Con Rể Quyền Quý

Chương 878:




Chương 878:





Vốn dĩ vẫn có một số người bày tỏ thái độ chưa tin, nhưng lập tức liền tin tưởng hết rồi, xem ra bản thân nếu như kí xuống văn kiện này, có thể lời bao nhiêu tiền, thấp nhất cũng phải được 600 triệu rồi.





“Con gái à, bố cũng có một căn nhà cũ, hơn một trăm mét vuông, sớm đã không ở nữa rồi, chúng ta cũng kí tên đi” Mẹ của Thu vân trong lòng lập tức kích động vô cùng, này dù sao cũng là tiền tự nhiên đến, không nên ngu mà không muốn được.





Trương Thác đứng ở một bên, lắc lắc đầu, rồi lên tiếng: “Dì à, cái này vẫn là đừng kí đi nhé.”





Lời này của Trương Thác vừa thốt ra, rất nhiều người đứng cách chỗ của bọn họ không xa, đều nhìn về phía bọn họ.





“Không ký nữa?”





“Anh Trương Thác, cái loại chuyện tốt như này tại sao lại không kí chứ”





“Thì là nói như thế đó”





Mấy người trẻ tuổi không nhìn được mà hỏi ra.





Khi Thu Vân nghe được lời đừng kí của Trương Thác, trong lòng liền quyết định, chuyện lần này, tuyệt đối có khúc mắc, Thu Vân đối với Trương Thác, đó tuyệt đối là tín nhiệm, cô ấy rất rõ, kinh nghiệm xã hội của Trương Thác, dù cho bản thân có lăn lộn hơn mười năm nữa cũng nhất định không thể so bì được.





Người đàn ông trung niên đó vừa nghe thấy những câu mà Trương Thác nói, sắc mặt liền biến đổi, nhìn về phía Trương Thác mà quát: “Chàng trai, cậu có chuyện gì hả? Nhà cậu ở đây có phòng hay không?”





Trương Thác cười cười, mở miệng về phía người đàn ông trung niên: “Tiền bồi thương phá dỡ mà ông đề cập đến, là trả cho mỗi mét vuông đất hay là mỗi mét vuông nhà?”





Câu hỏi của Trương Thác vừa được thốt ra, sắc mặt của người đàn ông tủng niên liền trở nên khó coi vô cùng.





Mà những người nông dân kia, cả kinh vô cùng, đúng thế, cái người này vừa nãy nói mỗi mét vuông 6 triệu, nhưng lại không nói cụ thể là cái gì, nếu như qua tính toán mà nói, cái này phải hủy ngay đi, còn không đủ tiền cho bản thân đi mua nhà nữa ấy!





“Chính là như thế, các ngươi nói là đất hay là nhà?”





“Nếu như là nói việc bồi thường tiền đất, chúng tôi sẽ không kí”





“Đúng vậy, sau khi kí rồi thì chúng ta ở đâu chứ, tiền các người bồi thường ít như vậy”





Những người nông dân dưới sựu nhắc nhở của Trương Thác, nhao nhao đặt câu hỏi”





Có thể nhìn thấy, trên đàu của người đàn ông trung niên, đã hiện đầy mồ hôi lạnh rồi, ông ta lau mồ hôi trên trán, cho.





văn kiện trên tay vào trong túi quần, hăng hắng giọng một cái, lớn tiếng nói: “Đây đương nhiên là bồi thường cho phòng ốc của mấy người rồi, làm sao có thể là bồi thường đất được chứ, mấy người xem, trên văn kiện này không phải đã viết rất rõ ràng sao?”





Người đàn ông trung niên một lần nữa đem phần văn kiện ở trong túi mang ra, cái văn kiện này vô cùng khác biệt, so với phần văn kiện lúc này ông ta lấy ra, giống nhau như đúc, duy chỉ có một điểm khác biệt là, chữ viết trong văn kiện lúc nấy là bồi thường trên tiền đất của mọi người, còn phần này đã được đổi thành là bồi thường dựa vào phòng ốc. Người đàn ông trung niên cố ý đem mấy chữ bồi thường diện tích nhà ở chỉ ra cho mọi người xem, khi mọi người nhìn thấy mấy cái này mới yên tâm đi một chút.





Quách Mỹ Hân oán hận trừng mắt nhìn Trương Thác cô †a sao có thể không biết phần văn kiện này trước đây là như thế nào chứ, người ở đây nhiều như thế, một câu nói, khiến bản thân ít đi bao nhiêu tiền rồi? Một nhà bồi thường khoảng vài trăm triệu, trong cái thôn này ít nhất cũng phải trăm hộ gia đình, hai ba trăm nghìn tỉ cứ như vậy mà mất đi rồi!





Quách Mỹ Hân tức giận thì cứ tức giận, nhưng mà mọi chuyện đã phát triển thành như thế này rồi, cô ta cũng hết cách, dù sao đây vẫn còn gần trăm tỉ lợi nhuận bày ở đây, phải bỏ công sức ra dàn dựng tìm cách giải quyết mới được.





Quách Mỹ Hân hai tay ôm ngực, hừ lạnh một tiếng: “Có vài người ấy, lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, cho là chsung tôi đến lừa bịp mấy người hả? Cái văn kiện này mà lấy ra, không biết được có bao nhiêu người đều cầu muốn kí đâu!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.