Con Rể Quyền Quý

Chương 85:






“Tôi đề nghị mấy người Lâm Thị các cậu nền cút đi sớm một chút, vì đợi lát nữa, có thể các người sẽ mất mặt đấy.” Tổng giám đốc Hoàng cười khẩy.
Lâm Ngữ Lam ngồi bên cạnh Trương Thác nghe thấy rõ ràng những lời này. Cô vừa định phản bác, đã nghe giọng nói của Trương Thác vang lên.
“Ô, đây là đề nghị à, tôi còn tưởng cái gì có ý nghĩa, thì ra chỉ là chó sủa bậy. Tôi cũng cho ông một đề nghị, đừng có lảm nhảm với tôi, nếu không tôi đánh ông đến răng rơi đầy đất bây giờ” Trương Thác nói xong thì cố ý xắn ống tay áo, để lộ cơ bắp trên cánh tay mình.
Tổng giám đốc Hoàng đúng là không dám nói chuyện nữa, nhưng ánh mắt nhìn Trương Thác trở nên độc ác hơn không ít.
Lâm Ngữ Lam ngồi bên cạnh Trương Thác che miệng cười khẽ. Tuy mấy lời Trương Thác nói khi nãy cực kỳ thô lỗ, nhưng không thể không nói thật sự khiến cô cảm thấy rất sảng khoái.

Trương Thác vươn ngón tay chọc lên cánh tay Lâm Ngữ Lam: “Vui thì cười ra tiếng, đừng có nhịn.”
“Anh đó, đừng có phá nữa.” Lâm Ngữ Lam trách Trương Thác một câu, nhưng trên mặt lại không có ý trách móc.
Buổi giao lưu y học dần đến phần kết thúc, trong lúc giao lưu còn đặc biệt hỏi ý kiến của hai bệnh nhân, dẫn bọn họ đến hiện trường tiến hành trị liệu. Diêm Lập lại thể hiện kỹ thuật châm cứu của mình, người bệnh ngay cả Hội trưởng Mã cũng không thể chữa khỏi lại dần có chuyển biến tốt đẹp trong tay Diêm Lập.
Điều này khiến rất nhiều bác sĩ hiểu ra vì sao cụ Diêm được gọi là đông y thánh thủ. Cách châm cứu và trình độ hiểu rõ huyệt vị kia thật sự không phải mình có thể sánh bằng. Đồng thời, trong lòng bọn họ càng có hứng thú với người trẻ tuổi mà cụ Diêm nhắc đến hơn. Rốt cuộc người khiến cả cụ Diêm cũng khâm phục lợi hại đến mức nào?
Sau khi buổi giao lưu của các bác sĩ kết thúc, lại đến thời gian đấu thầu của các doanh nhân.
Lần này, Hội trưởng Mã đặc biệt sắp xếp cho các doanh nhân đấu thầu trong buổi giao lưu cũng là có tính toán của ông.
Đầu tiên, trên buổi giao lưu sẽ đưa ra cách nhìn của các bác sĩ này với y học, đó là mạng người mãi mãi quan trọng nhất. Sau đó là bầu phiếu công khai công bằng, nhiều bác sĩ ở đây như thế, cho dù công ty nào đấu thầu thành công cũng sẽ không có người nói xấu ông.
Diêm Lập không có hứng thú với chuyện đấu thầu của mấy doanh nghiệp này, lúc này muốn đi cũng không được, bèn lấy cớ đi vệ sinh, ra bên ngoài trạm xá đông y hóng gió.
Trong trạm xá, Hội trưởng Mã phát biểu diễn thuyết trước, sau đó bảo các doanh nghiệp lớn nói cách nhìn của mình với dự án lần này.
Hội trưởng Mã vừa dứt lời, ông chủ Hoàng là người đứng lên đầu tiên. Là công ty dụng cụ chữa bệnh lớn nhất cả thành phố, ông chủ Hoàng rất quen thuốc với mặt này, đồng thời cũng rất thân với mấy người Hội trưởng Mã.

“Các vị, trước giờ Dụng cụ chữa bệnh Thự Quang của chúng tôi đều coi trọng cống hiến của nghề chữa bệnh. Đa số các bệnh viện lớn từng hợp tác với chúng tôi đều biết công ty chúng tôi luôn dựa theo bốn chữ trung thực uy tín. Tất cả dụng cụ chữa bệnh đều được bán ra với giá thấp nhất, cũng có kinh nghiệm nhất về mặt này, sẽ làm tốt hơn những người khác.”
“Lời này không đúng, Tổng giám đốc Hoàng, mọi người đều biết công ty của ông làm dụng cụ chữa bệnh, mở bệnh viện và bán dụng cụ là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.” Một ông chủ khác đứng dậy: “Các vị bác sĩ, Tập đoàn Phong Nguyên chúng tôi có tài nguyên rộng lớn, đồng thời cũng đã điều tra về mọi mặt, thu thập một kho tàng tin tức to lớn, cũng đã làm công tác lấy máu, cất giữ mẫu máu. Dự án bệnh viện của nhà nước lần này là công trình đem lại hạnh phúc cho nhân dân, đương nhiên phải hoàn thành càng nhanh càng tốt, nhân dân cũng có thể hưởng thụ sớm hơn.” Chẳng mấy chốc, mấy công ty lớn bắt đầu phát biểu, gần như mỗi người đều nói ra ưu điểm của mình để chèn ép công ty khác.
Những bác sĩ kia cũng đang suy nghĩ cẩn thận, đây là lần đầu tiên bọn họ trải qua chuyện như vậy, đều tỏ ra rất nghiêm túc.
Không thể không nói, cách làm của nhà nước lần này cũng có điều kỳ diệu ở trong đó.
Trước giờ chuyện chữa bệnh luôn là một đề tài khiến người ta tranh luận, lần này để hội y học của tỉnh Ninh quyết định phát triển dự án có thể gạt bỏ đa số các tranh luận. Đồng thời, các bác sĩ đạt được nhận thức chung cũng rất có thể sẽ tham gia vào dự án này. Đến lúc đó dự án bệnh viện sẽ có thể thoải mái thu hút các bác sĩ nổi tiếng. Người đưa ra quyết sách của nhà nước sẽ đi thêm một bước lớn trên thành tích chính trị của mình.
Lâm Ngữ Lam ngồi ở đó, thấy thời cơ cũng đến rồi, bèn gật đầu với nhóm người của mình.
Một nhân viên tinh anh của Lâm Thị hít sâu một hơi, đứng lên: “Các vị, Tập đoàn Lâm Thị chúng token trùm vô số lĩnh vực lớn, đứng tên vài trường tiểu học từ thiện, sẵn lòng giúp đỡ hàng chục trẻ mồ côi thi lên đại học, từng mở bệnh viện từ thiện, cứu trợ không hoàn trả. Trước giờ Lâm Thị chúng tôi luôn coi trọng trung thực và uy tín, hiện nay…”
“Mau thôi đi, Lâm Thị các người mà còn trung thực uy tín, đúng là làm trò cười cho người trong nghề!” Ông chủ Hoàng thẳng thừng ngắt lời: “Nếu Lâm Thị các người là doanh nghiệp trung thực uy tín, vậy tập đoàn lừa bịp nào cũng có thể nói là doanh nghiệp trung thực uy tín rồi! Ai chẳng biết Lâm Ngữ Lam máu lạnh vô tình, cố ý hãm hại anh họ của mình, vì vị trí Chủ tịch của Tập đoàn Lâm thị mà đưa người nhà vào tù chứ?”
“Đúng vậy!” Lại một ông chủ khác đúng lên, ông chủ này chính là người lúc trước đơn phương hủy quan hệ hợp tác với Lâm Thị: “Lâm Thị vì lợi ích mà mất hết lương tâm, mấy doanh nhân chúng tôi hiểu rõ nhất. Cho dù dự án lần này không triển khai, cũng không thể để Lâm Thị lấy được. Nếu không, người có thể khám bệnh ở thành phố Ngân Châu này sẽ cực kỳ ít ỏi.”

“Đúng thế, hôm nay chúng tôi đến đây không phải vì muốn lấy được quyền phát triển dự án này, chỉ là muốn vạch trần bộ mặt thật của Lâm Thị thôi!” Người phụ trách của công ty buôn bán Đức Danh đứng lên: “Mấy công ty chúng tôi đoàn kết phản đối Lâm Thị tham gia dự án. Chúng tôi sẵn lòng bỏ vốn vào dự án này để mọi người đều có thể uống thuốc giá thấp, thuốc có giá phải chăng, chứ không phải thuốc có giá trên trời!”
“Đúng, đây là mục đích của chúng tôi! Chúng tôi không vì kiếm tiền, chỉ vì chống lại doanh nghiệp xấu xa của thành phố Ngân Châu!” Người phụ trách của Công ty Cổ phần Tuệ Lượng tiếp lời. “Nghề chữa bệnh là chuyện quan trọng trong quan trọng của dân sinh, chúng tôi không hy vọng xuất hiện tình huống bệnh viện độc ác, hôm nay, tẩy chay Lâm Thị!”
“Đúng, tẩy chay Lâm Thị!”
Người phụ trách của doanh nghiệp này đến doanh nghiệp khác đứng lên, những người này đều là người hợp tác với Vương Vỹ lúc trước, đơn phương ngừng hắn hợp tác với Lâm Thị.
Bây giờ Vương Vỹ đã hoàn toàn rớt đài, Lâm Ngữ Lam nắm trong tay quyền hành của Lâm Thị, những người này đều không thể ngồi yên được nữa. Nếu mặc cho Lâm Thị tiếp tục phát triển, sớm muộn gì cũng không có chỗ để bọn họ sinh tồn. Cho nên đã có cảnh bọn họ hợp tác tẩy chay Lâm Thị.
Đương nhiên sau lưng chuyện này chắc chắn có một người làm chủ.
Trương Thác nhìn thoáng qua, người của Chu Thị cũng đã đến, nhưng nãy giờ không hề lên tiếng, Trương Thác cũng đoán người của Chu Thị không dám. Vậy người có khả năng làm chủ chuyện này nhất, chính là cái Công ty Dụng cụ chữa bệnh Thự Quang kia.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.