợp như thế này anh càng ép mình tỉnh táo hơn:
- Chỉ còn cách đi sang vách tường bên kia, nguy hiểm cao hơn nhưng có lẽ hi vọng cũng nhiều hơn. Giờ chúng ta cũng không còn nhiều lựa chọn nữa.
2 người còn lại nặng nề gật đầu. Theo chân Cầm đi tiếp. Và thứ đầu tiên bọn họ thấy là… 1 cái xác khổng lồ. Dù con này đã chết không biết bao lâu nhưng mà từ uy thế còn lưu lại có thể nhìn ra được thực lực của nó không hề thấp chứ không muốn nói là cao vô cùng. Rốt cục thứ gì đã giết nó.
Cả 3 lập tức dập tắt hỏa diễm, thu liễm tinh thần và đi tiếp, từng bước đi tràn đầy thận trọng, bộ xương như 1 lời cảnh báo nguy hiểm có lẽ rất gần rồi.
Cả 3 thận trọng men theo vách đá mà đi, tốc độ chậm chạp vô cùng. Tinh thần đề cao đến 200%. Đột nhiên bọn họ dừng lại, tâm lý căng thẳng. 1 tiếng ngáy khẽ kèm theo khí thế vô cùng kinh khủng khiến cả 3 cứng người, không dám di động nửa phần. Tiếng ngáy rất gần, rất gần như sát ngay bên. Dường như có 1 tồn tại vô cùng khủng bố ngay bên cạnh bọn họ mà không ai biết đến mãi đến khi nó khẽ động. Nếu như có người có thể nhìn xuyên qua màn đêm và mang ánh sáng đến nơi đây thì sẽ thấy cách bọn họ chưa đến 1m là 1 con ma thú giống 1 con hổ khổng lồ đang say ngủ. tiếng ngáy nhẹ chỉ là do nó vừa trở mình.
Với khoảng cách này, chỉ cần con này khẽ chân tay linh tinh thì… cả 3 người có lẽ chuẩn bị lên bàn thờ ngắm gà ạ.
Cả 3 đứng im đó không dám di động nửa bước. Tinh thần đều tràn đầy căng thẳng. Chỉ từ khí thế khẽ toát ra thì bọn họ đã biết được thứ mình phải đối mặt kinh khủng đến nhường nào. Bọn họ có lẽ chỉ là 1 con kiến bé nhỏ mà tên này chỉ cần khẽ quạt tay là bay màu.
Cả 3 có thể nói đều đang đứng trên ranh giới sinh và tử. Có thể chết bất cứ lúc nào.
Nhưng xem ra cả 3 vẫn còn là may mắn, con ma thú này đơn thuần chỉ là khẽ trở mình mà thôi. Rất nhanh, khí thế kinh khủng thu lại, mọi thứ lại trở về yên tĩnh như ban đầu.
Lúc này không chạy còn chờ đến khi nào. Cả 3 thận trọng tiến lên, tiến lên. Mãi đến khi cách khu vực này đến cả trăm cây số thì cả 3 mới thở dài được 1 hơi. Cả người như bong bóng da bị xì hơi. Tinh thần căng thẳng trong thời gian dài khiến cho cả 3 mất hoàn toàn sức lực.
Nhưng xem ra tạm thời an toàn rồi.
Chu Tuyết khiếp sợ nói:
- Con ma thú này tuyệt đối là Huyền tiên thậm chí là huyền tiên đỉnh phong. Thật không ngờ rằng dưới này lại có 1 thứ kinh khủng như vậy tồn tại. May mà nó đang ngủ.. nếu không…
Cô chưa kịp nói hết câu thì 1 bàn tay đã kéo lấy cô chạy thẳng.
Phía sau 3 người, 1 con mắt khẽ mở.