Con Rể Quyền Quý

Chương 839:




Chương 839:





Lâm Ngữ Lam nhìn chằm chằm Trương Thác đang lau bàn, không lẽ anh với Mễ Thanh đã…





Nghĩ đến đây, lòng Lâm Ngữ Lam cay đẳng, nếu như thật sự như vậy, thì cô nên đối diện với chuyện này như thế nào.





Nói cho cùng, chuyện này đều do một tay cô gây ra, lúc đó cô muốn Trương Thác với Mễ Thanh ở bên nhau, nhưng bây giờ cô vẫn ở bên cạnh Trương Thác, thế thì không công bằng với Mễ Thanh biết bao?





Trái tim của Lâm Ngữ Lam đột nhiên bị nỗi khổ lấp đầy.





Bỗng nhiên cô có cảm giác mình giống như loại người phụ nữ không biết xấu hổ vậy.





“Ông…” Lâm Ngữ Lam vừa định nói chuyện với Trương Thác thì nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài.





“Cậu Trương! Cậu Trương, cậu quay về chưa?” Bên ngoài cửa vang lên giọng nói gấp gáp.





“Ai đó?” Trương Thác không nhận ra sự khác thường trên khuôn mặt của Lâm Ngữ Lam, anh đi tới trước cửa, mở cửa ra thì thấy cục trưởng Vi của cơ quan thành phố đứng bên ngoài cửa.





“Cục trưởng Vi?” Trương Thác bất ngờ nhìn đối phương.





“Cậu Trương, cuối cùng cậu cũng về rồi, từ nửa tháng trước tôi bảo bảo vệ ở đây chú ý đến cậu” Cục trưởng Vi vội vàng giải thích.





“Nửa tháng trước?” Trương Thác chau mày: “Đã xảy ra chuyện gì?”





“Là cô Tân Như, cô ấy bị người thôn nhà họ Lý bắt đi rồi, đến bây giờ là nửa tháng rồi!” Cục trưởng Vi nói với vẻ mặt lo lắng.





“Tân Như bị bắt đi rồi? Chuyện là thế nào!” Trương Thác vội vàng hỏi.





“Cậu Trương, chuyện kể ra thì dài, hay là cậu đến cục cảnh sát với tôi trước đi, có một số tài liệu muốn cho cậu xem” Cục trưởng Vi nhìn Trương Sinh, rồi lại nhìn Lâm Ngữ Lam ở trong phòng.





“Được, bây giờ chúng tôi đi ngay” Trương Thác gật đầu.





Chuyện liên quan đến thôn nhà họ Lý, lần trước Tân Như chỉ đơn thuần là giúp đỡ, Trương Thác tưởng răng chuyện đã kết thúc rồi, không ngờ người của thôn nhà họ Lý lại dám bắt người!





“Ông xã, chuyện thế nào vậy?” Lâm Ngữ Lam đi đến, cái gì mà thôn nhà họ Lý, tại sao lại bắt Tân Như, cô không hiểu gì cả.





“Tổng giám đốc Lâm, cô cũng đến cùng đi, chuyện này có liên quan rất lớn đến tập đoàn Nhất Lâm” Cục trưởng Vĩ nói.





Trương Thác với Lâm Ngữ Lam cùng với Cục trưởng Vi đến đồn cảnh sát Châu Xuyên.





Cục trưởng Vi trực tiếp dẫn hai người đến văn phòng làm việc, ông ta lấy ra một phần tài liệu đưa trước mặt hai người, rồi đi rót nước cho hai người.





Nhìn tập tài liệu mà Cục trưởng Vi lấy ra, Trương Thác với Lâm Ngữ Lam đều chau mày lại.





“Sao lại cho khai phá miếng đất này vậy?” Tài liệu mà Lâm Ngữ Lam cầm trong tay, chính là miếng đất nhà thờ tổ của thôn nhà họ Lý. Lúc đó chính cô hứa với người ở thôn nhà họ Lý, sẽ không khai phá miếng đất đó, nhưng bây giờ thứ mà thể hiện trong tài liệu, chứng minh miếng đất này đã bị đào khoét triệt để, nhà thờ tổ ở dưới đất cũng lộ ra ngoài.





Hơn nữa trong tài liệu, còn ghi chép lại phản ứng của người thôn nhà họ Lý liên quan đến việc sau khi miếng đất đó bị khai phá. Những điều này đều khiến cho Lâm Ngữ Lam rất bất ngờ.





Liên quan đến chuyện miếng đất bị khai phá, Trương Thác đã rõ từ sớm, bây giờ thứ mà anh nhìn thấy, là chuyện liên quan đến Tập đoàn Nhất Lâm bị chấn động tài chính. Có một cổ phần tài chính lớn mạnh không ngừng công kích Nhất Lâm, trong thời gian ngắn chỉ nửa tháng, mà khiến cho tiền vốn của Nhất Lâm rút lại mười phần trăm, tổn hại đến gần bốn trăm năm mươi tỷ.





Cục trưởng Vi ngồi đối diện trước mặt hai người, nói: “Cậu Trương, ba ngày sau khi cậu rời đi, người ở thôn nhà họ Lý xông vào Hành Vân, bắt tổng giám đốc Tân đi”





Cục trưởng Vi nói với vẻ mặt khổ tâm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.