Con Rể Quyền Quý

Chương -82:






“Không phải bảo anh nghỉ ngơi cho khỏe
sao, anh còn đến công ty làm gì?” Lâm
Ngữ Lam kéo cửa ghế sau ra, chủ động
ngồi xuống bên cạnh Trương Thác.
“Ở nhà lâu rất nhàm chán, còn không
bằng đến công ty, thỉnh thoảng có thể
nhìn thấy em, tốt biết bao nhiêu.” Trương
Thác cười hì hì, vỗ lên ghế lái: “Giang
Tĩnh, đi thôi.”
Giang Tĩnh cong môi, nhìn thoáng qua
Trương Thác trên kính chiếu hậu: “Anh
Trương, anh show ân ái như vậy mà coi
được sao?”
Tới công ty, Trương Thác đến Phòng
Nghiệp vụ báo tin trước, anh cũng không
dựa vào quan hệ của Lâm Ngữ Lam, mà
giống hệt như các nhân viên thực tập
khác vậy. Ngày đầu tiên đi làm cầm sổ
tay công ty, còn có văn hóa doanh
nghiệp, xem hết một lượt từ đầu tới đuôi.
Phòng Nghiệp vụ của Lâm Thị chia làm
mấy mảng lớn, mảng của Trương Thác
chủ yếu là đàm phán và hợp tác với một
vài doanh nghiệp nước ngoài, gần đây
Lâm Thị mới thành lập mảng này. Lâm
Ngữ Lam sắp xếp Trương Thác ở đây
một là để anh bắt đầu học tập và tìm
hiểu từ cơ bản nhất, thứ hai cũng vì
Trương Thác có biết chút tiếng Pháp.
Gần đây Lâm Thị đã thành công hợp tác
bước đầu với một doanh nghiệp của
Pháp, nếu có thể mở ra cửa ngõ này thì

Lâm Thị đã hoàn thành một bước mang
tính nhảy vọt, sẽ từ doanh nghiệp trong
nước lắc mình trở thành doanh nghiệp
đa quốc gia.
Ở cả thành phố Ngân Châu, đãi ngộ của
nhân viên Lâm Thị luôn khiến người ta
hâm mộ. Đầu tiên không nói đến tiền
lương đúng hạn đúng giờ mỗi tháng, trợ
cấp ngũ hiểm nhất kim, tiền lương cao
hơn những công ty khác 20%, môi
trường làm việc cũng hơn hẳn rất nhiều
doanh nghiệp khác.
Mỗi nhân viên nghiệp vụ đều sẽ được
phân cho một cái máy tính và bàn làm việc riêng.
Trương Thác được sắp xếp ở góc khuất
trong phòng làm việc, ngày đầu tiên đi
làm, cả buổi sáng đều là học thuộc lòng
quy tắc chế độ và văn hóa doanh nghiệp
của công ty. Mấy cái quy tắc chế độ gì
đó Trương Thác không thèm nhìn một
cái, nhưng văn hóa doanh nghiệp thì anh
vẫn có hứng thú.
Lâm Thị có nhà ăn nhân viên riêng biệt,
phụ trách cơm trưa của nhân viên.
Ăn cơm trưa xong, thư ký Lý Na tìm
Trương Thác, nói Lâm Ngữ Lam đợi anh
ở bãi đỗ xe.
Khi Trương Thác đến bãi đỗ xe, phát
hiện Lâm Ngữ Lam đang ngồi trong xe
của Giang Tĩnh.
“Chủ tịch Lâm, em tìm tôi à?”
“Lên xe, dẫn anh đến một nơi.” Lâm Ngữ
Lam vẫy tay với Trương Thác.
Trương Thác thuần thục ngồi vào ghế
sau, vừa lên xe, Lâm Ngữ Lam đã đưa
cho anh một tờ tài liệu.
“Anh xem thử đi, đây là dự án chúng ta
phải bàn, lát nữa anh xem nhiều học
nhiều, hiểu không?”
“Ừm, hiểu rồi.” Trương Thác gật đầu,
cầm lấy tài liệu xem sơ qua hai lần, hiểu
được đại khái dự án lát nữa là cái gì.
Mấy năm gần đây Ngân Châu được phát
triển mạnh mẽ, nhà nước cũng đã ban
hành các loại chính sách phúc lợi. Cái
được chú ý nhất trong đó chính là ngành
chữa bệnh, chỉ là dự án này vẫn luôn
không có tin tức. Nhưng khoảng thời
gian trước, nhà nước đưa ra tin tức sẽ
để các công ty lớn cạnh tranh, lựa chọn
một công ty để hợp tác hoàn thành dự
án chữa bệnh.
Dự án chữa bệnh lần này tổng cộng
muốn xây dựng bốn bệnh viện ở ba
quận hai huyện trong thành phố.
Lợi nhuận của ngành chữa bệnh lớn đến
mức nào, cho dù người không làm ăn
cũng biết. Đó chắc chắn là một miếng
thịt béo mà ai cũng muốn cắn một miếng.
Chỉ là kêu gọi đấu thầu lần này không
phải lật xem dự án như trước đây, mà do
hội y học của tỉnh quyết định.
Có thể có tên trong hội y học của tỉnh
Ninh đều là các tiền bối với y thuật có
danh tiếng lẫy lừng, cực kỳ có tiếng nói.

Hôm nay, hội y học của tỉnh Ninh sẽ tổ
chức một buổi giao lưu. Trên buổi giao
lưu này không chỉ có những tiền bối
tham gia, còn có rất nhiều người trẻ xuất
sắc của giới y học. Cũng có tin đồn rằng,
học giả đông y nổi tiếng cả nước – ông
Diêm Lập cũng sẽ tham gia.
Buổi giao lưu y học lần này không chỉ là
một cơ hội để người trong giới y học
giao lưu với nhau, còn là cơ hội để hội y
học quyết định cho công ty nào hợp tác
với nhà nước.
Gần như các doanh nghiệp có chút năng
lực ở thành phố Ngân Châu đều sẽ tham
gia buổi giao lưu lần này, hơn nữa còn
dẫn theo đội ngũ chuyên nghiệp của
bọn họ để thi đấu một trận. Mọi người
đều xắn tay áo lên, chuẩn bị kỹ càng mọi thứ.
Lợi ích của dự án lần này lớn đến mức nào?
Không hề nói quá, trong vòng một năm
ngắn ngủi, nó có thể khiến cho một
người có giá trị một triệu lên đến một
trăm triệu!
Buổi giao lưu y học tổ chức ở một trạm
xá đông y rất lâu đời, lúc Trương Thác
đến, phát hiện Lâm Ngữ Lam không chỉ
dẫn mình theo, còn có cả một nhóm
nghiệp vụ tinh anh. Dự án lần này, Lâm
Ngữ Lam cũng trong tâm thế quyết lấy được.
Lâm Thị dân đến một nhóm nghiệp vụ
tỉnh anh gồm mười người, bọn họ đã
chuẩn bị đầy đủ, tiến hành phân tích
điểm mạnh điểm yếu của tất cả các
công ty. Thậm chí công ty nào tặng bao
nhiêu quà đều có thể phán đoán chính
xác tỉ mỉ.
Lúc này trong trạm xá đông y đã có
không ít người.
Cả trạm xá đông y đều là phong cách
màu trắng đơn sơ, trên tường treo bảng
hiệu hành y cứu đời, thánh thủ y học các kiểu.
Khi Lâm Ngữ Lam đi vào trạm xá đông y
lập tức thu hút không ít ánh mắt chú ý.
Lúc này Lâm Ngữ Lam thuộc doanh
nghiệp dân đầu thành phố Ngân Châu là
kẻ thù chung của mọi người.
Dường như Lâm Ngữ Lam cũng đã quen
với chuyện thế này từ lâu, vẻ mặt bình
tĩnh không hề để tâm.
“Đợi lát nữa xem thử bọn họ đàm phán
thế nào, anh nhớ cho kỹ nhé.” Lâm Ngữ
Lam nói với Trương Thác bên cạnh.
Trương Thác gật đầu, không lên tiếng.
Cả trạm xá đông y đã trang trí lại lần
nữa vì hội y học và doanh nghiệp đấu
thầu lần này.
Đại sảnh chia thành ba vòng trong
ngoài, đều được ngăn cách bằng bàn,
giống như tiệc liên hoan các cấp lớp ban
lúc còn đi học vậy.
Khu ở giữa chừng mười mét vuông, là
nơi để trao đổi học thuật. Khu thứ hai để
rất nhiều ghế ngồi, trên mặt bàn trước
chỗ ngồi có để bảng tên, bên trên viết

tên của các bác sĩ lớn và bây giờ đối
phương đang làm việc ở bệnh viện nào.
Khu thứ ba có nhiều chỗ ngồi nhất, bên
trên viết tên công ty nào đó, là chỗ ngồi
đặc biệt chuẩn bị cho các doanh nghiệp.
Hội y học lần này chia thành ba giai
đoạn, giai đoạn đầu tiên, trao đổi học
thuật, giai đoạn thứ hai, biểu diễn học
thuật, giai đoạn thứ ba là thời gian đấu
thầu để lại cho các doanh nghiệp.
“Ồ, đây không phải Chủ tịch Lâm à. Sao
thế, dự án lần này ngay cả Chủ tịch Lâm
cũng tới tham gia, xem ra mấy doanh
nghiệp nhỏ chúng tôi không còn cơ hội
rồi!” Một giọng nói khó chịu vang lên
sau lưng Lâm Ngữ Lam.
Trương Thác quay đầu nhìn lại, người
nói chuyện là một tên đàn ông trung
niên, trên người mặc âu phục xa xỉ.
“Tổng giám đốc Hoàng, ông nói vậy là
không đúng rồi. Đấu thầu lần này, có lẽ
Dụng cụ chữa bệnh Thự Quang của các
ông mới là bên có khả năng thắng lớn
nhất mới đúng?” Trong lúc nói chuyện,
Lâm Ngữ Lam tỉnh bơ hất nước lên
người đối phương.
Dưới tình huống bây giờ, rất có thể xảy
ra cảnh nhiều doanh nghiệp nhỏ hợp tác
với nhau để chèn ép doanh nghiệp lớn,
tâng bốc ở đây không phải nể mặt người
khác, mà chỉ vì lôi kéo kẻ thù cho người
“Ồ, đây không phải Chủ tịch Lâm à. Sao
thế, dự án lần này ngay cả Chủ tịch Lâm
cũng tới tham gia, xem ra mấy doanh
nghiệp nhỏ chúng tôi không còn cơ hội
rồi!” Một giọng nói khó chịu vang lên
sau lưng Lâm Ngữ Lam.
Trương Thác quay đầu nhìn lại, người
nói chuyện là một tên đàn ông trung
niên, trên người mặc âu phục xa xỉ.
“Tổng giám đốc Hoàng, ông nói vậy là
không đúng rồi. Đấu thầu lần này, có lẽ
Dụng cụ chữa bệnh Thự Quang của các
ông mới là bên có khả năng thắng lớn
nhất mới đúng?” Trong lúc nói chuyện,
Lâm Ngữ Lam tỉnh bơ hất nước lên
người đối phương.
Dưới tình huống bây giờ, rất có thể xảy
ra cảnh nhiều doanh nghiệp nhỏ hợp tác
với nhau để chèn ép doanh nghiệp lớn,
tâng bốc ở đây không phải nể mặt người
khác, mà chỉ vì lôi kéo kẻ thù cho người



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.