Con Rể Quyền Quý

Chương 933:




Chương 933:





Trương Thác cố gắng trấn tĩnh nội tâm của mình, đến bây giờ, anh vẫn còn kích động muốn xông ra bóp chết những tay phóng viên đó.





“Sao thế này, rốt cuộc tôi bị làm sao thế này!”





Trương Thác gồng mình nhịn xuống sự kích động trong lòng, không ngừng tự hỏi bản thân, từ lúc rời khỏi đảo Ánh Sáng, trái tim anh vẫn chưa nguôi ngoai, lúc nào cũng trong trạng thái bồn chồn không yên.





Lý Thanh pha cho Trương Thác một tách trà.





Một lúc lâu sau, Lâm Ngữ Lam từ ngoài cửa đi vào, liếc mắt nhìn Trương Thác một cái nhưng không nói gì.





Trương Thác nhìn vẻ mặt mệt mỏi đó của Lâm Ngữ Lam, anh cũng biết hành động vừa rồi của mình đã gây thêm rất nhiều phiền toái cho Lâm Ngữ Lam, đang muốn nói lời xin lỗi, liền nghe thấy Lâm Ngữ Lam nói: “Tối nay muốn ăn gì, anh vừa trở về, em mời anh ăn cơm”





Trên mặt Lâm Ngữ Lam không hề có ý trách cứ Trương Thác.





Điều này khiến trong lòng Trương Thác cảm thấy ấm áp, nổi bực dọc trong lòng cũng giảm đi rất nhiều: “Không bằng chúng ta đến khu phố ẩm thực ăn đi”





“Được, hôm nay em mời anh, điều do anh quyết định, em đi lấy xe, anh đi gọi tổng giám đốc Tân đi” Lâm Ngữ Lam tung chìa khóa xe trong tay, xoay người đi ra khỏi phòng.





Trương Thác nhìn theo bóng lưng quyến rũ và duyên dáng của Lâm Ngữ Lam, mặc dù người phụ nữ này chưa bao giờ nói ra, nhưng sự quan tâm của cô đối với người khác luôn tràn đầy.





Trương Thác lên đến tầng cao nhất của tập đoàn Nhất Lâm, vừa ra khỏi thang máy liền nhìn thấy Tân Như đang đi ra ngoài.





“Đây là muốn đi đâu?” Trương Thác liếc mắt nhìn thời gian, lúc này mới năm rưỡi chiều mà thôi.





Tân Như khẽ mỉm cười với Trương Thác: “Anh đã về rồi, tôi cũng không nên ở chỗ tổng giám đốc Lâm nữa, chuẩn bị thu dọn một chút”





Trương Thác đã nghe Lâm Ngữ Lam nói rằng Tân Như đang sống ở chỗ cô, liền nói với Tân Như: “Có nhiều phòng như vậy, cô cứ ở đó đi, dù gì thì bình thường hai người cùng đi làm cũng tiện, đi thôi, đi khu phố ẩm thực ăn”





Trương Thác nói xong, không để Tân Như kịp nói gì liền kéo cánh tay cô ấy đi vào trong thang máy.





Trương Thác cũng rất lo lắng cho bệnh tình của Tân Như, sau khi nghe Lâm Ngữ Lam kể những chuyện đó, anh càng không yên tâm để Tân Như sống một mình, sống ở chỗ của mình, ít nhiều gì thì mọi người cũng có thể chăm sóc lẫn nhau.





Khi Trương Thác và Tân Như đến ga ra dưới hầm, Lâm Ngữ Lam đã đậu xe ở đó rồi.





Lâm Ngữ Lam lắc đầu với Tân Như: “Đi thôi giám đốc Tần, hôm nay Thác mời, ít nhiều cũng phải thịt anh ấy một trận”





Tân Như khẽ mỉm cười, mở cửa xe, ngồi vào ghế phụ bên cạnh tay lái.





Trương Thác trợn tròn mắt: “Xem ra trong khoảng thời gian vừa rồi hai người sống với nhau rất tốt”





Trên đường đi, Lâm Ngữ Lam và Tân Như trò chuyện rất thoải mái, toàn những chủ đề của phái nữ, nào là mỹ phẩm, túi xách…





Trương Thác ngồi ở ghế sau nhìn hai người phụ nữ phía mặt, trong lòng cảm thấy bình tĩnh không ít.





Ba người bọn họ đến một quầy xe đẩy bình thường, tùy tiện ăn một chút đồ ăn, sắc trời đã hơi ngã tối.





Sau khi trở về nhà, Trương Thác liền đi về phòng của mình, vừa đẩy cửa ra, Trương Thác liền nghe thấy phía sau có người gọi mình.





“Trương Thác”





“Hả?” Trương Thác quay đầu lại, nhìn thấy Tân Như đang đứng sau lưng mình: “Làm sao vậy?





“Anh…” Tân Như chỉ vào cánh cửa phòng đã được Trương Thác mở ra một nửa, có thể nhìn thấy quần áo treo bên trong: “Anh và giám đốc Lâm không ở chung sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.