Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục

Chương 1008: Xuống vực




Người xông vào tất nhiên là Cầm. Bởi vì những người bị vây trong đàn ma cầm có Chu Tuyết.
Hiển nhiên anh không thể nào bỏ rơi cô nàng được.
Ỷ vào thân thể cường hoành, Cầm xông vào trong đàn ma Cầm. Nhưng xem ra anh vẫn quá đánh giá cao mình. Thân thể anh mạnh thật nhưng trong đám này vẫn có rất nhiều con có thể tổn thương đến anh, hơn nữa còn có thể để lại những vết thương cực sâu. Đã thế với việc chiến đấu trên không khiến Cầm chỉ có thể bị động chịu đánh. Chỉ trong chốc lát, cả người anh đã chồng chất vết thương. Khả năng hồi phục của Cầm rất mạnh nhưng mà chưa kịp hồi phục thì anh lại nhận thêm những vết thương mới. Có thể nói là nửa bước khó đi. Nếu không phải những con ma cầm này đã tụ tập ở đây sẵn rồi thì sợ rằng Cầm cũng không xông được xa như vậy.
Nhưng giữa đàn ma cầm này tìm đến Chu tuyết quả thật vô cùng khó khăn. Cầm không có cách nào khác chỉ có thể điên cuồng xông mà thôi.
Xem ra trời cũng không phụ lòng người, dường như hành động quả cảm của anh đã khiến lão thiên cảm động. Chống chọi được 1 lúc thì anh nghe được tiếng chém giết đằng xa. Mang theo hi vọng vô cùng, Cầm gạt đàn thú mà xông đến. Ở đó, 2 thân ảnh lả lướt đang chiến đấu kịch liệt, cả người tràn đầy máu. Chỉ là không biết được máu này là máu của bọn họ hay là máu của đám ma cầm này.
2 người này chính là Thiên Nguyệt Và Chu Tuyết. Trong lúc hỗn loạn vừa rồi, 2 người đứng gần nhau nhất nên hỗ trợ nhau chèo chống. Nhưng mà bọn họ hoàn toàn không có cách nào xông qua cả. Đàn ma cầm quá dày đặc khiến cả 2 người nửa bước khó đi.
Dù nhờ thực lực cường hãn mà cả 2 có thể chống chịu đến bây giờ nhưng mà xem ra cũng không thể chịu được lâu hơn nữa trong tình trạng này. Cứ như thế, các cô cũng sẽ bị tươi sống mà mài chết thôi.
Nhưng đúng lúc này, Cầm lao đến trong sự ngỡ ngàng của cả 2 người. Có sự tham gia của anh khiến cho tình thế dễ thở hơn 1 chút. Nhưng mà vẫn rất cam go. Cứ thế này cả 3 cũng không thể nào thoát được.
Cầm biết như vậy,anh vẫn đang cố tìm đường để mang 2 người thoát đi. Với lôi phong bộ, chỉ cần 1 kẽ hở là anh hoàn toàn có thể làm được điều đó.
Nhưng mà đám ma cầm đứng chặt như nêm như cối, hoàn toàn không có bất cứ cơ hội nào để mà chạy đi.
Giết thì giết không hết mà chạy cũng không chạy được. Tình hình càng lúc càng nguy hiểm.
Những lúc này, máu liều của Cầm mới bị kích phát ra. Anh nói:
- Đi, xuống vực.
Cả 2 cô nàng bị ý nghĩ điên cuồng của Cầm kinh động. Thiên Nguyệt không khỏi kêu lên:
- Ngươi điên rồi, đi xuống chẳng khác gì tự tử. Không nói đến những nguy hiểm khác, chỉ riêng ma khí ở đó có lẽ đã đủ giết chết chúng ta rồi.
Nhưng đáp lại cô là dọng nói cứng rắn của Cầm:
- Nhưng so với việc trở thành nguồn dinh dưỡng của đám ma cầm này thì ta tình nguyện chống chịu với ma khí còn hơn. Với phá ma đan, có lẽ chúng ta còn có thể kiên trì 1 khoảng thời gian để nghĩ cách nhưng mà cứ chiến đấu thế này thì vĩnh viễn không có cách nào đâu.
2 cô nàng trầm mặc, dù cho bọn họ không có đồng ý lắm với quyết định của Cầm nhưng nếu nghĩ kỹ thì điều này lại đúng. 2 cô vẫn trông chờ vào 1 hi vọng xa vời là có thể giết ra 1 đường máu nhưng hiển nhiên điều này có chút không thực tế. Thứ chờ đón bọn họ chỉ là những chiếc mỏ đầy vô tình thôi.
So với nó thì quả thật liều mạng xuống vực sâu có khi lại có 1 tia hi vọng hoặc chí ít còn có thể duy trì lâu hơn 1 chút để nghĩ cách.
2 cô nhìn Cầm gật đầu, cả 3 người biến thành 1 mũi nhọn xông xuống càng sâu.
Và từ thực tế cho thấy quyết định này tạm thời là chính xác. Những con ma cầm này hiển nhiên không quá nguyện ý xuống sâu, chúng truy đuổi vẫn rất kịch liệt nhưng mà so với trên bờ đã ít đến vô cùng, cả 3 người thành công giết ra 1 con đường máu xuống càng sâu dưới đáy.
Dường như 3 người là những người cuối cùng còn sống sót, sau khi đến 1 phạm vi nhất định, những con ma cầm kia không còn đuổi theo nữa mà kêu lên đầy giận dữ mà chuyển di đi chỗ khác báo hiệu cuộc chiến khốc liệt đã kết thúc.
…..
Nhìn đàn chim bay đi, những người còn sống sót sau tai nạn vẻ mặt tái nhợt. Chỉ trong vòng chốc lát bọn họ đã mất đi đến 6 người. Mà toàn là những thiên kiêu hàng đầu. Sự mất mát đến quá bất ngờ khiến tất cả mọi người không chuẩn bị kịp. Nhất là phe Thiên Tuyền thánh địa, bởi vì trong số đó lại có cả Thiên Tuyền thánh nữ, Thiên Nguyệt. Đây có thể nói là 1 sự mất mát vô cùng lớn.
Đúng lúc này, Chu Vương đứng lên:
- Ta biết các vị còn đang sock vì sự mất mát đột ngột này. Ai mà ngờ con ma thú ngu xuẩn kia lại lựa chọn ngọc đá cùng tan chứ. Nhưng mà sự cũng xảy ra rồi, việc chúng ta cần làm là tiếp tục sinh tồn đến hết 1 tháng rồi mang thông tin này ra ngoài. Vì những người đã chết, chúng ta càng phải cố lên.
- Tại hạ bất tài nhưng cũng hi vọng có thể dẫn dắt mọi người trong quãng đường gian khổ này.
Không thể không nói, Chu Vương thật là biết nắm bắt thời gian, cộng thêm những câu nói đầy chân thành như từ tận đánh lòng khiến cho rất nhiều người cảm động. 2 đội ngũ vốn riêng biệt nay lại hợp lại làm 1 tiếp tục lên đường.
…….
Trong lúc đó, dưới vực sâu, ma khí nồng đậm khiến cho người ta khiếp sợ. Chúng tạo thành 1 luồng “ma lưu” cực mạnh như muốn cuốn trôi tất cả. Lúc này, Trong 1 cái động nhỏ bé trên vách đá, 3 người ngồi đó, cả người khí sắc tái nhợt. hiển nhiên là Cầm và Chu Tuyết, Thiên Nguyệt.
Xuống đến khu vực này không bao lâu thì bọn họ bị ma khí cuốn đi, may mà tìm được hang đá này không có lẽ bây giờ cả 3 người đã mất xác rồi.
Nhưng tình hình cũng không lạc quan chút nào. Ở đây nồng độ ma khí đã cực kỳ cao rồi. 10 viên phá ma đan hoàn toàn không đủ để bọn họ chèo chống 1 thời gian dài. Mà ra ngoài kia thì thì 3 người hoàn toàn không thể chống chịu được ma lưu.
Quả thật là tiến thoái lưỡng nan.
Không có ai đặt hi vọng vào việc có người đến cứu. bởi đó là điều không thể. Chưa nói đến việc liệu có người tin bọn họ còn sống. Dù tin thì ai lại dám mạo hiểm đi xuống vực sâu vạn trượng để tìm. Sợ rằng chưa tìm thấy đã bị ma lưu giết chết rồi.
Muốn sống nhất định phải dựa vào chính mình nhưng làm cách nào để vượt qua tình trạng này đây.
Quả thật vô cùng tuyệt vọng.
Thiên Nguyệt là người lên tiếng đầu tiên nói:
- Cứ theo tình trạng này thì chúng ta tối đa chỉ có thể kiên trì được 5 ngày. Nếu sau 5 ngày mà không tìm được cách thoát thì ma khí kia có thể từ từ bào mòn chúng ta, khiến thực lực của chúng ta giảm mạnh. Khi đó càng đừng hòng ra ngoài.
- Ngươi đưa ra ý kiến xuống đây thì ngươi đã có kế hoạch gì chưa.
Cô nhìn Cầm và dò hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.